Không Thấy Phiền, Anh Xin Lỗi! Anh Yêu Em Mất Rồi

Chương 5: Di chuyển




Hai người phụ nữ trước sau đi tới, Vương Quốc Hoa lập tức thấy buồn bực. Trong lòng hắn Lưu Linh có sức nặng hơn, Hoàng Nhàn thì nói như thế nào nhỉ? Không ói là có thể hay không mà là tính tự do lớn hơn. Nói cách khác Vương Quốc Hoa không yêu cầu Hoàng Nhàn chung thủy với mình nhưng Lưu Linh lại khác hẳn.

Nhưng từ điệu bộ hôm nay thì thấy hai người này đều trọng tình cảm. Hai người phụ nữ gặp nhau, Vương Quốc Hoa nhìn như bình tĩnh nhưng thật ra đang rất lo lắng hai cô cãi cọ nhau.

Vương Quốc Hoa lo không phải là thừa, đây đều là người phụ nữ thông minh. Đương nhiên nó được thành lập trên cơ sở hai cô không phải vợ chính thức của hắn, hai cô rất tự nhiên có suy nghĩ chung đó là nếu làm ầm sẽ khiến Vương Quốc Hoa tức tối vì vậy tạm thời nhịn cơn khó chịu ở trong lòng lại.

Từ Diệu Quốc rất nhanh có động tác bởi vì hai mỹ nữ xinh đẹp cùng xuất hiện trong văn phòng bí thư, bí thư nhất định đang lo lắng. Vì thế y phải thể hiện năng lực của mình trong việc giúp lãnh đạo.

Không đầy năm phút sau Từ Diệu Quốc đã quay lại.

- Bí thư, đã bố trí xong.

Vương Quốc Hoa thở dài một tiếng nhìn Từ Diệu Quốc với ánh mắt khen ngợi.

- Tôi đưa hai cô đây đến khách sạn. Chắc vẫn kịp hội nghị lúc 10h.

- Không cần tiễn, anh làm việc đi, trưa cùng ăn cơm là được.

Lưu Linh giành nói trước, Hoàng Nhàn chậm nửa nhịp không khỏi hối hận nhưng ngoài mặt vẫn nở nụ cười.

- Bọn em không có việc gì, đi hơi gấp nên cần về nghỉ ngơi, tắm rửa.

- Anh đưa hai em lên xe.

Vương Quốc Hoa vẫn kiên trì tiễn một chút, dù sao cũng phải tỏ thái độ.

Hai cô không nói gì, cùng xuống lầu. Lưu Linh lái xe tới, Hoàng Nhàn rất hợp tác lên xe cô.

Cảnh Vương Quốc Hoa tiễn hai mỹ nữ được nhiều người thấy, trong đó có phó bí thư Mẫn Tự Hùng. Y đứng trên hành lang đầy hâm mộ nói với Việt Phong:

- Bí thư Vương đúng là may mắn, biết ngay con ả Tiết Mỹ Liên không có hy vọng mà.

Thư ký Mẫn Tự Hùng ở bên không khỏi khó hiểu, hôm qua lãnh đạo còn cao hứng nói “Vương Quốc Hoa chẳng qua cũng chỉ là như vậy”

Trưởng ban Tổ chức cán bộ Việt Phong đừng nhìn đi theo Mẫn Tự Hùng khá gần, đó là vì nguyên bí thư đã lui nên y cần đồng minh bảo vệ mình, nếu không sẽ không có quyền lên tiếng trong thị ủy. thật lòng mà nói Việt Phong coi thường Mẫn Tự Hùng. Nguyên nhân rất đơn giản đó là vì vợ Mẫn Tự Hùng không quá xấu chỉ là béo một chút, về diện mạo thì Mẫn Tự Hùng có thể nói là có phong độ, lúc trẻ tuổi còn sợ không tìm được bạn gái sao? Vấn đề là Mẫn Tự Hùng lại lấy con gái một vị phó trưởng ban thư ký tỉnh ủy khi ấy.

Việt Phong từng có hai năm học cùng Mẫn Tự Hùng ở trường Đảng tỉnh nên biết rõ việc này. Cũng vì trụ cột này nên hai người mới có thể thành đồng minh.

Hội nghị thường vụ hôm qua làm Việt Phong không khỏi rung động. Biểu hiện của Vương Quốc Hoa quá trầm ổn làm người ta khó có thể tin. Hác Long Quang nói toàn câu khó nghe mà Vương Quốc Hoa vẫn giữ được bình tĩnh, khống chế cục diện trong tay. Công lực này không phải một hai ngày mà làm ra. Việt Phong cảm thấy đây là trụ cột giáo dục gia đình. Nếu không một người mới 30 tuổi sao có thể được như vậy?

Có phỏng đoán này, Việt Phong bắt đầu buông lỏng, cảm thấy cần phải cân nhắc lại quan hệ với Vương Quốc Hoa. Việt Phong cũng có bă khoăn, y do một tay trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Quách Nguyệt Mẫn đề bạt. Lần này nếu Hác Long Quang làm bí thư, Quách Nguyệt Mẫn cũng đã hứa để Việt Phong làm phó bí thư. Đáng tiếc Vương Quốc Hoa từ trên trời rơi xuống làm bao dự định bay biến. Nghe nói trưởng ban Quách rất khó chịu với Vương Quốc Hoa, nhân tố này làm Việt Phong khó xử.

