Khi Tiểu Thần Gặp Đại Thần

Chương 7




Đối với Vô Song mà nói căn bệnh của Huyết Hà Tôn Giả cũng không khó đễ chữa trị ít nhất bằng dị hỏa thanh lọc máu trong người ông ta thì Vô Song vẫn làm được chỉ là tốn quá nhiều thời gian mà thôi, mục tiểu của bản thân Vô Song dù sao cũng vẫn là Phần Viêm Cốc, Vô Song đương nhiên không quên còn có ba người đang đợi mình.

Vô Song vừa xuất hiện lập tức làm cả Phần Viêm Thánh Nhân cùng Đường Chấn tập trung nhìn lại sau đó cả hai người ánh mắt đều mở to ra nhìn Vô Song, ở trên người Vô Song bọn họ quả thực không thể cảm nhận được bất cứ thứu gì, đến cả khí tức của cường giả cũng không có, nhìn Vô Song giống hệt như mặt nước hồ phẳng lặng vậy.

Ánh mắt Vô Song chuyển sang thâm trầm, hắn thản nhiên ngối xuống bàn đối diện cùng Phần Viêm Thánh Nhân cùng Đường Chấn, về phần Tiểu Y Tiên hiện nay cũng đã dừng tay, nàng ôn nhu đứng sau lưng vì hắn bóp vai, Tiểu Y Tiên trong mắt Vô Song càng ngày càng giống một người vợ hiền, Tiểu Y Tiên luôn thích lấy những hành động nhỏ nhặt để thể hiện thành ý của mình, chính sự nhẹ nhàng và chú tâm đó mới làm Tiểu Y Tiên thực sự trở nên đặc biệt trong mắt Vô Song.

Vô Song lúc này thản nhiên dùng ngón tay chỉ về phía Đường Hỏa Nhi đang núp sau tấm lưng rộng cảu Đường Chấn “Thế nào?, ta sẽ chữa bệnh cho người nhẹ nhất trước sau đó mới đến hai người các ngươi nhé?, cô bé kia căn bản mắc bệnh quá nhẹ, vấn đề không có gì quá khó để giải quyết vì vậy ta bắt tay vào làm luôn được không?”.

Nghe Vô Song nói đến đây thì Đường Chấn cùng cha mình bốn mắt nhìn nhau, bọn họ thực sự không ngờ Vô Song lại còn gấp chữa bệnh cho Đường Hỏa Nhi còn hơn cả bọn họ có điều lúc này Vô Song căn bản chưa thể thuyết phục được hai nhân vật thế hệ đi trước này, trong lòng bọn họ còn có sự hoài nghi nhất định.

Đường Chấn cùng Phần Viêm Thánh Nhân chỉ mới lần đầu gặp Vô Song, bọn họ đương nhiên không chỉ bằng mấy lới nói là bị thuyết phục, không thể vì mấy lời nói của một y sư để giao tính mạng Đường Hỏa Nhi cho Vô Song cả.

Huyết Hà Tôn Giả có thể để cho Vô Song thoải mái sử dụng cơ thể mình chính là vì trước đó Vô Song được Hồn Điện bảo vệ, trong lòng Huyết Hà Tôn Giả thủy chung luôn tin tưởng bản thân Vô Song có quan hệ cùng cao tầng Hồn Điện nếu không có tầng quan hệ này mà là một người khác đến gặp Huyết Hà Tôn Giả chỉ sợ lão nhân này một chưởng đấp chết”.

Lần này sau câu nói của Vô Song thì Phần Viêm Thánh Nhân cũng không lên tiếng, ngừoi được chỉ định nói chuyện đương nhiên là Đường Chấn dù sao Đường Hỏa Nhi cũng là con gái ông ta, Đường Chấn đương nhiên là người có quyền nhất để quyết định có cho phép Vô Song chữa hay không.

Thân hình của Đường Chấn cực kỳ cao lớn, khuôn mặt chữ điền trạc tuổi trung niên, ánh mắt luôn rực cháy một ngọn lửa, điều này làm Đường Chấn luôn có vẻ phóng khoáng hào sảng nhưng lại không hề thiếu cái uy của cường giả.

