Không Bao Giờ Buông Tay

Chương 16




Anh muốn ở cùng Phó Sủng một lát, nhớ mùi vị cô nhóc này, mấy ngày nay đi theo Phó Sủng một chỗ, cô nhóc này huấn luyện mệt mỏi, cũng không dễ nói chuyện, thật ngốc quá.

Phó Sủng nghe lời Đường Dật nói, ngược lại không nói gì, khóe miệng nhếch lên khẽ cười, trước mắt bao nhiêu người, theo Đường Dật cùng rời đi.

Ôm Phó Sủng ra khỏi câu lạc bộ, đến xe jeep, Đường Dật đặt Phó Sủng bên ghế lái, mình xoay người nhảy lên ghế phụ, thuận tay đóng cửa, Phó Sủng cho xe chạy, nhìn Đường Dật: “Anh, mình đi đâu?”

Giờ phút này Phó Sủng nhiều thêm mấy phần ngọt ngào, trong mắt cũng mềm mại, Đường Dật nhìn về phía trước.

“Đi nhà anh thôi.” Giọng nói thản nhiên thốt ra, Đường Dật nhắm mắt lại, nghe âm nhạc trong xe, Phó Sủng đạp cần ga, rời khỏi câu lạc bộ, lái xe thẳng đến đại viện, giờ này cũng không sớm.

Ngược lại không đông đúc như trước, Phó Sủng lái xe rất nhanh, giống như ngày thường.

Thời gian không bao lâu, hai người đã đến đại viện, xe lái thẳng vào trong đại viện, đến nhà Đường Dật, đến cửa nhà Đường Dật, Phó Sủng dừng xe rất ổn, quay đầu đưa tay khẽ đẩy Đường Dật: “Anh, đến nhà rồi, có thể dậy rồi.”

Đường Dật mở mắt ra, nhà ông nội ngay trước mắt, cả tòa nhà đều tối, chắc giờ này cha mẹ và ông cụ đều đã ngủ.

“Đi, xuống xe!” Đường Dật mở cửa xuống xe trước, Phó Sủng cũng theo xuống xe, khóa xe lại, đi đến trước mặt dieendaanleequyydonn Đường Dật, Đường Dật ôm Phó Sủng, nhìn cô nhóc này, ôm ngang lên đi tới nhà mình.

Vào phòng, ngay cả đèn cũng chưa bật, Đường Dật đã để Phó Sủng xuống, cúi đầu hôn, hôn nồng nhiệt, khiến hô hấp của Phó Sủng cũng trở nên dồn dập, tay ôm cổ Đường Dật, không mở đèn cũng càng sợ ông cụ và cha mẹ phát hiện bắt quả tang, nhưng Đường Dật hoàn toàn không muốn buông Phó Sủng ra, cứ hôn như vậy, một đường đi về phòng, không rõ ai chủ động trước, áo khoác trên người đã rơi trên đất.

Đến lầu hai, cửa phòng Đường Dật, Đường Dật đưa tay mở cửa, tay ôm Phó Sủng nghiêng người đi vào, ngay sau đó xoay người ép Phó Sủng dán chặt lên cửa phòng, ngay sau đó đóng cửa lại, cả người bị Đường Dật giam cầm giữa cửa phòng và trong ngực.

Đường Dật ngẩng đầu lên, hô hấp hơi không ổn định nhìn Phó Sủng, thuận tay bật đèn, dưới ánh đèn lờ mờ, khuôn mặt nhỏ nhắn của Phó Sủng ửng hồng, miệng cũng bị Đường Dật gặp sưng, cứ ngơ ngẩn nhìn Đường Dật như vậy.

“Sủng nhi, em thật đẹp mắt.” Khóe miệng Đường Dật nhếch lên, nhìn Phó Sủng trong mắt, tràn đầy ham muốn giữ lấy nồng nặc, không đợi Phó Sủng mở miệng, Đường Dật đã cúi đầu hôn xuống lần nữa, chặn hô hấp trong miệng Phó Sủng lại.

Một phen quấn quýt si mê.

Nằm ở trên giường, Đường Dật cũng hài lòng lật người, nằm bên cạnh Phó Sủng, thuận tay kéo Phó Sủng qua, Phó Sủng núp bên cạnh Đường Dật, không nói gì, giống như vẫn chưa trở lại bình thường.

“Vợ, anh đặc biệt yêu thích em.” Vẻ mặt Đường Dật đắc chí, Phó Sủng lườm Đường Dật, “Biến, em muốn tắm, mệt chết đi được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.