Không Cẩn Thận Gặp Phải Nhân Vật Lớn

Quyển 1 - Chương 4: Một đêm đỏ máu




Khi Burlando dẫn theo kỵ binh cấp tốc chạy đi trong núi rừng, đồng thời chỉ cho bọn họ đội kỵ binh vong linh thám báo đang lần mò đi trong thung lũng, mọi người đều kinh hãi ngây ra.

Giống như ảo giác hóa thành hiện thực, chàng trai lãnh đạo họ quả nhiên là người có khả năng tiên tri.

Nhưng chỉ có Reto và Fudaron đoán được là do Thạch Tượng Quỷ kia, chẳng qua là họ cũng không có nhiều thời gian suy xét, bởi vì Burlando đã hạ lệnh công kích. Hơn năm mươi kỵ binh nhắm thẳng phương hướng dưới sự chỉ huy của chàng trai mà chặn kín đường lui có thể của đám kỵ binh khô lâu — phải nói chúng vốn không có đường lui.

Bởi vì Burlando biết chúng sẽ phản ứng thế nào.

Khi Burlando sắp xếp con đường đột kích cho kỵ binh, hình tượng của hắn trong lòng các lính đánh thuê đã không chỉ là một tướng lĩnh ưu tú nữa, mà là thần kỳ. Cuộc chiến bắt đầu sau một làn sóng kiếm chém ngang ra, bốn năm kỵ binh khô lâu bị phạt ngang thân, sau đó Burlando đi đầu xông vào trong đội vong linh. Chỉ cần là kỵ binh khô lâu dám cản đường hắn thì vừa tiến vào phạm vi công kích đã bị một kiếm đánh văng ra xa bảy, tám mét — sau đó phía trước hắn chỉ còn lại tên Lich chỉ huy kia.

Một kiếm bêu đầu.

Lại thu hồi đội ngũ, lại đánh bất ngờ, chiến đấu chấm dứt dường như không khác gì so với buổi tối ngày hôm trước. Chỉ có một kỵ binh trị an vô ý bị trúng một kiếm vào sườn trái, Burlando để người đó lại, sẽ có đoàn tự vệ ở đằng sau chạy theo sau tiếp nhận, sau đó bọn hắn tiếp tục về phía trước.

Không tới mười lăm phút sau, họ đánh tan một đội kỵ binh vong linh thám báo trên sườn núi khác. Sau hai trận chiến, quân số bị thương tổng cộng ba người — Burlando tất nhiên muốn tự mình băng bó cho họ, có hack không dùng cũng phí — bởi vì kỹ năng cấp cứu chiến trường của hắn có hiệu lực cực nhanh, thậm chí còn biến thái hơn thuốc cầm máu.

Nhưng hành động rất nhỏ này của hắn lại càng chiếm được danh dự cực cao. Mặc dù danh vọng của hắn trong các lính đánh thuê đã sáng như mặt trời ban trưa, ngay cả Fudaron luôn đối đầu với hắn cũng phải cho rằng Burlando là Chiến Thần xuống trần gian.

Cũng chỉ có Chiến Thần "Mars" trong thần thoại mới có thực lực tung hoành như vậy.

Có điều, Burlando lại cảm thấy khá nhàm chán. Hành động chiến thuật của kỵ binh Madala trong niên đại này lại khô khan quá mức, còn xa mới bằng được sự biến đổi đầy linh hoạt sau khi được Istaron cải cách. Theo hắn thấy, quả thực là có mùi vị như khi huấn luyện với trí thông minh nhân tạo (AI) năm xưa.

Tuy nhiên, điều vui mừng duy nhất chính là hắn đạt được tổng cộng 779 điểm kinh nghiệm sau hai trận chiến, thành công tăng đến cấp 17.

Mà cùng thời khắc đó, khi dân chạy nạn do Freya lãnh đạo ở đằng sau bắt đầu vứt bỏ xe ngựa, phe Madala lại phát hiện bản thân đang gặp phiền toái lớn hơn nữa.

********

Mọi người đều biết,"Giòi Chết" Magus là một con bán zombie, nó luôn phải duy trì chỗ thịt thối trên cơ thể mới cam đoan chúng không rơi mất.