Đường Chấn dừng ánh mắt lại nhìn Vô Song một chút rồi lên tiếng:”Công tử, bênh của nữ nhi ta thì ta đương nhiên là người rõ nhất, như công tử đã từng nói vì nó là truyền nhân của Phần Viêm Cốc từ đó bản thân nó tiếp xúc cùng với Cửu Long Lôi Cương Hỏa cực nhiều mới dẫn đến dị hỏa công tâm mà chịu thương tổn, căn bệnh này của tiểu nữ đã khiến lão phu đau đầu rất nhiều, cho dù thất phẩm luyện dược sư bình thường cũng không có cách nào cớ sao công tử lại gọi là bệnh nhẹ?”.

Vô Song nghe đến đây không nói mà chỉ lằng lặng đặt một quyển trục lên trên bàn, khóe miệng cong lên một nự cười nhạt “Cửu Long Lôi Cương Hỏa bài danh thứ 12 trong Dị Hỏa Bảng, loại dị hỏa này mạnh chính ở chữ Cương và yếu cũng bởi chữ Cương, ngọn lửa quá uy mãnh nhưng cứng quá thì dễ gãy nó sẽ khiến cho người sử dụng gặp phản phệ rất nặng thậm chí bị hành hạ thể xác, nhiều khi kinh mạch toàn thân đau một cách kinh khủng, đau đến mức cơ thể như nứt ra, đây chính là hiện trạng của cô bé kia đúng chứ “.

Lần này thì ngay cả Đường Hỏa Nhi người đã quyết định mặc kệ Vô Song không lên tiếng cũng phải bật thốt lên, ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Vô Song “Việc này làm sao ngươi biết?”.

Đường Hỏa Nhi đương nhiên cảm thấy khó hiểu, thực sự mà nói những lời Vô Song không hề sai có điều những việc này ngoại trừ Đường Hỏa Nhi căn bản không ai rõ, nàng chính là bản tính mạnh mẽ kiên cường, Đường Hỏa Nhi chính là nén đau dấu cả cha và ông, mỗi lần đau đớn chết đi sống lại nàng quả thực chỉ có thể chịu đựng một mình.

Phần Viêm Cốc ai ai cũng là nam nhân, Phần Viêm Cốc đời đời đều là nhất mạch đơn truyền đến đời của Đường Hỏa Nhi thì lại chấm dứt, nàng là nữ.

Đường Hỏa Nhi chính vì là nữ nên áp lực trên người nàng lại càng nặng hơn, không ai lại muốn nghe sau này khi nhắc đến nàng lại đi liền với câu 'hổ phụ sinh ra khuyển nữ' cả, chính vì vậy Đường Hỏa Nhi đâm đầu vào luyện công, nàng căn bản đến cả thân thể của mình cũng chưa bao giờ quan tâm có điều quả thực Phần Viêm Cốc công pháp và đặc biệt là Cửu Long Lôi Cương Hỏa không thích hợp cho nữ, Đường Hỏa Nhi chính vì điều này mà vô cùng nuối tiếc, vô cùng thất vọng về bản thân.

Vô Song nhìn khuôn mặt xinh đẹp đầy lo lắng của Đường Hỏa Nhi liền khẽ mỉm cười “Đương nhiên ta là thần y, mấy việc này chỉ cần liếc cái là có thể nhìn ra thôi. Lại nói vấn đề chính của vị Đường tiểu thư này chính là vì Cửu Long Lôi Cương Hỏa, thứ này căn bản không thích hợp cho nữ tử dẫn đến cơ thể thừa cương mà thiếu nhu, thừa dương mà thiếu âm, để chữa trị hết bệnh cho Đường tiểu thư ta có bacách, hạ sách, trung sách cùng thượng sách”.

Đường Chấn lại càng không nhịn được nữa, lập tức nhồm cả người dậy về phía Vô Song, ông ta lúc này thậm chí chỉ thiếu nước xách cổ Vô Song nữa thôi, ánh mắt của Đường Chấn nóng rực nhìn Vô Song như đang nhìn tuyệt thế trân bảo vậy.

Nếu không phải cha ông ta Phần Viêm Thánh Nhân khẽ ho một tiếng chỉ sợ Đường Chấn quả thực dám lao về phía Vô Song, rất nhanh khuôn mặt Đường Chấn đỏ lên sau đó nhìn Vô Song chắp tay “Xin công tử nói tiếp, là ta thất thố rồi”.

