Không Thành Ký

Chương 4-1: Một đám đông (1)




Phó chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Hoàn Thành, Thích Kim Dân, kẻ khả nghi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng đã bị bắt giam, chuyện này đã gây một sức ảnh hưởng rất lớn trong toàn tỉnh Lĩnh Nam.

Những ngày cuối năm, các hạng mục công tác đều tiến hành tổng kết, đêm trước hội nghị toàn quốc, các ban ngành, mặt trận của Lĩnh Nam, các mặt công tác đều tiến hành rất nghiêm ngặt, trong thời điểm như vậy, giới truyền thông trọng yếu của tỉnh lại đưa tin, cán bộ chủ chốt của thành phố cấp III, kẻ khả nghi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng đã bị bắt giam, làm sao có thể không gây chú ý?

Tin Thích Kim Dân bị bắt giam qua vài ngày điều tra đã bắt đầu lộ ra tình tiết vi phạm kỷ luật của Thích Kim Dân.

Thích Kim Dân nắm giữ công tác điều hành nguồn năng lượng, trong chuyện này, ông ta là kẻ bị nghi ngờ đã nhận một khoản hối lộ kếch xù từ nhiều công ty năng lượng, phụ trách công tác kiểm tra buôn lậu của hải quan, nội bộ hải quan của Hoàn Thành đã tố cáo Thích Kim Dân thường quấy nhiễu công tác của hải quan, giúp bọn buôn lậu đưa hàng qua cửa khẩu, trong đó có vụ lên đến hơn trăm triệu.

Mặt khác, một tin được mọi người rất quan tâm đó là Thích Kim Dân can thiệp vào việc chọn lựa và bổ nhiệm cán bộ Ủy ban nhân dân thành phố của nhiều huyện, theo điều tra Thích Kim Dân đã đề bạt một số cán bộ không theo trình tự của nhà nước và doanh nghiệp tư nhân.

Tin tức này thu hút được sự chú ý là vì Thích Kim Dân là Phó Chủ tịch thành phố chính quyền.

Bình thường trong bộ phận chính quyền dùng người cũng là do họp Đảng ủy chính quyền đề ra, cuối cùng phải thông qua ban Tổ chức tiến hành khảo sát và bổ nhiệm.

Về phần bổ nhiệm cán bộ cấp huyện, có nhiều cương vị mấu chốt phải thông qua hội nghị thường vụ mới có thể quyết định, Thích Kim Dân mới chỉ là Ủy Viên thường vụ, cũng chưa vào trong nội bộ, lại có thể can thiệp vào công tác nhân sự sao?

Không thể phủ nhận, tội trạng này của ông ta trong nội bộ chế tài khiến mọi người xôn xao.

Sao đó yên lặng đi một thời gian, toàn tỉnh lại triển khai một tổ công tác làm gấp công tác chỉnh đốn, khắp tỉnh, thành phố liên quan đều triển khai công tác chỉnh đốn.

Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy Tần Vân Tùng tự mình bố trí công tác này.

Trưởng ban Tần nhấn mạnh, bất cứ lúc nào, bất luận trong điều kiện nào, sự kỷ luật của tổ chức không thể bị khinh thường.

Toàn tỉnh, nhất định phải kiểm tra nghiêm ngặt những trường hợp đề bạt cán bộ sai quy định, lạm dụng chức quyền của tổ chức, thậm chí là mua quan bán chức, mua chuộc để trúng cử và nhiều vấn đề vi phạm kỷ luật nghiêm trọng...

Trên thực tế, công việc này của Ban Tổ chức tỉnh đã được bố trí phần nào rồi.

Suy cho cùng, vì vấn đề Thích Kim Dân bị bại lộ trong tổ chức, Ủy ban Kỷ luật phải hành động sớm hơn.

Mà nghe nói chuyện của Thích Kim Dân, các ngành liên quan đã làm báo cáo gửi cho lãnh đạo chủ chốt của tỉnh, Chủ tịch tỉnh Chu vô cùng phần nộ đối với việc trong nội bộ chính quyền xuất hiện một con sâu làm rầu nồi canh như vậy, lần này tỏ ý phải nghiêm khắc điều tra, nhất định phải đảm bảo đội ngũ chính quyền các cấp phải tuyệt đối trong sạch.

