Khi Nam Phụ Không Còn Như Trước

Chương 8




Khi mạt thế vừa mới bắt đầu ở một nơi khác một cô gái xinh đẹp bắt đầu tỉnh dậy. Cô ta là Ảnh Tử một cô gái bình thường vô tình bị một hệ thống lôi vào trong một cuốn truyện mạt thế. Cô ta nhập vào thân xác một cô gái tên là Mạc Tuyết từ nhỏ cha không thương mẹ không yêu luôn mưu đoạt tình yêu cho mình và bị ruồng bỏ.

Mạc Tuyết ơi Mạc Tuyết hôm nay tôi đã là cô rồi cô yên tâm tôi sẽ trả thù giúp cô những gì cô muốn có được tôi sẽ giành tất cả về cho cô. Vì tôi chắc chắn là nữ vương nơi mạt thế này rồi tôi vừa là nữ chủ có cả bàn tay vàng và hệ thống nữa mà ha ha ha. Cô rất hận Âu Dương Linh tiểu công chúa của  Âu Dương gia sao? Được thôi tôi nhất định sẽ giúp cô làm cho cô ta sống không được chết không xong từ từ hành hạ a ha ha ha. Âu Dương gia, Âu Dương Linh các người hãy chuẩn bị nhận lấy đau khổ đi. Mạt thế à nữ vương ta đây đã đến rồi ha ha ha tất cả chỉ mới là bắt đầu.

Tại căn phòng ấm áp Âu Dương Linh đang cuộn tròn người co súc trong chiếc chăn dày của mình thì đột nhiên một tiếng còi báo động vang lên. “ Cảnh báo cảnh báo có một mối nguy hiểm vừa mới xuất hiện. Một hệ thống cỗ lỗ xỉ nào đó mới xuất hiện và mang theo chủ nhân của mình tới. Mục tiêu là làm nữ vương mạt thế.” 

Âu Dương Linh lơ mơ bò dậy “ Chuyện đó thì có liên quan gì đến ta chứ ta đang ngủ non lành mà. Cô ta muốn làm gì thì kệ cô ta liên quan gì đến ta chứ?” nói xong cô lại cuộn tròn trong chăn và ngủ tiếp. 

Hệ thống đại nhân thật sự bị cô chọc tức chết rồi: “ Một trong những mục đích của cô ta còn là hủy hoại gia đình của cô. Hành hạ cô và họ sống không được chết cũng không xong. Cô thử hỏi xem việc này có liên quan tới cô không hả? Nếu đã không liên quan vậy ta đi trước đây xem như ta lo chuyện bao đồng rồi. Ngủ ngon.”

Âu Dương Linh vừa nghe câu cô ta muốn hủy hoại gia đình của cô thì lập tức lấy lại tinh thần tỉnh táo ngồi bật dậy: “ Khoan đi đã dừng lại. Cô ta muốn hủy hoại gia đình của ta sao? Việc này là không thể được. Hệ thống à cô ta cũng có hệ thống có phải rất lợi hại không? Làm sao ta bảo vệ được gia đình của mình đây.” 

Hệ thống đại nhân nhìn vẻ mặt lo âu hoảng hốt của Âu Dương Linh hoàn toàn khác với vẻ mặt ngái ngủ lúc nãy. Sao có thể khác nhau một trời một vực như thế chứ. Gia đình luôn là điểm yếu lớn nhất của cô ấy mà vậy thì ta sẽ lợi dụng điểm này vậy. Hệ thống đại nhân ta thật là thông minh quá đi mà. “ Đương nhiên là có cách ta mới đến tìm cô. Cái hệ thống đó còn non lắm so với ta nhé ta là đồ mới nhất đó. Hắn làm sao có thể so bì được chứ chỉ cần chủ nhân làm theo những nhiệm vụ của ta thì mọi việc sẽ ổn thôi mà. Nhớ nhắc nhở gia đình người tránh xa cô ta.”

Âu Dương Linh thở phào một cái: “ Có cách là tốt rồi. Mà cô ta là ai vậy ta có biết không? Hệ thống đại nhân à sao ngươi biết cô ta xuất hiện vậy?” 

Hệ thống đại nhân bắt đầu tỏ vẻ: “ Ta lợi hại như vậy một đứa con nít ranh vào địa phận của ta sao ta không cảm nhận được chứ. Cô ta là Mạc Tuyết chị gái cùng cha khác mẹ của chủ nhân đó.” 