Vô Song ung dung tựa lưng vào thành ghế sau đó lên tiếng “Hạ sách, cho Đường Hỏa Nhi tu luyện song tu công pháp, thải dương bổ âm có điều ta nghĩ bằng tính cách của Đường tiểu thư chắc không bao giờ chịu áp dụng cách này, thà chết còn hơn”.

“Trung sách chính là đan dược, một loại đan dược có tên Âm Dương Mệnh Hồn Đan, thứ đan dược này quả thực mang theo cả âm và dương có thể hoàn toàn bổ khuyết cho Đường tiểu thư, đương nhiên Âm Dương Mệnh Hồn Đan này khó luyện vô cùng bất quá chỉ cần Đường cốc chủ chuẩn bị đủ tài liệu ta vẫn có thể giúp cốc chủ luyện được”.

Lúc này Phần Viêm Thánh Nhân cũng không giấu nổi ngạc nhiên nữa mà nhìn Vô Song “Công tử là luyện dược sư?”.

Phần Viêm Thánh Nhân là nhân vật tung hoành một thế hệ của Trung Châu, ánh mắt của ông ta còn hơn Huyết Hà Tôn Giả rất nhiều, ánh mắt hay lời nói của Vô Song còn quá trẻ thì cũng thôi đi bởi rất nhiều quái nhân khi che mặt đi cũng có thể giả tạo được thứ này tuy nhiên phong thái và cách nói chuyện của Vô Song khác rất nhiều so với cường giả lớn tuổi hơn nữa Phần Viêm Thánh Nhân còn nhớ Tiểu Y Tiên gọi Vô Song là sư huynh, sư muội mới 21 tuổi thì sư huynh liệu có thể bao nhiêu?. Trong mắt Phần Viêm Thánh Nhân Vô Song thực sự là một người trẻ tuổi.

Người trẻ tuổi đương nhiên có nhiều việc không tài nào làm nổi, tư chất con người dù sao cũng có giới hạn, bản thân thực lực của Vô Song có thể không bàn tới bởi hiện nay Phần Viêm Thánh Nhân còn chưa nhìn ra thực lực của Vô Song, thư pháp trên bảng hiệu cũng có thể không bàn tới vì ông ta chưa thấy Vô Song tự tay hạ bút có điều một người trẻ tuổi như Vô Song có thể luyện ra Âm Dương Mệnh Hồn Đan thì Phần Viêm Thánh Nhân không tin cho lắm.

Âm Dương Mệnh Hồn Đan bản thân nó đã là thất phẩm cao cấp đan dược, muốn nắm chắc luyện chế thứ này chỉ sợ phải là bát phẩm luyện dược sư, tuổi trẻ đạt tới bát phẩm luyện dược sư không phải là không có nhưng căn bản quá hiếm hoi.

Vô Song nghe Phần Viêm Thánh Nhân nói vậy thì chỉ cười nhạt, bàn tay hắn không ngờ xuất hiện một ngọn hỏa diễm màu đỏ, hỏa diễm rất nhanh tạo thành hình một đôi cánh phượng hoàng bùng cháy trong hư không.

Vô Song mỉm cười đưa mắt nhìn Đường Chấn “Không biết Đường cốc chủ có dám lấy Cửu Long Lôi Cương Hỏa ra thử không?, chỉ cần Cửu Long Lôi Cương Hỏa của cốc chủ có thể kiên trì 3 giây đồng hồ trước hỏa diễm của ta ta nguyện ra tay không thu tiền công, nguyện làm miễn phí cho Phần Viêm Cốc các ngươi”.

Ngọn lửa trong tay Vô Song kì dị đến mức còn không có nhiệt độ của hỏa diễm cũng chẳng có khí tức đáng sợ của dị hỏa, nó thậm chí giống hệt chủ nhân của mình, im lặng như mặt nước hồ mùa thu vậy, ngọn lửa kì dị bậc này căn bản cả Đường Chấn cùng Phần Viêm Thánh Nhân chưa bao giờ nhìn thấy.

