Không Sợ Làm Hư Em

Chương 28: Nhớ Nhung




Thân hình Thần Dạ chợt chuyển động. Nhưng hắn đã nhanh, người kia còn nhanh hơn. Thần Dạ vừa mới di động, người kia đã liền ngăn trở hắn lại.

- Chỉ cần giết ngươi, Vân Thái Hư tự nhiên sẽ không chết. Mà ngươi, cũng đừng hy vọng để cho tên kia đến trợ giúp ngươi....

Thân là cao thủ Thông Huyền, một kích vừa rồi lại không thể để lại cho bóng dáng màu đen có quá nhiều tổn hại. Là hắn liền đã biết, nếu như vật kia mà quay trở lại bên người Thần Dạ, có lẽ ngay cả chính mình đều không giữ lại nổi Thần Dạ.

- Muốn giết ta, liền nhìn xem ngươi có bản lĩnh này hay không !

Âm thanh của Thần Dạ chợt lạnh đi. Việc hôm nay, chỉ sợ sẽ không rời khỏi đây dễ dàng như vậy. Cao thủ Thông Huyền, cho dù là Quỷ Thi cũng đều không thể chính diện ngăn cản. Nếu đã như vậy, thế thì liền toàn lực liều mạng đi!

Tia sáng tím biếc, cùng ánh sáng trắng lóng lánh đồng thời xuất hiện trong lúc đó. Cổ Đế Điện cùng Thiên Đao, một tả một hữu chia nhau xuất hiện ở trên hai tay Thần Dạ. Còn trên đỉnh đầu hắn, Long Nguyên lẳng lặng nổi lơ lửng.

Nếu đã phải liều mạng, Thần Dạ cũng sẽ không hề dấu nửa phần những con bài chưa lật. Ở trước mặt cao thủ Thông Huyền, cũng không cho phép hắn có chút che giấu! Đó cũng là lần đầu tiên, tại trước mặt người khác mà Thần Dạ không hề giữ lại, cứ như thế bày ra tất cả.

Bất kể là Cổ Đế Điện hoặc Thiên Đao, hay là Long Nguyên kia. Vào lúc vừa mới xuất hiện, nó đều để cho ở chỗ sâu trong con ngươi của người kia thoáng hiện lên sự thèm thuồng khó có thể che dấu.

Ngoài ra Long Nguyên, với thực lực của hắn thì cũng cảm ứng được, bên trong Long Nguyên có ẩn chứa năng lượng hào hùng....

- Hảo, có khí phách. Như vậy, ta liền cho ngươi biết, ở trước mặt thực lực tuyệt đối thì bất cứ thủ đoạn nào, kỳ thật đều là trò đùa!

Người kia cười lạnh, chợt hai tay hắn chộp một cái. Năng lượng Huyền Khí dũng mãnh dị thường liền tuôn trào dữ dội ra. Sau đó nó hóa thành một cự chưởng ( bàn tay to ) áng chừng mấy trượng rồi từ trên trời giáng xuống. Nó hướng về phía Thần Dạ mà chụp xuống.

Dưới cự chưởng kia, không gian run rẩy, âm thanh bùng nổ vang vọng nối liền không dứt. Những cục đá cùng lá rụng trên mặt đất đều là chôn vùi biến mất trong nháy mắt. Một cỗ khí tức tử vong, nhanh chóng quanh quẩn lan tỏa ra.

- Liều mạng sao? Ta cũng không sợ!

Hai mắt Thần Dạ lập tức lạnh đi.....

Bên dưới cự chưởng ( bàn tay lớn), bao phủ một đạo khí tức tử vong cực kỳ mãnh liệt, cùng với bàn tay chụp xuống, mặt đất phía dưới đều xuất hiện từng vết nứt rộng vài thước nhìn thấy ghê người. Uy lực như vậy, tuyệt đối không phải cao thủ cảnh giới Thượng Huyền có thể kiến tạo ra được !

Cao thủ Thông Huyền, lại khủng bố đến bước này!

Thấy người kia động thủ, sắc mặt Thần Dạ lạnh đi. Trong hai mắt cũng thấy hiện ra vẻ cực kì nặng nề. Hắn hiểu phi thường rõ ràng sự chênh lệch giữa mình và đối thủ. Bởi vậy, coi như là đang liều mạng, nhưng mà khi thời cơ chưa tới thì cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức muốn chính diện lấy cứng đối cứng cùng đối phương !

- Xoạt!

Tâm thần Thần Dạ khẽ động, một đạo năng lượng cô đặc bắn mạnh ra. Đến lúc chạm vào nhau cùng cự chưởng của đối phương liền trực tiếp bị nện vỡ, nhưng mà Thần Dạ thần sắc không đổi. Hắn vốn không hề nghĩ tới cứ như vậy là có thể đỡ công kích của đối phương, cho nên đúng vào lúc cự chưởng nện vỡ năng lượng cô đặc của mình thì, Thần Dạ đã mượn một chút thời gian này, bóng dáng hắn bật lui lại cực kì nhanh chóng !

