Không Mừng

Chương 54: Dùng Thân Thể Này Của Em Để Trả Nợ Đi




Ngày Chủ nhật trời đẹp, mọi người vui vẻ cùng gia đình của mình đi dã ngoại hoặc đến khu vui chơi, trung tâm mua sắm. Hắn cũng dẫn cậu ra ngoài, mua ít đồ gia dụng và một bộ quần áo thật đẹp cho cậu để tối nay đển gặp gã giám đốc công ty đối tác. Cậu cố nặn ra nụ cười miễn cưỡng khi có ai đến bắt chuyện với họ trên suốt chặn đường đi. Còn hắn, dĩ nhiên mặt quá dày nên cứ dửng dưng như bao cha con bình thường khác.

Hắn vì muốn dỗ ngọt cậu nên tỏ ra rất ôn nhu, quan tâm chăm sóc, mua cho cậu đủ thứ, cả chiếc điện thoại di động -vật mà cậu chẳng bao giờ mơ tới -hắn cũng mua 1 cái phiên bản mới nhất. Cậu thấy sao à, dĩ nhiên là vui tới phát khóc, lao đến ôm chầm lấy hắn. Hắn mỉm  cười, tay xoa xoa eo nhỏ của cậu. Thật là một bức tranh hạnh phúc gia đình hoàn hảo đầy giả tạo.

Tối đến, cả cậu và hắn đều ăn mặc chỉnh chu đón một chiếc  taxi đến khách sạn mà gã giám đốc chỉ định.  Mở cửa phòng 103, cậu hoảng hốt trốn sau lưng hắn khi nhìn vào trong. Gã giám đốc béo múp và hai cấp dưới của hắn, một da ngâm thấp bé và một da trắng cao gầy đã cởi sạch quần áo, ngồi ở bàn nhâm nhi ly rượu vang đỏ. Trên chiếc giường trải đệm màu trắng tinh có mấy thứ đáng sợ mà cậu nhìn qua là biết dùng cho nhu cầu tình dục. Hắn hơi khựng một chút, nhưng đã lỡ leo lên lưng hổ thì không thể nào leo xuống được nữa. Hắn nắm chặt tay cậu lôi vào phòng, đẩy cậu ra trước ba tên háo sắc kia.

Bọn chúng nhìn cậu, nuốt nuốt nước bọt rồi bảo cậu tự thoát y. Cậu toát mồ hôi lạnh đứng im thì bị hắn véo một cái rõ đau ra hiệu. Cậu bất đắc dĩ cởi hết những thứ che chắn trên người ra, để lộ cơ thể trắng mịn của thiếu niên trước ba con sói đói. Gã giám đốc vẫy cậu lại gần rồi vỗ lên cái đùi đầy mỡ của mình. Cậu chần chừ một lúc, sau đó đến ngồi lên đùi gã. Gã dùng giọng khàn khàn kêu hắn ra về, sáng mai đến đón cậu và nhận bản hợp đồng đã ký. Hắn cúi đầu cảm ơn lia lịa, liếc mắt nhìn cậu một cái rồi nhanh chóng rời đi.

Tim cậu đập loạn xạ vì sợ hãi, mặt tái xanh không còn chút máu. Gã giám đốc nâng cằm cậu lên, tham lam hôn liếm đôi môi nhỏ, kéo lưỡi cậu ra mà nút lấy nút để. Cậu ngạt thở vì thiếu dưỡng khí, càng khó chịu với cái mồm đầy mùi rượu của gã nhưng không thể nào đẩy gã ra được. Bên dưới, gã da ngâm lấy dây trói tay và chân cậu dính vào nhau khiến tay chân cậu bè ra như con cá đuối, còn tên da trắng thì quỳ một chân xuống sàn, há miệng ngậm lấy phân thân bé nhỏ của cậu. Cậu rưng rưng muốn khỏc, nhưng nghĩ tới hắn nên đành cố nhịn xuống. Gã giám đốc mập mạp ôm sát eo cậu, môi dày như tấm bê tông của gã day xé môi cậu đến khi chảy máu mới dời qua tai rồi liếm xuống cổ, cắn vào một ngụm. Gã da ngâm ngoạm lấy đầu nhũ hồng của cậu nút chùn chụt, đầu lưỡi đảo tròn khiêu khích, bên đầu nhũ còn lại cũng bị gã cấu véo đến khi nó sưng cứng lên. Gã da trắng liếm lộng khắp phân thân của cậu làm cho nó ướt đầy dịch vị, lại dùng răng cắn cắn lỗ nhỏ trén đầu nấm, tiếp theo nuốt sâu vào và nhả ra, yểt hầu cọ cọ đầu nấm không ngừng. Kích thích ba nơi đánh tới cùng lúc làm cậu như muốn choáng váng, mắt hoa lên, hoàn toàn không còn sức kháng cự nữa. Hoặc cũng có thể ý chí của cậu đã bị dập tắt. Cậu thấy cả người nóng bừng, phân thân to dần trong khoang miệng của gã da trắng. Cậu muốn vùng vẫy bởi những đau nhức len lỏi. Cậu thở mạnh, dòng bạch dịch ấm áp tuôn vào miệng của gã da trắng rồi tựa lưng vào ngực gã giám đốc. Gã da trắng nuốt xuống chỗ dịch, liếm mép nhìn cậu cười:" Ngọt đấy! Lên giường bắt đầu chơi nào, bé cưng đáng yêu!" Cậu nhắm mắt buông xuôi, để mặc cho ba con thú háo ăn thay phiên nhau chà đạp cậu, thậm chí chúng còn cùng lúc tiến vào bên trong cậu làm cho thân thể cậu chảy máu sưng tím. Cậu không nghĩ mình còn có thể sống sót qua khỏi đêm nay mà gặp hắn nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.