Không Thể Phản Kháng

Chương 23: 23: Không Bao Giờ Thay Đổi Quyết Định




Mà nghe được lời này của A - Long, tên Hắc Y nhân kia xém nữa chết sặc bởi chính mình nước bọt!

《 Ngươi cho rằng mình là sơn tặc hay sao?  Ngươi chơi liền chơi đến nghiện à 》

Hắc y nhân trong lòng oán thầm không ngớt, nhưng mà hắc kiếm vô cùng sắc bén gác trên  cổ hắn liền cho hắn mười cái lá gan liền không giám nói ra những gì mình nghĩ ở trong lòng, hắn nuốt nước bọt một miếng cố gắng bình tĩnh nói!

" Ngươi muốn thế nào!  "

A - Long nghe thấy vậy liền cười nói!

" Ồ ngươi là một kẻ thông minh! "

" Hừ!!! "

Hắc y nhân hừ lạnh đe dọa nói!

" Ngươi cho rằng dựa vào mình ngươi!  Liền có thể chống lại Dược Môn chúng ta sao? Ngươi đừng mơ tưởng hão huyền, ta khuyên ngươi tốt nhất thả ta rời đi, bằng không Dược Môn liền cùng ngươi không chết không thôi "

A - Long dưới mặt nạ mỉm cười, Côn Ngô Kiếm rung lên một cái một đạo kiếm khí xuất ra!

" Phốc...Phốc!!! Ahhhhhh!!!"

Hai tiếng hai chân của Hắc Y nhân bị kiếm khí chém đứt, liền ngã ra đất lăn lóc kêu gào thảm thiết, lúc này A - Long một cước dẫm lên ngực của Hắc Y nhân, Côn Ngô Kiếm chĩa thẳng vào yết hầu của đối phương,Hắc Y nhân hai mắt vô cùng sợ hãi nhìn ma quỷ nhìn về phía A - Long!

" Làm ơn!!! Nói tiếng người!! Được chứ!!!"

A - Long thanh âm mỉm cười nói tiếp!

" Ngươi nói tiếng khác ngoài tiếng người, hai chân ngươi sẽ là đáp án!  Nhưng ta không cam đoan những thứ tiếp theo sẽ ngọt và dễ chịu như vừa rồi đâu!!! Hiểu rồi chứ!  Hiểu liền gật đầu!  Ta hỏi gì nói đó!  Không biết liền lắc đầu! nói dối một chữ liền chết!!! Ngươi là gật đầu hay lắc đầu đây!!"

A - Long vừa nói xong, Hắc Y nhân cực kỳ sợ hãi, nhanh chóng gật đầu như dã tỏi, hắn mỉm cười tay cầm cái vỏ kiếm lấy được từ Chu Vệ Tường giơ ra nói!

"Cái này ngươi lấy nó ở đâu!"

" Ta không biết! "

" Xoẹt!!!! Ahhhhhh!!!! "

A - Long một kiếm chém ra đem một bên tai của Hắc Y nhân cắt đứt!máu từ vết thương của hắn không ngừng phun ra, cùng với tiếng kêu đau không ngừng từ miệng gã, lúc này A - Long liền nhét vỏ kiếm trên tay hắn vào miệng của Hắc Y nhân,ngăn chặn tiếng la của gã, A - Long nhàn nhạt nói!

" Nói tiếng người!  Ngươi đừng nói với ta bằng ngôn ngữ của người chết!  Bởi vì chỉ có người chết mới có thể nghe! "

A - Long đằng đằng lạnh ý nói!

" Trả lời ta! Vỏ kiếm này ngươi lấy ở đâu! "

Hắc y nhân toàn thân cảm thấy vô lực, không cách nào cử động biết mình không cách nào trốn thoát, lúc này mới mở miệng nói!

" Ngươi không được giết ta! Ta mới nói cho ngươi biết! Bằng không ta liền không nói! Ngươi giết ta cũng liền vô dụng mà thôi "

" Được...ta hứa không giết ngươi! "

A - Long theo bản năng xoa xoa cằm liền gật đầu đồng ý, lúc này hắc y nhân mới yên tâm nói thật, rằng vỏ kiếm này là của một vài đệ tử Dược Môn cướp được của một cái dong binh đoàn, là của một nữ đoàn trưởng dong binh đoàn, mà nghe thấy vậy A - Long lại hỏi!

" Dong binh đoàn đó tên gì! "

Hắc Y nhân vội vàng đáp!

