Không Để Ý Tây Đông

Chương 35: Quả Là Một Bất Ngờ Lớn Tốt Đẹp! Loại Chuyện Này Còn Có Thể Hẹn Trước!




- Ta cũng vừa nhận được không lâu, vốn định đi Phi Linh môn hỏi thăm chủ ý của ngươi, tính toán ngươi cũng sắp qua đây, cho nên không đi nữa.

Vân Tiếu Thiên nói.

- Nhạc phụ, việc này ngài thấy thế nào, Thiên Địa minh nói ngày chín tháng sáu sẽ đàm phán với Đế Đạo minh tại Cự Giang thành, mà ngày tám tháng sáu lại là đám hỏi của Vạn Thú tông cùng Hóa Vũ tông, mời người thiên hạ tới xem lễ, hành động của Thiên Địa minh tựa hồ có chút không bình thường!

Lục Thiếu Du nói.

- Chỉ sợ hành động lần này của bọn hắn thật không đơn giản, sau lưng nhất định sẽ có động tác, nhưng trinh thám của Vân Dương tông cũng không nhận được tin tức gì khác.

Vân Tiếu Thiên nói.

Sắc mặt Lục Thiếu Du khẽ biến, vốn nghĩ Vân Dương tông sẽ có tin tức gì, lần này xem ra Vân Dương tông cũng không biết.

Vân Tiếu Thiên nhìn thấy thần sắc của hắn, hỏi:

- Việc này ngươi định làm như thế nào?

- Thiên Địa minh đã đem việc này công bố thiên hạ, nếu Đế Đạo minh không đi chỉ sợ có chút không ổn, người khác còn tưởng rằng chúng ta sợ Thiên Địa minh đâu!

Lục Thiếu Du nói.

- Nhưng nếu phải đi, ta lo lắng sẽ gặp nguy hiểm, đặc biệt là ngươi, ta nghĩ hiện tại người mà Thiên Địa minh muốn đối phó nhất chính là ngươi, nghe nói Lan Lăng sơn trang phái ra một chuẩn đế giết ngươi, ngược lại bị ngươi phá hủy bản thể, có chuyện này không?

Vân Tiếu Thiên hỏi, hắn cũng nhận được tin tức, chỉ là có chút không thể tin, hắn biết thực lực Lục Thiếu Du, nhưng một siêu cấp cường giả chuẩn đế ra tay chỉ sợ Lục Thiếu Du cũng không làm trọng thương được đối phương như thế.

- Xem như thế đi!

Lục Thiếu Du cũng không phủ nhận, nói:

- Lần này dù gặp nguy hiểm cũng phải xông pha một lần, ta muốn nhìn xem Thiên Địa minh lại có thủ đoạn gì, tránh được lần này cũng không tránh được lần tiếp theo!

- Ta chỉ cảm thấy có chút kỳ quái, Thiên Địa minh lựa chọn Cự Giang thành, điều này làm cho ta ngoài ý muốn, nếu ở bên trong Cự Giang thành bọn hắn cũng không dám tùy tiện lộn xộn!

Vân Tiếu Thiên nói.

- Binh tới tướng ngăn, tới lúc đó sẽ biết!

Lục Thiếu Du nhíu mày, với thực lực hiện tại của hắn, lại có đế khôi trong tay, lần này đi chung với Kim Huyền thúc, có thêm Vô Song, đại ca, cùng Lục Tâm Đồng, mà đế giả vì lệnh cấm nên không thể động thủ trên đại lục, hắn cũng không có gì sợ hãi. Cho dù chuẩn đế xuất hiện thì thế nào, tuyệt đối không lưu được hắn.

- Ngươi lại thoải mái như vậy!

Vân Tiếu Thiên nói:

- Ta có chút bận tâm, chỉ sợ Thiên Địa minh thật sự có mưu đồ, rõ ràng là sợ chúng ta không đi cho nên mới lựa chọn ở Cự Giang thành, là vì xóa bỏ băn khoăn của chúng ta, trăm phương ngàn kế như thế nếu không có hậu chiêu mới là lạ!

- Nếu bọn hắn thật có hành động, vậy phải xem có thực lực đó hay không!

Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sát ý, nếu lần này Thiên Địa minh có hành động, hắn cũng không khách khí, vừa lúc Khôn Dương đảo cùng Lan Lăng sơn trang tập kích mình, có thể cùng nhau tính cho xong món nợ này.

Hai người lại hàn huyên thêm một ít sự tình, mãi tới chạng vạng Lục Thiếu Du mới rời đi.

Lúc rời khỏi Lục Thiếu Du cũng cảm thấy kỳ quái, chuyện giữa Hoàng Bác Nhiên cùng Hùng Giai Giai nhưng Vân Tiếu Thiên không hề nhắc tới, nếu nói Vân Tiếu Thiên không biết thì tuyệt đối không có khả năng.

Vân Tiếu Thiên không đề cập tới, Lục Thiếu Du cũng sẽ không nói, hắn làm như không biết, dù sao chuyện này Phi Linh môn cũng không thiệt thòi.

