Khóa Trường Mệnh

Chương 5




Phải nói, đôi môi chú Hoắc thật đẹp thật quyến rũ, nếu hôn, cảm giác nhất định vô cùng tuyệt vời.

Được rồi, cô lại mất hồn rồi.

"Phù! Chú không phải tới đòi tiền sửa xe a! Vậy sao không nói sớm! Sợ đến mức tim tôi muốn nhảy ra ngoài rồi đây!"

Ngũ Y Y lại theo thói quen đánh lên cánh tay Hoắc Phi Đoạt, Hoắc Phi Đoạt không thèm để ý.

Hoắc Phi Đoạt cong môi, lộ ra chiếc răng nanh trắng tinh, "A..., em muốn trả tiền sửa xe sao, không sai, tôi cơ bản không tính toán mấy chuyện này, nếu.... Em đã chuẩn bị trả rồi, vậy được rồi, mau trả nợ đi."

"A? Cái gì?" Mắt, miệng Ngũ Y Y há thật to, thiếu chút nữa phát điên rồi.

Chú Hoắc chết tiệt!

Anh không phải đang đùa với cô đấy chứ?

Anh nói cơ bản không tính đòi tiền sửa xe?

A a a a a.........

Đồ đầu đất Ngũ Y Y! Sao cô lại chủ động nói đến "tiền sửa xe" a?

A Trung đứng cách Hoắc Phi Đoạt mấy mét ra hiệu, Hoắc Phi Đoạt cười nhẹ, xoay người đi tới.

Cố Tại Viễn đứng cạnh A Trung trợn mắt kêu lên, "Ai ai ai, người phụ nữ kia! Cái con nhóc kia! Đó không phải là con nhóc xấu xa đã phá hoại Bugatti sao? Tôi muốn qua bắt cô ta! Đừng để cô ta chạy trốn!"

Hoắc Phi Đoạt đi qua, một tay, giữ cổ Cố Tại Viễn, cứng rắn kẹp Cố Tại Viễn lại.

Cố Tại Viễn không cam lòng quơ quơ cánh tay, "Không thể thả con nhóc đó đi! Khó khăn lắm mới gặp được, nhất định phải bắt cô ta ta ta ta ta ta........

Ngũ Y Y cong miệng buồn chán, xoay người đi tìm Hoắc Phi Đoạt, rốt cuộc nhìn thấy, một đám người áo đen khỏe mạnh đang vây quanh Hoắc Phi Đoạt, đi tới giữa đám người, rất nhiều người vẻ mặt tươi cười cung kính chờ Hoắc Phi Đoạt.

Hoắc Phi Đoạt giống như một vị vua, trước sau người người ủng hộ rầm rộ, những người đang đứng đợi anh, hơi hơi gật đầu, coi như đã chào hỏi qua.

Tiêu Lạc cười đi đến, bắt tay với Hoắc Phi Đoạt.

Tiêu Lạc........ Cũng quen biết với chú Hoắc?

"Trời ạ! Hoắc tổng tập đoàn Đế Vương thật đẹp trai!"

"Người ta đeo kính râm mà ngươi cũng biết anh ta đẹp trai? Ngươi nhìn thấy bộ dáng anh ta rồi sao?"

"Chưa thấy qua..... Nhưng mà đeo kính mắt như thế cũng rất đẹp trai a!"

"Ừm, tôi nghe nói, gương mặt anh ta khuynh quốc khuynh thành, đẹp đến rối tinh rối mù a...!"

......

Lỗ tai Ngũ Y Y tràn ngập tiếng la hét của mấy người phụ nữ háo sắc, cô mới hiểu được, chú Hoắc, dĩ nhiên là người nổi tiếng khắp châu Á ---- Tổng giám đốc tập đoàn Đế Vương.

Thảo nào nhiều người lại gọi anh "Anh hai".

"Ai ai ai, Y Y, Y Y a, mình cuối cùng cũng biết chú Hoắc võ thuật cao cường kia là ai rồi......." Hàn Giang Đình chạy đến bên cạnh Ngũ Y Y, xúc động nói.

Ngũ Y Y thản nhiên, "Cậu không cần nói, mình đã biết rồi."

Tổng kết mà nói, đó chính là, cô Ngũ Y Y vì học theo người ta làm chuyện tốt, cứu bà lão qua đường, đập hư Bugatti của Tổng giám đốc Hoắc tập đoàn Đế Vương.

Mặt khác, cô còn muốn bồi thường tiền sửa xe.

Bốp! Ngũ Y Y đánh lên gương mặt nhỏ nhắn của mình.

"Cậu làm gì vậy Y Y, điên rồi à, sao lại tự đánh chính mình?"

Hàn Giang Đình giật mình.

Ngũ Y Y bi thương, "Cái miệng xui xẻo này! Hở chút là nhiều chuyện? Sao phải chủ động nói cài gì mà tiền bồi thường sửa xe a!"

Hàn Giang Đình đồng tình nói, "Mình thăm dò được, chú Hoắc này không chỉ là tổng giám đốc tập đoàn Đế Vương, nghe nói....... Còn chi phối cả xã hội đen, là người đứng đầu tổ chức xã hội đen lớn nhất châu Á...... Nhưng mà, đây chỉ là tin đồn thôi....., không chắc đã là sự thật......"

Ngũ Y Y rơi nước mắt đầy mặt, "A a a a, sao cậu lại nói với mình mấy chuyện xui xẻo này! Chết tiệt, thiếu tiền người khác cũng thôi đi, làm sao lại để mình thiếu tiền xã hội đen chứ?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.