Khí Phi Không Dễ Làm

Chương 43: Tình yêu không thay đổi . .




- Diệp đại thiếu, vị này chính là Diệp Nhị thiểu a?

Hùng Thiên Cấu hớn hở nói:

- Thấy được xe của Diệp đại thiếu, mới biết được ngài tới cổ động, muốn đến kính rượu nhưng không ngờ lại là gặp mặt riêng, ha ha.

- Xác thực là gặp mặt riêng. Diệp Kiến Hoan gật đầu nói, hắn nhìn nhìn Diệp Khai, còn nói thêm:

- Vị này lão Hùng, cũng là bằng hữu không tệ, người phúc hậu, nhân duyên trong kinh thành vô cùng tốt đấy.

- Vậy thì cùng đi vào, uống chén rượu a. Diệp Khai nhìn Hùng Thiên Cấu, sau đó gật đầu nói.

Loại chuyện này, Diệp Kiến Hoan không làm chủ được, dù sao hắn tuy là đại ca, nhưng địa vị trong lão Diệp gia so ra kém Diệp Khai, cho nên nhất định phải do Diệp Khai lên tiếng mới được.

- Có được hay không?

Hùng Thiên Cấu nghe xong, hỏi một câu.

Hắn bây giờ nhìn được rành mạch, quả nhiên địa vị Diệp Khai cao hơn Diệp Kiến Hoan. Chuyện nơi này đều phải Diệp Khai quyết định như thế nào mới được.

- Chỉ là gia yến mà thôi, không có gì bất tiện đấy.

Diệp Khai cười cười nói:

- Càng đông càng vui, chỉ là lo lắng bị người lạ xông vào ảnh hưởng hào hứng mà thôi.

Hùng Thiên Cấu nghe vậy giật mình, gia yến của lão Diệp gia quả thật không để người bình thường góp mặt, cũng không biết rốt cuộc là mấy vị đại nhân vật này đến từ đâu?

- Vị đại tiểu thư này rất đẹp à?

Hùng Thiên Cấu nhìn thoáng qua cô gái xinh đẹp bên người Diệp Khai.

Vị hôn thê của Diệp Khai là đại tiểu thư Sở Tĩnh Huyên của lão Sở gia, Hùng Thiên Cấu tuy không có giao tình gì với Sở Tĩnh Huyên nhưng trước kia xã giao cũng từng gặp qua, còn nhớ là không giống.

- Ân, vị này chính là bằng hữu hải ngoại trở về, Nam Cung đại tiểu thư.

Diệp Khai không nhiều lời, nhưng tin tức này đã cho vô cùng đủ.

- Nguyên lai là Nam Cung đại tiểu thư, hạnh ngộ hạnh ngộ.

Quả nhiên Hùng Thiên Cấu nghe xong, lập tức bắt đầu kính nể.

Nếu như là người bình thường, chưa hẳn sẽ biết rõ vị Nam Cung đại tiểu thư này có lai lịch thế nào, nhưng Hùng Thiên Cấu là nhân sĩ linh thông tin tức trong kinh thành, tự nhiên tinh tường vị này là cháu gái Nam Cung Vân của Nam Cung Kinh Hồng lão tiên sinh mà Sở lão gia tử mời về nước rồi.

Hơn nữa hắn cũng đã được nghe nói, lần này Nam Cung thế gia có thể thuận lợi đả thông tầng trên, chủ yếu tựu là nhờ Nam Cung Vân đại tiểu thư đả thông Diệp Khai Diệp Nhị thiểu. Nếu không có như thế, chuyện này chỉ sợ không có dễ dàng đạt thành mục tiêu.

- Hùng lão bản khách khí.

Nam Cung Vân nhẹ gật đầu, mỉm cười.

Hùng Thiên Cấu nhìn thoáng qua, cảm thấy có chút thất thần, trong lòng tự nhủ vị Nam Cung đại tiểu thư quả nhiên là yêu khí bức người, nghe nói lúc vừa tới kinh thành luôn được một đám vây quanh nhưng không ai có thể chiếm được tiện nghi, đủ thấy vị Nam Cung đại tiểu thư này năng lực kinh người bực nào.

Chỉ là không nghĩ đến, vị Nam Cung đại tiểu thư này cuối cùng còn phải bị nhân vật như Diệp Nhị thiểu hàng phục.

Hùng Thiên Cấu đi cùng với Diệp Khai và Diệp Kiến Hoan, rốt cục đi vào tiểu viện.

