Khi Yêu Ai Cũng Liêu Xiêu

Chương 7




- Lão đại, quá sung sướng, thật sự là quá sung sướng a. Vừa rồi tôi đột nhiên có được lực lượng cường đại như vậy. Trời ạ! Mọi người có biết không. Tại một khắc này, tôi giống như, cảm giác mình tựa hồ có thể cảm nhận được sinh mệnh khí tức toàn bộ thế giới, cho dù người chết tôi đều có vài phần nắm chắc để cho hắn phục sinh. Đây mới là năng lực chính thức của Chiến Sĩ Sinh Tiếu Dương ah. Mọi người sau này còn ai dám nói ta bị bệnh liệt dương thì ta sẽ cắt chym hắn ngay.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Đây là Áo Nghĩa của lĩnh vực Thập Nhị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Dưới tác dụng của khu vực này, thông qua phụ trợ khống chế của ta có thể cho các ngươi bất cứ người nào dùng năng lượng tương sinh những người khác đạt tới cấp bậc chín vân. Lúc này tiêu hao lại không phải là năng lượng của bản thân mình, mà là năng lượng của mọi người. Cậu có lực lượng đủ mức thi triển năng lực cường đại nhất của bản tướng dị hóa. Vừa rồi thì là như thế, nếu không cho dù cậu đã đạt đến cấp bậc chín vân cũng không thể bằng vào lực lượng của mình thi triển ra 120 cái phong ấn. Hiệu quả tăng phúc của lĩnh vực này cực kỳ rõ ràng. Sau này chúng ta chỉ cần tu luyện nhiều hơn, nhất định có thể phát hiện càng nhiều bí mật trong đó.

Yến Tiểu Ất hưng phấn làm cho các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác cũng đều vui sướng không thôi, dù sao thì ai mà không mong mình có thể thi triển ra thực lực cấp bậc chín vân cơ chứ? Huống chi còn có tăng phúc theo lời của Tề Nhạc, sau khi dung nhập lĩnh vực thì mọi người đều phát hiện lực lượng của mình tựa hồ biến mất, nhưng lại tựa hồ trở nên khổng lồ vô cùng, cái loại cảm giác kỳ dị này tuy rằng không cách nào chính thức khống chế, nhưng bọn hắn đều rõ ràng phát hiện, sử dụng lĩnh vực này một lần thì khí tức giữa mình và các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tựa hồ trở nên so trước kia càng thêm hài hòa. Mọi người tựa hồ có cảm giác tâm linh tương thông lẫn nhau, chỉ cần giao hội ánh mắt đã có thể tản mát ra tín hiệu hữu nghị.

Trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia thần quang nhàn nhạt, lúc này thị lực của hắn lại biến mất rồi, nhưng mà Tề Nhạc lại phát hiện, thông qua mấy ngày nay tu luyện, hơn nữa năng lượng năng lượng bên trong Hàn Băng Đống Tuyền. Năng lượng của mình tựa hồ trở nên càng thêm ngưng thực trước kia, mà trước mắt không còn là một mảnh hắc ám. Tuy rằng vẫn không thể thấy rõ nhưng ít ra trước mặt là một mảnh sương mù mịt mờ chứng minh mình đã dần dần khôi phục thị lực.

Chuyển hướng mười hai tiểu đội Sinh Tiếu, Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Tốt rồi, hiện tại mọi người tạm thời an toàn. Dùng phong ấn của Yến Tiểu Ất vừa rồi thi triển, ít nhất trong vòng mười ngày, Kim Sí Đại Bằng Điêu trong cơ thể mọi người không cách nào phát tác. Có lẽ tất cả mọi người không rõ vì sao tôi lại để tất cả theo tôi thi triển Kỳ Lân Thần Hàng. Kỳ thật, đạo lý rất đơn giản. Lúc trước tôi đem năng lực này dùng kỹ năng Kỳ Lân đồng hóa giao phó các ngươi cũng đã nghĩ kỹ. Tiến bộ của mọi người tuy rằng rất nhanh, nhưng phải nhớ có bay vọt về chất chỉ dựa vào thực lực một mình vẫn không đủ. Vì thế, tìm được một gã Cự Thú đồng bọn hiển nhiên là chọn lựa không tồi. Tuy rằng Kim Sí Đại Bằng Điêu chưa hẳn thích hợp với mỗi người, nhưng mà năng lực phi hành của nó có thể tương đương trung cấp hung thú. Lần này đồng thời xuất hiện nhiều Kim Sí Đại Bằng Điêu như thế, ngay cả tôi cũng không nghĩ tới. Nhưng mà chúng đã xuất hiện thì chúng ta nhất định phải phải bắt được cơ hội này. Dùng thực lực từng người hiện tại vẫn còn có chênh lệch không nhỏ với Kim Sí Đại Bằng Điêu, nhất là còn có người hàng phục Kim Sí Đại Bằng Điêu đã ngoài sáu ngàn năm. Một khi hiệu quả của Kỳ Lân Thần Hàng biến mất, như vậy bọn chúng sẽ cắn trả mọi người. Bất quá mọi người không cần lo lắng, đã có phong ấn này, sau mười ngày, chúng tôi sẽ giúp đỡ từng người giải quyết vấn đề này. Đương nhiên muốn giải quyết vấn đề căn bản vẫn phải dựa vào chính lực lượng của mọi người, chỉ có khi lực lượng của mọi người mạnh hơn Kim Sí Đại Bằng Điêu thì nó mới vĩnh viễn không có khả năng từ thân thể mọi người giãy dụa đi ra và trở thành cự thú đồng bọn của mọi người. Hiện tại mọi người tăng tốc đi tới, chúng ta một bên hành quân, tôi một bên giúp trợ mỗi người các ngươi giải quyết vấn đề.

