Không Để Ý Tây Đông

Chương 75




Trùng điệp vẩy rồng màu xám trên người Can Hữu Long phát quang mãnh liệt. Trong thể nội từng sợi kinh mạch của hắn căng cứng cả lên. Trên miệng rõ ràng có một vệt máu tươi thuận theo chảy xuống, thế nhưng hắn thật sự vẫn chịu đựng được một kích của Băng Linh Long.

Đệ tứ hồn kỹ mang tới cho hắn khả năng hấp thụ công kích của đối thủ, sau đó lấy năng lượng này bổ sung cho tu vi của bản thân. Chỉ cần công kích của Băng Linh Long vẫn nằm trong khả năng thừa nhận của hắn là được.

Tình thế trước mắt đã chứng minh mọi thứ. Can Hữu Long vẫn đứng vững sau Lam sắc quang trụ công kích của Băng Linh Long, có nghĩa sức phòng ngự của hắn bây giờ còn vững hơn cả bàn thạch. Bất quá, Băng Linh Long cũng mơ hồ chạm vào giới hạn của Can Hữu Long rồi, chỉ cần mạnh thêm một điểm nữa thôi, liền đem Can Hữu Long lớp phòng ngự phá nát.

Chính điều này làm hắn trăn trở một hồi lâu, sau đó mới quyết định ứng chiến. Là do Vân Chính Thiên vào thời khắc Tiếu Phong đem Lương Thế Nhân lui lại phía sau, hắn đã hướng Can Hữu Long gật đầu, sau đó bí mật truyền âm.

“A Thiên nói thật chính xác, ta thật sự có thể cản được một kích của nó. Hắc hắc.”

Can Hữu Long nội tâm phấn khởi, nguyên lai hắn cho rằng bản thân đối mặt với Băng Linh Long sẽ không có bất kỳ cơ hội nào, vì vậy mà có ý định buông tha phối hợp với đồng đội.

Chính A Thiên là người đã khích lệ hắn, cuối cùng dẫn đến tình cảnh hiện tại.

Ngay khi Băng Linh Long ở trên không còn đang nghi hoặc nhìn hắn, trên người tầng tầng lớp lớp vẩy rồng đã phát quang rực rỡ, ngay sau đó Can Hữu Long há miệng ra, tức thì có một cái hư ảnh một đầu rồng màu xám to lớn ngưng tụ, nó cũng đồng thời há miệng, trầm thấp long ngâm xuyên không mà lên.

Thiên Long Hồi Kích cùng Thiên Long Hống.

Hấp thu công kích của Băng Linh Long về sau, tu vi của Can Hữu Long trong nháy mắt đạt tới năm hoàn Hồn Vương cấp bậc. Thiên Long Hống cũng vì vậy mà đại tăng trưởng.

Âm ba lực lượng theo tiếng ngâm của Thiên Nguyên Long hư ảnh, xuyên vân bay lên, hoàn toàn đem thân thể to lớn của Băng Linh Long bao phủ lại.

“NGANG ——.”

Băng Linh Long trúng đòn, bản thân nó lập tức lảo đảo mà rơi xuống, trên người hiện tại đã tróc ra từng mảng băng vẩy rồng, tinh huyết cũng đã chảy ra.

Thiên Long Hống đạt tới đỉnh điểm sức mạnh, khiến Băng Linh Long sức phòng ngự không kém kia cũng phải trầy da tróc vẩy.

Băng Linh Long chật vật đáp xuống, Long Dực đã bị Thiên Long Hống xuyên thủng một số chỗ, hiện tại phi hành đã không còn linh hoạt như trước, bất quá nó là vạn năm hậu đại, truyền thừa khủng bố huyết mạch của Long Thần Cửu Tử, bản năng cầu sinh so với bất kỳ hồn thú nào đều mãnh liệt vô cùng.

Nguyên bản Long Vĩ to lớn mà mềm mại phía sau, đột nhiên vào lúc này dựng đứng lên, tựa như một thanh trường thương khổng lồ, gai góc đầy mình. Long Vĩ hướng Can Hữu Long vị trí, cách không mà đâm tới.

Phốc!

Một cỗ uy áp lập tức ùa về, dồn ép Can Hữu Long một cách thê thảm. Công kích này không sở hữu băng thuộc tính, mà trực tiếp ẩn giấu tinh thần thuộc tính. Mà Can Hữu Long trên phương diện này phải nói cực kỳ bình thường.

“A.” Rên lên một tiếng đau đớn, Can Hữu Long ngã lăn ra sau, hai tay trực tiếp ôm lấy phần đầu, gương mặt tái nhợt, thất khiếu đã có máu chảy ra.

