Không Gia Đình (Sans Famille)

Chương 8: Lavender kì diệu




Tóc Lori và tóc vàng sống ở một cư xá, hai người học cùng một lớp từ khi mới tới nhà trẻ, nói là bạn bè sống chết mặc một chiếc quần đến lớn hoàn toàn không đủ để diễn tả. Bắt đầu từ khi thứ đồ vướng mắc giữa hai chân chưa có lông, hai người khom lưng trong căn phòng tối nhỏ bé cùng nhau nghiên cứu phim võ thuật, trải qua nhiều năm lắng đọng đã thăng hoa đến cảnh giới cấp thần chỉ nhìn màn ảnh không mở tiếng cũng có thể nghe được chân thật sống động.

Tóc vàng từ trong một tiệm băng đĩa tạm bợ ở chợ đêm lục lọi được hai bộ phim hay kinh điển, bên trong có một đoạn tình tiết tuyệt hay người dọn vệ sinh đến cửa phục vụ kết quả bị nữ chủ đẩy vào, Tóc vàng vẫn luôn nhớ đến chỗ đó. Hôm nay rốt cuộc quyết định tìm đến nhà tóc Lori hai người cùng nhau nghiên cứu kỹ lưỡng.

Tóc Lori yêu mến các em gái nhỏ trong trắng, mà tóc vàng lại chung tình với phụ nữ trưởng thành, tuy rằng nói không cùng đường không thể cùng mưu việc, nhưng có câu đi lòng vòng cũng về chỗ cũ, cho nên cũng không có xung đột gì quá lớn.

Cư xá hai người sống thuộc về khu vực liên quan đến công trình cải tạo nhà cũ, trên mình căn lầu cũ nát đã vẽ lên một vòng tròn màu đỏ thật to, bên trong là một chữ 'Phá' dữ tợn khủng bố.

Bây giờ gia đình sống ở cư xá này của bọn họ đã chuyển đi bảy phương tám hướng rồi, trong căn lầu kia chỉ còn lại không tới mười hộ gia đình. Sở dĩ nhà bọn tóc vàng và tóc Lori chưa có chuyển đi, là bởi vì cậu của tóc Lori đang công tác trong vùng, có chút móc nối cửa sau, nhà bọn họ trông chờ thị trường cởi mở hơn mua thêm được vài mét vuông.

Thành phố này tốc độ phát triển quá nhanh, giá nhà tăng càng nhanh. Nửa năm trước mỗi thước vuông mới không quá bốn ngàn đại dương, bây giờ đã tăng hơn gấp đôi!

Nhiều hơn tám ngàn đồng một mét vuông chính là con số thực tế, tương đương với nửa năm tiền lương. Đã có cánh cửa này nếu như không lợi dụng, quả thực là trời đánh tránh không hết tội.

Cha mẹ tóc vàng và tóc Lori đều là tiểu thị dân sớm chín chiều năm, có thể kiếm ngót nghét một vạn đồng đã cười không ngậm miệng được. Hai nhà quan hệ cũng không tệ, cho nên bố mẹ tóc Lori kéo bố mẹ Tóc vàng cùng nhau ở lại chỗ này, nếu không phải hai nhà đều có con trai, hai nhà sớm đã định thành người thân một nhà rồi.

Hai người khoác vai dọc đường cười ha hả tiến vào cư xá, bảo vệ cửa đã đi đâu mất rồi. Công ty bất động sản không cần phải phí thời gian trong cư xá chỉ còn lại hơn mấy chục hộ dân.

Vừa mới đi vào cư xá không bao xa, tóc vàng bỗng nhiên giật bắn người.

- Tớ cảm thấy hôm nay quái quái thế nào ấy, hình như sắp xảy ra chuyện gì.

Tóc vàng nói.

- Nghi thần nghi quỷ, nhanh vào trong nhà có thể có việc gì?! Đi nhanh đi, tớ cũng chờ không được nữa rồi.

Tóc Lori nhớ mong cái đĩa CD trong tay.

Tóc vàng nhẹ gật đầu, không thể không rụt cổ lại.

- Đi nhanh lên đi, đêm nay đến nhà của tớ ăn cơm, mẹ của tớ gọi điện thoại bảo tớ kêu cậu cùng đến, bà chưng cá trám cỏ.

- Ừ! Tay nghề của dì tốt hơn nhiều so với mẹ tớ, tớ trước tới giờ vẫn thèm cá dì làm.

Hai người trò chuyện với nhau đi về phía trước, trong bóng tối có người cười khẽ, thanh âm không lớn lại làm cho người ta sởn gai ốc.

- Còn muốn ăn cá? Tao bảo đảm qua đêm nay hai tụi mày ngay cả cháo cũng nuốt không trôi xuống cổ!

Tóc vàng và tóc Lori đừng bước chân, hai người cùng nghe được giọng nói âm trầm kia, khiến cho người ta không rét mà run.

- Ai!

- Ra đây!

Hai người cũng không phải thiện nam tín nữ gì, việc đầu tiên là thủ thế phòng bị.

