Khí Phi Không Dễ Làm

Chương 67




Đến tột cùng là chỗ nào xảy ra vấn đề? Diệp Khai vuốt vuốt thái dương, bắt đầu cẩn thận cân nhắc vấn đề này.

Theo đạo lý mà nói, Nam Cung Vân cùng Nam Cung Ly chạm mặt là ngẫu nhiên, chuyện hắn giám sát Nam Cung Ly cũng là nhất thời cao hứng, không phải an bài trước.

Trong tình huống như thế, Nam Cung Ly rõ ràng có thể kịp phản ứng nhanh chóng nhằm vào Nam Cung Vân bố cục, thiết hạ bẩy rập, muốn chơi cô ta một đòn hiển nhiên có chút khả năng không lớn.

Ít nhất từ phía Nam Cung Vân mà nói, cô ta không cho rằng Nam Cung Ly có bổn sự này.

Như vậy, chuyện này chắc là có ngoại lực đã tham dự.

Diệp Khai gối tay lên sau đầu, nghĩ sâu xa.

Tâm trạng Nam Cung Vân cũng tương đối nặng nề. Cô ta vừa liên hệ với tâm phúc ở Nam Cung thế gia, xác nhận chính là Gia chủ Nam Cung Thủ Chuyết đã đi Paris, hơn nữa hiện tại cũng không liên hệ được.

- Cha mình ở đâu được?

Nam Cung Vân nghĩ tới những chuyện này, trong nội tâm không khỏi có chút phân loạn, nhất thời không thể an định lại.

Với năng lực của Nam Cung Thủ Chuyết tuy không sánh bằng Nam Cung Kinh Hồng kinh tài tuyệt diễm nhưng cũng là nhân tài quản lý khó được, những năm này xử lý chuyện trong gia tộc rất có trình tự. Tài sản và thế lực của Nam Cung thế gia vẫn đang không ngừng lớn mạnh.

Nếu như nói ông thật sự xảy ra chuyện gì, đối với Nam Cung thế gia xác thực là một đả kích rất lớn.

- Không đúng!

Diệp Khai đang nhắm mắt bỗng nhiên mở mắt ra, lắc đầu nói:

- Lái xe, trở về đường cũ.

- À?!

Những người khác trong xe nghe xong, lập tức cảm thấy có chút ngạc nhiên, không biết Diệp Nhị thiểu lại có cách nghĩ gì?

- Nếu như Nam Cung gia chủ xác thực là bị Nam Cung Ly khống chế thì trong thời gian ngắn chưa thể chuyển đi được đâu, dù sao bọn họ cũng không đủ tinh lực •...... Diệp Khai phân tích:

- Cho nên, ông ấy nhất định vẫn còn ở trong trang trại rượu.

- Nhưng bây giờ đã có người của cảnh sát nhúng tay, chúng ta trở về thì phong hiểm rất lớn.

Một gã thủ hạ của Lê Đại nói.

Sau khi cảnh sát Paris tới thì dù người của trang trại giải thích thế nào cũng sẽ tiến hành kiểm tra, như vậy khi đám Diệp Khai trở lại trang trại sẽ có phong hiểm lớn hơn rất nhiều.

Bọn họ chạy tới là chuyện phi thường bí ẩn tình, nếu bị cảnh sát phát hiện chắc chắn sẽ sinh ra rất nhiều chuyện xấu. Không chừng sẽ sinh ra ảnh hưởng bất lợi với chuyện chính.

- Không sợ, đối phương cũng không dám làm lớn chuyện, cho nên cảnh sát xuất hiện chỉ là ngoài ý muốn mà thôi.

Diệp Khai có cái nhìn khác.

Rất hiển nhiên, chuyện mà Nam Cung Ly làm cũng không thể đem ra ánh sáng, cho nên hắn cũng cần toàn lực che dấu trước mặt cảnh sát, bằng không mà nói, chính hắn phiền toái cũng không nhỏ.

- Quay đầu trở về.

Diệp Khai cao giọng.

Thủ hạ thấy Diệp Khai đã định chủ ý thì không nói thêm đánh xe quay lại theo đường cũ.

Lúc này chủ nhân trang trại rượu đang ứng phó với đám cảnh sát của Paris.

- Ngài cảnh sát, thật sự là xin lỗi rồi, đây là báo động lầm.

Chủ nhân trang trại cam đoan chuyện là hoàn toàn ngẫu nhiên:

- Chúng tôi nuôi dưỡng mấy con chó săn xảy ra vấn đề, ngộ độc thức ăn cho nên có công nhân cho rằng đã xảy ra chuyện đáng sợ, lúc này mới báo cảnh sát.

