Khí Trùng Tinh Hà

Chương 173: Giải cứu




Sách lược của hắn phi thường chính xác. Ai cũng cho rằng kỵ binh Man Hoang khẳng định lựa chọn thị trấn Phong cùng thị trấn Gió Thu tương đối dễ đối phó, không ai nghĩ đến lại muốn công thành, nhưng như vậy mới kêu là đánh úp.

Lính canh giữ cửa thành bị gian tế Man Hoang giết, cửa thành bị mở. Kỵ binh đoàn ầm ầm xông tới, mặc dù bị phát hiện, nhưng muốn ngăn cản đã không kịp. Song phương sống mái ở cửa thành, phía Man Hoang rất rõ ràng, chỉ cần vọt vào thì thành phố này chính là của bọn họ. Nếu như không thể xông vào thì cũng sẽ không có cơ hội tốt như vậy lần nữa.

Phụ nữ, của cải ngay trước mắt, kỵ binh Man Hoang đều phát cuồng. Sự dũng mãnh của bọn họ cũng quả thật phát huy vai trò, quân đội vừa mới huấn luyện bị đánh tan, bọn Avril phản ứng rất kịp thời, nhưng bọn họ đều không phải Arthur, sức mạnh trong thành cũng quả thật thiếu thốn.

Bất quá lúc kỵ binh công phá cửa thành, chuẩn bị thiêu giết cướp giật, trời đột nhiên trở lạnh.

Như trong truyền thuyết, nữ thần băng tuyết từ trên trời giáng xuống, thuận tiện mang đi linh hồn kỵ binh man tộc, có người còn nói thần linh băng tuyết đó chính là phu nhân thành chủ.

Nhưng không hề có người thật sự nhìn thấy, trên hai ngàn kỵ binh cả người lẫn ngựa toàn bộ đóng băng chết, trông rất sống động.

Một nhúm chưa kịp vào thành may mắn chạy thoát, không thể nghi ngờ, đây là một đêm ác mộng.

Yoria đau đầu, hắn quả thật có điểm đau đầu, thần linh băng tuyết? Ác ma đêm trăng?

Đây là lý do thất bại?

Điều này quả thực chính là nói nhảm, Yoria đương nhiên không tin cái gì thần linh cùng ác ma, việc này khẳng định có cao thủ làm.

Kỹ năng đóng băng mặc dù hiếm thấy, nhưng lại không phải có một không hai, người mạnh có năng lực đóng băng, hoặc loại thần khí nào đó có khả năng đóng băng?

Đến từ Giáo đình sao?

Đây là một khả năng, nhưng ảnh hưởng tới nhiều người như vậy, uy lực đến bực nào? Nếu như là người, người này quả thực đã không còn là người rồi.

Điều này đã đủ đau đầu, nhưng bên kia Ba Đồ tình hình xòn xấu hơn, có hơn hai vạn kỵ binh, kết quả vậy mà chết hơn một vạn, số còn lại hoàn toàn chạy trốn, ác ma cắn nuốt linh hồn?

Đây tính là chuyện gì?

Đầu cái tên xấu số Ba Đồ này còn bị cắt xuống, tốt xấu cũng là chiến sĩ cấp vàng sáng, cho dù đánh không lại, luôn có thể chạy a, Yoria có điểm đau lòng.

Man Hoang là một thể thống nhất, Ba Đồ chết rồi không nói nữa, nhưng người như vậy chết rồi, tài nguyên chủ yếu đều bị phá hoại, cái mùa đông này sẽ khó chịu đây.

Chuyện này đã không còn là chuyện nội bộ Man Hoang, mà cả khu vực đều đang coi hắn là chuyện cười. Không dễ thành lập lên uy danh không thể hủy hoại trong chốc lát.

Một người áo đen xuất hiện, khóe miệng Yoria khẽ nở nụ cười: "Thế nào có tin tức gì sao?"

Người áo đen gật đầu, "Rất nghiêm trọng, phi thường nghiêm trọng, có thể là người một nhà."