Âu Dương Linh thèm khinh bỉ hệ thống đại nhân cái gì cũng tốt chỉ là quá tự luyến rồi. “ Vậy không còn việc gì nữa trễ như vậy rồi ta đi ngủ tiếp đây mai rồi tính.” nói xong cô ôm cục bông Tiểu Tuyết của mình trùm mềm ngủ tiếp. 

Hệ thống đại nhân lại bắt đầu nổi giận với con sâu lười này rồi không phải một tháng này rất siêng năng hay sao chứ. Ngày đêm đầu lo chuẩn bị và luyện tập kia mà sao giờ phút này lại lười như vậy chứ. “ Chủ nhân mau thức dậy đi có việc gấp rồi. Tiểu Tuyết ngươi cũng mau dậy cho ta không được học theo con sâu lười này.” 

Cục bông Tiểu Tuyết cọ cọ người vào Âu Dương Linh đôi mắt ủy khuất tỉnh dậy. Nhìn chú cáo nhỏ bé vô tội bị đáng thương như vậy Âu Dương Linh không đành lòng ôm chú vào trong lòng dỗ dành. “ Hệ thống à ngươi không được ăn hiếp Tiểu Tuyết như vậy chứ ngươi nhìn xem nó đáng thương biết mấy? Chuyện gì mà quan trọng đến như vậy chứ? Ngươi có biết bây giờ ta và Tiểu Tuyết vừa rét lạnh vừa buồn ngủ không? Ngươi là máy móc làm sao hiểu được chứ? “

Hệ thống đại nhân giận đen cả mặt đúng là làm ơn mắc oán mà. Tại sao hệ thống đại nhân ta đây lại quá tân tiến để hiểu hết cảm xúc chứ. Nếu không đã không bị chủ nhân của mình chọc tức chết mà. “ Chủ nhân à nếu cô không nghe lời của ta thì chắc chắn nữ chủ hệ thống kia sẽ được như ý nguyện. Đến lúc đó gia đình cô sẽ thành như thế nào ta không chắc đâu.” 

Âu Dương Linh đã cuốn chăn bậy dậy: “ Hệ thống đại nhân à bớt giận ta biết sai rồi. Xin ngươi hãy giúp ta đi năng nỉ ngươi đó. Ngươi mau nói cần phải làm cái gì đi.” 

Hệ thống đại nhân há một tiếng: “ Bây giờ là thời điểm năng lượng nhiều nhất chủ nhân và Tiểu Tuyết mau hấp thụ để tăng cấp dị năng đi. Bây giờ mọi người đều buồn ngủ là do năng lượng quá nhiều áp bức họ ngủ sâu và virut zombie tác động nên mới vậy thôi. Chủ nhân à cô không bị ảnh hưởng mà tại sao cô lại đột nhiên trở nên lười biếng như vậy chứ.” 

Âu Dương Linh vội phản bác: “ Tại dạo này ta luyện tập quá nhiều tinh thần quá căng thẳng mệt mỏi. Bây giờ là trước mạt thế ta mới nghĩ ngơi lại sức thôi mà. Nếu ta biết có điều này thì ta đã làm lâu rồi.” 

Nói xong cô ngồi xếp bằng tu luyện Tiểu Tuyết bé nhỏ cũng dựa vào cô bắt đầu tu luyện. Cô tranh thủ hập thụ năng lượng và linh khí của trời đất bắt đầu chuyển hóa thành dị năng trong cơ thể. Thời gian thấm thoát trôi qua trên trán Âu Dương Linh lấm tấm mồ hôi cô hiện tại đang đột phá dị năng cấp 4. Trước khi đột phá một cấp bậc dị năng cô sẽ vô cùng yếu đuối và dễ bị tổn thương. Cuối cùng cô cũng thở phào nhẹ nhõm từ từ mở mắt ra. Cô đã thành công trở thành dị năng giả cấp 4 rồi phải biết rằng con người phải tu luyện rất cực khổ và hấp thụ tinh thạch rồi mới khó khăn lên cấp được. Dị năng giả cấp 4 phải 1 năm sau mạt thế mới xuất hiện a.

Tiểu Tuyết cũng từ từ mở đôi mắt to tròn long lanh dụi dụi vào người cô làm nũng. Sau đó bé cáo còn tạo ra một quả cầu lửa màu xanh lam thật to. Chú muốn khoe với cô dị năng của mình nhưng cô vội ngăn lại. Nếu thật sự quả cầu đó ném ra thì không biết căn phòng của cô bị tàn phá như thế nào nữa. Cô cưng chiều cho Tiểu Tuyết một nụ hôn khích lệ chú cáo nhỏ nào đó thì đắc chí quẩy quẩy cái đuôi. 

