Khi Công Tử Gặp Thiếu Gia

Chương 6: Anh muốn mạnh hơn em




Bởi vì Hoàng thượng bắt đầu sủng hạnh phi tần trong hậu cung, do đó việc A Uyển liên tục được thị tẩm đưa tới những ánh mắt quan tâm cao độ đã tản đi không ít, nhưng vẫn có người cố ý tìm A Uyển gây phiền toái, dù sao tất cả mọi người đều căn cơ chưa ổn, mà những lão nhân trong cung lại là người thường đã thành tinh, nếu không phải mười phần nắm chắc thì đâu chịu ra tay.

Nhưng mà dẫu sao cũng không có trí nhớ lâu những nhân vật hàng ngày thích gây sự,tỉ như khi A Uyển đang dạo chơi thì đụng phải vị Châu tần này, Châu tần chính là vị Chu tú nữ kia. Dù sao cũng là muội muội ruột của hoàng hậu nương, ở nơi này có núi dựa lớn, mặc dù đối với nhóm phi tần có nói gì đó nghe không hay, mọi người cũng nhường nhịn, có ai muốn lúc này làm quá lên với hoàng hậu nương nương chứ? (Lina: hai chị em cùng lấy một ông chồng -__- thấy ớn)

Châu tần này cũng không phải hoàn toàn không có đầu óc, những phi tần địa vị cao nàng tất nhiên sẽ không đi gây chuyện, nhưng những phi tần mới vào cung phân vị thấp mà lại được thị tẩm thì có vị nào chưa được nàng ta tra tấn qua, chỉ là tất cả mọi người đều chịu đựng không nói mà thôi. Hoàng hậu nương nương tất nhiên biết nhưng khuyên cũng không được, vả lại vẫn chưa có đại sự gì, liền cũng nhắm mắt cho qua.

Châu tần này càng không có chút kiêng kỵ gì, lúc A Uyển du viên chẳng qua là tâm huyết dâng trào muốn hái chút hoa trở về, để cho Thanh Sam đưa cho chị em tốt kia làm chút bánh điểm tâm để ăn, ai ngờ lại đụng phải vị ôn thần này.

Mặc dù cũng biết người này đến không có ý tốt nhưng thể diện của A Uyển chưa bao giờ nguyện bị người khác bắt được chỗ sai, lễ nghi chu toàn thỉnh an xong liền định cáo từ Châu tần này, A Uyển không sợ nàng ta nhưng lại sợ hoàng hậu phía sau nàng ta nha, không thể trêu vào nàng còn trốn thoát sao?

Chỉ là Châu tần không có ý muốn buông tha nàng, lúc trước khi Uyển quý nhân liên tục chiếm cứ Hoàng thượng nàng đã muốn đến áp chế dáng vẻ liêu ngạo bệ vệ của Uyển quý nhân này, nhưng mà tỷ tỷ một mực ngăn cản nàng không cho nàng đi gây phiền toái với Uyển quý nhân. Hiện giờ nhìn Uyển quý nhân này thánh sủng không thể so với lúc trước, nàng dĩ nhiên phải đi ”trông nom” Uyển quý nhân một chút.

Tâm lý hoạt động lần này nếu bị A Uyển biết, A Uyển nhất định phải ngửa mặt lên trời thét dài: Đại tỷ, ngươi chỗ nào thấy ta bá chiếm hoàng thượng? Chỗ nào nhìn ra dáng vẻ kiêu ngạo oai vệ của ta? Đại tỷ ngươi có cần nhìn lại mắt mình chút hay không?

Châu tần vốn muốn tìm A Uyển gây phiền toái, đâu chịu để cho nàng đi dễ dàng: ”Uyển quý nhân có phải là cảm thấy bản tần hung thần ác sát, không chịu cùng bản tần trò chuyện?”

Châu tần nương nương ngài dáng vẻ ta đến để tra tấn ngươi không phải là hung thần ác sát chẳng lẽ lại là ôn nhu động nhu động lòng người sao?

A Uyển cũng phát hiện ra ý đồ của Châu tần, biết là trong chốc lát sẽ không đi được, chỉ là theo bản năng vẫn muốn từ chối một phen: ”Nói chi vậy, Châu tần thoạt nhìn là dáng vẻ ôn nhu dễ gần, chẳng qua tì thiếp còn có chuyện trong lòng, nói chuyện này đành để lần sau, mong Châu tần tỷ tỷ thứ lỗi.”

”Cái miệng nhỏ của Uyển quý nhân thật ngọt, không trách được Hoàng thượng lại yêu thích chứ? Chỉ là nha, hôm nay bản tần chính là muốn nói chuyện với ngươi, ngươi nói xem nên làm thế nào?” Dáng vẻ Châu tần vênh váo tự đắc, bất luận dù thế nào hôm nay chính là không buông tha A Uyển.