Vân Chính Thiên cảm giác nhạy bén, ngay khi Long Vĩ vừa động, hắn lập tức hướng Tiếu Phong bên dưới quát:

“Đem A Long lui lại, đầu Băng Linh Long tinh thần thuộc tính, xem ra đồng dạng tiếp cận Cực Hạn tầng thứ rồi. Thật kinh khủng.”

Thanh âm hắn vừa rơi xuống, tức thì cả đám mặt mũi ngây ngốc.

Không phải chứ? Cùng lúc sở hữu hai thuộc tính tiêp cận Cực Hạn?

Bình thường mà nói, sở hữu cùng lúc hai loại cực hạn thuộc tính là chuyện không thể nào, bởi vì năng lượng một loại thuộc tính cực hạn áp súc rất lớn, thân thể tuyệt đối hồn thú cường hãn như vậy cũng không thể gánh chịu được hai loại thuộc tính cực hạn song song.

Vậy mà trước mắt tình huống nghịch thiên tưởng chừng chỉ có trong sách vở, nay lại hiện ra lù lù. Băng Linh Long băng thuộc tính gõ vào cánh cửa Cực Hạn, mà tinh thần thuộc tính cũng đồng dạng chạm một tay vào. Hiện tại chỉ có một lý do để giải thích cho việc này, chính là nhờ vào huyết thống cường đại của nó.

Hậu đại Long Thần Cửu Tử huyết mạch, đúng là nghịch thiên tồn tại a.

Ngay cả Vân Chính Thiên sau khi nói một câu này, ánh mắt chuyển sang vẻ âm trầm. Mặc dù từ nãy đến giờ cả đội hiểu ngầm công kích rất mượt mà, trơn tru, thế nhưng vẫn không thể làm Băng Linh Long trọng thương được.

Mà Băng Linh Long tùy tiện phản kích, liền đem hai người Lương Thế Nhân cùng Can Hữu Long đánh cho mất đi chiến lực. Trận này xem ra lại phải khổ chiến một phen.

Vân Chính Thiên nhận định, tuy Băng Linh Long am hiểu công kích tinh thần, nhưng đối với hắn đã tiến vào Linh Uyên Cảnh cấp bậc, vẫn có chút miễn cưỡng cầm cự được, không để nó chiếm được chút nào tiện nghi nào.

Lại nói tới tố chất thân thể của Băng Linh Long, Long Thể tất nhiên cường hãn nhưng so với vạn năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng lúc trước vẫn có chênh lệch, liên tục công kích chắc chắn vẫn khiến nó bị thương.

Nhưng việc làm hắn đau đầu nhất, chính là không biết nên sử dụng thuộc tính nào để đối phó với Băng Linh Long.

Hiện tại nếu sử dụng Hỏa Phượng Kiếm, uy lực bị giảm đi quá nhiều do môi trường tác động. Mà Quang Minh Thánh Kiếm lại không có tác dụng đáng kể lên Chân Long tầng thứ tồn tại này.

Còn đện nhị võ hồn của hắn, Hồn Kiếm võ hồn thực sự có thể đem Băng Linh Long trước mặt chém giết, nhưng bù lại tiêu hao đại lượng hồn lực cùng tinh thần lực quá nhiều, tuyệt đối không phải cách hay khi hắn đang di chuyển trên Thiên Sơn khắc nghiệt này.

Hít mạnh một ngụm lãnh khí. Hai mắt hắn sáng lên một tia hàn quang mãnh liệt, Vân Chính Thiên gật đầu một cái, chậm rãi nói:

“Vậy thì dùng Băng của ta đấu với Băng của ngươi đi, để xem ai mới là người tiếp cận Cực Hạn cánh cửa gần hơn.”

Như hiểu được nhân loại trước mặt ý tứ, Băng Linh Long ngẩng đầu gầm vang, tức thì trên người nó ngưng tụ vô số băng quang, trong chớp mắt đã đem phần lớn vết thương trên người chữa trị.

Khí thế của Băng Linh Long một lần nữa trở lại như ban đầu.

Can Hữu Long nhìn biến hóa của Băng Linh Long, trong lòng không khỏi thầm than, bản thân hắn vận dụng vừa nãy chính là cực hạn năng lực, vậy mà so với Băng Linh Long kia vẫn nhỏ bé như cát bụi, hoàn toàn không có tính chất hung hiểm nào.

Long Thần thành tiểu đội gần như tụ tập lại, Vân Chính Thiên cùng Mã Thiên Hoa vẫn đứng hàng đầu, phía sau là năm người Tiếu Phong.

