Khóa Tâm

Chương 10-4




10 năm về trước, Lam Thiên Hạo, à không, có lẽ nên gọi là Lam Tư vừa lên làm lão đại Lam Bang, nắm lấy cái ghế gia chủ Lam gia.Thế lực chưa đủ mạnh, tâm tình đương nhiên còn chút ngây ngô. Dù sao hoàn toàn quyết đoán cũng là việc khó khăn đối với một chàng trai 23 tuổi. Tuổi này đối với những người bình thường vẫn là chưa đủ trưởng thành.

10 năm về trước, Tùy Tâm cũng chỉ vừa mới bước vào con đường trở thành thần thâu ( siêu trộm) dĩ nhiên chưa thuần thục như bây giờ, dĩ nhiên còn chút vụng về, ngây thơ. Dù sao như thế mới hợp với lẽ thường khi cô chỉ vừa mới qua độ tuổi trưởng thành. Một cô gái 19 tuổi đâu cần phải quá mức chín chắn.

Cùng ở trong hắc đạo nhưng hai người lại chẳng có nổi nửa điểm quan hệ. Một người là lão đại cao cao tại thượng, một người lại lựa chọn ẩn mình trong bóng tối. Hai người tựa như hai đường thẳng song song không bao giờ có thể chạm được đến nhau. Anh kjông đụng tôi tôi không chạm anh. Chúng ta nước dông không phạm nước giếng. Thế nhưng chỉ vì một tác động nhỏ mà đã vô tình kéo hai người lại bên nhau.

Tại một bờ biển ở New York, một chàng trai có vẻ suy tư phóng tầm mắt về phía xa xăm. Sơ mi trắng, quần Âu màu vintage khiến cả người chàng trai toát lên một vẻ nho nhã thư sinh, hiền lành như chàng trai nhà bên, lại mang khí chất vương giả quý tộc. Chàng trai đứng ở đó như một vị thần bất khả xâm phạm, tựa như bất cứ ai cũng không có khả năng chạm tới mình. Có biết bao cô gái chú ý đến hắn, từ em nhỏ 15 cho đến ngự tỷ 30, không một ai không gắn tầm mắt của mình tới hắn. Trong mắt người khác thì hắn đúng là vị thần Appollo trong thần thoại Hy Lạp còn bới Tùy Tâm thì chỉ có một câu để miêu tả hắn, chính là “ Trẻ không buông, già không tha “. Aizz!Quả là nghiệp chướng nhân gian a! Điều khiến Tùy Tâm chú ý đến hắn dĩ nhiên không phải là vẻ ngoài hại nước hại dân của hắn rồi. Nếu như có ai chú ý đến cô thì chắc chắn sẽ thấy tầm mắt của cô không phải nhìn hắn mà là nhìn vào cổ tay hắn. Trên cổ tay mảnh khảnh trắng trẻo của chàng trai có một chiếc đồng hồ vô cùng tinh tế. Chỉ nhìn qua cũng biết đó là cực phẩm. Viên bảo thạch màu tím trên đó chắc chắn phải có niên đại trên 300 năm.

Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu ( chưa xác định được là sáng kiến hay tối kiến). Tùy Tâm khẽ bước ra phía sau một cô gái đang nấp ở cái cây gần hắn ta nhất, đẩy nhẹ một cái khiến cô ta lao về phía chàng trai. Cô gái kia tuy có chút hơi bất ngờnhưng nghĩ chắc là có người muốn giúp mình nên khẽ dùng sức thêm một chút. Theo quán tính cả người cô ả lao vào trong lòng Lam Tư. Mấy cô gái khác vốn ngần ngại rụt rè không dám lại gần hắn nay thấy có người dẫn đầu liền chạy về phía hắn. Tùy Tâm trong lòng không khỏi cảm khái sức mạnh của phụ nữ ngoại quốc. Mấy cô gái kia mang tiếng là giúp đỡ cô gái kia nhưng sự thực thì đang tìm đủ mọi cách để ôm Lam Tư. Thật tội nghiệp thay cho Lam lão đại! Hắn vốn đang muốn ném người phụ nữ đang ngả vào ngực mình xuống thì liền bị mấy cô gái kia ùa vào làm hắn không kịp phản kháng.Lam lão đại đỉnh đỉnh đại danh hiện tại lại đang bị một đám oanh oanh yến yến bao vây.

Chớp lấy cơ hội trời cho, Tùy Tâm khẽ lướt qua đám đông đang xô đẩy.Thoắt một cái đã có thêm một sự thay đổi nho nhỏ về vị trí của một số vật. Tỉ như chiếc đồng hồ vốn nằm tại cổ tay Lam Tư nay yên vị tại trong tay Tùy Tâm.

Chỉ tội cho Lam Tư, hắn đang vô cùng chật vật. Sau khi thoát khỏi đám đàn bà con gái, Lam Tư hoàn toàn không giữ được dáng vẻ ban đầu. Mái tóc vốn đem lại cho hắn vẻ tuấn lãng thì nay phản chủ, càng khiến hắn trở nên nhếch nhác. Quần áo thì hoàn toàn không cí một từ nào có thể miêu tả tình trạng của chúng hiện tại.

Hắn khẽ nheo đôi mắt yêu mị, tay siết chặt để nén cơn giận. Vừa nãy, cô gái kia, theo phán đoán của hắn thì chắc chắn là bị người ta đẩy. Bực bội không nơi trút, hắn giơ tay lên xem giờ thì đồng hồ đã không cánh mà bay. Nhưng ông trời công bằng, mất cái này thì sẽ được đền bù cái khác. Ở giữa khuy cổ tay mắc lủng lẳng một chiếc lắc được thiết kế cho phụ nữ. Chiếc lắc không có vẻ gì là đặc biệt, chỉ có một chữ SKY cách điệu. Nhưng điểm làm người ta khó quên có lẽ là mùi hương đặc biệt của nó.

Hắn không biết mình đã gây thù gì với cô nhưng cô cũng thật to gan. Đã làm hắn mất mặt lại vẫn còn dám trộm đồ trên người hắn. Lam Tư khẽ siết chặt sợi lắc trong tay. Được! Cô đã muốn chơi thì tôi đây theo tới cùng. Sky, chúng ta kết thù từ đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.