Không Bàn Cãi Nhiều, Em Phải Làm Vợ Anh

Chương 101: Lại thấy mạt thế nữ phụ nghịch tập (8)




Kỳ hai của Ban huấn luyện siêu sao Đường Phong vẫn biểu hiện tốt như cũ, mặc kệ là âm nhạc hay là cưỡi ngựa nghiệp dư đều thuộc hàng siêu trong nhóm học viên, thế nhưng trọng điểm của tin tức lúc này lại không đặt lên trên người của cậu, chuyện này phải nói đến ngày trở về từ khóa học cưỡi ngựa.

Người tham gia Ban huấn luyện mỗi môn đều phải được kiểm tra một vòng mới có thể kết thúc, cho nên Đường Phong cùng Ca Trần bọn họ đầu tiên phải tham gia khóa học âm nhạc mấy ngày, học về cách sử dụng đủ loại nhạc cụ, lại ở dưới sự hướng dẫn của Zedine đạt được rất nhiều kỹ xảo hát, tế bào âm nhạc của Đường Phong dĩ nhiên không sai, đáng giá để nhắc đến chính là giọng ca vô cùng khả ái của Đường Điềm Điềm, công ty quản lý của cô tựa hồ cũng có ý định giúp cô ra đĩa nhạc.

Hôm nay rất nhiều người đều chờ mong khóa học cưỡi ngựa, Đường Phong sẽ cưỡi ngựa, thế nhưng không thể nào thích cưỡi ngựa, tựa như trong phim “Holme 2” tiểu Robert đã nói như thế này, động vật này dù là phía trước hay phía sau đều nguy hiểm, ở giữa lại làm cho hai chân khó chịu. Bất quá những điều này không phải nguyên nhân chủ yếu mà cậu không thích cưỡi ngựa.

Bởi vì nguyên nhân thân thể, khi cậu là Fiennes thì không thể cưỡi ngựa, trong lịch sử không thiếu những diễn viên vì cưỡi ngựa mà bị kinh hách đến phát bệnh rồi qua đời, nhưng điều cũng nói rõ luôn luôn sẽ có người mạo hiểm mà đi học cưỡi ngựa, Đường Phong miễn cưỡng được tính là một cái trong đó, sở dĩ nói “miễn cưỡng” là bở vì cậu cưỡi một con ngựa đực tính tình ôn hòa thân cao mới đến một thước.

Lúc bắt đầu Đường Phong rất thích cưỡi ngựa, dù gì con ngựa đực đó cũng là ngựa a không phải sao?

Nhưng cậu không thích cưỡi ngựa là do có một lần không biết thế nào lại đụng phải Kino ở bãi cưỡi ngựa, tên hỗn đản nào đó cưỡi một con ngựa đen to lớn cao đến hai thước lại chậm rì rì đuổi theo phía sau cậu, đồng thời rất không có hình tượng mà chỉ vào cậu cười ha hả, cười đến gập cả người mà tiện thể còn lau nước mắt.

Đáng cười lắm sao? Đường Phong hận Kino đến nghiến răng nghiến lợi, từ đó về sau không đi tập cưỡi ngựa nữa.

Nói ngắn lại, cậu hiện tại khỏe mạnh an khang có thể cưỡi ngựa to rồi.

Trong ban huấn luyện có vài người rất có gia thế, đại thể đều biết một ít kỹ xảo cưỡi ngựa, mặc dù là lần đầu tiên cưỡi con ngựa cao to như vậy, nhưng cưỡi ngựa mang đến cảm giác vui sướng rất nhanh đã áp xuống cảm giác sợ hãi lúc ban đầu.

Giống như những học viên khác, Đường Phong cưỡi ngựa chậm rì rì chạy quanh bãi một vòng, giáo luyện, nhân viên công tác cùng người quay phim vẫn luôn lái xe ở phía sau, cậu cùng mọi người chạy xong một vòng, Đường Điềm Điềm về thứ nhất.