Hoa Quyển Sinh cùng Hàn Thanh Chi cấp tốc chữa trị cho A Long cùng A Nhân. Một người thì bị băng thuộc tính trọng thương, một người thì bị tinh thần thuộc tính đánh bại. Nhất thời chiến lực Long Thần thành giảm xuống nhanh chóng.

Tiếu Phong đột nhiên lên tiếng:

“A Thiên, ta ở lại với bọn hắn, nếu không ổn bọn ta liền trốn đi. Trông cậy vào hai người rồi.”

Tiếu Phong thanh âm, tuy nghe qua có chút không khí phách, nhưng cả đội đều rõ ràng, năng lực của Băng Linh Long mạnh đến như vậy, cho dù Tiếu Phong cùng xông lên vẫn kết cục như cũ, chi bằng hắn bảo toàn hồn lực, giúp đỡ cả đám trốn đi nếu cần thiết sẽ tốt hơn.

Vân Chính Thiên gật đầu một cái, sau đó lại quay sang nhìn Mã Thiên Hoa, nói:

“Chúng ta cùng nhau lên đi.”

Mã Thiên Hoa trừng mắt nhìn hắn, sau đó cũng gật đầu, hung hăng nhìn Băng Linh Long trước mặt nói:

“Chém giết nó xong, ta muốn chất vấn ngươi một chuyện nữa.”

Vân Chính Thiên nghe vậy thoáng giật mình, nhưng vào lúc này cũng không thể nói gì nhiều, trực tiếp đáp ứng. Ngay sau đó Băng Đế Kiếm lóe lên, rơi vào trong tay. Vân Chính Thiên hạ thấp mã bộ, đem Băng Đế Kiếm hướng ra phía sau, lam quang lập tức ngưng tụ.

Mã Thiên Hoa cũng không do dự đem ngọc thủ siết lại, tức thì Tà Hỏa Phượng Hoàng hư ảnh càng ngưng thực hơn. Huyết mạch của nàng cũng mang một tia Chân Phượng ý tứ, vì vậy dưới tác dụng của đệ tứ hồn kỹ Chân Phượng Thiên Mệnh, nàng vẫn hưởng được không ít chỗ tốt.

Với lại chiến đấu trong môi trường băng tuyết, tuy nói hỏa thuộc tính không thể vận dụng một trăm phần trăm, nhưng bù lại Tà Hỏa trong người nàng lúc nào cũng bị băng hàn áp xuống, chiến đấu không cần lo lắng Tà Hỏa thừ cơ trỗi dậy, thoiar mái hơn rất nhiều.

Vân Chính Thiên lúc này đột nhiên đưa một tay ra, hướng tới Mã Thiên Hoa. Sắc mặt của nàng hơi đỏ lên, có chút không muốn nhưng vẫn phải đặt bàn tay trắng nõn lên bàn tay thô ráp của hắn.

Ngay khi song thủ vừa chạm nhau, tức thì có một cỗ cường hãn sinh mệnh chi lực trực tiếp xuyên ra, đem thân thể hai người chìm vào trong kim sắc hào quang.

Đây là Sinh Mệnh Tương Hợp tình huống mang tới hiệu quả, đem hồn lực hai người trong nháy mắt nhu hòa cộng hưởng với nhau.

Hai người bọn hắn trước giờ rất ít khi sử dụng trạng thái này, bởi vì gặp phải hồn thú chân chính mang tính uy hiếp như Băng Linh Long vốn không nhiều, vì vậy Sinh Mệnh Tương Hợp vẫn không có đất dụng võ.

Mà bây giờ chính là thời điểm bọn hắn đem loại năng lực này thử nghiệm một thoáng.

Phừng!

Hỏa Diễm cùng Băng Quang trên người bọn hắn lấp lánh ánh sáng, bọn chúng cũng không có bài xích nhau, trái lại còn quấn quít không rời. Tương tự như hồn kỹ tự nghĩ Băng Hỏa Phong Ấn, đồng dạng Băng Hỏa dung hợp tình huống xảy ra.

Băng Đế Kiếm nguyên khối băng quang, lúc này lại có thêm một tầng mờ ảo hỏa sắc bao phủ lớp ngoài cùng. Nhìn qua có chút không lý giải được.

Tà Hỏa Phượng Hoàng cũng có sự biến hóa như vậy, nguyên bản đỏ rực Phượng Hoàng bây giờ lại có một mảnh băng vụ vờn quanh, bất quá, hỏa diễm như cũ ánh sáng càng thêm rực rỡ.

Đây chính là hiệu quả mà Sinh Mệnh Tương Hợp mang lại chỗ tốt. Bọn hắn có thể trong giây lát thừa hưởng một phần năng lực của đối phượng.