Đường Chấn lúc này lập tức ánh mắt sáng lên nhìn Vô Song “Hảo, ta cũng muốn xem ngọn lửa của công tử rốt cuộc đáng sợ thế nào mà công tử tự tin như thế, nếu quả thật ba giây Cửu Long Lôi Cương Hỏa cũng không chịu được thì bệnh tình của tiểu nữ đành phải nhờ công tử, về phần thù lao chỉ cần Phần Viêm Cốc có thì tuyệt đối không tiếc công tử”.

Đường Chấn vừa dứt lời năm ngón tay xuất hiện năm ngọn lửa màu bạc sau đó dần dần ngưng tụ thành hình năm con hỏa long đang gào thét, bọn chúng không hổ là Cửu Long Lôi Cương Hỏa tạo thành, vừa được hình thành đã lao thẳng về phía đôi cánh rực lửa kia như muốn ăn tươi nuốt sống có điều trước thế công của năm con hỏa long đôi cánh kia bỗng nhiên khẽ vỗ, chỉ một vỗ lại khiến cả ba thế hệ Đường gia không tin nổi vào mắt mình, Cưu Long Lôi Cương Hỏa cứ như lửa bếp than bị gió thổi tắt vậy, hoàn toàn không có chút dấu hiệu nào bỗng nhiên biến mất.

Đường Chấn gầm lên một tiếng về phía Vô Song “Lại lần nữa”.

Năm con hỏa long lại được Đường Chấn gọi ra có điều lần này bọn chúng vừa hiện hình còn chưa đợi đôi cánh kia làm ra động tác gì đã lập tức biến mất, căn bản cứ như đứa bé ba tuổi đang sợ hãi vậy.

Vô Song thản nhiên nhìn khuôn mặt trắng bệch của Đường Chấn rồi khẽ mỉm cười “Có cần thử nữa không Đường cốc chủ?”.

Ngọn dị hỏa trong tay Vô Song đương nhiên không phải là Cửu Long Lôi Cương Hỏa có thể so sánh, ngọn lửa này chỉ mang theo một tia long uy thì lấy tư cách gì so sánh cùng Niết Bàn Hỏa của Phượng Hoàng Thần Thú, nếu đâu là một đầu Chấn Long còn sống thì may ra có thể xem xét.

Niết Bàn Hỏa của Vô Song được tạo nên từ Lục Đạo Luân Hồi Viêm, Long Phượng Diễm, Sinh Linh Chi Diễm, Bất Tử Hỏa cùng Tịnh Liên Yêu Hỏa thực lực của nó hiện nay chỉ sợ có thể so sánh với Hư Vô Thôn Viêm của Hồn Tộc, Cửu Long Lôi Cương Hỏa căn bản không đáng tính tiền.

Tịnh Liên Yêu Hỏa trong tay Vô Song cho dù chỉ là Tử Hỏa của bản thể chính có điều phải xem là Tử Hỏa của ai, bản thân nó được tách ra từ bản thể về phần bản thể của Tịnh Liên Yêu Hỏa thì liền là Cực Đạo Chân Thần 24 Trùng Thiên, Tử Hỏa rơi vào trong tay Vô Song thậm chí còn mạnh hơn Tịnh Liên Yêu Hỏa bản chính của thế giới này một đường.

Phần Viêm Thánh Nhân ở đây là người nhìn rõ nhất sự khác biệt, hỏa diễm của Vô Song cho dù không có một chút khí tức gì nhưng nó lại mang theo một loại 'uy' không thể diễn tả bằng lời, nếu là dị hỏa bài danh cao hơn Cửu long Lôi Cương Hỏa dùng sức mạnh của mình đáng bại nó thì cũng thôi đi có điều ngọn lửa trong tay Vô Song lại khiến Cửu Long Lôi Cương Hỏa nổi tiếng hung hãn vậy mà lại sợ chiến?, đối với Phần Viêm Thánh Nhân thì hình ảnh của Vô Song lúc này đã cao không thể chạm, ít nhất Phần Viêm Thánh Nhân biết để nắm giữ một loại hỏa diễm đáng sợ như thế này thì bản thân Phần Viêm Cốc không cách nào làm nôi.

