Khoe Vợ Hằng Ngày

Chương 37




Khi mọi người về hết phòng nó mới ngồi bật dậy mồm lẩm bẩm- tên ngốc, tên đần. Nếu ta là người chao giải thưởng của năm chắc chắn sẽ cho nhà ngươi cái giải người đần nhất, ngu ngốc nhất của năm. Hừ, gì chứ? Người ta nói vậy đi luôn không thèm ngoái đầu năn nỉ, biết người ta đói mà không thèm đi nấugì cho người ta ăn...

, a,,,, tên điên này bực quá. - nó ngồi tự kỉ ôm bụng đói chửi mắng rồi lại quăng gối đi linh tinh.

- ai vừa đuổi người ta đi mà giờ ngồi đó mắng người ta? Em mới là cô ngốc của năm đó - ngoài cửa vọng lại tiếng nói của ả.

- chị không về phòng đi sang đây chi? - nó cau mày. Nó vẫn khó chịu khi nhìn thấy ả.

- cho em xem cái này - nói rồi ả đưa nó chiếc điện thoại có quay lại đoạn video ả quay lén lúc hắn chăm nó.

Nó không biết gì nhưng cũng nghe theo cầm lên xem, bỗng cả người gai lên khi thấy hắn lau người cho nó rồi lại đỏ mặt khi hắn giúp nó uống nước. Cứ vậy mặt nóliên tục đổi màu khi xem đoạn video đó- sao thế nào? Còn giận anh ta nữa không hử cô nương? - ả chêu chọc nó khi nó xemxong đoạn video.

Nó đỏ mặt không nói.

- em thật tốt khi có người yêu thương em như vậy. Thành là con người tốt em lên cất giữ cẩn thận. Tuy nhìn bên ngoài anh ta lạnh lùng như vậy thôi chứ thực chất anh ta là người 1 con người ấm áp. Lúc trước chị quen anh ta chưa 1 lần được anh ta chăm sóc như vậy. Đến cười còn khôngcười nữa vậy mà hôm nay chị nhìn thấy anh ta cười với em. Haiz... có chút ghen tin nha. Mà anh ta cũng rất ưa sạch sẽ nhá, không bao giờ ăn chung đồ với ai kể cả với người yêu là chị khi đó. Nhưng được cái anh ta rất quan tâm chị. Chị cứ nghĩ anh ta yêu chị thật và rất nhiều vì trước đó anh ta chả hề nói chuyện hay tiếpxúc với ai vậy mà lại tỏ tình với chị, nhưng hôm nay chị mới thấy chị chỉ chiếm phần nhỏ, rất nhỏ trong tim anh ta, người chiếm chọn trái tim anh ta chính là em đó em biết không? Em thật may măn khi có 1 người yêu mình bằng cả trái tim - ả tâm sự với nó.

- vậy không phải chị cũng được Nhật yêu bằng cả trái tim sao? Thật lạ là mối tình đầu của tôi lại là người yêu của chị, còn người yêu cũ của chị giờ lại là người yêu của tôi - nó cười nhẹ.

- ừ cũng phải, rất lạ - chị ta cũng hưởng ứng.

Nó không đáp lại mà chỉ ngồi đó suy nghĩ gì đó, ả cũng vậy- nhưng chị thật sự lo lăng khi 1 ngày nào đó Nhật sẽ bỏ chị. Quá khứ của chị không có gì là tốt đẹp. Chị biết 1 người con trai có cao thượng như thế nào cũng không thể thật sự chấp nhận quá khứ dơ bẩn của người con gái mình yêu - bỗng chị ta trầm giọng nói, ánh mắt lóe lên tia đau đớn sợ hãi.

- chị đừng nghĩ vậy. Chuyện đó đâu phải lỗi của chị, là do chị sunh ra trong 1 gia đình không được đẹp thôi. Là phận con mình không thể cãi lại được cha mẹ mà. Nhật cũng không phải là người có quá khứ đẹp. Anh ta cũng từng yêu nhiều cô gái, quan hệ cũng không phải là ít. Chị dơ bẩn thì anh ta nhơ nhuốc...

