Khoảng Cách Năm Bước

Chương 21: Phòng cưới, giường tân hôn.




Editor: Nguyễn Yên Thương (gửi mn nữa chuơng trước, mình lu bu quá, ko phân thân ra được, xl mn)

Viện trưởng và ba của con bò cạp là bạn bè, nhưng mà con bò cạp và Đại Ma Vương cũng là bạn bè, xem ra này bữa yến hội sẽ rất náo nhiệt rồi.

Tiệc tối, Tuyết Nhi đã không còn vẻ mặt nhàn nhã ban ngày nữa, tóc lượn quanh đơn giản, để lộ một loại cao quý, trên người mặc một bộ lễ phục dạ hội màu xanh nhạt, dưới chân là một đôi giày cao gót, ông trời đối với cô thật tốt, để cho cơ thể của cô chỗ nào nên mập thì mập, nên gầy thì gầy, quả thực để cho người cùng phái ghen tị, để cho khác phái phát điên.

Lúc này, con trai của viện trưởng cũng đến đây, anh cũng biết bệnh tình của Tuyết Nhi, vẫn cực kỳ đồng cảm với Tuyết Nhi. Nhưng mà lại ngoài ý muốn, anh thật không ngờ Tuyết Nhi lại có thể là một cô gái xinh đẹp như vậy.

"Tuyết Nhi, em đã đến rồi, anh đang ở tìm em, không biết anh có vinh hạnh mời em làm bạn nhảy của anh hay không." Người nói chuyện là con trai của viện trưởng, bọn họ lén đã gặp qua rất nhiều lần.

"Đương nhiên là được." Tuyết Nhi sảng khoái đáp ứng, đối với cô mà nói nhảy với người khác còn không bằng nhảy với con trai của viện trưởng.

Mà đêm nay, nhất định người kia cũng sẽ đến.

Nhưng vào lúc này người chủ trì đi lên sân khấu, Tuyết Nhi thật không ngờ một bữa tiệc sinh nhật lại có thể dàn nhạc đệm như vậy. Mặc dù trước kia lúc đi theo Đại Ma Vương cũng là cảnh tượng như vậy, nhưng mà, bởi vì vậy mà cô cũng thấy rõ ràng mặt mũi của những kẻ có tiền này. ddlequydonn

"Chào buổi tối các phu nhân, các vị tiên sinh, hoan nghênh mọi người đã tới tham dự tiệc chúc mừng mười năm của công ty."

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.

Sau khi Bạch Tuyết và con trai của viện trưởng nhảy xong một điệu nhảy, Tuyết Nhi nói mệt mỏi, cho nên không có tiếp tục nhảy, cô và con trai của viện trưởng đi bên cạnh nói chuyện. Lúc này, bên cạnh lại có vài người đang bàn tán:

"Mọi người có nghe nói hay không, gần đây luôn có một vài đàn ông bị tấn công."

"Tôi nghe nói, mà người tấn công mấy người đàn ông đó lại còn là phụ nữ nữa!"

"Làm sao mà cô biết?"

"Bởi vì có người nghe được lời người phụ nữ kia nói chuyện."

"Thật không biết rốt cuộc là dạng phụ nữ gì, lại có thể đánh Phú Nhị Đại tiếng tăm lừng lẫy, hơn nữa còn nằm viện nữa."

"Gần đây bệnh viện cũng phát đạt rồi."

"Cũng đúng, đều là ông chủ có tiền bạc, những đại thiếu đó đều là đàn ông cả ngày sống phóng túng, đoán chừng Nữ Phi Hiệp kia muốn báo thù những nhị đại này."

"Xem ra còn là người phụ nữ suy sụp tình cảm rồi." lequydon;lld

...

Nghe được lời này, Tuyết Nhi đứng ở một bên, tay bưng rượu đỏ tủ nắm thật chặt, cô đâu chỉ là suy sụp tình cảm, cô còn là muốn trả thù cho con trai mình!

Lúc trước vốn tưởng rằng đã cứu về một người đàn ông đẹp trai, thì ra là một ma quỷ, ma quỷ giết người không chớp mắt, ngay cả con trai của mình cũng không buông tha!