Vô Song rốt cuộc cũng thu hỏa diễm trong tay mình lại rồi tiếp tục đưa ba ngón tay ra “Như ta đã nói vẫn còn thứ gọi là thượng sách, đan dược dù sao cũng là vật bên ngoài hơn nữa Âm Dương Mệnh Hồn Đan quả thực có thể làm Đường tiểu thư không lo lắng về tính mạng nhưng nó cũng không trợ giúp gì Đường Tiểu Thư trong tương lai cả, thượng sách ở đây chính là khiến Đường tiểu thư tu luyện một thủy hệ công pháp đủ cường hãn, thủy và hỏa chính là hai thái cực cũng như âm và dương, hai loại nguyên tố này hoàn toàn khắc chế lẫn nhau từ đó vô hình giải phóng cơ thể Đường tiểu thư khỏi nguy hiểm, đặc biệt thủy hỏa tương sinh tương khắc nhưng nếu có thể làm thủy hỏa hợp nhất đảm bảo thực lực của Đường tiểu thư trong đồng giai là vô địch thủ, thủy hỏa hợp nhất uy lực không chỉ gấp đôi”.

“ Đương nhiên hạ sách, trung sách cùng thượng sách của ta cũng có giá cả khác nhau bất quá ta mở tiệm có quy tắc của ta, nếu Đường cốc chủ có thể để ta chữa bệnh ta sẽ giảm nửa giá cho Đường tiểu thư còn nếu vị thánh giai cường giả ngồi kia có thể để ta chữa bệnh ta có thể ra tay miễn phí cho Đường tiểu thư đồng thời giảm nửa giá cho Đường cốc chủ, các vị suy nghĩ kỹ luôn đi”..

Nghe Vô Song nói thì Phần Viêm Thánh Nhân lập tức lắc đầu “Công tử, lão hủ có điều này không hiểu, cái gọi là thượng sách của công tử làm sao mà làm được?, Hỏa Nhi nó chỉ có hỏa hệ linh căn thì làm sao có thể luyện thủy hệ công pháp đồng thời thủy hỏa hợp nhất nói thì dễ nhưng lúc làm liệu có dễ?”.

Vô Song trực tiếp khoanh tay nhếch miệng nhìn Phần Viêm Thánh Nhân “Lão tiền bối ta đã tự nhận mình là thần y tức là hơn hẳn những kẻ bình thường, không phải ngẫu nhiên ta chỉ chữa bệnh khó, không phải ngẫu nhiên ta chỉ làm việc khó, việc nào kẻ khác không làm nổi bản công tử mới có hứng làm. Lão tiền bối xin hãy suy nghĩ thật nhanh, bên trong kẻ gọi là Huyết Hà kia vẫn đang đợi ta”.

Vô Song vừa dứt lời cũng mặc kệ Phần Viêm Thánh Nhân đang nghĩ gì, hắn quả thực bước vào bên trong một bộ dáng mặc kệ sự đời, quả thực hắn không thể để Huyết Hà Tôn Giả trong đó quá lâu, nếu để quá thời gian hoàn toàn có thể chữa lợn lành thành lợn què.

Thấy Vô Song quay đầu bỏ đi Phần Viêm Thánh Nhân cắn chặt răng một cái sau đó đứng bật dậy, bàn tay già nua đưa về phía trước, đường đường là thánh nhân vậy mà phải cúi đầu trước Vô Song, vẻ mặt có vài phần chân thành “Chỉ cần công tử thông báo thì Phần Viêm Cốc tuyệt đối mở rộng cửa cho công tử tiến vào”.

Vô Song nghe đến đây mới khẽ gật đầu “Gọi ta là Vô Niệm hơn nữa bên trong quả thực Huyết Hà lão già đó đang đợi ta, ba ngày sau ta sẽ đến Phần Viêm Cốc làm việc của mình hơn nữa Đường Hỏa Nhi để cô ấy ở lại cửa hàng của ta đi, từ ngày mai ta bắt đầu điều trị cho nàng”.

Đường Hỏa Nhi mặt nghệt ra không hiểu Vô Song nói thế là có ý gì có điều nàng còn chưa kịp lên tiếng vậy mà Vô Song đã đi vào bên trong, hắn ta từ đầu đến cuối cũng chưa thèm nhìn sắc mặt của Đường Hỏa Nhi.

