Không Cẩn Thận Nhặt Được Ông Chủ Lớn

Chương 19: Lê hải đường…




Tiếng gõ cửa cứ thế dồn dập được khoảng 10 phút thì dừng lại. Đợi thêm 5 phút vẫn không thấy tiếng động nào nữa xem ra kẻ đó đã đi rồi.

Hé mắt từ khe cửa nhìn ra, ngoài bầu trời đen tối kia cô còn nhìn thấy trước cửa là 1 con búp bê thật xinh đẹp. Ngày từ nhỏ cô đã rất thích chơi loại đồ chơi này nay lại nhìn thấy búp bê đẹp như vậy thật chỉ muốn chạy ào ra ôm nó đi ngủ. Nhưng khuya như vậy rồi ai lại còn mang nó đặt trước cửa nhà cô không lẽ là…nghĩ tới anh người yêu có thể vì muốn cô bất ngờ nên dùng cách này tặng cho cô. Chỉ có anh ấy mới biết cô thích búp bê thôi. Khuôn mặt hơi ủng hồng cô mở cửa ra nhìn dáo dác xung quang nhưng xem ra anh ấy đi rồi. Bước đến nâng búp bê lên ôm vào lòng nâng niu.

Đây là con búp bê đẹp nhất mà cô từng nhìn thấy.

Đặt nó lên giường ngủ, choàng tay qua ôm người nó cô chìm vào giấc ngủ mộng mị. Nằm bên cô đôi mắt long lanh của búp bê phát sáng.

Trong mơ cô thấy mình đứng ở 1 đoạn đường vô cùng vắng vẻ, có nhà có xe nhưng không có 1 ai hết. Cô cứ đi hết đoạn đường này sang đoạn đường khác đều trống trải như vậy. Lo lắng đúng lúc cô không biết mình phải làm gì thì có tiếng bước chân đang bước lại. Quay đầu phía sau tìm kiếm thu vào mắt cô là hình ảnh con búp bê xinh đẹp đó đang chập chững bước đi đến gần cô, quan trọng hơn hết trên 2 tay nó là con dao sắc nhọn. Hoảng sợ cô vội vàng bỏ chạy, chỉ là trong cơn mê khi nào con người cũng vô cùng yếu ớt không có lực. Dù có cố gắng bỏ chạy thế nào cũng không thể thoát được sự truy đuổi của búp bê. Cô chạy ngày càng chậm dần đi cho đến khi đứng chững lại dù có cố hết sức thế nào cũng không thể di chuyển được nửa bước. Nhìn con búp bê đó đang ngày càng lại gần hơn, sợ hãi khiến gào lên kêu cứu:

- CỨU TÔI VỚI, CÓ AI KHÔNG MAU ĐẾN CỨU TÔI? Huhu

Dù có cho cô gào thét thế nào cũng chẳng lấy 1 ai xuất hiện, vì đây là mơ là mơ nên sẽ chỉ có mình cô và nó mà thôi. Nó đã đi đến gần cô, đưa 2 tay đẩy cô ngã ngửa nằm xuống đất. Giơ 2 con dao lên cao, mũi nhọn chúc xuống dưới đối diện là đôi mắt ướt lệ của cô:

- Không, Không!

2 mũi dao sắc bén đó cứ như vậy lao xuống đâm tới tấp vào 2 mắt cô, đến khi ở đó nát ra thành vũng máu thì chuyển xuống đâm chính giữa vào cổ họng cô liên tục. Nó vô thức cứ đâm vào đó không ngừng nghỉ cho đến lúc tiếng gà gáy đầu tiên vang lên thì dừng lại, giấc mơ chấm dứt.

Sáng hôm sau vẫn như mọi khi anh người yêu lại đến đón cô đi học, gọi mãi không thấy tiếng động gì. Nỗi bất an dâng lên anh ta xô cửa ra chạy vào phòng ngủ tìm kiếm:

- Á Á Á Á Á Á !!!

Thật kinh khủng bởi vì trên chiếc giường trắng tinh loang lổ thẫm máu, 2 mắt bị đâm nát, cổ cũng bị đâm tới không nhìn ra được cái gì nữa, nhưng mấu chốt là cô gái dùng dao tự mình đâm chính mình, trên tay vẫn còn cầm nguyên 2 con dao kề trên cổ mình. 1 vụ tự tử đẫm máu kinh khủng hay là vì cô gái có vấn đề thần kinh? Nhưng dù thế nào họ vẫn không thể tìm ra nguyên nhân vì cô gái đó phải làm vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.