Một bóng người đen như mực từ phía sau một gốc cây đại thụ di chuyển ra, trong tay vuốt ve một con dao bổ dưa dài gần nửa mét. Thân hình của y rất gầy, thân hình cũng rất cao. Khuôn mặt không thể nói anh tuấn, ngược lại nét mặt có chút âm lạnh xảo trá. Người này dùng sống đao gõ vào lòng bàn tay của mình, từng bước một thong thả đi ra, bộ dạng rất kiêu ngạo lười nhác.

- Tóc vàng, tóc Lori phải không?

Người cầm dao bổ dưa hỏi một cách doạ nạt.

Tóc vàng và tóc Lori nhìn thấy trong tay đối phương có dao, dũng khí trước đó mất đi ba phần.

- Anh là ai?

Tóc vàng hỏi.

- Đường để ý tao là ai, hai thằng mày biết tao tại làm sao tìm bọn mày không? Bọn mày loại hàng hai này, không ngờ cướp tiền trên thân người của Băng Hàn Đường, đủ cứng cỏi nha!

Người này tự mình nói ra đáp án, sau đó nhìn tóc vàng và tóc Lori, ánh mắt của hắn thật giống như nhìn chăm chú hai con dê đợi làm thịt, rất hống hách.

Tóc vàng và tóc Lori vừa nghe là người của Băng Hàn Đường, nỗi sợ hãi trong lòng càng lớn. Hai người nhìn nhau thoáng chốc, từ trong ánh mắt của kẻ kia đều thấy được hoảng loạn.

- Làm sao đây?

Tóc vàng thấp giọng hỏi.

- Mẹ ép phải liều mạng! Tớ tin rằng Cường ca sẽ báo thù cho ta, cùng lắm thì chịu một dao!

Tóc vàng nghe tóc Lori nghiến răng nói, cậu ta cũng hung hăng gật đầu.

- Cường ca sẽ báo thù cho chúng ta!

Hai người nghĩ đến Lâm Cường, trong lòng chợt sinh ra vài phần dũng khí.

- Cháu nội, Băng Hàn Đường chỉ là thối tha, lão tử cướp đấy thì thế nào? Mày cắn tao à!

Tóc Lori tiến lên một bước, chỉ vào tên cầm đao cao giọng mắng.

- Muốn chết!

Người trong bóng tối hung hăng mắng một câu.

- Chém chết bọn chúng!

Người này vung tay lên, từ trong bóng tối xông ra mười mấy người, trong tay đều cầm đủ thứ đồ, có cả gậy gỗ vót nhọn, khí thế hùng hổ.

Tóc vàng và tóc Lori liếc nhìn nhau, hai người đều không hẹn mà cùng lúc lấy hết dũng khí hô to một tiếng khuyến khích chính mình, sau đó xông vào đám đông. Điều này nếu như là trước kia là việc tuyệt đối không có khả năng xảy ra, cả hai không có chạy trối chết đã rất không bình thường, bây giờ ngược lại chủ động xông lên quả thực chính là hành động vĩ đại nhất từ lúc sinh ra đến nay!

Một tiếng thịt da chạm nhau vang vọng, một tiểu tử cầm dao bị dũng khí hai người bọn tóc vàng doạ cứng đờ, động tác trên tay chậm hơn rất nhiều, bị Tóc vàng một cước đá trúng chỗ… Tiếp theo… Hắn đau đớn lập tức cúi gập người lại, giống như một con tôm càng xanh mới ra khỏi nồi.

Một cước này cực có phong phạm của Cường Tử a.

Sau một chiêu đắc thủ tóc vàng tự mình cũng sửng sốt, nhìn bộ dạng kinh hãi kia của đối thủ bị mình đá trúng điểm yếu, cậu ta mới phát hiện ra mình cũng rất biết đánh lộn, rất có phong phạm cao thủ.

Tiền bối vĩ đại nói cho chúng ta biết, khiêm tốn khiến người ta tiến bộ, kiêu ngạo khến người ta bị đánh.

Thật không lừa tôi nha.

Tóc vàng vừa một cước quật ngã một đối thủ, đã bị một người khác đánh một gậy ở trên lưng, sức của đòn này đánh cả người cậu ta lảo đảo, chúi về phía trước hai bước mới đứng vững thân hình, vừa mới đứng thẳng lưng lên đã bị người khác một cước đạp ở trên ngực. Cậu ta ngay cả la hét cũng không kịp thốt lên nằm vật trên mặt đất, mắt nhìn rất nhiều nhiều người múa may xông tới bao vây xung quanh.

Tóc vàng nhắm mắt lại, chấp nhận số mạng!

Thanh âm binh binh bang bang không dứt bên tai, tóc vàng ôm đầu co lại thành một khối, đợi nửa ngày cũng không có cảm thấy được cái gì không ổn trên thân thể, cậu ta hết sức kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, rất kỳ quái tại sao những người này xuống tay nhẹ như vậy, mình thế nào cũng không cảm thấy đau chứ?