Yoria ngẩn ra, sao có thể như vậy, người của Giáo đình, tâm phúc của Giáo hoàng trước mặt, lại là người bên mình?

"Tại thành Doran, thi triển sức mạnh đóng băng, rất có thể là năng lực của Tuyết Yêu nữ vương vĩ đại, hơn nữa phi thường có thể là truyền nhân dòng chính."

Người áo đen nói.

"A, Tuyết Yêu nữ vương trong tứ đại yêu vương là người trẻ tuổi nhất, bị phong ấn cũng muộn nhất, theo lý thuyết nên ngủ say mới phải."

Yoria không quá thích sự tình phức tạp.

"Chuyện chúng ta có thể làm được người khác cũng có khả năng làm được. Cái mà Arthur Hebrew thi triển là vong linh triệu hoán thuật mạnh mẽ nhất, triệu ra rồng ma là thú cưỡi của tử linh vương, ta tận mắt nhìn thấy, sẽ không sai."

Yoria không nhịn được bật cười, "Cái này quá thú vị, người Giáo đình dùng vong linh triệu hoán thuật, tặc tặc, thú vị thú vị, thú cưỡi của tử linh vương, ha ha, thật muốn kiến thức kiến thức."

Người áo đen mặt cứng đờ, ho khan vài tiếng, "Thiếu chủ, ý các trưởng lão là: nếu như xác định là người một nhà, không cần phải chiến tranh, kẻ thù của chúng ta rất nhiều và rất mạnh mẽ."

Yoria xua tay, "Ha ha, ta biết, có điều cho dù có loại triệu hoán thuật này, cũng không nhất định là người một nhà, nói không chừng năm đó là người của Giáo đình đoạt lấy. Tên nhóc này là tâm phúc của Giáo hoàng, Giáo hoàng ban cho hắn một hai kiện bảo bối cũng là bình thường."

Người áo đen cũng yên lặng trong chốc lát, loại quái vật có lai lịch sâu xa như rồng ma này đều đã biến mất trong dòng sông lịch sử, cho dù rất nhiều người của Giáo đình cũng không biết. Dù sao quá lâu rồi, nhưng cũng có thể có người còn nhớ. Người nào cũng có thể sử dụng thứ sức mạnh này, quả thật có khả năng là Giáo đình.

Mặc dù người áo đen không xác định, nhưng trong tình huống hiện nay tựa hồ không còn thích hợp cùng thành Doran xung đột, thành Doran thể hiện ra sức mạnh quá kinh hãi rồi.

Đương nhiên bọn họ không hề can thiệp quyết định của Yoria, cuối cùng vẫn là quyết định của chính hắn.

Lúc này bọn Trâu Lượng đang chúc mừng giai đoạn đại thắng thứ nhất, mọi người đều vui vẻ hoan hô. Trâu thần côn ngủ liền 3 ngày cũng đã khôi phục, nếu không phải các anh em kịp thời chạy tới, mạng hắn đã thật sự chấm dứt, phúc lớn mạng lớn a.

Bởi vì Trâu Lượng luôn lo lắng cho những người khác nên những người khác mới lo lắng cho hắn, đó là nhân quả.

Sau trận chiến này Man Hoang thật sự lo lắng về sức mạnh của thành Doran. Ba Đồ không phải cọp giấy, vậy mà khu vực này cứ như vậy bị cái nhóm quân đội ngang ngược của thành Doran quét sạch, còn có ác ma đêm trăng đó tại Man Hoang cũng thành truyền thuyết. Man Hoang ồn ào cũng vì lòng người bắt đầu hoảng loạn, có người đã hối hận vì trêu chọc thành Doran.

Lúc này tại thành Doran, Bran cùng Monaco đã ca ngợi Emma như thể nữ thần, bởi vì điều nàng làm chỉ có nữ thần mới có thể làm được.