Thế nhưng, dù có lộ ra cả bộ xương cũng chẳng sao, dù sao thì học đồ phù thủy vong linh dưới quyền nó cũng sẽ bổ sung cho nó một ít. Làn da và bắp thịt hoại tử khiến zombie có thể cường tráng và cứng cỏi hơn binh lính khô lâu — chẳng qua, là một tướng lĩnh, Magus càng thích sắp xếp đống thịt thối trên người nó theo mỹ quan.

Có điều, tin tức từ tiền tuyến truyền tới khiến nó cảm thấy hơi bất thường. Học đồ phù thủy vong linh dưới trướng nó đã phái ra hơn mười u hồn đi hướng nam vào đêm trước, nhưng tới giờ chỉ có một nửa trở về.

Có phải là do lũ dân chạy nạn kia không? Hay là một cái bẫy?

Magus nghi ngờ cào cào mớ da không đầy đủ trên đầu, quấy nhiễu vô số con giòi trắng béo núc đang bò lổn nhổn trên trán nó — đám trùng này mau chóng chui vào hốc mắt và cái má trống hốc của nó. Nó nhai lép bép.

Nó nhìn khu vực mà đám u hồn kia bị mất tích trên bản đồ, trên cả tuyến đường đó đều có khả năng tồn tại đội ngũ chạy nạn kia.

Có điều, đối phương đã có năng lực phản chế u hồn của nó, chứng tỏ chuyện này không chỉ đơn giản như vậy. Nó phải sai đám học đồ phù thủy gian trá kia phái ra nhóm u hồn thứ hai, rồi xác nhận lại tin tức một lần nữa. Magus đoán được việc này cần một thời gian, nhưng trước đó nó còn có thể đốc thúc quân đội zombie của mình đẩy nhanh tốc độ, hoàn thành vây kín cùng với hai tên Eberdon và Huesa kia.

Madala có một câu tục ngữ: Bất kể con chuột thông minh bao nhiêu cũng không thoát được khỏi hộp dầu bị bịt kín — dưới sự giáp công tứ phía của nó, Kabais, Eberdon, Huesa, Diren, Ladius và Grubo, đội dân chạy nạn nho nhỏ này dù giảo hoạt ra sao, cuối cùng cũng không còn đường chạy trốn.

Đợi đến khi thái dương sớm mai dâng lên, khu vực phía nam thung lung Đá Nhọn sẽ hoàn toàn bị bóng ma hoa hồng đen Bromando đen tối nở rộ, bao trùm. Madala chắc chắn sẽ giành được thắng lợi — Magus vươn tay, vuốt ve đầu một con quỷ ăn xác đang thành thực ngồi xổm bên cạnh nó như một con chó con. Chẳng qua tay chủ tướng bán zombie này không biết rằng, khi nó cho rằng mọi sự đều ngã ngũ, vị trung đội trưởng trung đội vong linh ở phía trước Burlando đang đứng trong hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Trên thực tế, khoảng chừng mười lăm phút trước, kỵ sĩ đen Sasar cũng đã xác nhận bản thân đã mất đi liên lạc với hai đội mười kỵ binh khô lâu thủ hạ, nó nghi ngờ là bản thân đã bị một đội quân Erewhon không rõ thân phận theo dõi. Bởi vậy, nó lập tức phái ra thám tử đi liên lạc với trung đội số 11 cách mình không xa, nhưng bất kể Sasar phái ra u hồn hay kỵ binh khô lâu, cuối cùng đều không có tin tức.

Hiện tại, vị kỹ sĩ đen này đã hiểu được, vấn đề có lẽ khá lớn.

*********

Khi Burlando và các lính đánh thuê xuất hiện trên đỉnh núi, nhìn thấy trung đội vong linh đang dừng lại phía dưới, chuẩn bị lập doanh trại. Balum, Reto và Manord còn không nhìn ra manh mối gì, Burlando lại thầm nhíu mày.

