Không Hối Hận

Chương 6




Mảnh ghép 93 : Chuẩn bị đi chơi

- Hôm nay các anh đưa hai tụi em đi công viên đê. Híc. - Minh Như ra đề nghị. Đó cũng là lời mà Hiểu Đồng định nói. Vì hai nhóc bàn nhau sẵn rồi mà

- Thích thì chiều - Hiểu Vĩ cười

Cậu muốn rủ thêm cả Lam. Hân và tất nhiên cả Băng nữa nhưng gọi điện chả ai nghe máy.

- Anh Ken ơi em thấy anh Vĩ cứ gọi cho chị nào ấy..gọi hoài rồi có ai bắt máy đầu - Hiểu Đồng than thở với Ken

- Gọi cho chị dâu tương lai của em đó - Ken cười

- Hê. Thế anh có bạn gái chưa? Hay vẫn chứa thoát kiếp F.A

- Anh còn chưa muốn bị người khác áp đảo đâu. F.A sướng nhất mà em - Ken nói và cười..nụ cười thật tươi nhưng có chút ngượng ngịu và chạnh lòng.

- Vậy chiều nay anh có đi chơi cùng tụi em không?

- Em có cho anh đi không?

- Tất nhiên có ạ. Luôn sẵn sàng...

- Vậy đi

.......

- À anh Khánh với anh Vĩ cho tụi em xem ảnh hai chị dâu đi - Minh Như vừa ăn bánh vừa nói

- Đây này..- Khánh mở album ảnh Hân trong đt ra cho hai nhóc em xem. Hiểu Vĩ cũng mở ảnh của Lam cho hai nhóc xem

- Ầy dà..cả hai chị đều dễ thương...nhưng..- Hiểu Đồng liếc nhìn Minh Thư rồi cả hai nhóc cười với nhau

- Nhưng sao? - Vĩ tò mò

- Ừ.Nhưng sao? - Khánh tò mò không kém

- Không hợp với tụi anh tẹo nào - Minh Như lên tiếng

- Đúng vậy. Hai chị ấy đáng yêu còn hai anh đáng ghét. Làm sao thành đôi được nhỉ? - Hiểu Đồng vờ chống cắm nghĩ mông lung

- Á...Á..hai nhóc hơi ngoan rồi đấy - Hiểu Vĩ săng tay áo dí nhóc Hiểu Đồng còn Khánh vắn ống quần dí nhóc Minh Như

- Ha ha..đấy còn cái khoán rượt đuổi hai anh vẫn chậm như con rùa vậy..haha - Minh Như cười lớn và chạy không ngừng nghỉ

- Hai anh tức rồi kìa. Mặt đỏ như Trương Phi ý..haha - Hiểu Đồng cười lớn.

Có hai nhóc này ở đây. Căn biệt thự lúc nào cũng có tiếng cười sảng khoái và những trò quậy phá đáng yêu...

- A... - Hiểu Đồng đâm trúng một người. Không phải Vĩ. Không phải Khánh cũng không phải hai tên Phong và Ken kia nốt mà là..

- Ạ..chi Uyên Nhi..chị đến chơi hả ? - Hiểu Đông xuýt xoa người và nói

- Em là...?

- Em là Hiểu Đồng em anh Hiểu Vĩ ạ

- À...rồi.. em vẫn còn nhớ chị ư?

- Sao không nhớ được ạ. Năm ấy sinh nhật anh Hiểu Vĩ chị cũng đến mà. Chị là em họ anh Phong đấy ạ - Hiểu Đồng trả lời nhanh thoăn thoắt. Cô nhóc cười đáng yêu. Uyên Nhi rất quý cô bé.

- Minh Như ơi. Chị Uyên Nhi dễ xương đến nè. Mau lại đây - Hiểu Đồng la lớn gọi Như

- Đâu..đâu...- Minh Như cũng chạy đến. Mấy đứa anh cũng đi đến cạnh

Hai nhóc này có vẻ rất quý Uyên Nhi. Hai nhóc dễ tính và gần gũi lắm chả " chảnh " như mấy anh đâu. Hễ ai nói chuyện hợp với mình là hai nhóc quý ngay đặc biệt là những người bằng tuổi anh trai mình

- Chị Nhi. Em là Như đây - Minh Như vui vẻ cúi chào

- Chị nhớ tên em mà. - Uyên Nhi cười rõ tươi

...

- Hai em chuẩn bị đi chơi không? - Khánh ngắt cuộc trò chuyện giữa ba chị em

- Có. Anh làm gì cuống lên thế - Hiểu Đồng nhăn nhó

- Hà Nội không vội được đâu - Minh Như cười sằng sặc

- Chị Nhi đi chơi cùng tụi em nhé - Minh Như và Hiểu Đồng cùng nhau đồng thanh. Uyên Nhi chưa trả lời thì hai đứa đã đốp nhau

- Á mày bắt chiếc tao - Minh Như chọc

- Mày bắt chiếc tao á. Sao tự nhận thế - Hiểu Đồng cười tươi

- Chị Nhi đi không ạ? - Minh Như hỏi lại

- Ờ thôi mấy em đi vui vẻ. Chị sang đây hỏi anh Phong một vài thứ rồi phải về có việc bận

- Èo. Chán quá ! - Minh Như cảm thán

- Nào đi không? - Tiếng Khánh vọng ra từ bên ngoài vào trong

- Bố đời vừa thôi anh. Có đi chứ - Minh Như nói đểu anh trai rồi cùng Hiểu Đồng lên phòng khoác thêm chiếc áo bò vào rồi mới đi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.