"Tuyết Nhi, em làm sao vậy?" Con trai của viện trưởng tốt bụng hỏi, bởi vì nghe mẹ viện trưởng nói qua, đầu óc Tuyết Nhi không được tốt, nói không chừng sẽ có một ngày có thể phát bệnh, cho nên hi vọng anh có thể lưu ý Tuyết Nhi nhiều một chút.

Thật ra người con trai này của viện trưởng cũng không phải con trai ruột của viện trưởng, đây là đứa con mà viện trưởng nhận nuôi ở trong cô nhi viện.

"Em không sao." Tuyết Nhi nói xong cúi đầu, bởi vì cô phát hiện người kia đã xuất hiện, ma quỷ kia xuất hiện rồi.

Gần đây, mỗi khi đến đêm khuya cô đều đi báo thù cho những người phụ nữ bị đàn ông lừa, những Phú Nhị Đại đó, những người đàn ông có tiền đó, những người đàn ông luôn luôn không coi phụ nữ như vòng quay (ý là có thể chia tay rồi quay lại), cô tuyệt sẽ không bỏ qua, gặp thì phải giáo huấn một chút. lequyddn

Mỗi lần cô ra ngoài đều đã hóa trang, chưa ai gặp qua khuôn mặt thật của cô.

Mà mỗi một lần cô đều sẽ không dễ dàng tha thứ cho những người đàn ông này, những người đàn ông này đáng bị ăn đòn, ỷ vào bản thân có mấy đồng tiền dơ bẩn liền không tôn trọng phụ nữ!

Dựa vào cái gì chứ!

Nhưng mà, người đến không chỉ là Đại Ma Vương, còn có Lang Vương, Lang Vương trẻ tuổi cũng đến đây, anh đã ăn thuốc “yêu” (yêu quái) rồi, ở nơi này không thể phát giác ra anh là yêu quái, sau khi uống thuốc yêu kia liền giống như con người bình thường.

Lang Vương đi tới hội trường khiêu vũ. Những cô gái trên sàn khiêu vũ nhao nhao đầu bắn ánh mắt ái mộ tới, Lang Vương sớm đã có thói quen với những thứ này. Trên Thảo Nguyên rộng lớn có rất nhiều phụ nữ thích anh.

"Hải, thấy sao? Vị soái ca kia rất đẹp trai."

"Nghe nói còn chưa có bạn gái?" Trong đám người bàn luận sôi nổi.

"Làm sao mà cô biết được?"

"Tôi nghe nói, anh ta là hàng xóm nhà tôi, gần đây mới vừa chuyển đến."

"WOW, cô có thể “gần quan được ban lộc” rồi." (ý là ở gần Lang Vương sẽ được hưởng phúc)

"Được cái gì chứ, người trong nhà gần như không ra cửa, mà còn rất ít quan tâm người khác, quá lạnh lùng rồi. Người đàn ông này giống như người ở nước ngoài vậy?"

"Mặc kệ nhà ở nơi nào? Nhất định là thiếu gia nhà giàu có gia thế, cô nhìn cách ăn mặc của anh ta xem, toàn thân đều là hàng hiệu trên thế giới."

Lúc này, ánh mắt Lang Vương tập trung trong khắp ngõ ngách "Cô - - là cô, rốt cục đã tìm thấy cô rồi."

Nhưng mà, lúc này, bởi vì Tuyết Nhi nhìn thấy Đại Ma Vương đang chú ý đến cô, vốn cho rằng che dấu kích động của mình, cô đang không ngừng ăn đồ ăn. Dù sao Đại Ma Vương kia cũng là người đàn ông nguy hiểm, cô căng thẳng cũng là bình thường.

Lang Vương nhìn thấy người lúc này đang ăn như không có việc gì, anh thật không ngờ một cô gái lại có thể ăn nhiều như vậy, giống như bị đói bụng một ngày vậy, ăn thật nhiều.

Thật đúng là như vậy, cả ngày hôm nay Tuyết Nhi đều chưa có ăn được cái gì, ban ngày cô đi điều tra, buổi tối lại chuẩn bị đi dạy dỗ người khác, vốn cho rằng điều tra đại thiếu kia có phải kẻ bạc tình hay không, cô theo dõi người đàn ông kia một ngày, cho nên ngày hôm này cô gần như chưa ăn được thứ gì đó, hiện tại đang lúc bổ sung dinh dưỡng cho thân thể, cô quá đói, thật sự hưởng thụ thức ăn ngon, hoàn toàn không có chú ý có người đang nhìn cô. llqqddlequydon

Ở trong mắt Đại Ma Vương, cô ngốc này không hơn một kẻ ngốc đáng giận, lại còn là cái máy ăn. Mỗi một lần nhìn thấy người phụ nữ này đều gặp xui, cho nên bây giờ anh chuẩn bị trốn tránh, tốt nhất là trốn càng xa càng tốt!

