Khống Chế Dục

Chương 21: Sinh nhật Khánh Anh




- Thì ra là thế... Trong Đại Hoang kích quyết, Huyết Ẩm chi ấn do máu tươi của Cự Ma luyện thành thì có uy lực càng cường đại hơn, chỉ là Ma Tướng tứ tinh, tính cấp bậc thì cũng chỉ tương đương với võ giả nhân loại Tiên Thiên trung kỳ, hậu kỳ, nhưng dùng tinh huyết của hắn để ngưng tụ thành Huyết Ẩm chi ấn, lại không kém Huyết Ẩm chi ấn do võ giả Toàn Đan nhân loại ngưng tụ là bao...

Lâm Minh nhìn Huyết Ẩm chi ấn trong tay do tinh huyết của thủ lĩnh vệ đội ngưng kết thành, thì thào tự nói, nhưng nghĩ lại thì đây cũng là chuyện bình thường, Cự Ma tộc so với nhân loại thì có tố chất thân thể vượt quá xa, khí huyết lực trong cơ thể cũng muốn cường đại hơn nhân loại rất nhiều, dùng tinh huyết của họ để ngưng tụ thành Huyết Ẩm chi ấn, uy lực tất nhiên sẽ càng mạnh hơn một ít.

- Đại Hoang kích quyết của Ma Đế cuối cùng lại dùng máu tươi của tộc nhân mình ngưng kết ra... Thật sự là một cái chủng tộc háo sát thành tính a!

Lâm Minh cũng không có quá nhiều ác cảm với Cự Ma tộc, mâu thuẫn giữa Cự Ma tộc và nhân loại cũng chỉ lào chủng tộc và trận doanh khác nhau mà thôi.

Bàn tay khẽ vung lên, từng luồng Huyết Ẩm chi ấn bay ra khỏi các thi thể la liệt trên mặt đất, giống như những cánh hoa màu đỏ bay trong gió xuân.

Lúc này, Hoắc Nguyên tốc độ chậm chạp mới vừa đuổi tới chỗ đăng ký nô tịch, thì chỉ nhìn thấy các lều trại đã hoàn toàn bị phá hủy, cùng với một đám thi thể không trọn vẹn trên mặt đất.

Mà đứng giữa một đống thi thể này, Lâm Minh toàn thân dính máu, bình tĩnh đứng tại chỗ, bên cạnh có hơn mười luồng ấn ký màu máu đang bay lượn, trông giống như Tu La ác ma vậy.

Hoắc Nguyên hoàn toàn ngây người, hắn chỉ đến chậm vài bước thôi, nhưng nơi này lại đã bị san phẳng rồi.

- Trời ạ, có người tạo phản! Nhân Sự đường ở chỗ đăng ký nô tịch đã bị phá hủy rồi!

- Nhiều thủ vệ như vậy bị giết a!

- Thanh niên kia là ai vậy?

Bên ngoài chỗ đăng ký, rất nhiều người đều thấy cảnh Lâm Minh giết người, cảnh tượng này thật sự quá mức rung động, một đống thi thể đầy máu trên mặt đất, chỉ có mình hắn là còn đứng, toàn thân dính đầy máu, như một sát thần.

- Hắn là võ giả Tiên Thiên a, Tiên Thiên sơ kỳ...

- Khẳng định là đã xảy ra tranh chấp với đám người ở chỗ đăng ký, mới khiến cho hắn giận dữ giết người, tại sao hắn còn không chạy đi, ở chỗ này chờ chết à!

Đám võ giả và bình dân gần đó nhao nhao bàn luận, có vài người nhát gan, sợ bị liên lụy, thì đã sớm bỏ chạy, có rất nhiều người thì lại thở dài tiếc cho Lâm Minh, một thiên tài như vậy, bị bắt vào bộ lạc Mặc Thương làm nô lệ, thật sự quá đáng tiếc.

- Có tướng quân đến!

Mọi người đang bàn luận, bỗng từ một góc của tòa thành có một đội Cự Ma kị sĩ chạy tới, bọn họ ngồi trên những con đại lang màu đen dài hơn hai trượng, sát khí tràn ngập, giống như một cơn cuồng phong thổi qua, đây chính là trưởng lão hộ vệ đoàn, cũng là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của bộ lạc Mặc Thương.