" Ta không biết!  Ta chỉ biết dưới sự miêu tả của đệ tử Dược Môn kia, thì dong binh đoàn kia mang theo huy chương là một cái tử sắc mân côi trên ngực áo! "

A - Long nghe thấy vậy, lòng liền co chặt lại nói!

" Dong binh đoàn đó giờ thế nào! "

" Đều bị chúng ta tiêu diệt! Ahhhhhh!!!"

Ngay khi nghe thấy dong binh đoàn kia bị tiêu diệt A - Long chân liền dẫm mạnh, khiến tên hắc y nhân kia kêu thảm một tiếng đau đớn, lúc này A - Long ngữ khí băng hàn nói!

" Còn ai sống không?"

A - Long vừa nói chân vừa dùng lực, cùng với thôn phệ lực lượng từ người hắn, khiến hắc y nhân kêu đau đớn không thôi, hắn liền gấp gáp nói!

" Đừng hành hạ ta!! để ta nói! Để ta nói "

" Mau nói!"

A - Long lạnh giọng cực kỳ mất kiên nhẫn nói, Hắc Y nhân kia không giám giấu diếm nói!

" Dong binh đoàn kia còn sống, bất quá chỉ là tên nữ đoàn trưởng may mắn chạy thoát mà thôi!  "

"Các ngươi tấn công bọn họ ở đâu! "

" Ở ngoài bí cảnh ở...ở phía Bắc! "

"Vì sao tấn công bọn họ! "

" Là vì....vì một trân truyền đệ tử của Dược Môn ta...coi trọng sắc đẹp của nàng muốn thu nàng làm tiểu thiếp nhưng nàng không chịu lại xỉ nhục Dược Môn ta....nên...nên"

Nói tới đây Hắc Y nhân không nói thêm lời nào được nữa bởi vì càng nói ra càng là mất hết mặt mũi a, bởi vì trong đó Dược Môn kia có rất nhiều chuyện xấu không muốn người ta biết a!

" Nên các ngươi thẹn quá thành giận, đem đối phương diệt khẩu để bảo vệ mặt mũi ta nói đúng chứ! "

Mà một bên A - Long cười lạnh nói ra, mà nghe được lời này hắc y nhân trở nên á khẩu, lúc này A - Long lại hỏi vô số bí mật của Dược Môn, mà tên kkia không hề nghi ngờ vì cầu sinh liền biết gì nói đó, không một điểm giấu diếm, lúc này hắn đã biết được những gì mình muốn biết, hắn lạnh lùng hỏi hắc y nhân!

" Ngươi muốn chết như thế nào! "

Nghe thấy lời này của A - Long hắc y nhân kinh hãi thét chói tai!

" Ngươi.....Ngươi!!! Không giữ lời hứa không giết ta!!!ngươi không giữ lời thề không sợ trời tru đất diệt sao? "

Mà nghe thấy lời này A - Long nhìn hắc y nhân bộ dạng nhìn kẻ ngu đồng dạng nói!

" Ta nói không giết ngươi!  Liền không giết ngươi! Cũng đâu có nghĩa ta phải bảo vệ ngươi không bị kẻ khác giết! Huống hồ gì ta cũng không thề thốt gì cả lấy gì trời tru đất diệt,ta chỉ nói ta hứa không giết ngươi, nhưng ta không nói sẽ không để ngươi chết à! ngươi có bị ngáo đá phê cỏ sao?  "

" Ngươi!!!!!! "

Hắc Y nhân hai mắt trợn ngược, bị một lời của A - Long làm cho hắn một ngụm lão huyết phun ra, sinh sinh bị A - Long làm cho tức chết, hắn đã nói ra không ít bí mật của Dược Môn mong cầu sinh, nhưng mà lại gặp được một tên giảo hoạt như vậy cuối cùng cũng là một đường chết, hắn không tự chủ được một ngụm lão huyết phun ra, bất tỉnh đương trường!

Mà một bên thấy thế A - Long có chút im lặng nói!

" Thế đéo nào!!! ta chỉ nói đùa hắn tí mà hắn ngất xỉu rồi, lão tử còn tưởng lá gan của tên này lớn lắm chứ! Thật là cùng gan chuột đồng dạng một loại a "

A - Long vừa nói xong lời này, thì thanh âm của Tiểu Bạch vang lên bên tai hắn!

《 Long đại ca!  Muội đói rồi! Cho muội ăn thêm đi! Năng lượng vừa rồi ăn thật ngon a 》

A - Long "....."!