Mà Bí thư Miêu cũng đồng tình với chỉ thị của Chủ tịch tỉnh Chu, ông bày tỏ công tác cán bộ đặc biệt nặng nề, đội ngũ cán bộ lập nên đặc biệt trọng yếu.

Hiện tại và từ nay về sau, tương đối nhiều thời gian, công tác cán bộ nhất định phải được coi là công tác trọng yếu nhất.

Bây giờ lập tức phải thay đổi, Ban tổ chức các cấp các ngành có thể coi đây là một cơ hội, chỉnh đốn nghiêm túc công tác tổ chức.

Lãnh đạo chủ chốt của tỉnh lần lượt bày tỏ thái độ, không thể nghi ngờ gì nữa, lần chỉnh đốn gấp gáp này sẽ vô cùng nghiêm túc.

Mà tổ điều tra Ban Tổ chức Tỉnh tiến vào Lân Giác tại đây bắt đầu khai triển công việc.

Lần này Tổ điều tra tỉnh do Phó Trưởng phòng giám sát cán bộ Triển Nhất Phi dẫn đầu.

Triển Nhất Phi là cán bộ lão thành trong Ban Tổ chức, năm nay đã hơn 40 tuổi rồi.

Ông làm ở phòng giám sát cán bộ đã được 8 năm.

Tuy rằng chức vụ không lớn nhưng quyền lực lại không nhỏ, mấy năm nay số vụ án lớn ông đã xử lý không ít.

Trong Phòng giám sát cán bộ Ban Tổ chức tỉnh, hiện tại ông nắm giữ vị trí nòng cốt, được ban lãnh đạo coi trọng.

Sau khi Tổ điều tra đến Lân Giác, không chỉ triển khai tiến hành điều tra công tác nhân sự sắp tới của Lân Giác mà phạm vi điều tra còn nhanh chóng mở rộng, bắt đầu đề cập đến tất cả các trường hợp điều động cán bộ “bất thường” trong hai năm gần đây của Lân Giác.

Kết quả điều tra bước đầu cho thấy, hai năm gần đây, Lân Giác vi phạm quy định phân công cán bộ hơn 18 lần.

Mà gần đây lại thường xuyên xuất hiện trường hợp vi phạm, ví dụ như chọn lựa cán bộ trước khi điều động cán bộ, sau đó lại phải đề cử qua loa cho xong chuyện.

Còn nữa, công tác khảo sát cán bộ không tỉ mỉ, không trưng cầu ý kiến rộng rãi...

Tổ điều tra đưa tài liệu điều tra có liên quan cho Lý Quốc Vĩ.

Lý Quốc Vĩ vừa xem mặt liền trắng bệch, những chuyện này ông sao có thể trình bày.

Ông liền gọi điện thoại cầu cứu Trần Kinh ngay lập tức.

Mà ông và Trưởng Ban Tổ chức La Yến vài ngày nay đều bày tỏ thái độ dứt khoát, mỗi ngày đều tranh cãi cùng nhân viên tổ điều tra.

Một mặt, Lý Quốc Vĩ kiên quyết không thừa nhận Lân Giác có nhiều vấn đề như vậy, mặt khác, ông cũng muốn kéo dài thời gian, trong lòng ông hiểu rõ, chuyện như vậy nhất định phải có Trần Kinh qua đây mới có thể khống chế đại cục, nếu không để mấy vấn đề này bị phanh phui ra.

Vinh dự mấy năm nay mà Lân Giác vất vả mới đạt được có thể lần này sẽ bị phủi sạch hoàn toàn.

Trần Kinh cuối cùng đã trở lại.

Lý Quốc Vĩ nghe tin, liền đi cả đêm đến phòng Trần Kinh báo cáo.

Vài ngày không gặp, Lý Quốc Vĩ rõ ràng đã tiều tụy đi rất nhiều, mấy ngày nay ông đều không yên giấc, ban ngày xử lý công tác hàng ngày, đồng thời lại phải ứng phó tìm mọi cách giằng co với nhân viên tổ điều tra Ban Tổ chức tỉnh.

Ông không phải người ngu, ông tất nhiên vô cùng hiểu rõ cục diện hiện tại là như thế nào.