Uy thế của cả hai người tăng vọt, chớp mắt một cái liền phá vỡ bình cảnh Hồn Vương, so với khí thế Can Hữu Long ban nãy hấp thụ công kích Băng Linh Long thì không kém một chút nào.

Chỉ có điều loại uy thế này sẽ tồn tại trong thời gian dài, chỉ khi nào một trong hai người hoàn toàn kiệt sức, hiệu năng hơn xa so với tu vi ngắn ngủi vài giây của A Long.

Băng Linh Long trong lòng hơi rùng mình một cái, Long Dực lần nữa triển khai ra đem thân thể nó từ từ bay lên.

Vân Chính Thiên cùng Mã Thiên Hoa cũng triển khai bốn cánh, thân thể xuyên vân mà lên, đối mặt Băng Linh Long ở trên trời cao.

Một bên là Chân Phượng huyết thống người sở hữu, một bên là Chân Long tầng thứ vô địch tồn tại, hai thứ kinh khủng chuẩn bị va chạm, chắc chắn sẽ nhấc lên một trận long trời lở đất, thiên địa đều muốn đảo lộn.

“NGANG ——.”

Băng Linh Long gầm lên một tiếng, trực tiếp phát động công kích. Lam sắc quang trụ óng ánh từ miệng nó bắn ra, thẳng tới Vân Chính Thiên hai người thân thể.

“Hừ.”

Vân Chính Thiên hừ lạnh, một tay vẫn nắm chặc Mã Thiên Hoa bàn tay, tay còn lại nhẹ nhàng vung Băng Đế Kiếm về phía trước.

Tức thì một tòa cự sơn xuất hiện che chắn ở trước mặt, đem lam sắc quang trụ kia hung hăng cản lại.

“ẦM——.”

Lam sắc quang trụ bị cự sơn chặn đứng, ánh sáng dần biến mất, ngay đó một đầu Hỏa Phượng Hoàng xuyên thủng cự sơn mà ra, bât ngờ thẳng tới Băng Linh Long vị trí.

Mã Thiên Hoa cuồn cuồn hỏa diễm từ lòng bàn tay truyền tới, tất cả đều ngưng tụ trên người Hỏa Phượng Hoàng cuồng bạo, đem thể tích của nó thổi lớn lên, so với Băng Linh Long thể tích thì không thua kém một chút nào.

“Hót.”

Phượng Hoàng ngẩng cao đầu hót vang, tức thì vô tận hỏa diễm đem Băng Linh Long hoàn toàn nuốt vào bên trong.

Bốn mắt chăm chú nhìn Hỏa Phượng Hoàng vây khốn Băng Linh Long, bất quá, từ bên trong hỏa diễm cuồn cuộn đó, vào lúc này có vô số ánh sáng màu lam chợt lập lòe.

“OANH ——.”

Băng Linh Long phát động thế công, trực tiếp đem Hỏa Phượng Hoàng chấn nát thành vô số mảnh vụn. Vừa thoát ra bên ngoài, nó liền dùng tốc độ nhanh nhất bay tới hai người Vân Chính Thien.

Cực đại băng quang từ vị trí hai sừng của Băng Linh Long ngưng tụ, phản phất trời đất dưới một màn này đều tối sầm lại. Băng quang ngưng tụ kéo theo thiên địa nguyên lực đại lượng bị hút vào, uy áp trên người Băng Linh Long tăng lên gấp bội.

Hưu!

Đây là chân chính sát chiêu mạnh mẽ nhất của Băng Linh Long có thể thi triển được ở thời điểm hiện tại, gọi là Băng Long Kích Sát hồn kỹ. Dươi uy áp của một đòn này, hào quang Băng Hỏa của Vân Chính Thiên run rẩy kịch liệt, quang mang ảm đạm vài phần.

Ở bên dưới, Long Thần thành tiểu đội không khỏi kinh sợ, bởi vì một đòn này, lực công kích thực sự đã vượt xa sự thừa nhận của Vân Chính Thiên hai người. Nếu thử nghiệm kiên cường đón đỡ, chỉ sợ mang tới họa sát thân.

Đưa mắt nhìn Băng Linh Long đang ngưng tụ công kích, Vân Chính Thiên trên mặt xuất hiện một tia nhàn nhạt ý cười.

“Ngươi có sợ không?” Hắn trong tình thế cấp bách, lại đột nhiên quay sang bên cạnh hỏi.

Mã Thiên Hoa khẽ lắc đầu một cái, đáp: “Ta không sợ.”

“Vì sao?” hắn lại hỏi tiếp.