Tố chất của sĩ quan cấp thấp trong quân đội Madala thật sự xuất sắc khiến người ta tán thán — chàng trai ước gì quan chỉ huy đối phương dưới tình huống nghi ngờ bất định sẽ chọn một phương hướng khác để dựa vào quân đội bạn, như vậy hắn có thể dẫn đoàn dân chạy nạn đằng sau đi qua khu vực trống này.

Nhưng quan chỉ huy của đội quân vong linh này lại đưa ra phán đoán chuẩn xác nhất.

"Chúng đang làm gì?"

Fudaron hơi hiểu một chút về chiến thuật Madala, mở miệng hỏi. Anh ta nhìn Burlando, trong lòng đã hoàn toàn không còn chút hoài nghi nào về năng lực đối phương.

"Cảnh giới tại chỗ. Chúng ta dọn dẹp kỵ binh thám báo của chúng rất sạch sẽ lưu loát, cho chúng một ảo giác rằng có một đội quân với quy mô gấp ba lần chúng đang theo dõi phía sau lưng chúng." Burlando đáp.

"Ba lần? Vậy sao chúng không dựa vào quân đội bạn, ở đây chẳng phải sẽ bị chia cắt, bao vây hay sao?"

"Quan chỉ huy của chúng đang đợi thám báo của quân đội bạn."

"Chúng không sợ chúng ta chém rơi các thám báo kia sao?" Manord xoa xoa loan đao, thuận miệng hỏi.

Burlando nhìn ông ta một cái, thầm nghĩ, thám báo mà muốn chém là chém à? Nếu chẳng phải họ ỷ vào loại lính trinh sát mạnh nhất trong "Thanh Gươm Hổ Phách" là Thạch Tượng Quỷ, thì sao có thể kinh địch đến mức qua lại tự nhiên trong phạm vi bao trùm của mấy đội quân thám báo vong linh như thế được.

"Xử lý thám báo chẳng khác nào nói cho chúng là hướng đó có kẻ địch. Sở dĩ chúng ta giải quyết hai đội kỵ binh khô lâu trước kia là vì Burlando muốn ăn luôn trung đội này." Reto ở một bên giải thích.

"Như vậy chẳng phải chúng ta không còn nhiều thời gian?" Manord hỏi.

"Một giờ, chấm dứt chiến đấu rồi quét dọn chiến trường." Burlando đáp.

*********

Freya dẫn đoàn tự vệ tới chiến trường đã là 20 phút sau đó.

Khi Sasar nhìn thấy rừng linh sam trên đỉnh núi bắt đầu chớp lên, cuối cùng nhìn thấy hàng loạt binh lính cầm trường mâu từ trên đỉnh núi đi xuống, nó sợ run lên. Trang phục của đối phương không giống với bất luận đội quân nào thuộc quân đoàn Bờm Trắng trong ấn tượng của nó.

Nó quay đầu đi, dùng giọng khàn khàn hỏi: "Kia là đội quân nào?"

Lich bên cạnh nó lập tức cung kính đáp: "Hình như là dân binh."

"Dân binh?"

Sasar ngẩn ra. Dân binh có thể lặng lẽ xử lý hai đội kỵ binh khô lâu của mình sao? Vị kỵ sĩ đen này dù thế nào cũng cảm thấy có trá. Nó lập tức ngồi thẳng trên lưng ngựa, ra hiệu về phía sau.

"Đổi cung tiễn —"

"Góc 140 độ, bắn vòng cung, bắn —"

Lính khô lâu lập tức cởi trường cung xuống, lạch cạch giương cung, sau đó thả dây cung "Păng" một cái, một con mưa tên lao vút lên cao, vù vù cắm vào rừng linh sam trên sườn núi.

Gió núi rất lớn, bắn tên không thể chính xác, nhưng lại có uy hiếp rất lớn đối với dân binh rất ít được huấn luyện. Trận hình đội tự vệ đang chậm rãi đi từ trên núi xuống thoáng dừng lại, nhất thời rối loạn.

Có điều là họ có Freya. Thiếu nữ tóc đuôi ngựa thật dài cưỡi ngựa đi bên trái đội ngũ lập tức chạy sang bên phải. Ý của nàng là muốn khích lệ các lính đánh thuê và bộ binh quân đoàn Bờm Trắng ở cánh trái, cho họ kéo các dân binh này tiến công.

