Không Cẩn Thận Gặp Phải Nhân Vật Lớn

Quyển 2 - Chương 15: Quá đáng ghét




- Đừng nói chuyện nữa, các ngươi xem, chín tòa lôi đài bắt đầu phát sinh biến hóa, đang tự động lựa chọn tuyển thủ hạt giống rồi kìa.

Trong ánh mắt khiếp sợ của tất cả người xem, chỉ thấy chín tòa lôi đài vậy mà đồng thời tản mát ra hào quang mờ ảo, ngay sau đó từng đạo quang thải thất thải tử bên trong chín tòa lôi đài bạo lướt ram phân biệt bao phủ lấy chín tuyển thủ trên tràng.

Chín người này theo thứ tự là: Thiến Mộng Vũ lôi đài tổ 1, Đoạn Thiên Cừu lôi đài tổ 2, La Thiên Đô lôi đài tổ 3, Mặc Thanh Hiên lôi đài tổ 4, Tuyệt Vô Danh lôi đài tổ 5, Trương Thuần Hi lôi đài tổ sáu, Úy Trì Quật lôi đài tổ 7, Đông Phương Nguyệt Mính lôi đài tổ 8, cùng với Lâm Tiêu lôi đài tổ 9.

Hào quang thất thải hóa thành đạo đạo thần thải bao phủ lấy chín người, tản mát ra hào quang mờ ảo, khiến người chói mắt, cùng lúc đó, trên từng lôi đài lại tản mát ra một tia hào quang, phân biệt bao phủ mười một người còn lại, chia tất cả 108 người ra thành chín tiểu tổ.

- Cái gì?

Thấy các phân phối như thế, trên toàn bộ khán đài liền xôn xao, âm thanh chấn như sấm.

- Lâm Tiêu kia không ngờ lại xâm nhập hàng ngũ chín đại tuyển thủ hạt giống.

- Hoàng Phủ Chân và Vương Thái bị loại bỏ rồi, không nằm trong tuyển thủ hạt giống.

- Tại sao có thể như vậy? Không thể nào, vì sao Lâm Tiêu có thể lọt vào, Hoàng Phủ Chân và Vương Thái lại bị loại bỏ?

- Cái gì không có khả năng, các ngươi xem, thất sắc thải quang chín tòa lôi đài phân biệt bao phủ chín người, trong đó có Lâm Tiêu, nhưng Hoàng Phủ Chân cùng tồn tại ở tổ 9 chỉ là hào quang bình thường.

- Cái này chẳng phải nói Tinh Thần lôi đài tán thành thực lực Lâm Tiêu, xếp hắn vào hàng ngũ tuyển thủ hạt giống mà loại bỏ Hoàng Phủ Chân bên ngoài sao?

Trên toàn bộ khán đài vô số võ giả xôn xao lên tiếng, ánh mắt nhìn qua Lâm Tiêu giờ phút này thật sự đã biến sắc.

Vương Thái bị đá ra bọn hắn cũng không có gì dị nghị, dù sao tổng cộng cũng chỉ có chín tòa lôi đài, đã có thập đại cự đầu trẻ tuổi, mà trong mười người này chỉ có Vương Thái bại bởi Thiến Mộng Vũ lúc trước, bởi vậy ngược lại tình có thể hiểu, nhưng Hoàng Phủ Chân bị loại lại khiến tất cả mọi người đều khó hiểu, mấu chốt chính là Lâm Tiêu và Hoàng Phủ Chân lại cùng một tổ, nhưng thất sắc thải quang lại bao lấy Lâm Tiêu, hàm ý trong đó khiến người phải có chút suy nghĩ.

Trận chiến giữa Lâm Tiêu và Mạnh Tinh Hồn khiến vô số người thừa nhận thực lực Lâm Tiêu, đưa hắn lên hàng ngũ cự đầu trẻ tuổi, nhưng đó chỉ là ý nghĩ trong lòng, cảm thấy hắn có thể đặt song song với mười người khác, nhưng chính thức đấu với thập đại cự đầu trẻ tuổi khác tì mọi người chưa hẳn coi trọng.

Nhưng hôm nay chín tòa Tinh Thần lôi đài vậy mà sắp xếp Lâm Tiêu vào hàng ngũ chín đại tuyển thủ hạt giống khiến bọn hắn không thể không lần nữa nhìn kĩ đối phương, Tinh Thần lôi đài sẽ không tồn tại cảm tình, hoàn toàn là căn cứ vào biểu hiện trước kia để xếp định tuyển thủ hạt giống, rất hiển nhiên, theo Tinh Thần lôi đài nhận định, thực lực mà Lâm Tiêu bày ra trước kia đã vượt qua hai đại cự đầu khác là Hoàng Phủ Chân và Vương Thái.

- Làm sao lại thế?

Dưới lôi đài, khuôn mặt Hoàng Phủ Chân biểu hiện dữ tợn, không thể tin được mọi thứ mình nhìn thấy.