, như vậy đâu có gì là không thể chấp nhận - nó nhàn nhạt đáplại.

Ả không nói gì chỉ nhìn nó suy nghĩ gì đó, nó thì mân mê chiếc điện thoại của chị ta.

Bỗng chuông điện thoại vang lên làm cả 2 chú ý. Là máy của ả, tên người gọi lưu " hợp cáo ". Có chút tái mắt khi nhìn tên người gọi, ả nhìn nó rồi lại nhìn chiếc điện thoại đang kêu lên từng hồi chuông. Nó nhìn thấy tên ngươig gọi liền nhíu mày sauđó vươn người qua kéo ngăn tủ ở bàn cạnhgiường lấy chiếc tai nghe cắm vào rồi đưa cho ả nghe máy. Ả run run cầm máy rồi liếc nhìn nó tbif nhận được cái gật đầu, luốt 1 ngụm khí lạnh ả bắt máy- em làm gì mà giờ mới nghe máy? - đầu dây bên kia giọng có vẻ có chút gấp gáp.

- e... em..

, tắm - ả lắp bắp mắt liếc trộm nóNó vẫn tập trung nghe 1 bên tai nghe.

- vậy sao? - bên kia có vẻ nghi ngờ khi nghe giọng ả có vẻ run.

Nó nghe vậy liền ngước lên nhìn ả ra hiệu bình tĩnh.

- vâng thật mà. Anh không tin em sao? Mà anh gọi em có chuyện gì vậy? - ả nhìn nó ra hiệu liền vuốt ngực lấy lại tinh thần nói, giọng lại có chút lẳng lơ như trước.

- anh tin em mà. Anh nhớ em gọi không được sao? - bên kia có vẻ tin tưởng, giọnglại cợt nhả có chút dâm đãng.

- được chứ. Chỉ bất ngờ chút thôi - ả cười đáp rồi lại liếc nhìn nó.

- ừ. Anh gọi 1 là anh nhớ em. 2 là kế hoạch của chúng ta có chút thay đổi - bên kia giọng có chút nghiêm túc.

Nó và ả nghe câu đó đều nhíu mày- thay đổi? - nó bột miệng nói.

- ai vậy? - bên kia có vẻ như đang nhíu mày nghi ngờ.

- là em. Lúc vừa em đang uống nước ngheanh nói lên liền hỏi lên. Bộ anh nghi ngờ em sao? Vậy thôi đừng tin em nữa. - ả và nó đều hoảng sợ, may sao ả nhanh miệng.

- ấy. Anh đau có giám. Chỉ là thấy lạ thôi - bên kia có vẻ vẫn hoài nghĩ nhưng nghe ả nói vậy cũng có chút nịnh.

- vậy vừa anh nói kết quả thay đổi là sao? -ả dẫn dụ rồi nhìn sang nó.

- à. Anh muốn kế hoạch của chúng ta tiến hành sớm hơn dự định vì bên bố mẹ mấy tên nhóc kia đánh hơi nhanh hơn anh nghĩ. Bọn họ đã điều tra ra anh và đang có ý định bắt anh lên anh muốn em dẫn dụ tên nhóc kia đến địa điểm chúng ta hẹn trước vào ngày mai - bên kia có vẻ gấp gáp.

- e... em..

, tắm - ả lắp bắp mắt liếc trộm nóNó vẫn tập trung nghe 1 bên tai nghe.

- vậy sao? - bên kia có vẻ nghi ngờ khi nghe giọng ả có vẻ run.

Nó nghe vậy liền ngước lên nhìn ả ra hiệu bình tĩnh.

- vâng thật mà. Anh không tin em sao? Mà anh gọi em có chuyện gì vậy? - ả nhìn nó ra hiệu liền vuốt ngực lấy lại tinh thần nói, giọng lại có chút lẳng lơ như trước.

- anh tin em mà. Anh nhớ em gọi không được sao? - bên kia có vẻ tin tưởng, giọnglại cợt nhả có chút dâm đãng.

- được chứ. Chỉ bất ngờ chút thôi - ả cười đáp rồi lại liếc nhìn nó.