Nơi ở của Lục Thiếu Du vẫn là ngọn núi trước kia, Vũ Ngọc Tiền trưởng lão vẫn không cho phép ai tới ở lại, chỉ chờ khi đệ tử bảo bối có thời gian quay về thăm vẫn còn chỗ quen thuộc để nghỉ ngơi.

Đình viện trên núi vẫn như năm xưa, làm Lục Thiếu Du hồi ức không ít sự tình năm đó.

Sau khi Lục Thiếu Du quay về đình viện không lâu, nhóm người Bắc Cung Vô Song do trưởng lão Vân Dương tông hộ tống cũng đi tới đình viện, với thân phận của nàng, luôn nhận được đãi ngộ cao nhất trong Vân Dương tông.

- Vô Song, mệt mỏi đi?

Lục Thiếu Du mỉm cười hỏi.

- Không sao, chuyện của Hoàng Bác Nhiên thế nào?

Bắc Cung Vô Song hỏi.

- Ta cũng không biết, còn chưa gặp được tiểu tử kia đâu!

Lục Thiếu Du nói.

- Có phải hắn xảy ra chuyện gì hay không, hay là bị người Vân Dương tông bắt lại?

Lục Tâm Đồng có vẻ lo lắng hỏi.

- Không đến nỗi đâu!

Lục Thiếu Du mỉm cười, nói thế nào cũng không tới nỗi bắt lại Hoàng Bác Nhiên, dù sao sau lưng hắn chính là Phi Linh môn, nếu có người thật sự dám làm như vậy, trừ phi là kẻ ngu ngốc, dựa theo lời mình dặn dò Hoàng Bác Nhiên, lúc này hắn hẳn đã chuẩn bị xong, cũng không biết Hùng Giai Giai có bao nhiêu tình ý đối với hắn.

- Có người tới đây, hình như đang lẩn trốn!

Thần sắc Kim Huyền thoáng ngưng lại, tâm thần trải ra, nói:

- Hẳn là người Phi Linh môn, sau lưng còn có cường giả Vân Dương tông truy theo!

- Là Hoàng Bác Nhiên đã trở lại!

Lục Thiếu Du nhíu mày, rời khỏi tiểu sảnh, nhóm người Lục Tâm Đồng đi theo phía sau hắn.

Bên ngoài đình viện, hai thân ảnh bay tới, một nam một nữ, vài lần lắc mình đã rơi lên đỉnh núi, nam tử đầu trọc sáng loáng, chính là Hoàng Bác Nhiên.

Hoàng Bác Nhiên rơi xuống đất, lôi kéo hoàng y nữ tử, nhìn thấy Lục Thiếu Du liền chạy tới.

- Chưởng môn!

Hoàng Bác Nhiên vội hô, mà hoàng y nữ tử từ rất xa đã nhìn thấy Lục Thiếu Du, ánh mắt rung động nói:

- Lục sư huynh!

- Miễn lễ!

Lục Thiếu Du nói, nhìn hoàng y nữ tử khuôn mặt tinh xảo, dáng người nảy nở, khoảng hai mươi tám tuổi, tuy không tuyệt mỹ nhưng cũng xem như cực kỳ mỹ mạo.

- Gần đây chẳng lẽ lưu hành đầu trọc sao!

Lục Thiếu Du nhủ thầm, không nghĩ tới Hoàng Bác Nhiên thật có bổn sự, phỏng chừng trong Vân Dương tông cũng có không ít người theo đuổi Hùng Giai Giai, hơn nữa còn có vị hôn phu, nhưng vẫn bị Hoàng Bác Nhiên đuổi tới tay, tài tán gái thật không tầm thường.

- Đứng lại!

Ngay lúc này ngoài núi có mười mấy thân ảnh truy tới, vài người rơi lên đỉnh núi, chính là mười người trẻ tuổi tu vi soái cấp, dẫn đầu là hai trung niên, còn có một nam một nữ.

- Chưởng môn, là tỷ tỷ của Hùng Giai Giai cùng một sư bá, còn có hôn phu của nàng Dư Nan An, còn người kia là sư thúc của hắn.

Hoàng Bác Nhiên truyền âm cho Lục Thiếu Du.

Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua mười mấy người kia, nữ tử bộ dáng không kém, xem như mỹ nữ, có vài phần tương tự Hùng Giai Giai, Lục Thiếu Du có chút ấn tượng với nàng, hẳn là Hùng Lan Lan.

Hai trung niên, một tu vi Vũ vương tam trọng, một linh vương nhị trọng, một thanh niên trường bào ba mươi tuổi, bộ dáng không tệ, tu vi Vũ Suất ngũ trọng.

- Lục sư huynh!

Hơn mười người vừa rơi xuống đất nhìn thấy Lục Thiếu Du, liền hành lễ, sắc mặt hai trung niên khẽ biến, hành lễ nói:

- Bái kiến Lục minh chủ!

- Đều miễn lễ đi!

Lục Thiếu Du lướt mắt nhìn họ, hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

- Lục chưởng môn, là thế này, Hoàng Bác Nhiên lừa gạt nữ đệ tử Vân Dương tông, chúng ta tới đây tìm người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.