Cậu ta trợn trừng hai mắt, đã nhìn thấy tóc Lori dùng hết sức nắm đầu một người nện đầu gối rất mạnh vào mặt kẻ đó, động tác kia phải gọi là tàn nhẫn.

Tóc vàng xấu hổ, tóc Lori hôm nay làm sao vô địch như vậy được chứ?

Tóc Lori bị ma nhập rồi?

Cậu ta quét mắt bốn phía một vòng, lúc này mới thấy dị thường!

Ban đầu người của Băng Hàn Đường khí thế hung hăng, trong thời gian nhắm mắt mở mắt của mình ngay cả một phút cũng chưa đến, đã biến thành cháu nội con rùa đen rụt đầu.

Mười mấy bóng người cứng cáp, động tác như mãnh hổ hạ sơn, như giao long rời bến! Gần như là một chọi một ngăn mười mấy người Băng Hàn Đường lại, sau đó giống như bão tố nổi lên nghiêng vai đấm thẳng trên người đối phương!

Ưu thế áp đảo a.

Một tráng hán chiều cao gần hai mét, xách cổ áo một người thuộc Băng Hàn Đường lên, thẳng tay xách hai chân đối phương rời khỏi mặt đất vài chục tấc! Điều này cần có lực cánh tay lớn cỡ nào nha, quả thật như thiên thần.

Tráng hán nhấc người của Băng Hàn Đường qua đỉnh đầu, sau khi xoay tại chỗ một vòng vứt ra ngoài.

Một tiếng vang dội!

Người Băng Hàn Đường đó đâm vào trên vách một toà lầu, ngay lập tức ngất đi.

Sau đó chỉ thấy tráng hán kia thật giống như một con sư tử xông vào một bầy dê, trong nháy mắt xuất hiện giơ tay nhấc chân giải quyết hết người của Băng Hàn Đường trước mặt mình. Mười tráng hán khác cũng cứng cáp giống vậy, giống như chém dưa xắt rau phóng cước đạp người Băng Hàn Đường xuống đất, trong nháy mắt người ngã ngựa đổ, cục diện cực kỳ rúng động.

Tên tay chân Băng Hàn Đường bước ra đầu tiên kia, dao trong tay đã sớm chẳng biết đi đâu. Y bị một quyền của một tráng hán đánh trúng cằm, cổ bị đánh lệch hẳn về phía sau, hai cái răng cửa rất xinh xắn thoát ly khỏi tổ chức, nghênh ngang rời đi.

Sau đó người này bị tráng hán một cước đạp lăn trên đất, theo đó bị đánh một trận tơi bời.

Tóc Lori tới kéo Tóc vàng lên, vỗ bụi trên người cho cậu ta, cười phải gọi là rất sung sướng.

- Tớ đã nói Cường ca sẽ không mặc kệ chúng ta. Xem kìa! Vạn Thanh tới cứu chúng ta rồi!

Tóc Lori chỉ vào Lý Vạn Thanh đang đại phát thần uy cách đó không xa.

Tóc vàng dụi con mắt, cẩn thận nhận diện một chút, lúc này mới phát hiện mười mấy tráng hán kia đều là người thường thường đi theo lăn lộn bên cạnh Lý Vạn Thanh, mình đã từng nhìn thấy đám người này đã muốn tránh né thật xa. Những kẻ này ở Nhất Trung chính là tồn tại cấp bậc đại hiệp, trêu vào không được nha. Bây giờ đại hiệp đến hành hiệp trượng nghĩa thấy chuyện bất bình quát lên một tiếng, tóc vàng có loại xúc động muốn khóc.

Sau khi khống chế được người của Băng Hàn Đường, Lý Vạn Thanh sải bước đi nhanh sang.

- Làm đúng không sai! Không làm cho Cường ca xấu hổ!

Cậu ta vỗ bả vai Tóc vàng nói.

- Cường ca… Cường ca bảo cậu đến cứu chúng tớ sao?

Tóc vàng cảm kích nhìn Lý Vạn Thanh.

- Ừ! Cường ca nói rồi, cậu ta để cho các cậu cướp đoạt tiền của Băng Hàn Đường, cháu chắt cái bang kia khẳng định sẽ trả thù các cậu. Cậu ta bảo tôi dẫn người âm thầm bảo vệ hai người các cậu, không thể để cho huynh đệ Liên minh chấp pháp Trung Hoa ta bị khi dễ!

Nghe Lý Vạn Thanh nói xong, tóc vàng thấy tóc Lori không ngờ khóc, cậu ta còn chưa phát hiện được, mình cũng khóc rồi.

- Cám ơn Lý ca, cảm ơn Cường ca!

Lý Vạn Thanh vung tay lên nói:
- Cảm cọng lông nè! Đều là huynh đệ một nhà!

- Chẳng qua hai cậu mới vừa rồi mà tỏ vẻ kinh sợ, tớ khẳng định sẽ không ra tay cứu các cậu.

Lý Vạn Thanh vừa cười vừa nói.

Tóc vàng và tóc Lori cùng lúc quay mặt nhìn nhau, thầm than một tiếng nguy hiểm thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.