Trong phòng chính hiện tại đặt ba bàn, đều là người của lão Diệp gia. Về phần phòng hai bên là nơi nhân viên công tác tụ tập, cũng có chừng bảy, tám bàn, phi thường náo nhiệt.

Nhưng Hùng Thiên Cấu cũng chú ý tới, hai bên động tĩnh cũng không lớn, hiển nhiên đám nhân viên rất thủ quy củ, cũng không vì đang dùng cơm mà huyên náo quá lộ liễu. Bọn họ vẫn nhớ rõ mìng đang làm gì, ăn cơm chỉ là phụ, việc chính vẫn là phụ trách an toàn cho đám đại nhân vật.

Hùng Thiên Cấu đi theo hai người Diệp Khai đi vào, hắn liếc thấy Diệp lão gia tử đang ngồi trên ghế sa *** nghỉ ngơi, được mọi người vây quanh .

Hắn thấy mấy người chung quanh Diệp lão gia tử bao gồm bí thư thành phố Minh Châu Diệp Tử Bình, tổng tham mưu tổng Diệp Tử Kiện, còn có hai vị nhìn không quen nhưng khí chất quân nhân rất rõ ràng.

Về phần nói mấy vị khí chất nho nhã nữa thì không quá quen, xem ra đúng là gia yến của lão Diệp gia.

Dù sao, người vô danh cũng không có khả năng có thần thái tự nhiên như vậy trước mặt Diệp lão gia tử.

- Cha, đây là trà tuyết sâm từ Liêu Đông mang về, cha nếm một ngụm thử xem? Một người có khí chất quân nhân rất rõ trong đó nâng chén trà cho Diệp lão gia tử.

Hùng Thiên Cấu nghe xong, lập tức biết được thân phận người này là con trai thứ hai của lão Diệp gia, tư lệnh quân khu Liêu Đông thượng tướng Diệp Tử Sơ. Vị này tuy là đại nhân vật nhưng ở xa, nên người bình thường không biết hắn mà thôi.

Như vậy người trung niên khí chất trầm ổn còn lại cũng đã rõ, người này tuy không phải thân quyến của lão Diệp gia nhưng rất cũng coi như người nhà, chính là tổng cục trưởng tổng cục tình báo Lê Thiên Chính.

Chỉ có điều Hùng Thiên Cấu vừa tiến đến lại không biết như thế nào cho phải.

Người trong phòng có ai để ý đến tiểu nhân vật như hắn.

Ngược lại Diệp Khai rất có ý tứ, dẫn Hùng Thiên Cấu đến trước mặt Diệp lão gia tử, sau đó nói với mọi người:

- Vị này chính là Hùng lão bản của khách sạn Yến Vân, biết chúng ta ăn cơm ở đây nên tặng cực phẩm lão Bạch phần cất đã lâu, xem như bằng hữu rất khó được rồi.

- Đa tạ rồi.

Diệp lão gia tử khẽ gật đầu.

Hùng Thiên Cấu nghe xong, lập tức kích động giống như ăn thuốc tiên, có thể được một câu của Diệp lão gia tử thì dù hắn hết cả hầm rượu cũng đáng giá. Vị này chính là đại nhân vật thường vụ cục chính trị của nước cộng hoà ah.

- Diệp lão khách khí, nên phải đấy nên phải đấy......

Hùng Thiên Cấu cũng không biết nên nói cái gì, chỉ một mực lắp bắp.

Lê thúc ở một bên nhìn, cầm qua một vò rượu rồi đưa tay đập lớp bùn bịt bên trên, nắp còn chưa mở ra hết thì trong phòng đã tràn ngập mùi rượu nồng đậm.

- Rượu ngon!

Mọi người lập tức sáng mắt.

Diệp Tử Bình không khỏi cảm khái một câu:

- Năm đó có người đưa Mao Đài đi hội chợ quốc tế Panama, bởi vì vị trí quá vắng vẻ cho nên không người hỏi thăm, về sau có người vô ý đánh rơi chai xuống sàn, lập tức mùi rượu bốn phía, lúc này mới đoạt lại kim bài. Hôm nay thấy Tiểu Hùng đưa tới rượu, mới biết được lời ấy không uổng nha.

- Ha ha, chuyện này tôi cũng đã được nghe nói, bất quá nghe nói là bởi vì không người hỏi thăm, chủ nhân cố ý phá vỡ cái chai. Diệp Tử Kiện vừa cười vừa nói.