Hệ thống đại nhân lại bất thình lình xuất hiện: “ Chủ nhân à xem như nhiệm vụ thứ 2 tăng cấp dị năng đã hoàn thành. Phần thưởng là một bộ đồ bảo hộ giữ nhiệt.” 

Vừa nhận được phần thưởng cô đã vội mặc vào rất vừa người dễ di chuyển và cử động. Đặc biệt là bây giờ thời tiết rất lạnh mà cô lại không cảm giác được chút nào. Đúng là đồ tốt nha đã vậy bộ đồ còn có rất nhiều vũ khí bí mật để phòng thân và còn để được rất nhiều vũ khí nữa. Dù để rất nhiều thứ nhưng không còng kềnh cũng không nặng mà vô cùng thoải mái.

Khi Âu Dương Linh còn đang vui vẻ với phần thưởng mới Hệ thống đại nhân đã vội lên tiếng: “ Chủ nhân xin hãy thực hiện nhiệm vụ thứ 3 là làm thiên kim nữ tặc. Xin mời chủ nhân hãy đi cướp về một nữa thành phố cho hệ thống thì có thể hoàn thành rồi. Người chơi hãy tranh thủ thời gian mọi người ngủ 1 ngày 1 đêm trước mạt thế để đi cướp đi nhé. Chúc người chơi thực hiện nhiệm vụ vui vẻ.” 

Âu Dương Linh khóe miệng rung rung bây giờ là bắt cô đi cướp bóc luôn rồi đó mà còn gọi là cái gì thiên kim nữ tặc chứ. Thật là hết cách thật mà: “ Phải cướp một nữa thành phố mới hoàn thành nhiệm vụ sao? Làm sao để biết ta cướp hết một nữa thành phố chứ rủi thiếu thì sao? “

Hệ thống đại nhân khinh bỉ: “ Chủ nhân à cô đang xem thường IQ của ta sao? đương nhiên những thứ này làm sao qua mắt được ta chứ 1 chút cũng không được thiếu biết chưa. Người mau tranh thủ thời gian hoàn thành nhiệm vụ đi.” 

Thế là nữa đêm nữa hôm một thiên kim nữ tặc và một chú cáo nhỏ phải ra ngoài cướp bốc. Đầu tiên cô ghé qua siêu thị gần nhà nhờ có hỏa cầu của Tiểu Tuyết mà cô thuận lợi mở khóa cửa tới thẳng các nhà kho mà cướp hết toàn bộ vào không gian. Dù cô biết hành vi trộm cướp không đúng lắm nhưng mà phải làm thôi. Với lại cô chỉ cướp những thứ trong kho dự trữ và những thứ mọi người không nghĩ tới nhất. Còn những thứ thiết yếu cần thiết cô vẫn chừa lại cho mọi người. 

Trên chiếc xe hummer cải tiến một người một cáo cứ thế viếng thăm hết tất cả các nhà kho của thành phố mà không ai biết. Thỉnh thoảng họ sẽ ăn uống nghĩ ngơi rồi lại bắt đầu công việc cướp bốc của mình từ quần áo, giày dép, lương thực thực phậm, điện gia dụng, xăng dầu, các loại máy móc. Thậm chí cô còn dám xong vào nhà kho quân đội cướp các loại vũ khí đạn dược. Đồ dùng trẻ con hay bánh kẹo, sách vở các loại cũng không thoát khỏi ma trảo của cô. 

Lê thân thể mệt mỏi về nhà cũng đã là 1 ngày 1 đêm sau nhiệm vụ cuối cùng cũng đã hoàn thành rồi. Cả cô và Tiểu Tuyết đều mệt mỏi tắm rữa rồi chìm vào giấc ngủ. Ngày mai mạt thế sẽ tàn phá mọi thứ rồi phải nghĩ ngơi để lấy lại tinh thần thôi. Mọi vật rơi vào trong yên tĩnh đến lạ thường một sự bình yên trước thềm giông tố. 

Tg hôm nay ta nhọ quá viết một bản thảo rồi mà bị mất thế là phải viết lại từ đầu rồi. Mọi người hãy ủng hộ tinh thần tg nhiều nhiều lên không thì ta không có động lực viết tiếp đâu à nha. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.