Hắn nghe thấy tiểu bạch nói thế, hắn cũng âm thầm xoa mồ hôi trên trán hắn, hắn lúc nãy đứng im để cho chu vệ tường tấn công không phản kháng, bởi vì những thứ mà Chu Vệ Tường dùng khi nãy hầu hết đều có tác dụng với Tiểu Bạch cần năng lượng để tiến giai Thần Thú cấp 5 trung kỳ, đặc biệt là phù lục công kích sinh tử cảnh khi nãy đều được Tiểu Bạch hấp thụ hoàn toàn!

Phải biết một tấm phù lục chính là vạn kim khó cầu nghĩ đến tên kia đốt tiền như thế,giàu như A - Long sau khi chôm được cái kia bảo tàng, hắn cũng một bộ cực kỳ nhức trứng a, mà khi nãy Chu Vệ Tường đốt gần trăm tấm đem nuôi tiểu bạch làm đồ ăn quà vặt, giờ còn hàng kia còn muốn ăn nữa, Tiểu Bạch con hàng này nuôi quả thật tốn kém a sao lúc nào thức đéo thức, mà thức ngay lúc thu chiến lợi phẩm a, mà lúc này mặt A - Long đen lại, lại nhớ món cầy bảy món tiền thế, lại nhớ tới con hàng này sợ vận nhi như vậy,cùng với tính tình của con hàng tham ăn tiểu bạch mê ăn ham ngủ này, hai chữ thần thú thật cmnó đéo có gì liên quan a!

A - Long trong lòng mười phần muốn đem Tiểu Bạch bán rẻ con hàng tham ăn này đi, đem bộ lông thần thú kia hố Phong Thải Vận vui chiếm điểm tiện nghi liền tốt,nhưng mà hắn cũng phải kìm nén nhức trứng bộ dạng, cực kỳ lừa mình dối người nói!

《 Muội muốn ăn liền ăn đi! 》

Mà lúc này Tiểu Bạch bộ dạng con chó nhỏ xuất hiện trước mặt hắn, miệng sói mở ra tru một tiếng liền đem tất cả máu tươi thịt vụn linh khí pháp bảo nghiền nát, cộng tất cả mọi thứ kể cả hắc y nhân kia biến thành Linh Khí trời đất một ngụm nuốt xuống đem hơn 10 dặm bốn phương tám hướng thôn phệ sạch sẽ không còn một chút giấu tích!

A - Long bàn tay khẽ run, bộ dạng ta bị người cướp hết của, trong lòng có xung động muốn bóp chết Tiểu Bạch ngay lúc này, bởi vì con hàng này không những nuốt sạch huyết khí từ xác của mấy con qủy xui xẻo kia,mà còn đem túi trữ vật vũ khí pháp bảo của đối phương cắn nuốt sạch,một điểm cặn cũng không để lại cho hắn a,đã thế sau khi ăn xong còn tại chỗ lăn ra ngủ,mặc kệ trời đất, mặt hắn như gan heo ngửa mặt lên trời thét lớn!

" Đậu má!  Lão tử chiến đấu nãy giờ kéo bao nhiêu thù hận!  Kết quả liền một viên linh thạch cũng đéo có, thế là thế đéo nào!!!!!"

A - Long một bộ dạng uỷ khuất cực kỳ, tay nắm lấy cổ của Tiểu Bạch đang ngủ say trước mặt hắn, lúc này đầu óc của hắn đã thanh tỉnh vài phần thiên nhãn mở ra " Rắc!!" Thiên nhãn mở ra,cùng với đó là cảm giác hắn vừa phá tan cái gì đó vô hình bình chướng, gom góp các dữ kiện lại với nhau liền phát hiện có cái gì đó không đúng, cùng với Phệ Hồn Đao trong thân thể hắn đã không còn rung động khi gặp hồng nhan hay phải áp chế như trước nữa, mà ngoan ngoãn ở trong người hắn mà thân thể, hắn rõ ràng là bị trúng huyễn thuật một cách vô thức!

Hắn mà không biết mình bị gài bẫy liền quá ngu rồi, thậm chí bị đám người Chu Vệ Tường tấn công cũng chỉ là quân tôm tép, còn quân chủ lực của Long Thiên Minh, Trần Bộ, Cổ Bộ còn chưa thấy đâu,hắn liền không biết đây là một bài test năng lực của hắn, hắn rõ ràng là bị yêu tinh kia tính kế, hắn liền kiếm khối đậu hũ đập đầu vào đó chết đi cho rồi, trốn nàng cả ngày cuối cùng bị nàng lợi dụng phệ hồn đao đánh lạc hướng tâm trí của hắn, để hắn tự đưa đầu vào lưới,lúc này mặt hắn không khỏi đỏ lên đi lại trước mặt Hồng Nhan Yêu Cơ, bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi, vò đã sứt liền không sợ mẻ hắn cực kỳ vô lại không biết xấu hổ nói!

