Không Còn Tâm Trạng Để Yêu

Chương 19




Âm phủ là một nơi chết chóc. Phàm là bách tính sinh linh, vạn vật dù chỉ có một chút sức sống thì đều bị ''cái chết'' kết thúc cuối cùng. Mà ''cái chết'' là do đâu mà ra? Đều là xuất phát từ những người có địa vị, có chức vụ cai quản ở dưới âm phủ.

Lại nói âm phủ là nơi của sự đau đớn và trừng phạt. Nhưng lúc này đây, hình như nguyên lý mà người đời hay trong kinh thánh vẫn kể đó hoàn toàn sai lầm rồi. Bởi Hoàng Ngân Thiên đã bị cảnh tượng trước mặt làm cho shock không chịu nổi. Cô chưa từng nghĩ âm phủ, hay còn gọi là địa ngục lại lố lăng và tràn trề sức sống như thế này. Phải chăng là bây giờ cách sống của những quỷ hồn dưới âm phủ cũng khác rồi, cũng đi theo thời đại giống con người trên mặt đất rồi.

''Anh trai anh trai, vào đây uống chút nước rồi ăn các món ngon đặc sản nào. Không ngon không lấy tiền.''

''Khai trương cửa hàng, sale giảm giá, mua ba tặng một mại dô mại dô*.'' ( đây là từ dùng để chào mời người mua, có thể hiểu là mua đi nào.)

''Danh ca Phí quỷ đến đây lưu diễn, nhanh nào nhanh nào. 200000 tấm vé nhái, đảm bảo không phát hiện ra hàng giả, mua mau kẻo hết.''

''10 năm kỉ niệm ngày thành lập quán net Âm Hồn, miễn tiền hai mươi đầu máy không phải trả phí trong một ngày. Vô vô vô đây, máy tốt chất lượng cao đánh game nhạy, lướt web nhanh kinh điển.''

Ha ha, cô chết vì sặc nước bọt mất. Âm phủ, đây mà là âm phủ đáng sợ, dọa người, khiến những ma quỷ độc ác đến mấy cũng phải khóc thét sao? Thế cảnh tượng gì đang đập ngay vào mắt, lọt ngay vào chính giữa tai cô thế này? Chào hàng, con mẹ nó, còn bá đạo hơn trên trần gian. Giảm giá, con bà nó, còn nhiều hơn trên trần gian. Danh ca Phí quỷ , 200000 tấm vé nhái, con mụ nó, còn hot, còn nổi hơn ngôi sao đình đám trên trần gian. Quán net Âm Hồn, cha mẹ nó, máy móc còn siêu kinh điển nhạy hơn trên trần gian. Ôi cô chết! Sau khi thực hiện xong việc, chắc phải dọn đồ, dọn nhà, để ở luôn ở dưới này đến nghìn đời nghìn kiếp mà hưởng thụ mất.

Lão quỷ nhân ở bên cạnh, dùng hai tay để điều khiển luồng ám khí tránh những luồng ám khí từ bốn phương tám hướng đang di chuyển trên không trung khác, mà vừa nhìn Hoàng Ngân Thiên cười sặc sụa khóe môi không khỏi giật giật. Nữ quỷ này đúng là sáng trưa chiều tối trưa ẩm ướt tối âm u nha, tính cách thay đổi nhanh như chong chóng này khiến một lão già như ông ta tránh không khỏi choáng váng. Gì mà khí thế bức người, mặt lạnh thấu xương, khiến cả đội quân tinh nhuệ sợ mất mật chứ? Bộ dáng của Hoàng Ngân Thiên lúc này làm cho lão quỷ nhân hồ nghi rằng có phải vừa lúc nãy ông ta bị hoa mắt chóng mặt mà dẫn đến quáng gà hay không. Tính cách này thì huấn luyện, cho cô làm người chỉ huy quân đội ở tương lai như trong dự tính của ông ta làm sao được chứ? Không phải sẽ làm cho âm phủ đã loạn nay lại loạn hơn sao. Lão quỷ nhân khắc này là hơi hối hận, trong lòng cực kỳ muốn thay đổi lời nói của mình. Hu hu, nhưng ông ta phải có chữ tín chứ, lời nói thốt ra đáng giá ngàn vàng, làm sao mà thay đổi được.

''Im, im lặng. Ngươi cười gì chứ?'' Lão quỷ nhân tối sầm mặt.

''Ha ha, đây mà là thủ đô của âm phủ sao? Tôi có bị ông dẫn nhầm vào mấy khu chợ đen xuống cấp ở trên trần gian không đấy?'' Hoàng Ngân Thiên run run giọng nói. Run run ở đây không phải là chỉ một tâm trạng sợ hay lo lắng, mà là đang chỉ một tâm trạng, một cảm xúc đang cố nhịn cười.

''Nhà ngươi nói cái gì? Nói lại lần nữa cho ta nghe xem. Có tin ta ném thẳng ngươi xuống kia cho ngươi tan xác hồn chầu thượng đế luôn không?'' Lão quỷ nhân trợn mắt buông lời đe dọa. Ông ta chưa từng gặp một ai to gan như vậy, ông ta là boss của địa ngục đó nha. Vậy mà nữ quỷ này lại chửi hẳn thủ đô lãnh thổ ông ta cai quản trước mặt ông ta như vậy. Gì mà đánh chó phải xem mặt chủ chứ, dẹp, dẹp ngay và luôn đi.

''Thượng đế ở trên trời sống trong thiên đình đúng không? Ném ta xuống cho ta tan xác đi, ta đang muốn đi thăm quan xem thiên đình nó còn tiếu hơn nơi này đến mức nào đây.'' Quên chưa nói, cô còn rất muốn kiểm chứng, hình như chết một nấc nữa là được thăng thiên bay lên trời luôn thì phải. Vậy thì còn sợ cái méo gì nữa, thiên đình chắc chắn là ở trên một tầm cao lớn hơn âm phủ, vậy thì chất lượng phải tốt hơn chỗ này đi.

Diêm Vương, đại boss của địa ngục nghe xong câu này muốn cắn lưỡi mà chết. Đây không phải là to gan vừa mà là to gan quá rồi. Đến nơi ở của Ngọc Hoàng, anh họ của ông ta mà còn dám nói như thế thì nữ quỷ này còn sợ cái gì nữa? Ngoài ra Diêm Vương cũng quên mất một sự việc rằng, chính ông ta cũng không có nói ông ta là đại boss của địa ngục để Hoàng Ngân Thiên điều chỉnh lại thái độ của mình cho phù hợp.

Cuối cùng sau hơn ba mươi phút, Hoàng Ngân Thiên thấy lão quỷ nhân dừng trước một tòa nhà màu trắng trông rất giống nhà trắng ở nước Mỹ.

Suốt cả chặng đường đi, cô cũng biết được một sự thật, đó chính là đây không phải là phép thuật. Cái luồng ám khí này của lão quỷ nhân ở bên cạnh chính là phương tiện dùng để đi lại giống như ô tô, xe máy, xe đạp ở trên trần gian. Vậy mà mới đầu cô cứ tưởng đây là thứ mà ông ta dùng để đối phó với cô, đúng là do cô đã quá đã nghi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.