- Thật không có vấn đề sao?

Cảnh sát nhìn bộ dạng mấy người này cũng không quá nhiệt tình, đêm hôm khuya khoắt, ai cũng không muốn bị người lôi ra giày vò.

- Thật không có vấn đề, tại đây hết thảy đều rất bình thường.

Chủ nhân trang trại rượu cam đoan, sau đó phân phó:

- Đi lấy một số rượu ngon cho các tiên sinh.

Mấy công nhân viên đi vào trong hầm rượu, chuyển mấy rương rượu đỏ vào xe cảnh sát.

- Cái này thì ngại quá.....

Đám cảnh sát chối từ vài câu lấy lệ.

Dù sao đi không được gì thì mang theo vài chai rượu đỏ về cũng là chuyện rất bình thường, không ai chú ý tới chuyện này.

Nhìn xem xe cảnh sát dần dần rời khỏi, chủ nhân trang trại rượu trở về một gian phòng trốnh, đóng cửa lại.

- Ly công tử, đám cảnh sát đã đi rồi.

Chủ nhân trang trại rượu nói với một người tuổi còn trẻ đang ngồi trên ghế sofa uống rượu.

- Tôi nhìn thấy rồi.

Người nọ không phải ai khác, đúng là Nam Cung Ly.

Nam Cung Ly đang cầm một ly rượu đỏ, lẳng lặng nhìn từng dãy máy giám thị treo trên tường, nhìn xem xe cảnh sát đi xa dần.

Trang trại rượu này đúng là một trong những cứ điểm mà Nam Cung Ly thiết lập tại Paris, cũng là nơi hoạt động tối trọng yếu nhất của hắn.

Sở dĩ nói vậy là vì sau khi hắn thu mua trang trại này thì bắt đầu tỉ mỉ thiết kế lại, bố trí các thiết bị giám sát. Chỉ cần hắn ở phòng này thì có thể nắm giữ hết thảy mọi chuyện xảy ra trong trang trại.

- Ly công tử, báo săn cùng chó ngao Tây Tạng của chúng ta đều đã chết cả rồi, có cần mua lại một đám trở về nuôi?

Chủ nhân trang trại rượu hỏi.

Một trang trại lớn như vậy, diện tích khá rộng rãi, nếu như chỉ dựa vào mấy bảo an chiếu khán thì nhất định không đủ, cho nên bọn họ nuôi dưỡng báo săn cùng chó ngao Tây Tạng có thể giải quyết vấn đề nhân thủ không đủ.

- Ân, anh xem rồi xử lý a.

Nam Cung Ly nhẹ gật đầu, sau đó đuổi hắn đi ra ngoài.

Đợi đến lúc trong phòng còn lại một mình, Nam Cung Ly lấy điện thoại ra bấm số:

- Nam Cung Vân không có mắc lừa, chúng ta không công chết mấy người.

Trong điện thoại vang lên tiếng trả lời:

- Vậy cũng không sao, chỉ cần là Nam Cung Thủ Chuyết vẫn còn nằm trong tay chúng ta thì sẽ không sợ Nam Cung Vân giở trò.

- Nam Cung Vân cũng không phải tiểu hài tử.

Nam Cung Ly cẩn thận phản đối:

- Coi như là chúng ta lợi dụng Nam Cung Thủ Chuyết để uy hiếp cô ta nhiều lắm cũng chỉ duy trì cục diện bây giờ mà thôi, nếu như hơi quá đáng, nha đầu kia chắc chắn sẽ không chịu thua đấy.

Mặc dù nói bọn họ khống chế được Nam Cung Thủ Chuyết nhưng thân là người thừa kế của Nam Cung thế gia, Nam Cung Vân tự nhiên biết rõ bản thân phải làm gì khi người thân bị bắt làm con tin. Cô ta không có khả năng giống những nữ nhân vật chính não tàn trong phim truyền hình, ngu ngốc đáp ứng tất cả các yêu cầu không hợp lý của đối phương.

Với tư cách người thừa kế của Nam Cung thế gia, Nam Cung Vân hiểu được cần phải làm thế nàomới có thể bảo đảm lớn nhất sự an toàn của Nam Cung Thủ Chuyết.

- Đúng vậy a, đây là một vấn đề.

Giọng trong điện thoại trầm ngâm nói:

- Cho nên, chúng ta cần đem Nam Cung Thủ Chuyết chuyển dời đến một địa phương an toàn mới được, ở tại chỗ này thật sự là có chút nguy hiểm.