Đội kị sĩ này đều có tu vi cấp Ma Tướng, mà tướng quân cầm đầu, thân mặc bộ trọng giáp màu đen, cầm trong tay một thanh chiến mâu thô to, lang kị của hắn cũng các khác các lang kị lớn rất lớn, bộ lông dài uy phong lẫm lẫm, tứ chi cường trángtuấn mã.

Toàn bộ khuôn mặt của hắc giáp tướng quân này được che phủ bởi mặt nạ bảo hộ, sát khí toàn thân tràn ra bốn phía.

- Thì ra là ngươi!

Hắc giáp tướng quân cười lạnh một tiếng, chậm rãi tháo mặt nạ bảo hộ xuống, Cự Ma tướng quân này chính là Ma Đạt!

Phạm vi nơi này vốn do Ma Đạt quản lý, các nô lệ tại đây cũng đều là thuộc hạ của Ma Đạt, cho nên xảy ra chuyện này, tất nhiên Ma Đạt sẽ chạy tới đầu tiên.

- Là Ma Đạt tướng quân!

- Ma Đạt tướng quân Ma Tướng ngũ tinh, lần này thì xong rồi, tiểu tử kia không trốn được rồi!

- Cho dù Ma Đạt tướng quân không đến, hắn cũng không trốn thoát được, trên người hắn còn có truy tung ấn ký nữa.

Trong thành này, Ma Đạt đã tạo ra được ảnh hưởng quá lớn, tuy rằng hắn chỉ có tu vi tương đương với võ giả nhân loại Tiên Thiên trung kỳ, hậu kỳ, nhưng do Cự Ma có thiên phú cường đại, ngay cả võ giả nhân loại Tiên Thiên Chí Cực cũng không phải là đối thủ của Ma Đạt.

Một năm trước, từng có võ giả nhân loại Tiên Thiên hậu kỳ muốn phản kháng Ma Đạt, kết quả là bị Ma Đạt chém ngang một thương đứt đôi người mà chết thảm.

- Thật không nghĩ tới, ta lại nhìn nhầm rồi, ngươi là một võ giả Tiên Thiên kỳ.

Ma Đạt nhảy xuống lang kị, tiện tay ném chiếc mặt nạ bảo hộ màu đen cho thủ hạ, lộ ra cặp mắt màu hổ phách của hắn, nói:

- Trẻ tuổi như vậy đã là Tiên Thiên sơ kỳ, thật là một thiên tài a! Dám cả gan một mình mưu phản, rất có dũng khí, tuy nhiên... Cũng rất ngu xuẩn!

Ma Đạt nhìn Lâm Minh, cười một cách ác độc, hắn không có cái gọi là “ái tài” gì cả, không phải là tộc của ta thì tất có lòng dạ khác thường, Lâm Minh là nhân loại, là tử địch với Cự Ma, nhân loại thiên tài chỉ có thể bị gạt bỏ, nếu để bồi dưỡng lên thì tất nhiên sẽ là một tai họa.

Lâm Minh bình tĩnh nhìn Ma Đạt, mười mấy luồng Huyết Ẩm chi ấn đang chậm rãi lưu chuyển xung quanh, Ma Tướng ngũ tinh, không biết Huyết Ẩm chi ấn của hắn sẽ như thế nào đây? Lâm Minh phát hiện ra, Cự Ma thế giới này dường như chính là một vùng giết chóc để tu luyện Đại Hoang kích quyết!

- Tuy rằng chúng ta là địch nhân, nhưng ta rất thưởng thức ngươi, ta cho ngươi một cơ hội chiến đua công bằng, nếu ngươi có thể chống đỡ được quá hai mươi giây thời gian, ta sẽ thả cho ngươi một con đường sống! Nếu không thì dựa theo Cự Ma tộc quy, kẻ mưu phản sẽ bị rút gân lột da!

Ma Đạt vừa nói, khí thế toàn thân bùng nổ, các võ giả gần đó bị luồng khí thế này bức bách, liên tục lui về phía sau.