Đợi đến khi Đường Phong hoàn thành thì thấy bên ngoài bãi huấn luyện có thêm một khán giả, nhìn kĩ dĩ nhiên là Tô Khải Trình đã lâu không gặp, người đàn ông này tới là để nhìn Ca Trần đi? Là một lão bản đẹp trai lại độc thân, có thể chung tình với một minh tinh như vậy cũng coi như là khó có được rồi, bên này việc quay chụp của Đường Phong đã xong, cậu liền chạy tới hướng Tô Khải Trình vẫy vẫy tay.

“Tô tổng là tới nhìn Ca Trần sao?” Đường Phong cười đi tới.

Tô Khải Trình mỉm cười cùng Đường Phong vẫy tay: “Ngày hôm nay cùng khách hàng cưỡi ngựa, thuận tiện đến đây, cậu là lần đầu tiên cưỡi ngựa sao? Tôi thấy cậu cưỡi rất tốt.”

Kỳ thực cũng không tính là lần đầu tiên, Đường Phong cười cười: “Đừng chọc tôi, nói đến trình độ của tôi thật sự rất mất mặt, Ca Trần rất nhanh sẽ kết thúc khóa học thôi, vừa vặn sau khi chúng tôi cưỡi ngựa xong thì buổi chiều không còn gì nữa, Tô tổng có muốn đi qua bên kia chờ cậu ta không?”

“Không sao, tôi đứng ở chỗ này là tốt rồi.” Mắt nhìn thấy cái trán của chàng trai vì phơi nắng mà lấm tấm mồ hôi, Tô Khải Trình lấy ra một cái khăn ướt từ trong ngực đưa cho Đường Phong, “Lau mồ hôi trên mặt đi.”

“Cám ơn.” Đường Phong nhận lấy, xoay ngừa dựa lưng vào hàng rào gỗ, phơi dưới ánh nắng mặt trời khiến mặt của cậu đỏ cả lên, làn da trắng trẹo lai phủ một tầng hồng nhạt giống như một trái táo vừa mới chín làm cho người ta có xúc động muốn cắn xuống một ngụm.

“Không cần khách khí” Tô Khải Trình dời đường nhìn ra khỏi khuôn mặt của Đường Phong, “Tôi đã xem đoạn tiết mục cậu khiêu vũ, tuy rằng lần trước ở tiệc rượu đã từng thấy cậu nhảy cùng Lục Thiên Thần, nhưng vẫn rất có vị đạo, được rồi, tại sao Charles đột nhiên chạy đến tiết mục “tình nhân trong mộng” vậy, lúc tôi xem TV nhìn thấy hắn tôi lại càng hoảng sợ.”

Đường Phong nở nụ cười: “Tôi cũng rất hoảng sợ, trước đó căn bản không biết người này cư nhiên sẽ đi tham gia loại tiết mục này, thiếu chút nữa tôi đã cho rằng anh ta sẽ đá tôi ra khỏi tiết mục đầu tiên.”

“Hiển nhiên Charles là hướng về phía cậu, tôi tuy quen biết hắn không lâu, nhưng có thể biết được đàn ông có thể khiến cho hắn quay đầu, cậu là người đầu tiên, cũng có thể là người cuối cùng.” Ngữ khí của Tô Khải Trình nghe giống như nói giỡn, nhưng lị có chút vị đạo nghiêm túc.

Đường Phong nhíu mày cười khổ, nếu như đây là một loại tán thưởng thì quên đi.

Ngay lúc Đường Phong cùng Tô Khải Trình trò chuyện vô cùng vui vẻ, thì trong bãi tập luyện đột nhiên náo loạn cả lên, chỉ nghe được có người hô to “Té ngựa! Ca Trần té ngựa!”, Tô Khải Trình nhanh chóng nhảy qua hàng rào chạy đến chỗ xảy ra tai nạn, Đường Phong cũng vội vàng chạy qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.