Lê thúc nhẹ nhàng tháo nắp, lập tức mùi rượu tản mạn cả gian phòng, mà ngay cả mấy tiểu bối đang nói chuyện bên cạnh cũng đều chú ý qua, nhao nhao hỏi thăm cái gì thơm như vậy?

Diệp Khai nhìn, tự nhiên biết rõ Lê thúc tại sao phải mở ra xem xét.

Trên thực tế, trong phòng nhiều đại nhân vật như vậy tụ hội, vấn đề về an toàn thật sự trọng yếu. Hùng Thiên Cấu đã vào đây rồi thì trước khi tiệc tối chấm dứt cũng đừng mong rời khỏi, đây cũng là vấn đề giữ bí mật.

Mà Lê thúc mở ra bình rượu xem xét, tự nhiên là muốn nhìn vật này an toàn hay không.

- không tệ. Lê thúc gật đầu nói.

Rất hiển nhiên, vò rượu phong kín thật lâu, hơn nữa không có gì tiết lộ, Hùng Thiên Cấu tới đây cũng chỉ vì thấy được xe của Diệp Kiến Hoan nên mới cầm cầm rượu tới tham gia náo nhiệt lôi kéo làm quen, quả quyết là không thể nào hạ độc. Hơn nữa vò rượu này phong kín vô cùng tốt, nếu không cũng không có hương rượu nồng đậm như vậy.

Lê thúc nói không tệ vậy là khẳng định an toàn rượu này không có vấn đề, có thể uống.

Hùng Thiên Cấu không rõ ràng lắm môn đạo ở trong đó, tự nhiên không biết hắn đưa rượu cho đám đại nhân vật này thật ra là hành động rất mẫn cảm. Chỉ là lúc này hắn đã đắm chìm trong niềm hạnh phúc khi tiếp xúc với đám đại nhân vật như Diệp lão gia tử.

Hơn nữa, Lê thúc còn mời hắn tham gia dạ tiệc hôm nay, điều này khiến cho Hùng Thiên Cấu cảm nhận được vài phần kích động.

Diệp Khai nhìn xem Hùng Thiên Cấu đã mê man không biết Đông Tây Nam Bắc, không khỏi khẽ nở nụ cười.

- Nhị thiếu gia sao cười gian như vậy?

Nam Cung Vân bên cạnh thấy, liền không nhịn được hỏi một câu.

- Lão Hùng là người rất đơn thuần ah...... Diệp Khai cười nói.

Nam Cung Vân đảo mắt, lập tức hiểu Diệp Khai tại sao phải nói như vậy, với tư cách đồng dạng là nhân vật xuất thân đại gia tộc, đồng dạng làm qua công tác tình báo, đại tiểu thư Nam Cung Vân tự nhiên minh bạch ý tứ trong động tác vừa rồi của Lê thúc.

- Các ngươi đây là khi dễ lão Hùng không hiểu giá hoàn cảnh.

Nam Cung Vân thấp giọng nói.

- Chuyện này cũng không còn cách nào.

Diệp Khai hồi đáp:

- Nếu như dựa theo quy củ bình thường, những vật này đầu tiên phải được nhân viên công tác kiểm tra mới có thể dùng ăn đấy. Làm như vậy khẳng định để cho lão Hùng rất tổn thương. Lê thúc làm như vậy, coi như là nhìn mặt mũi của hắn rồi.

- Nói như thế nào đều là anh có đạo lý. Nam Cung Vân nói.

- Tôi vốn chính là khắc tinh của tội ác, chính nghĩa hóa thân nha, đương nhiên là có đạo lý rồi.

Diệp Khai cười nói.

Bất kể thế nào nói, đêm nay người của lão Diệp gia đoàn tụ, trong lòng Diệp Khai vẫn rất cao hứng, bằng không mà nói, bình thường hắn đâu có hứng thú nói nhiều như vậy với yêu nữ Nam Cung Vân?

Đám Lê thúc đã bắt đầu rót rượu, Diệp lão gia tử phi thường yêu thích với loại lão Bạch phần cực phẩm. Bình thường ông uống không nhiều lắm nhưng giờ phá lệ để cho Lê thúc rót đầy chén.

Đây chính là chén lớn, không phải chén nhỏ.

Tâm trạng lão gia tử hôm nay rất tốt ah, Diệp Khai nhìn thấy thầm nói.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.