Kỳ thật bọn họ cũng biết rất rõ ràng, Ma Đạt nói như vậy cũng chỉ là để thể hiện quyền uy tối cao của hắn mà thôi, hắn có thể nói là vô địch trong số các nhân loại võ giả Tiên Thiên, mặc dù nhân loại Tiên Thiên Chí Cực thì cũng khó mà chống lại được công kích của Ma Đạt, huống chi thanh niên kia chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ, cho dù hắn mạnh hơn võ giả cùng cấp rất nhiều, thì e rằng vẫn không có ý nghĩa gì, mười giây cũng đã đủ để Ma Đạt thi triển ra toàn bộ thực lực rồi, thanh niên kia chắc chắn sẽ phải chết.

Một vài võ giả nhân loại không kìm nổi âm thầm cảm thán, đáng tiếc cho một nhân loại thiên tài có tiền đồ tốt như vậy, nếu ở trong bộ lạc nhân loại, tương lai rất có thể trở thành Toàn Đan, đó chính là cường giả có thể khai sáng cả bộ lạc.

Thanh trường mâu dài một trượng ba thước quét ngang ra ngoài, đầu mâu hình rắn sáng như tuyết, lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo, Ma Đạt mặc trọng giáp, đứng giữa chiến trường, giống như một cây cột sắt màu đen, ngay cả ánh mặt trời cũng đều bị hắn che lại!

Khí thế cỡ này, cộng thêm ảnh hưởng đã được dựng nên nhiều năm qua, lập tức làm cho rất nhiều võ giả nô lệ tại đây có cảm giác hít thở không thông, nữ nô lệ lúc trước đứng cạnh Lâm Minh thì đã sớm tránh đi, sắc mặt trắng bệch, mà cách chiến trường không xa, trái tim của Hoắc Nguyên đã đập lên tận cổ họng, thực lực của Lâm Minh đã vượt qua dự kiến của hắn, nếu Lâm Minh và hắn cùng đi trốn, thì xác suất thành công trốn thoát có thể đạt tới sáu thành trở lên, nhưng hắn lại muốn lựa chọn một mình chống lại cả bộ lạc Mặc Thương.

- Ngươi không lấy ra vũ khí ư? Hay là ngươi không cần vũ khí?

Ma Đạt thấy Lâm Minh vẫn khoanh tay đứng, nhíu mày nói.

Lâm Minh bình tĩnh mở hai tay ra, thì thào lẩm bẩm:

- Nếu tương lai kiểu gì ta cũng phải đặt chân vào sát đạo, như vậy thì hôm nay, sẽ là bước đầu tiên vào sát đạo của ta...

Nói xong, mười ngón tay của hắn nhẹ nhàng bắn ra, mười mấy luồng Huyết Ẩm chi ấn lao tới!

Luồng sáng đỏ như máu cắt qua hư không, phát ra tiếng rít ghê tai, đâm thẳng về phía Ma Đạt!

- Hừ! Không biết tự lượng sức!

Ma Đạt nhìn ra, đây chỉ là một kích tiện tay của đối phương mà thôi, dùng chiêu thức tiện tay phát ra để đối phó với mình, quả thực là cực kỳ ấu trĩ!

- Phá cho ta!

Ma Đạt hét lớn một tiếng, ma nguyên trong Ma Tinh bùng nổ, đâm xuống một mâu! Một mâu này của hắn là muốn đánh tan Huyết Ẩm chi ấn, đồng thời chém đứt thân thể Lâm Minh!

- Rống!

Năng lượng ngưng tụ trên thanh trường mâu màu đen này hình thành một con cuồng lang, lao về phía Huyết Ẩm chi ấn, từ bề ngoài mà nhìn, đây hoàn toàn là hai loại năng lượng có vẻ kém nhau rất xa va chạm, nhưng kết quả lại khiến cho mọi người ngạc nhiên rơi cả mắt!

Chỉ rắc một tiếng, Huyết Ẩm chi ấn vọt vào trong thân thể của con cuồng lang màu đen do năng lượng hóa thành kia, trực tiếp chém nát nó ra, sau đó, khí thế của Huyết Ẩm chi ấn vẫn không giảm, đâm thẳng về phía thân thể Ma Đạt.

- Cái gì?

Trong nháy mắt đó, Ma Đạt cảm thấy lưng mình phát lạnh, tóc gáy dựng lên, trong mười mấy luồng Huyết Ẩm chi ấn không chút bắt mắt kia, hắn đã cảm nhận được uy hiếp trí mạng!