"Cúi thấp người xuống, cúi đầu, mọi người! Nhớ lại bài học khi mọi người được huấn luyện! Đừng ngưng lại, đuổi kịp tôi, nhớ kỹ, chúng ta đang chiến đấu cho người nhà của chúng ta —"

Freya đi trước làm gương, cầm trường kiếm trong tay, lớn tiếng khích lệ.

Ít nhất, công tác của nàng có vẻ có hiệu quả rõ ràng. Dưới sự cổ động của nàng, các dân binh mau chóng nhặt lại dũng khí — đội hình lại chấn chỉnh, sau đó chậm rãi ép xuống núi.

Sasar nhíu nhíu mày. Nó hạ lệnh bắn tiếp một đợt tên. Sau khi được điều chỉnh, tính chính xác của các binh lính khô lâu rõ ràng cao hơn một chút. Ba hàng dân binh phía trước có vài người ngã xuống dưới cơn mưa tên.

Nhưng trải qua hai lần bắn vòng cung, nhóm dân binh lại càng bình tĩnh hơn. Sau khi vượt qua tâm lý sợ hãi, hiệu lực của vũ khí bắn tới đã không còn lớn như tưởng tượng.

Sasar lập tức thay đổi dấu tay ra hiệu, chỉ về phía nữ kỵ sĩ kia. Làn mưa tên thứ ba rõ ràng nhằm về phía Freya. Chẳng qua là giáp bán thân Phong Hậu trên người nàng lập tức lóe lên các điểm sáng lốm đốm, mỗi mũi tên bay tới đều bị hất văng sang bên.

Cảnh tượng gần như thần kỳ này khiến tất cả mọi người ngẩn ngơ, sau đó dân binh đồng loạt hoan hô vang dội, ào ào hô lớn tên Freya —

"Cấm vệ quân tinh linh?"

Thấy cảnh đó, kỵ sĩ đen suýt nữa tức muốn phì cười. Sasar đang nghĩ, không hiểu đội quân này rốt cuộc từ đâu ra.

Mà bên kia Burlando mãi đến giờ phút này mới gật gật đầu. Tuy rằng thường ngày cuống tay cuống chân, nhưng cảnh trước mắt đã chứng minh, Freya chung quy vẫn là Nữ võ thần trong cảm nhận của hắn. Nàng sinh ra cho chiến trường.

Hắn lấy đồng hồ quả quýt ra nhìn.

Thời gian vừa vặn — sau đó Burlando rút Trạm Quang Thứ. Bảo kiếm tinh linh trên tay hắn phóng ra huỳnh quang lóng lánh, ánh sáng chiếu ra, chiến trường bất thình lình xuất hiện tia chớp lóe khiến đa số người đều ngẩn ngơ. Song phương địch ta đều có người ngẩng đầu nhìn sang.

"Bảo kiếm tinh linh!"

Sasar liếc mắt một cái liền nhận ra thanh kiếm kia, nó gần như hét lên một tiếng rồi rút kiếm theo bản năng.

Burlando lại vung cao kiếm, quát: "Charr!"

Phù thủy tùy tùng trẻ tuổi bên cạnh ngầm hiểu, lập tức giơ viên ruby lên:

"Sắc bén, chia tách, cấu tạo lưỡi đao."

Vô số tia sáng trắng lập tức kéo dài dọc theo thân kiếm trong tay Burlando về phía phần mũi, chúng lóe lên một cái rồi biến mất, chỉ để lại phép thuật cố hóa trên lưỡi kiếm — Trạm Quang Thứ vốn sắc bén vô cùng, mà giờ phút càng không gì không phá.

"Lại một ngày mới, ngài lãnh chúa, nhớ duy trì phí dụng cho kẻ hèn này."

Charr dùng phép thuật xong, cười hì hì nói.

Burlando mỉm cười.

Sau đó hắn chỉ kiếm xuống dưới. Thanh kiếm chỉ về phía trận địa kỵ sĩ đen Sasar ở đằng xa, dường như có nghĩa trận chiến kế tiếp sẽ hết sức căng thẳng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.