- Tinh Thần lôi đài chết tiệt này, nhất định trận đấu giữa ta và Lý Thừa Phong lúc trước khiến nó phán nhầm thực lực của ta, hỗn đãn, sớm biết vậy ta đã bạo lộ một ít thực lực, hiện giờ Hoàng Phủ Chân ta thậm chí ngay cả chín đại tuyển thủ hạt giống cũng không lọt vào, chẳng phải sẽ khiến người cười đến rụng răng sao.

Nghĩ vậy, ánh mắt Hoàng Phủ Chân hung ác nhìn về phía Lâm Tiêu ở bên.

- Xú tiểu tử, lại dám cướp đi vinh quang vốn thuộc về ta, tốt, rất tốt, lát nữa trên lôi đài ta sẽ cho ngươi biết, kết cục của việc dám cướp đi đồ vật của Hoàng Phủ Chân ta sẽ thê thảm cỡ nào.

Chiến ý và sát cơ nồng đậm tràn ngập, thấy Lâm Tiêu không ngờ lại cướp đi vinh quang chín đại tuyển thủ hạt giống vốn thuộc về mình, trong nội tâm Hoàng Phủ Chân tràn đầy phẫn nộ và oán hận, thầm sinh ra sát cơ đối với Lâm Tiêu.

Ngoại trừ chuyện Lâm Tiêu cướp đi thân phận tuyển thủ hạt giống của Hoàng Phủ Chân khiến mọi người khiếp sợ ra, việc phân tổ của Vương Thái cũng khiến không ít người chú ý, rất không may, sau hồi thua Thiến Mộng Vũ lần trước, vòng thi đấu bài danh này Vương Thái vậy mà được phân đến tổ ba của La Thiên Đô, khiến mọi người thở dài không thôi, sự cường thế và đáng sợ của La Thiên Đô trước kia mọi người đều đã thấy được, gặp được những tuyển thủ khác Vương Thái khả năng còn có năng lực lật bàn , nhưng ở trước mặt La Thiên Đô lại lành ít dữ nhiều, trên cơ bản chỉ có thể tranh đoạt thứ hạng từ mười đến mười tám.

Võ Vương Bách Lý Chiến ở trên đài hội nghị ánh mắt nhìn quét bốn phía:

- Chư vị, tiểu tổ phân phối đã chấm dứt, thỉnh tập hợp đến lôi đài của mình, đăng ký tư liệu, lập tức bắt đầu trận đấu.

Đám người Lâm Tiêu từng người lần nữa đăng ký tư liệu ở chỗ lôi đài của mình.

- Hừ!

Trước lôi đài tổ 9, Hoàng Phủ Chân nhìn thấy Lâm Tiêu lập tức hừ lạnh một tiếng, toàn thân toát ra sát cơ đáng sợ, khí tức kinh người giống như đại dương mênh mông ập thẳng đến Lâm Tiêu, khí thế mãnh liệt.

Đạp đạp đạp

Khí thế mênh mông, chung quanh không ít tuyển thủ đang vây quanh chỗ đăng ký lập tức toàn thân run rẩy, ánh mắt kinh hãi, phảng phất như bị Viễn Cổ hung thú theo dõi vậy, trong nội tâm sợ hãi, liên tiếp rút lui vài bước, trong phạm vi mấy trượng quanh người Hoàng Phủ Chân nhường ra một khu vực không người, chỉ còn lại hai gã trọng tài và Lâm Tiêu.

Dưới khí thế mênh mông như đại giang kia của Hoàng Phủ Chân bức bách xuống, Lâm Tiêu mặt không đổi sắc, nhẹ nhõm đăng ký xong tên của mình, phảng phất như không chút cảm nhận được vậy.

- Ân?

Hoàng Phủ Chân hai mắt trừng lớn, khí thế bao phủ lấy Lâm Tiêu đột nhiên lại lần nữa tăng vọt lên, gắt gao áp bách Lâm Tiêu, muốn khiến hắn xấu hổ trước mặt mọi người.

Lâm Tiêu nhướng mày, đối phương liên tiếp khiêu khích quả thật cho rằng hắn không nóng tính sao?

Quay đầu, một cổ đao ý lăng lệ ác liệt từ sâu trong hai con ngươi bỗng nhiên bạo lướt à ra, như một thanh Thiên Đao hung hăng đâm vào hai mắt Hoàng Phủ Chân.

- Ah.

Vội vàng không kịp chuẩn bị, Hoàng Phủ Chân quát to một tiếng, thân hình rút lui hai bước, bộ dáng có chút chật vật.

- Đáng chết.

Hoàng Phủ Chân nổi giận, khí thế toàn thân đại thịnh, không hề thu liễm, giống như núi lửa phun trào, không chút kiêng nể ập về phía Lâm Tiêu.

Một cổ uy áp đáng sợ vô hình đột nhiên buông xuông, bao phủ lấy Hoàng Phủ Chân, lập tức đánh tan khí thế hắn phóng xuất ra.

- Hoàng Phủ Chân, chú ý một chút, đăng ký xong mời lập tức rời đi, nếu không hủy bỏ tư cách dự thi của ngươi.

Hai gã trọng tài tổ 9 lạnh lùng mở miệng, ánh mắt lạnh như băng, hiển nhiên cử động của Hoàng Phủ Chân đã chọc giận hai người bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.