- ừ. Anh gọi 1 là anh nhớ em. 2 là kế hoạch của chúng ta có chút thay đổi - bên kia giọng có chút nghiêm túc.

Nó và ả nghe câu đó đều nhíu mày- thay đổi? - nó bột miệng nói.

- ai vậy? - bên kia có vẻ như đang nhíu mày nghi ngờ.

- là em. Lúc vừa em đang uống nước ngheanh nói lên liền hỏi lên. Bộ anh nghi ngờ em sao? Vậy thôi đừng tin em nữa. - ả và nó đều hoảng sợ, may sao ả nhanh miệng.

- ấy. Anh đau có giám. Chỉ là thấy lạ thôi - bên kia có vẻ vẫn hoài nghĩ nhưng nghe ả nói vậy cũng có chút nịnh.

- vậy vừa anh nói kết quả thay đổi là sao? -ả dẫn dụ rồi nhìn sang nó.

- à. Anh muốn kế hoạch của chúng ta tiến hành sớm hơn dự định vì bên bố mẹ mấy tên nhóc kia đánh hơi nhanh hơn anh nghĩ. Bọn họ đã điều tra ra anh và đang có ý định bắt anh lên anh muốn em dẫn dụ tên nhóc kia đến địa điểm chúng ta hẹn trước vào ngày mai - bên kia có vẻ gấp gáp.

Bên này nó và ả nghe liền nhíu mày, nó nhìn ả nhíu mày khó hiểu, ả nhìn nó chờ câu trả lời. Sau 1 lúc suy nghĩ nó nhìn ả gật đầu.

- vậy được. Mai 8h có mặt tại đó. - ả gật đầu nói.

- được. Vậy chào em. Giờ anh có chút việccần làm. Yêu em. - bên kia có chút vội nhưng không quên hôn ả nịnh nọt.

- được mai gặp - ả đáp trồi cúp máy.

Nó bỏ tai nghe ra nhíu mày suy nghĩ. Bố mẹ hắn là đi điều tra cái gì? Sao hắn nói bố mẹ hắn đi công tác? Nó giờ mới nhớ ra 1 điều... đó là.... nó chưa hề biết gì về hắn ngoài việc biết hắn là học sinh chuyển trường và là con nuôi của gia đình này.

Ả cũng có chút suy tư, ả không biết có lênthực hiện kế hoạch này không vì ả không lỡ, hắn là người tốt chỉ vì ả muốn trả thù mà hại hắn thì quả thực ả không lỡ. Trước ả chưa yêu ai lên ả có thể bất chấp, nhưnggiờ ả đã yêu và đang yêu lên ả không lỡ. Nếu không may trong vụ này hắn sẽ nguy hiểm và có khả năng sẽ mất mạng thì bố mẹ hắn sẽ ra sao?

Và nó, nếu mất hắn nó sẽ như thế nào? Nếu ả là nó, mất đi Nhật ả sẽ cảm thấy ra sao? Ả không giám nghĩ. Nhìn qua nó ả quả thực không biết lên làm sao hay nói gì với nó.

- hay chị không làm nữa? -ả bỗng nắm chặt tay nó nói.

Nó giật mình ngước nhìn ả nhíu mày- chị thật sự không muốn làm nữa. Trước đây khi không có Nhật trong lòng thì chị chỉ muốn có thật nhiều tiền để có thể trả thù còn giờ có Nhật, Nhật dạy chị cách yêu thương 1 người, cách từ bỏ quá khứ, cách tha thứ cho người khác,cách mở lòng để tiếp nhận tình yêu.... chị đã học được và chị đã yêu. Chị biết lần này nếu Thành đến đó lành ít dữ nhiều, chị sợ chị sẽ cướp đi yêu thương của người khác. - ả khóc nắm chặt tay nó nói.

- không. Chị cứ thực hiện. Chị chỉ cần nói địa chỉ đó cho tôi. Tôi đã biết mọi việc từ lâu nhưng không hề biết chị làm vậy có ý gì. Nhà Thành đâu phải quá giầu mà chị muốn cướp tài sản. - nó đồng ý cho chị ta thực hiện theo kế hoạch và nói dõ thắc mắc của mình.