Đường Hỏa Nhi lập tức làm mặt quỷ quay về phía gia gia “Gia Gia, đừng nói là gia gia bắt con ở đây với hắn ba ngày thật nhé, con không chịu đâu, thân nữ nhi sao có thể ….”.

Phần Viêm Thánh Nhân vẻ mặt yêu chiều nhìn cô cháu gái của mình sau đó lại nhìn hướng Vô Song rời khỏi rồi cuối cùng đảo mắt qua Tiểu Y Tiên rồi thở dài “Hỏa Nhi, gia gia cũng chỉ là muốn tốt cho con mà thôi, Vô Niệm công tử trong mắt ta không phải là loại người xấu ít nhất đến độ cao của vị công tử đó thì không cần làm mấy việc đó, con cứ yên tâm ở lại đây đi”.

Phần Viêm Thánh Nhân vậy mà thực sự nghe theo lời Vô Song, ông ta cùng Đường Chấn hai người lập tức quay về Phần Viêm Cốc để lại Đường Hỏa Nhi khuôn mặt như sắp khóc.

Không đợi Đường Hỏa Nhi kịp khóc thì Tiểu Y Tiên đã ném thẳng cho nàng một cây chổi, giọng nói của Tiểu Y Tiên đầy thản nhiên:”Tiệm này không nuôi người ăn không, cô lo quét dọn bên trong đi”.

Đường Hỏa Nhi nào biết quét nhà là gì, nàng đã gần hai mươi tuổi mà còn chưa bao giờ phải làm mấy việc này có điều khi đang định vứt lại cái chổi về phái Tiểu Y Tiên thì Đường Hỏa Nhi lại chứng kiến ánh mắt của Tiểu Y Tiên quét về phía nàng, Đường Hỏa Nhi lập tức nắm chặt cây chổi vậy mà thực sự ngoan ngoãn ngồi quét nhà, cái miệng xinh đẹp chu lên “Quét thì quét có cần nóng tính thế không”.

Đường Hỏa Nhi thực sự sợ Tiểu Y Tiên vô cùng, nàng mới gặp Tiểu Y Tiên mà còn sợ hơn cả sợ cha của mình.

…............

Đường Chấn cùng Phần Viêm Thánh Nhân đang bay trên bầu trời, khuôn mặt của Đường Chấn lúc này cực kì lo lắng nhìn về phía Thiên Hoàng Thành “Phụ thân để Hỏa Nhi ở lại đó ba ngày hình như có hơi....”.

Đáng tiếc đáp lại Đường Chấn là cái cốc đầu cực mạnh của Phần Viêm Thánh Nhân “Có hơi cái gì?, mắt ngươi mọc đằng mông à mà không thấy cô gái đi cùng Vô Niệm công tử vẫn còn là xử nữ?, đến cả cái này cũng không nhìn ra thì ngươi tu luyện lên đấu tôn kiểu gì?. Cô gái đó còn chưa lo thì Hỏa Nhi chắc chắn không cần phải lo hơn nữa thần nhân như Vô Niệm công tử quả thực không cần làm điều đó, nếu thích người ta san bằng Phần Viêm Cốc lâu rồi”.

Ánh mắt Đường Chấn lập tức run sợ nhìn phụ thân mình “Vô Niệm công tử chẳng nhẽ có thế lực cường đại như vậy?”.

Đáng tiếc đáp lại câu hỏi của Đường Chấn lại là cái cốc đầu của phụ thân, ánh mắt Phần Viêm Thánh Nhân cau lại “Đầu ngươi không biết nghĩ hả, trên đời này có bao nhiêu thế lực khao khát dị hỏa?, không nói đâu xa chỉ riêng đám người Dược Tộc cùng Viêm Tộc đã khát dị hỏa như sa mạc khát nước, một loại hỏa diễm có thể làm Cửu Long Lôi Cương Hỏa không chiến mà hàng thì tuyệt đối có thể bài danh top 4 trong Dị Hỏa Bảng, có đủ thực lực nắm giữ hỏa diễm như vậy lại không sợ cho ta cùng ngươi xem thì thế lực sau lưng người ta phải đáng sợ bậc nào?, ngươi hảo hảo mà nghĩ đi”.

(Lời tác giả: Xin lỗi mọi người mấy hôm nay mình ốm quá, bây giờ vẫn đang ốm này:()

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.