Trong bộ máy Lân Giác có người ngồi không yên, muốn kiếm chuyện, nội bộ tố cáo, bởi vì những người đó hiểu rất rõ về Lân Giác, tất nhiên sẽ cáo trạng, còn có châm chích.

Kỳ thực Trần Kinh thường nói một câu.

Kia chính là một khu phát triển, sao cái gì cũng bảo thủ không chịu thay đổi, dựa theo quy củ đến vậy?

Lấy việc bổ nhiệm cán bộ làm ví dụ.

Có đôi khi công tác hạng nhất đặt tại đó, nhất định phải để người có năng lực lên.

Dưới tình hình như vậy, nếu còn dựa theo điều lệ, sẽ chậm trễ, tốn biết bao nhiêu công sức?

Có thể là làm như vậy, sẽ tạo ra được thành tựu tương xứng, rồi sẽ được xã hội nhận thức rộng rãi.

Nhưng thời gian trôi qua, tình hình cũng đã thay đổi lại muốn lôi chuyện cũ ra, ai lại nhớ được rõ tình hình năm đó chứ?

Tình huống như vậy giống như năm đó chiến tranh tàn khốc, thắng bại cách nhau trong gang tấc.

Bởi vì chiến tranh, rất nhiều tướng quan đã đặt thắng lợi lên vị trí hàng đầu, bởi vì thắng lợi sẽ khiến bên ta chủ động chiếm đóng, do đó cuối cùng giành được thắng lợi, kết thúc trận chiến này.

Vì thắng lợi phải có hy sinh.

Chuyện này lúc ấy tất nhiên không có ai dị nghị, vì mọi người đều hiểu chiến trường tàn khốc đến nhường nào.

Nhưng nhiều năm về sau.

Những con mọt sách đó đã sớm đi vào sử sách, sớm đã qua ngày yên bình lập lại, họ sao có thể tưởng tượng được tình hình khi đó?

Cho nên bọn họ thấy chiến tranh mang đến bao nhiêu tổn thương, chết bao nhiêu dân lành, hủy hoại bao nhiêu danh lam thắng cảnh, mà những điều này bọn họ nhất định ghi nhớ, do đó những hình tượng nhân vật lịch sử bị đảo điên, vặn vẹo, cuối cùng chúng ta thông qua sử sách sao có thể thấy được chân tướng của lịch sử?

Hiện tại Lân Giác chính là như vậy.

Lý Quốc Vĩ thực chán nản, ông báo cáo tất cả công tác cho Trần Kinh, sau đó hổ thẹn nói:

-Bí thư, xét cho cũng vẫn là tôi làm việc không có năng lực, không xử lý tốt các mâu thuẫn! Khiến cho có người sinh lòng bất mãn....

Trần Kinh nhẹ nhàng khoát tay một cái nói:
-Lão Lý, tôi vẫn chỉ có một câu thôi, chúng ta muốn làm thành một chuyện cũng không phải dễ dàng, phía trước đều là khó khăn. Đứng trước khó khăn phải mạnh mẽ, kiên cường, không được mất tinh thần.

Kỳ thật nhiều khi, quy củ cũng không có ý nghĩa gì đặc biệt cả.

Cái gọi là người mặc áo đỏ thị phi nhiều, hiện tại Lân Giác chúng ta nổi lên như vậy, tất nhiên sẽ có người đố kỵ.

Trong bộ phận chúng ta cũng có con sâu làm rầu nồi canh, tất nhiên sẽ có những chuyện phiền lòng khiến chúng ta đau đầu.

Đối với mấy chuyện này, chúng ta phải làm quen, không có gì đánh gục được chúng ta, cùng lắm tặng mấy vấn đề này cho bọn họ đưa lên trên đi?

Vậy thì đã làm sao?

Trần Kinh hừ nhẹ, đổi giọng nói:
-Những cái mà bọn họ gọi là vấn đề đó, hoàn toàn là một đám cán bộ lão thành đang đùa người cao tay. Một đám người nói chuyện không biết lý lẽ. Vẫn chỉ một câu, Diêm Vương dễ xử, tiểu quỷ khó chơi, thực sự đã tới rồi đó.