Trong khoảnh khắc chỉ mành treo chuông này, Ma Đạt quát lớn một tiếng, năng lượng bùng nổ trong Ma Tinh, ma nguyên bao phủ hai nắm tay, đập về phía huyết ấn, cùng lúc đó, ma nguyên hộ thể trên người hắn được thúc giục đến mức tận cùng!

Xoẹt... Xoẹt...

Ma nguyên hộ thể của Ma Đạt giống như tấm giấy vụn, bị Huyết Ẩm chi ấn xé rách, hai nắm đấm cứng hơn sắt thép của hắn cũng trực tiếp bị Huyết Ẩm chi ấn cắt nát, xương cốt vỡ vụn, máu tươi bắn ra!

Ma Đạt kêu thảm một tiếng, toàn thân xuất hiện mười mấy lỗ máu, trường mâu rời khỏi tay, một bàn tay đã hoàn toàn bị phế bỏ, toàn thân chảy đầm đìa máu.

Cảnh tượng rung động này, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thì căn bản không người nào có thể tin được, một Ma Tướng ngũ tinh lại bị một thanh niên Tiên Thiên sơ kỳ phất tay đánh trọng thương gần chết! Nên biết rằng, trong Cự Ma thế giới này, trước giờ đều là Cự Ma vượt cấp chiến thắng nhân loại, cực kỳ ít có nhân loại vượt cấp chiến thắng Cự Ma, huống chi còn trong tình huống thực lực chênh lệch lớn tới vậy!

Toàn trường vốn còn ồn ào, trong nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ, tất cả võ giả, bất kể là nhân loại hay là Cự Ma, thì đều há hốc mồm, mãi vẫn không thể khép lại được.

Hoắc Nguyên sửng sốt thật lâu, sau đó mới đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, lấy ra một tấm Truyền Âm phù mà trước kia hắn đã dùng thủ pháp đặc biệt để giấu trong Tu Di giới, nuốt một ngụm nước miếng, sau đó mới miễn cưỡng bình tĩnh lại, nói gì đó vào Truyền Âm phù, sau đó vung tay lên, đốt cháy Truyền Âm phù.

Có lẽ... Có lẽ thật sự có thể tiêu diệt bộ lạc Mặc Thương... Hoắc Nguyên nghĩ đến đây, trái tim cũng trở nên run rẩy.

- Ân? Đâm xuyên qua tim mà vẫn chưa chết ư?

Lâm Minh âm thầm kinh ngạc, mười mấy luồng Huyết Ẩm chi ấn này của hắn đã chuyên môn tấn công vào chỗ yếu hại trên thân thể Ma Đạt, không nghĩ tới, vẫn không thể lập tức giết chết hắn, sinh mệnh của Cự Ma tộc thật sự là cường đại.

Hắn vẫn không chút biến sắc nào, vươn tay phải ra, năm ngón tay vốn đang xòe ra, đột nhiên nắm chặt lại.

Xoẹt...

Mười mấy luồng Huyết Ẩm chi ấn trong nháy mắt đã bay trở về, lại đâm vào trong thân thể Ma Đạt.

Phốc phốc phốc...

Lại có thêm mười mấy vết thương nữa, thân thể Ma Đạt đột nhiên chấn động, hai mắt hoàn toàn mất đi thần thái, thân thể khổng lồ ngã xuống đất.

Ầm...

Khi Ma Đạt ngã xuống, các võ giả tại đây vẫn còn có cảm giác như đang nằm mơ, Ma Đạt thống trị này tòa thành này hơn hai mươi năm, lại chết như vậy hay sao? Chết trong tay một thanh niên không quá hai mươi tuổi, không hề có chút sức phản kháng nào, mà đối phương thậm chí còn chưa rút ra vũ khí!

Lâm Minh búng tay, một tia chớp màu tím chìm vào trong thi thể Ma Đạt, tia chớp chạy một vòng, khi lao ra ngoài thì mang theo một chùm mưa máu, một luồng Huyết Ẩm chi ấn mới chậm rãi được ngưng tụ ra, càng đẹp đẽ và chói mắt hơn so với mười mấy luồng khi nãy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.