- Không sai.

Nam Cung Ly gật đầu nói:

- Nếu như không phải anh phát hiện mánh khóe, nhắc nhở tôi đã bị người cho truy tung thì đêm nay chắc sẽ chịu thiệt vì nha đầu kia. Nam Cung Thủ Chuyết ở tại chỗ này, xác thực không quá an toàn.

Nghĩ đến chuyện này, Nam Cung Ly trong lòng cũng không khỏi phát lạnh.

Hắn vẫn đang khống chế được tin tức ám toán Nam Cung Thủ Chuyết, một khi tiết lộ ra ngoài sẽ nhấc lên một hồi sóng to gió lớn, không riêng gì bị Nam Cung Vân phản kích, đồng thời cũng sẽ bị rất nhiều người bên trong Nam Cung thế gia phản đối.

Nam Cung Thủ Chuyết chấp chưởng nghiệp lớn Nam Cung thế gia những năm này đã làm rất nhiều chuyện đắc nhân tâm, uy vọng vẫn tương đối cao. Nếu như không phải lần này Nam Cung Kinh Hồng lão gia tử có ý niệm về nước, bên trong gia tộc cũng không xuất hiện vết rách, tiến tới xuất hiện một đám muốn làm chính biến.

Nhưng bất kể thế nào, chuyện Nam Cung Ly hôm nay bắt Nam Cung Thủ Chuyết sẽ không giấu được bao lâu, cho nên hắn càng cần phải đem Nam Cung Thủ Chuyết giấu đi.

Một khi bị người nắm lấy sơ hở thì hắn thật sự không thể có được được đường ra.

- Đem hắn đưa đến ở đâu thì tốt hơn?

Nam Cung Ly hỏi.

- Chuyện này chính anh quyết định là tốt rồi, nhiều người biết là hơn một phần tiết lộ nguy hiểm ra ngoài.

Giọng trong điện thoại hồi đáp:

- Huống hồ, một khi tôi đã biết tin tức này thì tương lai xảy ra chuyện gì, ngược lại sẽ ảnh hưởng quan hệ giữa hợp tác chúng ta.

Cách nghĩ của người qua thật là đơn giản, cũng rất thật.

Nam Cung Ly sau khi nghe, cũng hiểu được hắn nói có chút đạo lý, một khi bọn họ xuất hiện nghi kỵ thì có khả năng ảnh hưởng đến hợp tác sau này, mà Nam Cung Ly đã mất đi phía đối tác căn bản cũng không có năng lực đi đối phó Nam Cung Vân.

Tuy Nam Cung Vân là nha đầu, thế nhưng cô ta từ nhỏ bắt đầu đã vào vòng tranh đấu, tài nguyên được vận dụng cũng là tối đa. Một khi đắc tội cô ta cũng có nghĩa là sau này sẽ gặp phải truy đuổi vô tận.

Phải biết rằng, danh hiệu nữ vương giới sát thủ của Nam Cung Vân cũng không phải tự nhiên mà có.

- Được rồi, tự mình nghĩ biện pháp.

Nam Cung Ly cúp điện thoại, sau đó bắt đầu cân nhắc xử lý như thế nào về chuyện Nam Cung Thủ Chuyết.

Suy nghĩ một hồi, hắn liền đi ra khỏi phòng.

- Ly công tử, có cái gì phân phó?

Hai gã thủ hạ lập tức chạy ra đón chào, cung kính hỏi.

- Các ngươi đi theo ta, tới chỗ tầng hầm, đổi chỗ giam của lão gia hỏa kia.

Nam Cung Ly nói với bọn họ.

- Tuân lệnh, Ly công tử.

Hai người thủ hạ lập tức gật đầu nói.

Ba người một đường đi ra ngoài tới chỗ kho hàng vừa xảy ra bắn nhau.

Dấu vết trận chiến đã được dọn sạch, mấy tên thủ hạ chết cũng đã được khiêng đi, không thấy tung tích, rất hiển nhiên là xử lý xong.

Nhưng nếu tinh tế hít một hơi thì vẫn có thể ngửi thấy mùi máu tanh nhàn nhạt.

Với tư cách là con cháu của Nam Cung thế gia, cơ bản đều đã trải qua tẩy lễ máu tươi, không lạ lẫm gì với hoàn cảnh này.

- Mở hầm ra.

Nam Cung Ly nhìn nhìn tình huống chung quanh, nói với hai gã thủ hạ.

- Tuân lệnh, Ly công tử.

Hai gã thủ hạ gật đầu đáp lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.