Lúc này Emma cũng rất vui vẻ, nàng cùng Avril nói thật nhiều thật nhiều, dường như đã rất lâu rất lâu không nói chuyện. Avril quả thực sửng sốt, lúc Avril nhìn thấy thì đã là Emma tóc vàng, tính cách đại biến, hoàn toàn không phải lạnh như băng nữa. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Bất quá Avril cũng bị sức mạnh kinh người của Emma làm cho kinh ngạc, biểu hiện đó hoàn toàn không phải người bình thường có thể làm được, chẳng lẽ Emma lần này bị thương nhờ họa được phúc?

Trải qua một trận sống chết, Emma đối với bất kì ai đều trở nên thản nhiên, vui vẻ. Hơn nữa nàng rất quý trọng thời gian xuất hiện trên thế giới này của mình, ý chí của nàng hoàn toàn không đủ để đối kháng cùng Tuyết nữ. Nếu như không phải Tuyết nữ mượn thân thể nàng cưỡng chế sử dụng sức mạnh, căn bản sẽ không rơi vào trạng thái ngủ say.

Nàng cùng Tuyết nữ dùng chung thân thể, Tuyết nữ lợi dụng thân thể nàng tìm được một phương pháp thoát khỏi phong ấn, nhưng đồng thời cũng đem dấu vết linh hồn chính mình đặt ở trong thân thể Emma. Nếu như chú ý thú linh ấn trên trán Emma sẽ phát hiện đã xảy ra thay đổi. Vấn đề là Tuyết nữ cũng căn bản chưa từng thử qua loại phương pháp này, quá trình này là không thể nghịch chuyển.

Linh hồn là vấn đề phi thường phức tạp, cho dù đồ vật trong Thông thiên cảnh cũng không nhất định thật sự dùng tốt. Tuyết nữ tự cho là có thể khống chế hết thảy quả thật cũng gặp phải vấn đề khó. Đây lại không phải vấn đề thiện - ác, mà là thân thể Emma hoàn toàn áp chế sức mạnh thật sự của Tuyết nữ. Đổi thành Tuyết Yêu nữ vương thực sự thì giết vạn người cũng không nháy mắt. Bây giờ Tuyết nữ cũng là cưỡi hổ khó xuống, chỉ có thể cùng Emma xài chung thân thể. Nhưng khi có cơ hội tương đối tốt, Tuyết nữ lại không hề bằng vào ý thức mạnh mẽ của mình trấn áp Emma, mà kì quái là Emma vậy mà cũng không có dùng thân thể quen thuộc của mình phản kích. Hai người không hề xung đột mà cứ sống chung hòa hợp như thế.

Hai ngày này Emma đem sự việc nói hết với Avril, Avril quả thật bị chấn động.

"Ngươi có thể cảm thấy nàng?"

Avril cũng phi thường hiếu kỳ, người kia đến cùng là ai, vì sao mạnh mẽ như vậy, lại lạnh lùng như vậy, vì sao chỉ chịu trao đổi cùng Arthur, vì sao lại dùng thân thể Emma.

"Chính thế, mặc dù rất lạnh như băng, nhưng ta có thể cảm thấy sự tồn tại của nàng."

Emma vẻ mặt rất kỳ quái, giống như là người mẹ đang mang thai em bé.

"A, kỳ lạ như vậy sao, ngươi biết không, nàng rất mạnh mẽ, chưa bao giờ nghe ai mạnh mẽ đến thế."

Avril cũng tò mò như bé con, nàng từ nhỏ đã quen đọc lịch sử tổng quát Đại lục Thần thú, các loại kỳ văn dị sự, nhưng nàng chưa từng nghe qua chuyện thần kỳ như vậy, sức mạnh mạnh mẽ như vậy.

"Ha ha, đúng vậy không? Ta cảm thấy nàng như trẻ con, đối với xung quanh hết thảy đều rất tò mò, nhưng lại đem chính mình phong tỏa trong một thế giới nhỏ. Có điểm lạnh lùng, nhưng đó là sự sợ hãi đối với những thứ xa lạ."

Emma nhẹ nhàng nói.

