Không Phải Em Đã Là Vợ Của Anh Rồi Sao?

Chương 12: Nỗi đau sâu thẳm




Tần Phấn vừa nghe, quả nhiên là có hi vọng, đang muốn đề nghị dẫn theo Cổ Ngư Nhi quay trở lại tìm Trần Lạc, nhưng khi hắn nghe được Cổ Ngư Nhi nói câu tiếp theo, bèn lập tức bỏ đi cái ý niệm này:

- Hừ! Ta vẫn luôn muốn ra ngoài tìm tên khốn kia, không nghĩ tới lần này thực sự tự dâng lên tới cửa, đúng là thiên đường có lối hắn không đi, địa ngục không cửa hắn lại vào, lần này ta nhất định phải cho hắn đẹp mặt.

Cổ Ngư Nhi hoạt bát đáng yêu không hiểu sao đột nhiên trở nên tức giận phi thường, khi nhắc tới Trần Lạc, nghiến răng nghiến lợi như hận không thể ăn thịt gặp xương đối phiến, điều này khiến Tần Phấn cực kỳ nghi ngờ, không biết Trần Lạc đắc tội nha đầu này chỗ nào.

- Hắn đắc tội ngươi à?

- Đắc tội ta? Hừ! Hắn không có đắc tội ta.

- Vậy tại sao ngươi lại tức giận như thế?

- Tên khốn kia không đắc tội ta, nhưng hắn đắc tội với những vị tỷ tỷ kia của ta.

- Tỷ tỷ ngươi? Tỷ tỷ ngươi là ai?

- Tỷ tỷ của ta chính là Hạ Mạt tỷ tỷ, Thường Uyển tỷ tỷ, còn có Anh Tử tỷ tỷ, Tri Thu tỷ tỷ, còn có Táng Hoa tỷ tỷ…

Cổ Ngư Nhi nói một hơi ra một loạt những đại danh, Tần Phấn vừa nghe liền thấy đau đầu, hắn biết rõ những nữ nhân này đều tồn tại một loại ái hận tình cừu không thể nói rõ với Lạc gia, chẳng qua không hiểu vì sao Cổ Ngư Nhi chẳng bao giờ rời khỏi Tiểu Phật linh giới lại quen biết được những nữ nhân này.

- Khi ta còn ba tuổi đã nhận thức mấy người Táng Hoa tỷ tỷ, các nàng lúc rảnh rỗi đều tới nơi này hàn huyên với ta. Hỗn đản họ Trần kia lại dám khi dễ các tỷ tỷ của ta, ta đã sớm muốn tìm hắn tính sổ, này, Tiểu Tần ca ca, ngươi làm gì thế, hắn là bằng hữu của ngươi, ngươi có biết hay không hắn là một tên đại hỗn đản, là một đại lưu manh, đại vô lại, đúng là một tên đại củ cải hoa tâm, sau này ngươi không được làm bằng hữu với hắn nữa, sẽ bị hắn làm hư mất.

- Cái này…

- Đi, Tần ca ca, theo ta đi tìm tên đại hỗn đản kia tính sổ!

- Thôi quên đi.

Tần Phấn âm thầm lắc đầu, trong đầu lại thấy hốn hận, đang yên đang lành nhắc tới Trần Lạc làm gì, đây không phải là rảnh rỗi đau đản sao, mắt thấy Cổ Ngư Nhi nói thế nào cũng phải đi về tìm Trần Lạc tính sổ, Tần Phấn vội vàng ngăn lại, khuyên:

- Không phải ngươi nói muốn tìm mấy tên hỗn đản dám khi dễ ngươi sao? Hay là chúng ta đi tìm họ trước đi.

- Mấy tên tiểu hỗn đản thì thôi, hiện giờ ta muốn đi tìm Trần Lạc đại hỗn đản kia!

Tần Phấn đang muốn nói cái gì, bỗng nhiên cảm giác khác lạ, ngẩng đầu nhìn lại phía sau, bất ngờ phát hiện cách đó không xa là một nhóm bảy tám người đang vây công một vị nữ tử, tập trung nhìn vào, nữ tử bị vây công có một đầu là mái tóc dài bạch ngân…

- Chính là bọn họ, Tần ca ca, chính là đám hỗn đản kia khi dễ ta!

Thấy được những người đang đánh đấu trên hư không, Cổ Ngư Nhi lập tức kêu la.

- Là bọn hắn?

Tần Phấn nhận ra vị nữ tử tóc bạc kia đúng là Mạc Khinh Sầu, còn đám người đang vây công nàng là người của Vân Đoan, hơn nữa còn là một đám công tử ca trong Vân Đoan, nhất là một nam một nữ đứng bên cạnh xem náo nhiệt, thân phận hai người này càng không phải chuyện đùa, là hai vị trong hai mươi bốn Kiểu Nguyệt Tước Tử, một người tên là Liễu Giang, một người tên là Liễu Diệp, hai người là huynh muội với nhau.