Nghe xong lời của Tề Nhạc nói, các đội viên mười hai tiểu đội Sinh Tiếu trong lòng có thể nói là nửa vui nửa buồn. Vui chính là mình có được một tọa kỵ mạnh mẽ, lo chính là trợ lực này tựa như bom hẹn giờ, tùy thời cũng có thể bộc phát. Đối với bọn hắn mà nói, đây không phải là một chuyện hoàn mỹ.

Tiếp tục hành quân, trong lòng Tề Nhạc cũng không có quá nhiều lo lắng, dù sao, cấp bậc chín vân Chiến Sĩ Sinh Tiếu Dương không phải những Kim Sí Đại Bằng Điêu có tu vi ba ngàn đến sáu ngàn năm có thể so sánh. Dùng phong ấn của Tiểu Ất lúc ấy phóng xuất ra, hạn chế mười ngày là dự trù ít nhất rồi.

Hiện tại Tề Nhạc đầu tiên muốn làm, chính là hàng phục đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu hai vạn năm kia, khiến cho nó trở thành Sử Lệnh của mình. Khoanh chân ngồi ở trên lưng Hắc Long, Tề Nhạc tu luyện còn chưa tới 30 phút thì Kim Sí Đại Bằng Điêu bị Kỳ Lân thần hàng thu phục chiếm được đã tỉnh táo lại.

Kim Sí Đại Bằng Điêu sải cánh vượt qua mười lăm mét khi tỉnh táo lại thì phản ứng đầu tiên của nó là muốn từ trong cơ thể của Tề Nhạc lao ra. Nhưng mà hiện tại có thể dễ dàng làm như thế sao? Khi nó đang chuẩn bị tụ năng lượng thi triển thì lập tức cảm giác được khí tức sắc bén từ một cái góc nhỏ chung quanh người truyền đến. Giống như chỉ cần nó có một chút dị động thì những tia khí tức sắc bén đó sẽ xé nát người nó ra.

Thanh âm của Tề Nhạc vang lên trong đầu của Kim Sí Đại Bằng Điêu:

- Tỉnh rồi sao? Không cần cố gắng vùng vẫy, không có tác dụng gì đâu. Trừ phi ta nguyện ý, nếu không, ngươi chỉ có vĩnh viễn ở trong thân thể của ta, làm bạn với ta theo dòng năm tháng buồn tẻ. Dùng tu vi tiếp cận hai vạn năm của ngươi có lẽ sẽ hiểu được với tư cách là Sử Lệnh của Kỳ Lân sẽ có chuyện gì xảy ra, không cần ta phải nhiều lời.

- Khốn kiếp. Mau thả ta ra ngoài, nếu không cha ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Thanh âm ngoài mạnh trong yếu của Kim Sí Đại Bằng Điêu gầm lên.

Bất quá, thanh âm của hắn rõ ràng không có lực uy hiếp gì cả, thời điểm Tề Nhạc thi triển Kỳ Lân thần hàng, hắn thấy rõ ràng bộ dáng của Tề Nhạc là nhân loại. Kỳ Lân có thể biến ảo thành hình người, coi như là phụ thân hắn cũng chưa chắc là có thể chiến thắng ah! Chẳng lẽ hắn muốn biến mình thành tay sai của Kỳ Lân sao? Chẳng lại là Thần Thú Chi Vương? Trừ hắn ra, thật sự nghĩ không ra còn có người nào có thể làm được.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Phụ thân của ngươi? Nếu như ta không có đoán sai, dùng thực lực của ngươi, kẻ mạnh hơn ngươi chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, phụ thân của ngươi chắc hẳn chính là thủy tổ Đại Bằng Minh Vương Kim Sí Đại Bằng Điêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.