Không Thể Không Yêu

Chương 18




Biển lửa không giới hạn, mênh mông.

Giữa nham thạch gập ghềnh, hồng ý thiếu nữ khoanh chân mà ngồi, quanh thân quanh quẩn vầng sáng màu trắng nhàn nhạt, mà bên cạnh nàng một con đại phì điểu và một con đại mãng xà đang đấu ngang tay.

Đại phì điểu mổ một cái lên đầu mãng xà, đập cánh cười nhạo hai tiếng.

Đuôi đại mãng xà quấn lấy thân mình Liêu ca, lưỡi rắn phun ra thụt vào hai lần.

Mà lúc này, ở bên cạnh hai con Nạp Lan Yên đã bước vào thời khắc mấu chốt, đang chuẩn bị đả thông nhánh linh mạch thứ chín, quyết định thành công hay lại thất bại một lần nữa!

Hai tay Nạp Lan Yên liên tục tạo ra ba ấn ký phức tạp, đầu ngón tay mang ánh sáng nhàn nhạt vẽ ra trong không khí từng cái ấn phù phức tạp khó hiểu, lúc ba ấn phù hội tụ lại trên không trung, trong chớp mắt mi tâm của nàng nở rộ ra một vòng ánh sáng màu vàng chói mắt!

Phô thiên cái địa, thần uy mênh mông cuồn cuộn.

Đại phì điểu và Tiểu Bảo cả người run rẩy nằm rạp trên mặt đá, ánh sáng vàng nhàn nhạt chiếu vào người, hóa thành một cổ lực lượng vô hình dũng mãnh xông vào cơ thể chúng nó.

Gần như là trong nháy mắt, bản thể của đại phì điểu cùng Tiểu Bảo lớn lên không chỉ gấp đôi, mà cổ lực lượng vô hình kia vẫn không ngừng hội tụ vào thân thể chúng nó.

Tiểu Bảo cao hứng hổn hển thả lỏng toàn thân hấp thu lực lượng, lại chuyển hóa thành lực lượng của mình, chủ nhân nó càng ngày càng mạnh, nó cũng muốn trở nên càng mạnh hơn!

Nếu có thể tiến hóa một lần thẳng đến cao giai….

Tiểu Bảo cắn răng, nó có thể há miệng mắng to đại phì điểu đáng chết kia rồi!

Đại phì điểu là bị bánh nhân thịt lớn này làm cho choáng váng, trong lòng nhịn không được hưng phấn cười ha hả. Quả thật là Liêu ca đại nhân mắt sáng như sao, quả nhiên là Liêu ca đại nhân uy vũ hùng tráng, quả thật là Liêu ca đại nhân yêu nhất là ở bên cạnh tiểu mỹ nhân!

Liêu ca vốn là Huyền Linh thú cao giai, cổ lực lượng này ít nhất có thể làm cho nó đột phá thành thánh thú, nếu có thể vẫn đi theo bên người tiểu mỹ nhân…. Có thể tiến giai thành thánh thú, tấn chức thành thần thú, lại có thể trở thành siêu thần thú hóa thân thành hình người áp đảo tiểu mỹ nhân, nghĩ lại vẫn còn hơi kích động.

Dưới thần uy mênh mông cuồn cuộn, nước miếng của Liêu ca đại nhân chảy đầy đất.

Mà Nạp Lan Yên đang tản mát ra thần uy, đột nhiên mở mắt, trong con ngươi đen xẹt qua một tia sáng, tay phải chống đất bỗng dưng lộn ngược một cái ra sau, thân thể dùng lực đạo vô cùng nhẹ nhàng bước trên vách đá, lại thả người nhảy xuống, đúng là nhảy lên hơn ba mươi mét!

Nạp Lan Yên vững vàng rơi xuống đất, dang rộng hai tay cảm nhận lực lượng cường đại mà vô cùng thoải mái trong cơ thể, nắm tay vung mạnh vào không trung: “Thoải mái!”

Linh sĩ!

Thế nhưng vừa vặn đột phá đến Linh sĩ!

Nhưng cảm nhận được lực lượng trong cơ thể so với trước kia mạnh hơn gấp không chỉ năm mươi lần, sao có thể không hưng phấn?

Lực lượng của Linh sĩ đã làm cho nàng cảm thấy cường đại như thế, vậy Linh sư, Đại Linh sư thì sao, cao hơn Đại Linh sư là Tiên Thiên thì lại thế nào?

Nạp Lan Yên không cách nào hình dung giờ phút này trong cơ thể mình nhiệt huyết có bao nhiêu sôi trào, thiên ngôn vạn ngữ (ngàn vạn ngôn ngữ) chỉ hội tụ thành một từ - Thoải mái!

Nàng phải trở nên cường đại, ngày càng cường đại!

Sau đó nắm tay Tam gia nhà mình, đập tan chông gai, vượt qua gian khó, dắt tay kề vai sát cánh từng bước một bước lên thế giới đỉnh phong đầy kích thích cùng khiêu chiến!