Còn Lang Vương đứng ở một bên, ánh mắt tò mò của anh biến thành thưởng thức.

Không nghĩ tới dáng người vật nhỏ lại tốt như vậy, ban ngày mặc đồ thể thao mà lại không thấy lộ ra. Thật sự là cái máy ăn, đi đến chỗ nào cũng đều ăn. Ban ngày lúc gặp được cô, lúc ấy cô đang ăn kem, lúc này cô cũng đang ăn.

Thật ra ban ngày lúc anh nhìn thấy Bạch Tuyết, đó là bởi vì Bạch Tuyết theo dõi người khác, cho nên mới làm cây kem tan chảy, chỉ là thật không ngờ bị Lang Vương đụng vào, cũng có thể nói là Lang Vương cố ý xuất hiện trước mặt Bạch Tuyết.

"Tuyết Nhi, cho em, đây là bánh vị khoai môn ngon lành mà em thích ăn nhất." Con trai của viện trưởng cẩn thận chăm sóc Tuyết Nhi.

"Cảm ơn anh." Tuyết Nhi cười nói.

Đại Ma Vương sửng sốt, này người đần độn, nụ cười tươi tắn kia sáng lạn như vậy, chẳng lẽ cô ngốc là đang giả trang, không ngốc sao?

Đáng chết! llqqddllqd

Chẳng lẽ người phụ nữ này lại cố ý trêu chọc anh nhiều lần? Nghĩ đến vì cô ngốc mà anh bị nhốt vào bệnh viện tâm thần, tức giận trong lòng không đánh mà nổi lên.

Tuyết Nhi và con trai của viện trưởng nói nói cười cười, thế nhưng ánh mắt thưởng thức lúc trước của Lang Vương trở nên phẫn nộ.

"Cô là của tôi." Anh lạnh lùng nói.

"Cháu trai, cháu đã đến rồi, đi, chú giới thiệu cho cháu gặp mặt cô gái nhà Mạnh tổng, chờ chút nữa chú muốn cháu chủ động mời cô ấy khiêu vũ." Người nói chuyện là ba con bò cạp, thì ra Lang Vương đến nơi đây, là có lý do để đến, hiện tại thân phận của anh là cháu của ba con bò cạp.

Tuy nhiên con bò cạp có chút tò mò, nhưng mà, con bò cạp biết ba có rất nhiều bạn bè, đều là xưng anh gọi em, cho nên con trai của  những người xưng anh gọi em đều là cháu của ba, cho nên con bò cạp nghe được ba nói như vậy, không có một chút tò mò.

Thật ra, Lang Vương thật đúng là giả mạo một người con trai của bạn bè ba con bò cạp mà tới.

Nhưng mà vẻ mặt Lang Vương vẫn vây quanh Tuyết Nhi, anh bị hấp dẫn sâu sắc, đã vô số lần anh đi vào trong mộng của người phụ nữa này, để cho cô yêu anh, cô là nữ thần trong cảm nhận của anh. llqqdd

Trải qua giới thiệu đơn giản, hai người xem như đã quen biết rồi. Thật ra cô gái Mạnh tổng kia thật rất tốt, các phương diện đều cực kỳ ưu tú, ba con bò cạp cũng là trải qua điều tra, mới dám giới thiệu cho anh quen biết.

Bởi vì Lang Vương giả mạo làm cho trai của người đàn ông kia nên quan hệ cực kỳ thân thiết với ba con bò cạp, người con trai kia một mực ở nước ngoài, thân phận bây giờ của Lang Vương là con trai người đàn ông kia đến chúc mừng. Cho nên ba con bò cạp vui mừng bắt đầu làm bà mối cho con trai của bạn thân.

Lang Vương và Mạnh tiểu thư đều không nói lời nào, hai người đều yên lặng không nói.