" Trả tiền cho lão tử"

Hồng Nhan nhìn hắn cười mà không phải cười, nhìn hắn đầy thâm ý khóe mắt toát ra một tia giảo hoạt sắc, cố nén cười nói!

" Tiền gì! "

A - Long mặt như khổ qua,mặt cực kỳ đen lại nói!

" Tiền bán đấu giá của ta chứ tiền gì! Thịt chân muỗi cũng là thịt! Cướp thân cướp sắc thì được cướp tiền đéo có cửa đâu!   "

Hồng Nhan huyết đồng chợt loé quang mang giảo hoạt, quay mặt đi không thèm nhìn hắn, mặt nàng hơi đỏ lên nói!

" Gặp Vũ Minh Hoàng mà đòi! Ta không biết ngươi đang nói cái gì!!! Cướp ngươi sắc...bản cung còn chưa có da mặt như ngươi đây"

A - Long bàn tay run rẩy lòng thét lớn hai chữ " Má nó lão tử bị hố hàng!!!"

Lòng trăm mắng vạn mắng nữ nhân trước mặt này giảo hoạt rõ ràng hố hắn giờ bị lộ liền chết cũng không nhận, giờ hắn mới để ý rõ ràng là nữ nhân này giở trò quỷ, nàng mở ra phiên đấu giá để dụ hắn tới, kết quả tiền đấu giá thì đéo thấy đâu, lại bị âm mất một mớ đồ gửi đấu giá, cùng với tiểu bạch biến dị đòi hấp thụ liền cùng nữ nhân trước mặt này không liên quan liền là có quỷ,đã thế hắn  con bồi cả mình thêm vào chỗ đó liền bị nữ nhân này theo đuôi!

Giết nàng hắn liền không ra tay được! bị bản nguyên áp chế chỉ muốn đem nàng để dưới thân mà đem nàng không muốn không muốn! Đánh nàng đánh không lại trừ khi đốt huyết,mà xuống tay với nàng được hắn đã làm rồi cần gì phải trốn! Chạy liền chạy không thoát,nàng là dị ma thân xé rách không gian là sở trường của nàng! Hắn một đời tính kế người khác, qua kiếp này cũng đào hố không ít người thậm chí hố hắn đào trước cả mấy chục năm sau mới cần sử dụng, giờ liền bị nữ nhân này tính kế cho đến thảm a!

" Tiền thì không có, mạng thì có một đầu! Muốn lấy liền tới! "

A - Long tay có chút run run chuẩn bị nói gì, thì bị Yêu Tinh kia mở miệng nói trước nàng ưỡn bộ ngực cùng thân thể mê người của nàng đến gần hắn, muốn kích thích dị ma chi huyết trong người hắn sôi trào, A - Long nghe thấy vậy liền xém nữa thổ huyết đi theo tên Hắc Y Nhân kia, hắn lùi lại vài bước tránh xa yêu tinh kia!một bên nắm tay Băng Nhược Thủy một bên không hiểu chuyện gì xảy ra, cũng nắm Tiểu Bạch chạy đi mất, chỉ để lại một câu ngoan thoại!

" Yêu Tinh!!!! Lão tử thù này nhớ kỹ!  lần sau lão tử nhất định đem hoàng cung của ngươi cướp sạch!! Đem ngươi biến thành quỷ nghèo không ai thèm chơi"

Hồng Nhan nghe thấy thế nhìn về hướng nơi A - Long chuồn đi mất, nàng che miệng cười khúc khích không tức giận với lời vừa rồi của hắn,mà đuổi theo A -Long mà nói!

" Ngươi muốn chạy!  Liền chạy được sao? Muốn cướp! ta liền để ngươi cướp, ngươi giám đến cướp ta,ta liền phục ngươi??"

Hồng Nhan thanh âm vừa dứt liền hoá thành một đạo huyết ảnh đuổi theo A - Long phương hướng, cùng với đó là thanh âm của A - Long thẹn quá thành giận hét!

" Yêu tinh!!!! Ngươi cái này là nghịch lửa"

" Bản cung muốn nghich lửa, ngươi giám đốt bản cung sao???"

Nhưng đáp lái hắn là thanh âm vui vẻ có vài phần trêu đùa của Hồng Nhan!

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.