Kiếp trước cô đơn lạnh lẽo như tuyết, kiếp này có giai nhân ở bên.

Nghĩ lại, vẫn còn hơi kích động đó.

Nạp Lan Yên đảo mắt, liền nhìn thấy Tiểu Bảo được một vòng ánh sáng vàng bao phủ, uy phong mười phần; lại chuyển ánh mắt, nhìn thấy vẻ mặt nhộn nhạo của Liêu ca cũng đang được bao phủ một vòng ánh sáng vàng, khóe miệng hơi co rút, biểu tình của Liêu ca thấy thế nào lại có chút quỷ dị mà quen thuộc đây?

Nhìn đại phì điểu kích động, lại nhìn đại đồ đệ của mình, sư tôn đại nhân nuốt lời nói vừa đến bên miệng vào, không thể có chút tiền đồ sao?

Nạp Lan Yên ngồi xổm trên tảng đá nhìn đại phì điểu và Tiểu Bảo, mắt nhìn xung quanh, lông mày vừa giãn ra lại nhíu chặt, đứng dậy. Nàng không biết mình ở chỗ này tu luyện đã bao lâu, không biết tình huống bên tiểu Phượng Vũ thế nào, còn có không biết tên Lãnh Thiếu Diệp kia đã vào long mạch chưa.

Nạp Lan Yên cúi đầu thở dài, vẫn là trước trông coi cho Tiểu Bảo và Liêu ca tiến giai đi.

Hổn hển….

Một tiếng động quỷ dị chợt vang lên sau lưng, lông tơ cả người Nạp Lan Yên đều dựng đứng lên, cảm giác nguy cơ mãnh liệt bộc phát lên, thuận thế lui về sau mấy bước, trước mắt là một mảnh biển lửa cuồn cuộn, lại ‘hổn hển’ một tiếng, một thứ gì đó cả người đều là lửa chớp mắt một cái liền chui ra từ biển lửa.

Nhìn thứ bốc lửa kia đi về phía Tiểu Bảo và Liêu ca, Nạp Lan Yên lập tức nhảy vọt lên trước Tiểu Bảo và Liêu ca, vận linh lực toàn thân đến cánh tay, toàn lực đánh ra một chưởng vào trên ót vật kia!

Xoạt một tiếng.

Tay phải của Nạp Lan Yên bị thương đến mức hoàn toàn thay đổi, lại giống như không cảm thấy đau đớn, dưới chân không dừng lại một chút nào đạp ba tảng đá về phía thứ quỷ dị kia, không đạp bay được nó, nhưng rõ ràng đã hoàn toàn chọc giận vật kia.

Khóe môi Nạp Lan Yên nhếch lên nụ cười khiêu khích, ngón út đưa về phía thứ bốc hỏa không rõ là đồ vật gì kia ngoắc một cái: “Đến….”

Đồ vật kia rõ ràng là bị chọc giận, ánh lửa cả người đều tăng lên, thứ đồ vật giống như con bò lớn phẫn nộ rống một tiếng với Nạp Lan Yên, ‘ầm ầm’ đuổi tới!

Nạp Lan Yên dốc hết sức lực chạy về phía trước, cái đồ vật này quá mạnh mẽ, vừa rồi từng chiêu thức của nàng đều dùng toàn lực, nhưng đều không lay chuyển một cọng tóc gáy của người ta, còn đốt bị thương mình.

Nạp Lan Yên cắn răng, bất chấp tất cả, tóm lại là không thể để đồ vật này làm tổn thương Tiểu Bảo!

Nạp Lan Yên nhấc lên một khối nham thạch ném tới, không quên tiếp tục khiêu khích: “Có bản lĩnh liền đuổi theo!”

Đồ vật kia bị nện trúng càng thêm tức giận, đuổi theo ác hơn, tốc độ cũng ngày càng nhanh hơn!

Cuộc chiến truy đuổi vòng quanh nham thạch mở ra, toàn thân Nạp Lan Yên cũng nhanh bốc lửa, miệng đắng lưỡi khô, nhưng giống như không biết mệt, ngược lại có vẻ càng khiêu khích càng nghiện.

Nạp Lan Yên nhảy lên trên mặt đá, quay về phía cái kẻ cũng đang thở hổn hển kia nhếch miệng cười vui vẻ: “Đến… tiếp tục… huynh đệ, một chút bản lĩnh như vậy cũng muốn đến đánh lén Tiểu Bảo nhà ta à?”

Đồ vật kia đứng tại chỗ thở hổn hển một lúc, giống như đột nhiên nhận ra điều gì đó, hung hăng rống một tiếng to với Nạp Lan Yên, quay đầu chạy vội về phía Tiểu Bảo cùng Liêu ca!

Mẹ nó, bị nhân loại này đùa bỡn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.