Thủa nhỏ Tần Phấn rất chăm đọc nhiều sách vở, học thức uyên bác, lại là vương tử Hoàng thành, hắn lý giải về Vân Đoan rõ hơn những người khác rất nhiều, hắn biết vương công quý tộc hàng đầu trên Vân Đoan là Nhất Thái, Tam Hoàng, Ngũ Vương, Cửu Công, Thập Nhị Đại Nhật, Nhị Thập Tứ Kiểu Nguyệt.

Nếu nói Nhất Thái, chính là Thái Tử Vân Đoan.

Tam Hoàng, chính là ba vị hoàng tử.

Ngũ Vương, chỉ là năm vị vương tử Vân Đoan.

Cửu Công, là chín vị công tử Vân Đoan.

Thập Nhị Đại Nhật là mười hai Đại Nhật thế tử.

Nhị Thập Tứ Kiểu Nguyệt là hai mươi bốn vị Kiểu Nguyệt tước tử.

Một vị Thái tử, ba vị Hoàng tử và năm vị Vương tử có thể nói là nhân vật cầm quyền trong Vân Đoan, bất kể là thiên phú hay tư chất đều không phải những thiên kiêu trên phương thế giới này có thể so sánh được, căn bản không đáng, thua kém không chỉ đơn giản ở một hai cấp bậc.

Đối với những nhân vật trong Vân Đoan, thế giới nhân gian nghe nhiều nhất là liên quan tới mười hai vị Đại Nhật thế tử và hai mươi bốn vị Kiểu Nguyệt tước tử, người của phương thế giới này cơ hồ đều biết Vân Đoan có mười hai vị thế tử khó lường, từ khi ra đời đã được tiếp thu thế giới bản nguyên cân cần chăm sóc, có thể nói mỗi một vị đều là tồn tại kinh khủng, còn hai mươi bốn vị Kiểu Nguyệt tước tử, tuy rằng đồng dạng cũng được tiếp thu thế giới bổn nguyên ân cần chăm sóc, nhưng cũng không phải là tiếp thu Tiên Thiên, bọn họ thuộc dạng Hậu Thiên, thế nên danh tiếng, địa vị thân phận đều không bằng mười hai Đại Nhật thế tử.

Trong ấn tượng của rất nhiều người, Vân Đoan là chốn nhân gian tiên cảnh không có lo lắng, không phiền toái và không phân tranh, kỳ thực Tần Phấn biết, Vân Đoan tuyệt không yên ổn như tưởng tượng, tranh danh đoạt lợi cực kỳ phổ biến, ví dụ như đám vương công quý tộc này, một phái là quý tộc, một phái là thế tử, song phương đã nhiều lần tranh đấu gay gắt, sau khi núi Táng Cổ hiện thế, Vân Đoan bắt đầu chưởng quản trật tự thế giới, tranh đấu giữa song phương thậm chí đã bắt đầu lan tràn đến thế giới này.

Bảy tám người đang vây công Mạc Khinh Sầu tuy đúng là đám quý công tử bên trên Vân Đoan, thực lực cũng đều siêu phàm thoát tục, bất quá thoạt nhìn bọn họ cũng không phải là đối thủ của Mạc Khinh Sầu, những người khác chỉ biết khi núi Táng Cổ xuất thế, Mạc Khinh Sầu vấn đỉnh một loại vương tọa Tinh Linh thần bí, còn Tần Phấn lại biết rõ, huyết mạch của Mạc Khinh Sầu cũng không phải huyết mạch Tinh Linh bình thường, mà là một loại Bạch Tinh Linh cổ xưa, cũng là thần tộc nổi danh tương xứng với Phượng Hoàng, Thiên Sử và Tu La thần tộc, huống chi bí mật trên người Mạc Khinh Sầu cũng không chỉ là như vậy.

- Vị tỷ tỷ tóc bạc này là ai, nàng thật lợi hại.

Cổ Ngư Nhi nhìn Mạc Khinh Sầu giữa trường tranh đấu, một đôi mắt to lóe ra sắc thái sùng bái, chỉ bất quá một khắc sau, nét sùng bái trong mắt nàng liền biến thành kinh hoảng, bởi vì một vị người Vân Đoan đã bị Mạc Khinh Sầu giết chết, cứ như vậy bị Mạc Khinh Sầu dùng một kiếm chặt ngang người.

- Nữ nhân ti tiện kia, ngươi dám giết hại người Vân Đoan chúng ta?

Hai huynh muội Liễu Giang và Liễu Diệp vốn đứng nhìn xem náo nhiệt, thấy người bên mình bị giết liền tức giận, đặc biệt là Liễu Diệp có vẻ cao cao tại thượng kia, quát giận một tiếng, lắc mình biến mất, sau khi xuất hiện, cả người giống như một vầng trăng tròn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.