Âm nhạc lại vang lên, trải qua thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, điệu nhảy thứ hai muốn bắt đầu, Lang Vương ngẩng đầu nhìn về phía Tuyết Nhi cách đó không xa, chân của hanhắn không nghe sai khiến đi tới chỗ cô.

"Xin chào, nhảy một điệu được chứ?"

Cái tình huống gì đây?

Ba của con bò cạp nhìn về phía con trai của bạn tốt, chẳng lẽ cậu ta thích cô gái kia, đó là cô gái mà viện trưởng đứa đến. lequydonnn

"Thật có lỗi, tôi không - - - -" Tuyết Nhi còn chưa có nói xong đã bị một bàn tay to dắt đi, kéo vào sân nhảy, mạnh mẽ nhảy lên múa tới.

"Tiên sinh, anh có vẻ không hiểu rõ rồi, tôi không muốn nhảy."

"Yên lặng, khiêu vũ thôi." Lang Vương trộm vui vẻ ở trong lòng, cô giống như không nhận ra mình.

"Hôm nay thật sự là ngày xui xẻo, đều là đụng phải quái nhân." Tuyết Nhi thở phì phì nói, cô đương nhiên không muốn nhảy với nười đàn ông xa lạ này, mặc dù dáng người anh cao, cảm giác còn có chút quen mắt. Nhưng mà mục tiêu của cô là Đại Ma Vương, cô trở về chính là vì báo thù cho con trai.

"Vị tiểu thư này, tôi không cho rằng như vậy, với tôi mà nói hôm nay cực kỳ rất ý nghĩa."

"Vị tiên sinh này, xin hỏi chúng ta có quen biết sao? Ở đây nhiều mỹ nữ như vậy, vì sao anh lại cứ muốn nhảy với tôi?"

"Tôi là thương cảm cô tìm không thấy bạn nhảy, mới tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục."

"Cảm ơn bố thí của anh!" Tuyết Nhi quả thực hết chỗ nói rồi.

Tuyết Nhi có chút sốt ruột, trong lòng cũng rất tức giận. Vì muốn nhanh chóng kết thúc màn nhảy múa này, cô cố ý giẫm lên chân Lang Vương, một lầm, hai lần, ba lần... ddlequydon

Nhưng mà, người đàn ông này bị giẫm lên chân, ngược lại không có tức giận, anh vụng trộm nhìn người trước mắt, tim của anh lại đập nhanh hơn, cổ họng của anh có chút khô, nơi nào đó trên thân thể bị kích thích đang hành hạ anh. Không hề hay biết mà nâng tay Tuyết Nhi lên rồi.

"Chẳng lẽ em thật sự không nhớ rõ tôi rồi hả?" Lang Vương trầm giọng hỏi, vô số hình ảnh trong giấc mơ kia, bọn họ tay trong tay, vai kề vai, bao nhiêu hồi ức tốt đẹp, cô đã quên sao?

Mặc dù những cái này đều là của giấc mơ của cô, thì cũng có một chút ảnh hưởng chứ?

"Tôi căn bản không biết anh, làm sao lại có thể nhớ rõ anh!" Mặc dù Bạch Tuyết có chút ấn tượng, nhìn giống như đã gặp qua ở nơi nào, nhưng mà vẫn không nhớ được đã gặp qua ở nơi nào rồi!

"Làm sao chúng ta chỉ là quen biết đơn giản như vậy, chẳng lẽ em không nhớ rõ biển lớn kia, chính là bãi biển đó rồi hả?" Lang Vương thấp giọng hỏi.

Tuyết Nhi nâng mắt, nhìn về phía người đàn ông kỳ quái này, vừa nhìn đến anh, người đàn ông này đã nói những lời kỳ quái rồi.

Nhìn thấy Tuyết Nhi nhìn chằm chằm mình, Lang Vương thâm thúy nhìn cô.

Cô... Nghĩ ra rồi? leequydon

"Tiên sinh, tôi đề nghị anh vẫn là nên đi gặp bác sĩ đi, tôi lo lắng nơi này của anh có vấn đề rồi." Tuyết Nhi chỉa chỉa vào đầu mình mà nói.

Lang Vương cười tà mị, Tuyết Nhi, lại còn nói đầu óc anh có vấn đề, còn không biết là ai giả ngu giả ngốc gạt người? người nhỏ như cô, lại dám đối nghịch với Đại Ma Vương, thật đúng là nhìn lại cô rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.