- em đã biết? -ả có chút bất ngờ khi nghe nó nói nó đã biết từ lâu.

- phải. Hôm chị nói chuyện với Nhật sau vườn tôi đã vô tình nghe thấy cuộc nói chuyện đó của 2 người. Mới đầu tôi nghĩ Nhật chỉ muốn cướp lại tôi thôi chứ không nghĩ chị cũng có kế hoạch gì cho đến khi tôi vô tình nghe chị nói chuyện với ai đó cóvẻ mờ ám. Gì mà tài sản gì gì đó. Sau đó tôi liên tiếp nghe thấy chị nói chuyện với aiđó khi đi qua phòng chị nên tôi đã đi báo với bác tôi làm cảnh sát, bác tôi nghe xong liền đưa tôi 1 cái gì đó như viên nam châm nhỏ và nói để ở phòng chị. Hôm chị bị tôi đẩy xuống cầu thang tôi đã vô đặt nóở 1 góc của lọ hoa trong phòng. Hôm đó có chút hơi lo vì chị có lẽ bị ngã khá nặng lên đã mua chút đồ vô viện thì lại vô tình nghe chị nói chuyện tôi liền quay về khôngmuốn vào thăm nữa mà đi về nhà bố mẹ tôi chơi. Tất cả những gì chị nói chuyện với cáo lão gì gì kia đều được bác tôi nghe hết. Và Nhật đã tìm tôi xin tha thứ cho cả chị và Nhật rồi có nói cho tôi biết việc chị làm và cả quá khứ của chị. Nhưng chị nói cho tôi biết, nhà Thành đâu giàu đến lỗi lão già kia phải cướp tài sản, và Thành cũng chỉ là con nuôi thôi mà, sao lại bắt Thành mà không phải 2 tên còn lại? - nó nói cho ả biết nó biết từ khi nào và nói ra những gì khó hiểu mà nó đã suy nghĩ từ lâu nhưng vẫn chưa ra.

Ả có vẻ tái mặt khi nó nói nhưng lại nhanh chóng bình thường lại trả lời.

- thực ra đây không phải gia đình thật của Thành. Thành là con trai của 1 gia đình danh giá giàu có có tiếng. Vì vậy mà có không ít người nhăm nhe và trong đó có lão Hợp này. Hắn ta biết điểm yếu của bố mẹ Thành là Thành nên đã từng muốn bắt Thành bố mẹ Thành có lẽ đoán trước đượcnên đã làm hồ sơ giả cho Thành chuyện đến đây. Có lẽ chị không biết nếu như lão già kia không đưa ảnh Thành cho chị xem và chị bột miệng nói Thành là người yêu cũcủa chị và lão đó bắt đầu muốn mượn chị dụ anh ta. Chi đang tìm kiếm thì Nhật gọi cho chị biết Thành ở đâu và bọn chị đã lập ra kêa hoạch tiếp cận và chia cắt em và Thành...

, chị..

,, xin lỗi - ả kể lại và nhớ những gì mình làm liền thấy có lỗi mà cúi mặt không giám nhìn nó.

Nó nghe mà đầu lùng bùng, vậy là Thành đã dấu nó mọi chuyện, việc Thành là con nuôi là không phải,..

, suy nghĩ 1 lúc nó nhìn ả- không sao. Chị không cần xin lỗi. Chị cứ làm theo những gì lão đó nói. Giờ tôi sẽ nói với bác tôi chuẩn bị để tóm tên đó. Chịđừng lo nữa. - nó vỗ vai chị ta.

Nghe nó nói ả có chút không muốn nhưng lại an tâm khi nhận được cái vỗ vai chấn ancủa nó.

- ai...

, đói quá. Chị biết làm đồ ăn không? -nó than khi bụng nó đang reo lên.

- hi, có. Chị sẽ làm giúp em chút đồ ăn. Đợi chút nhé? - chị bật cười trước bộ dạngcủa nó rồi đi xuống nhà làm đồ ăn.

Khi chị vừa đi nó gọi cho bác nó nói mọi chuyện rồi cũng mò xuống bếp khi cái mũi nhỏ xinh đã bị mùi thơm của đồ ăn hấp dẫn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.