Lãnh đạo cấp trên đều có kinh nghiệm công tác thực tế, tất nhiên biết thực tế trong công việc có nhiều việc khó xử, không thể so với những tên mọt sách ngốc này được!

Lý Quốc Vĩ gật gật đầu, sắc mặt dần dịu đi một chút.

Trần Kinh không ở Lân Giác, mấy ngày nay ông đều nơm nớp lo sợ, cẩn thận, khẩn trương đến không ngủ nói, công việc, cuộc sống đều bị xáo trộn hết cả.

Nhưng hiện tại cũng Trần Kinh nói chuyện, trong lòng ông giống như tìm được người bạn tâm phúc, những cảm xúc tiêu cực lúc trước liền tiêu tan theo mây khói, trong lòng cũng càng nhiều sức mạnh và sự tin tưởng hơn.

Trần Kinh tự mình rót cho ông một ly trà, sau đó đưa cho ông một điếu thuốc, lơ đãng nói:

-Lão Lý, anh cùng Lão Đồng có nói qua chuyện này chưa?

Lý Quốc Vĩ ngẩn người, ngạc nhiên ngẩng đầu.

Trần Kinh vào giờ phút này lại nhắc đến Phó Bí thư Đồng Tiểu Ly, ông tất nhiên hiểu được ý tứ của Trần Kinh.

Lần này Lân Giác lần đầu tiên xảy ra chuyện cáo trạng, chắc hắn là bên dưới có người sinh lòng bất mãn, cán bộ xã, thị trấn liên hợp cáo trạng, những cán bộ này đều từng bị Trần Kinh xử lý qua vì một vài nguyên nhân nào đó.

Bọn họ ghi hận trong lòng với Trần Kinh, tất nhiên cũng không có ấn tượng tốt với Lý Quốc Vĩ.

Vừa hay, Trần Kinh gần đây lại ủy quyền cho Lý Quốc Vĩ, ông vừa mới tiếp nhận công tác, còn non tay, khó tránh khỏi có chỗ không chiếu cố đến được.

Bọn họ liền lợi dụng sơ hở này làm cáo trạng lên tỉnh.

Nhưng chỉ bằng mấy người bọn họ, có thể có năng lực như vậy sao? Có thể thấy rõ được các vấn đề trong công tác của Lân Giác, hơn nữa, vừa tố cáo liền có thể chính xác, còn chuyện bọn họ liên danh cáo trạng, là ai ở trong sắp xếp?

Mấy ngày nay, Lý Quốc Vĩ vẫn luôn nghĩ vấn đề này, trong lòng ông đối tượng khả nghi số một chính là Đồng Tiểu Ly.

Đồng Tiểu Ly này là người rất ngoan hiểm, trước kia trong bộ máy ông ta cũng rất nổi danh đó.

Sau này, ông ta gặp phải Trần Kinh, Trần Kinh dùng thủ đoạn cương quyết mới có thể trấn trụ ông ta, ông ta vẫn luôn âm thầm tính kế, không dám hành động thiếu suy nghĩ lần nữa.

Trần Kinh lại vẫn luôn áp chế Đồng Tiểu Ly.

Đồng Tiểu Ly mạnh bạo đấy nhưng không dám ra tay với Trần Kinh. Ông ta mềm lại ngăn không nổi Trần Kinh cứng rắn, cương quyết.

Trần Kinh đánh hết lần này đến lần khác, nhưng vẫn luôn để lại cho ông ta một con đường sống.

Ông ta hiển nhiên như con cá đã bị vây khốn ba mặt, chỉ có thể chui vào trong tay người đánh cá.

Nhưng Trần Kinh có thể khống chế ông ta, có thể ngăn chặn ông ta, Lý Quốc Vĩ có thể sao?

Lý Quốc Vĩ lo lắng nhất là ông ta, hiện tại quả nhiên xảy ra chuyện.

Trần Kinh thản nhiên cười cười, cầm một tập văn kiện đưa cho Lý Quốc Vĩ nói:
-Ngày mai bớt chút thời gian nói chuyện với ông ta, chỗ này có chút tài liệu, anh xem qua trước đi, anh nói chuyện với ông ta xong, tôi sẽ đi gặp đám tổ điều tra kia...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.