Mã Thiên Hoa ngước mắt lên nhìn thẳng vào mắt Vân Chính Thiên, nhẹ nhàng từng chữ buông xuống: “Vì ngươi đang ở bên cạnh ta.”

Vân Chính Thiên nghe vậy, trong lòng không khỏi ấm áp, tựa hồ băng tuyết cùng nhiệt độ băng hàn trên Thiên Sơn đã không còn ảnh hưởng tới hắn một chút nào nữa.

Hắn khẽ kéo Mã Thiên Hoa vào lòng, dùng hai tay của hắn ôm nàng thật chắc, kiên định nói:

“Ta sẽ kể cho ngươi nghe mọi chuyện, không hy vọng ngươi tha thứ cho ta, ta chỉ muốn ngươi đừng vì vậy mà đau khổ nữa.”

Mã Thiên Hoa có chút kinh ngạc nhìn hắn, sau đó vẫn nhẹ nhàng gật đầu đáp ứng.

Băng Hỏa hào quang vào thởi điểm bọn họ ôm lấy nhau, ánh sáng tỏa ra mãnh liệt hơn bao giờ hết. Cũng trong lúc này, Băng Long Kích Sát từ sừng của Băng Linh Long bắn ra, hóa thành một con Băng Long hư ảnh, thẳng tới vị trí Vân Chính Thiên hai người.

“OÀNH ——.”

Kinh khủng nổ lớn xảy ra, băng vụ bốc lên ào ạt che lấp cả một khu vực rộng lớn. Dưới một kích kinh khủng như thế này, cho dù là Hồn Đế cấp bậc, chỉ sợ không chết cũng trọng thương.

Thế nhưng, khi băng vụ dần tản bớt, Băng Linh Long bắt đầu kinh ngạc nhận ra, nguyên bản Băng Hỏa hào quang đang bao trùm hai người kia vào lúc này không biết tại sao đã biến mất không còn tăm hơi.

Chỉ còn lại một nữ nhân tóc dài đang lăng không mà đứng, sừng sững như thái sơn.

Nữ nhân này một đầu tóc lam sắc dài mượt, uốn lượn sau lưng, gương mặt nàng toát lên khí thái đặc thù băng lãnh, tuyệt đối là dung nhan mỹ lệ, so với nữ thần không khác bao nhiêu.

Một đôi đồng tử màu vàng khẽ nhấp nháy, tỏa ra mãnh liệt quang mang. Nước da của nàng trắng như bông tuyết kết hợp với vóc dáng hoàn mỹ như điêu khắc mà thành.

Nàng mặc một bộ y phục màu lam dài, áo lụa mỏng khoét sâu phần ngực. Váy lụa mỏng xẻ ngang phần hông, để lộ bắp đùi trắng nõn căng tràn sức sống.

Đôi chân thon dài khẽ điểm nhẹ, tức thì bốn phương tám hướng xung quanh dâng lên một cỗ bàng bạc băng hàn khí tức.

Cảm nhận được loại này khí tức, Băng Linh Long hai mắt dần trở nên mơ hồ, từ trong linh hồn truyền ra một cỗ run rẩy ý tứ.

Đây là Cực Hạn Chi Băng khí tức.

Vị nữ nhân này, không ngờ lại sở hữu Cực Hạn băng thuộc tính. Nàng rốt cuộc từ đâu mà đến, còn Vân Chính Thiên và Mã Thiên Hoa hai người đã biến đi đâu.

Hoa Quyển Sinh kiến thức uyên thâm, đối với sự việc phát sinh bên trên cũng lắng động vài giây, lát sau hắn kinh hỷ hét lớn:

“Võ hồn dung hợp kỹ. Ha Ha. Đội trưởng cùng Thiên Hoa lại có thể xuất hiện võ hồn dung hợp kỹ tình huống. Trận này chúng ta thắng rồi.”

Cả đám vừa nghe Hoa Quyển Sinh thốt lên, lập tức đưa mắt nhìn lên tuyết sắc mỹ nhân. Chỉ thấy nàng khẽ mỉm cười, một thanh trường kiếm xuất hiện, trường kiếm dâng hiến một màu lam sắc.

Hiển nhiên là Băng Đế Kiếm.

Nàng chính là con cưng của Băng, xuất hiện do Vân Chính Thiên cùng Mã Thiên Hoa sử dụng võ hồn dung hợp kỹ.

Nàng có một cái tên mỹ miều, được chúng sinh gọi là Băng Thiên Nữ Thần.

..............

Boom hai chương, mỗi chương đều trên ba ngàn hai trăm chữ, đón chào Băng Thiên Nữ Thần hàng lâm a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.