Lời đồn ban đầu về Vương Quốc Hoa, Việt Phong cũng thấy coi thường. Tiết Mỹ Liên có danh tiếng xấu ở thị ủy, làm quan không nói là tránh không kịp thì ít nhất cũng không nên làm mình biến thành đề tài chung với ả này. Chẳng qua chút chuyện trước đây của một số quan chức thì Việt Phong cũng biết. Ví dụ như nói Việt Phong tận mắt thấy một vị đã nắm chặt tay Tiết Mỹ Liên không buông…

Việt Phong đã ở Thiết Châu ba năm, năm đó Tiết Mỹ Liên được một vị phó bí thư trước khi lui đưa vào thị ủy. Ba năm qua Tiết Mỹ Liên thật ra không có chuyện xấu gì với quan chức truyền ra, chỉ đơn giản là chuyện năm đó khiến không ít người lấy ra bàn tán mà thôi.

Ở trụ sở này không có nhiều người sạch sẽ hơn Tiết Mỹ Liên.

Hai mỹ nữ tìm tới Vương Quốc Hoa rất nhanh truyền sang bên ủy ban thị xã. Hác Long Quang tối qua còn vui vẻ vì lời đồn đến hôm nay lại cụt hứng.

- Thật ư?

Thấy thư ký gật đầu, Hác Long Quang không khỏi có chút mất mát. Tối qua hắn còn bảo cấp dưới đi loan lời đồn ra, muốn nhằm vào ai đó đầu tiên phải làm hắn thối, đây là thủ đoạn thường dùng nhất, ai ngờ thủ đoạn chưa có cơ hội phát huy mà đã có biến hoá.

- Nghe nói hai người phụ nữ này là đến để đầu tư.

Thư ký nói thêm, Hác Long Quang không khỏi vuốt cằm suy nghĩ. Hai ả này đến để nhà đầu tư? Tên Vương Quốc Hoa kia muốn làm gì, muốn nhúng tay vào công tác kinh tế ư? Đây hình như là công việc bên ủy ban thị xã mà? Đương nhiên Hác Long Quang không cho rằng Vương Quốc Hoa không có quyền lợi bên kinh tế, không có bí thư nào chỉ đơn thuần nắm vĩ mô cả.

Thư ký thức thời không đề cập việc bố trí người đi phao tin đồn mà đứng bên chờ Hác Long Quang phân phó.

- Cậu tìm biện pháp thăm dò lai lịch hai ả.

Quả nhiên Hác Long Quang đã giao nhiệm vụ.

- Tôi biết rồi, thị trưởng, 10h sẽ tiến hành hội nghị cán bộ toàn thị xã.

Thư ký nhắc một câu, tân bí thư nhận chức kiểu gì cũng tổ chức hội nghị như vậy.

- Ồ, bố trí xe lên tỉnh thành, tôi đâu có thời gian nghe hắn dông dài. Lúc này quan trọng nhất vẫn là kéo hạng mục kia xuống, tôi còn phải lên Bắc Kinh nhìn chằm chằm việc này.

Hác Long Quang không muốn tham gia hội nghị, nếu mình là bí thư thì khác.

- Hác Long Quang thích có công lao, thích tiến hành hạng mục lớn. Gần đây y đang nắm hai hạng mục, một là cải tạo nội thành cũ, một là hạng mục điện phân. Thiết Châu có tài nguyên, nơi khác cũng có, Hác Long Quang làm việc này nên gần như hàng tuần đều bay lên Bắc Kinh.

Từ Diệu Quốc lúc này đang báo cáo với Vương Quốc Hoa.

Vương Quốc Hoa vừa nãy hỏi thời gian gần đây Hác Long Quang làm gì, Từ Diệu Quốc đương nhiên là biết gì nói đó. Thời này lãnh đạo nhiều chính quyền địa phương thích lên Bắc Kinh, nắm được hạng mục chẳng khác nào bắt được GDP. Thời đại bây giờ đang là xây dựng kinh tế áp đảo tất cả, chuyện nhanh thấy hiệu quả thì càng có nhiều người thích làm.

Vương Quốc Hoa không khỏi hừ lạnh một tiếng, chạy hạng mục không phải không được nhưng không thể dồn hết tâm trí vào đó. Đặt phát triển kinh tế địa phương dựa trên việc chạy hạng mục là quá nực cười. Đương nhiên từ góc độ thành tích bản thân thì có thể phát triển hay không lại là dựa vào thành tích, thành tích đạt nhanh nhất chính là bằng cách này.

Hác Long Quang khiêu khích mình, Vương Quốc Hoa đương nhiên phải đối phó lại. Đối phó không phải là tranh cãi với hắn mà là đưa ra quan niệm chấp chính để áp chế đối thủ.

Hác Long Quang là thị trưởng, Vương Quốc Hoa là bí thư, nói là bí thư nắm vĩ mô nhưng Vương Quốc Hoa muốn làm kinh tế cũng không ai nói được gì.

- Đến giờ rồi.

Vương Quốc Hoa lạnh nhạt nói đứng lên đi tới phòng hội nghị nhà khách thị ủy.

Mọi người về cơ bản đã tới đông đủ, chỉ có thị trưởng Hác Long Quang tạm thời có việc đi tỉnh thành. Hác Long Quang cũng chỉ bảo trưởng ban thư ký ủy ban thị xã xin phép, phải nói đây là không hợp quy củ, đó là không tôn trọng Vương Quốc Hoa.

- Hội nghị hôm nay đầu tiên là tôi muốn gặp mọi người, sau đó tôi muốn nói đến ở điều kiện xây dựng kinh tế áp đảo tất cả thì làm như thế nào phát triển kinh tế Thiết Châu chúng ta.

Vương Quốc Hoa đầy tự tin lớn tiếng nói.

Các thường vụ không khỏi giật mình khi nghe hồi còi phản kích của Vương Quốc Hoa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.