" Chị Emma, chẳng lẽ chị không nghĩ đến việc đuổi nàng đi sao?" Avril quả thật có điểm kì quái đối với tình trạng bây giờ. Emma nhẹ nhàng lắc đầu.

"Vì sao? Nghe ngươi nói như vậy, ta đã rõ ràng rồi, đại ca cũng đang nghĩ cách làm cho ngươi khôi phục hoàn toàn. Tuyết nữ này sức mạnh rất lớn, khi nàng xuất hiện ngươi đã không có cách xuất hiện, cứ thế này thật không tốt."

Avril cảm thấy nếu như Emma cố gắng một chút, hẳn là có thể có biện pháp. Nói thật ra, nàng cảm thấy Emma đã thay đổi nhiều, cùng Emma trong trường học khi đó đã hoàn toàn bất đồng.

Emma nhìn không trung phương xa, hít thở không khí tươi mát, nàng biết, cũng dưới bầu trời này, có người đang vì mình mà có mục tiêu phấn đấu.

Lúc này Emma trên mặt tràn ngập hưng phấn, Avril không biết làm sao, đột nhiên cảm thấy Emma rất "cao", mặc dù không biết Emma vì sao lại như vậy, nhưng Avril cảm thấy nàng làm là vì đại ca.

"Vi Vi, ta khó có thể được xuất hiện trong thời gian dài như vậy, chúng ta cùng nhau làm mấy chuyện a, chờ đợi Arthur khải hoàn trở về."

Emma đột nhiên nói.

"Tốt, không thành vấn đề, dù sao em cũng không bận, chị muốn làm cái gì, em với chị cùng làm."

Avril gật đầu, đại ca không có mặt, nhiệm vụ quan trọng nhất của nàng chính là chăm sóc Emma. Hơn nữa bởi vì lần này Tuyết nữ ra tay, sợ rằng Man Hoang cho dù to gan cũng không dám tới nữa.

Trị an trong thành phố rất tốt, Arthur vốn chính là anh hùng của thành Doran, nhưng kể cả làanh hùng cũng không thể làm cho những hạng người có ý định xấu bỏ đi ý định. Thành thật mà nói, Nữ thần băng tuyết đã thể hiện sức mạnh, trừ phi bọn họ muốn biến thành tượng băng không được siêu sinh.

Chủ tế Monaco mấy ngày nay vẫn rất cao hứng, rất hưng phấn, như thể gốc cây già bỗng một ngày nảy lộc. Hắn xem ra, đây là sự ban ơn của thần thú, thánh tử thánh nữ giáng lâm thành Doran. Hắn là chủ tế mặc dù chỉ là một thần bộc nho nhỏ, nhưng cũng sẽ vì lần thần thú cứu rỗi này mà nhận được tấc đất cắm dùi. Monaco chủ tế quả thật càng trở nên thành kính, một người thành kính, làm việc gì cũng sẽ toàn tâm toàn ý. Thành Doran bây giờ quả thật ngày càng phát triển, điều này khiến đại nhân chủ tế ngày đêm vất vả cũng là hợp lý.

Được lợi thì dừng?

Đó không phải phong cách của Trâu thần côn, không sai, chiến đoàn Bùng Cháy của hắn đã tổn thất gần trăm người, hơn nữa ai cũng đều có thương thế bất đồng, nhưng đồng dạng, bọn họ cũng tạo thành sức ép trước nay chưa từng có đối với Man Hoang, cả Man Hoang đều bị lời đồn bao phủ.

Sách lược của Trâu Lượng tương đối rõ ràng, không cùng man tộc đối chiến trực diện. Bởi vì với trận đại thắng trên lãnh địa Ba Đồ, bây giờ họ không cần phải liều mạng, mà là như thế nào khiến cho lòng người Man Hoang hoảng sợ, mở rộng loại hiệu quả "sợ hãi" này mới là vương đạo.

Điểm này giống như Yoria đối với thành Doran, lấy chiến lược công tâm làm đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.