- Rầm!

Vào lúc bàn tay cực lớn từ Huyền Khí hung hăng công kích tại vị trí lúc đầu Thần Dạ đứng liền giống như có tiếng sấm vang vọng. Nơi đó lại bị miễn cưỡng nện lõm sâu một khe rãnh rộng chừng mấy trượng....

- Còn muốn chạy?

Một kích thất bại, người kia lạnh lùng cất tiếng cười. Bàn tay lại nắm chặt, cự chưởng Huyền Khí thật lớn lần thứ hai gào thét đánh ra với tốc độ cực nhanh, vẫn làm cho Thần Dạ không có quá nhiều không gian để né tránh.

- Phá Diệt Đao!

Bóng dáng Thần Dạ lui về phía sau đột nhiên kiên quyết dựng lên, rồi bắn thẳng đến giữa không trung. Bên ngoài Thiên Đao có vầng sáng trắng lóng lánh, đao mang to chừng mấy trượng phá tan không gian trói buộc, nặng nề bổ vào trên bàn tay cực lớn kia.

Khi đôi bên vừa mới chạm vào nhau, một cỗ dao động hung dữ cực kỳ mạnh mẽ liền bộc phát ra ngoài. Nó khiến cho một chút cây cối chung quanh liền bị trực tiếp cưa ngang chặt đứt ở trong dao động này, rồi chia năm xẻ bảy nằm ở trên mặt đất.

- Quả nhiên là đao tốt!

Người kia kìm lòng không đậu lên tiếng quát nhẹ. Với nhãn quan cùng thực lực của hắn, liền tự có thể từ trong phút chốc giao chiến vừa rồi mà cảm ứng được sự phi phàm của Thiên Đao.

- Trở lại!

Lần này đây, cũng là Thần Dạ dẫn đầu phát động công kích. Chênh lệch giữa hai người quá lớn, mặc dù vừa rồi ngăn cản được đối thủ công kích, thế nhưng trong cơ thể Thần Dạ cũng vẫn giống như bị đánh trúng, khí huyết đang không ngừng bốc lên.

Trước mặt thực lực tuyệt đối, bất cứ thủ đoạn nào đều khó có thể bù đắp lại được.

Cho nên, nếu muốn là tìm kiếm ưu thế thậm chí khả năng sống sót cho mình thì ắt phải sẽ đi theo đường vòng khác hẳn bình thường. Mà trước mắt, có lẽ chủ động tiến công mới là biện pháp duy nhất có thể cho thu hoạch.

- Muốn chết sao? Thế nhưng mà ta lại thích. Lần này đây, liền hoàn toàn giải quyết ngươi !

Nhìn bóng dáng đangh nhanh chóng to ra ở trong mắt, người kia lạnh lẽo cười một tiếng. Hắn đứng yên bất động, rồi bỗng nhiên bàn tay nặng nề chém xuống trong không gian. Năng lượng Huyền Khí hào hùng tức thì thành hình ở trong lòng bàn tay hắn.

- Vèo!

Một vầng sáng xanh đột nhiên hiện lên, nó liền bao bọc toàn bộ bàn tay lớn kia vào trong.

- Thanh Nguyên Hóa Thiên Kình !

Vầng sáng xanh chói mắt lập tức nổ tung bùng phát mạnh ra ở trên bầu trời. Trong khoảng khắc, tất cả những tia sáng xanh đang tràn ngập trong không gian lại trực tiếp hóa thành một thứ gì đó có hình dáng trông như Nghiễn Thai (nghiên mực ). Rồi sau đó nó nổ ầm một tiếng, hung hăng đè ép về hướng Thần Dạ.

Nghiễn Thai màu xanh xẹt qua không gian, những tia sáng xanh vô biên vô hạn bắn mạnh đi, liền như từng đạo sấm sét Lôi Đình mưa to gió giật từ trên bầu trời trút xuống, chúng làm cho khắp cả một vùng đến ngàn thước đều bị này Lôi Đình xanh lè này bao trùm. Uy thế như vậy đã là không cách nào hình dung.

- Trấn áp hắn cho ta !

Người kia quát chói tai, Nghiễn Thai xanh lè chợt quay cuồng, những cỗ lực lượng đáng sợ có vầng sáng xanh lè này bao bọc nhằm thẳng vào đầu Thần Dạ mà nặng nề nện xuống.

Không chút nghi ngờ, nếu như để cho nó đánh trúng thì cho dù Thần Dạ đã nhập môn Bách Chiến Quyết, nhưng hắn cũng đừng hòng lưu lại được một tàn hơi.

Bị vầng sáng xanh lè bao phủ, Thần Dạ tránh cũng không thể tránh. Nhưng lúc này, trên gương mặt của hắn cũng không hề có chút xíu ý sợ hãi. Hắn lạnh lùng cười một tiếng mà hét lớn:

- Quỷ Thi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.