Dù sao phân vị cũng cao hơn A Uyển, A Uyển cho dù không muốn nhưng cũng phải lo ngại hoàng hậu nương nương sau lưng không phải sao? Tất nhiên chỉ có thể cười đáp ứng: ”Châu tần tỷ tỷ đã có phân phó này, đó chính là vinh hạnh của tỳ thiếp, có lẽ nào lại không theo?”

Châu tần tất nhiên là rất hài lòng với câu trả lời này, lúc ở nhà Châu tần chính là chủ nhân bá đạo nói một không hai, không thích nhất là có người trái ý nàng ta, thấy A Uyển biết điều như thế mà còn khắp nơi tâng bốc nàng ta, trong lòng dĩ nhiên là dương dương đắc ý.

Cho dù được sủng thì thế nào, ở trước mặt nàng ta còn không phải là bộ dáng khúm núm, xem ra Uyển quý nhân này cũng không có gì đặc biệt, nàng ta còn cho rằng Hoàng thượng thích là dáng vẻ cường ngạnh cơ, hiện giờ xem ra cũng chỉ được như thế, so với các nhóm phi tần trước không quá mức khác biệt thôi.

Châu tần tất nhiên là sẽ không nghĩ tới nhóm phi tần kia bao gồm cả A Uyển đối với nàng ta là bộ dáng khách khí chẳng qua là xem mặt mũi của hoàng hậu nương nương mà thôi, bằng không một chính ngũ phẩm tần mà dám đến tận cửa gây phiền toái với phi tần phân vị cao hơn bản thân đó chính là nhịp điệu muốn chết.

Châu tần trong lòng nghĩ như vậy, giọng điệu liền mang theo mùi vị khinh thị lãnh đạm: ”Vậy hãy tới đây đi.” A Uyển không nói gì, giữa phi tần phẩm cấp khác nhau không thể đi cạnh nhau, A Uyển chỉ có thể chậm nửa bước đi theo sau Châu tần, mà cách ăn mặc khi xuất môn của A Uyển lại mộc mạc, đo ở đằng sau Châu tần trang phục đẹp đẽ so sánh với nhau càng có vẻ giống như là nữ tì phục vụ.

Châu tần biết rõ điểm này, trong lòng càng đắc ý, liếc qua A Uyển, lại thấy dáng vẻ A Uyển khí định thần nhàn hoàn toàn không bị ảnh hưởng này, trong lòng lại khó chịu: ”Nhìn cách ăn mặc của Uyển quý nhân thật giản dị, chẳng lẽ trong nhà không có chút đồ tốt nào cho ngươi, vào cung rồi mà vẫn còn không rộng lượng như vậy?”

A Uyển chẳng qua là đơn giản ra cửa, chưa cần phải dùng tới trang phục lộng lẫy, không nói đến trâm ngọc nặng nề trên đầu, tầng tầng cung trang bọc lại thật sự rất bực người, giữa trời nóng càng không thể. Tuy rằng A Uyển nghĩ như vậy, nhưng những người khác lại xem thành không phóng khoáng. Điều này cũng giúp cho A Uyển ngộ ra, ngày sau nếu như lại ra cửa, cho dù là đi một vòng ở trong sân cũng không được lười, cần phải ăn mặc thật tốt một phen mới đúng.

Hiểu ra những người này dù sao vẫn mang theo thân phận trong người tìm khuyết điểm của A Uyển, âm thầm quyết định xong A Uyển cười đáp: ”Gia phụ chỉ là ngũ phẩm lễ bộ lang trung, của cải tất nhiên không thâm hậu như nhà của Châu tần tỷ tỷ, mà vào cung chính là người của Thiên gia, ở trong cung đầy đủ mọi thứ cũng chưa bớt tỳ thiếp cái gì.”

Trên đầu Châu tần trâm ngọc rực rỡ muôn vẻ, kiểu dáng mới lạ tinh xảo, nhìn không giống như là ở trong cung chế tạo, vả lại Thừa Ân hầu phủ đưa Châu tần vào cung để tranh đoạt cưng chiều, về cách ăn mặc quần áo tất nhiên là tốn nhiều tâm tư. Chẳng qua đồ trang sức này tinh xảo hơn nhiều so với trong cung, chẳng phải là đang khoe khoang với Thiên gia hay sao?

Châu tần hiển nhiên không nghe hiểu A Uyển nói gần nói xa ám chỉ Thừa Ân Hầu phủ phần lớn tiền tài là lai lịch bất chính, chỉ cho là Uyển quý nhân tự thấy mặc cảm mà thôi, kiêu ngạo hừ một tiếng liền đi về phía trước.

”Uyển quý nhân nhưng nói chút coi, muội dùng thủ đoạn gì có thể lôi kéo Hoàng thượng được ít ngày như vậy? Bản tần cũng thật tò mò đấy, không bằng nói cho bản tần, cũng để cho bản tần học một chút đi.” Châu tần vuốt nhẹ một đóa hoa đang nở tươi đẹp liền hỏi. Nếu nói Uyển quý nhân này không có mánh khóe gì mà lại có thể giữ chặt Hoàng thượng non nửa tháng ả cũng không tin.

Hoàng thượng mấy ngày nay tuy là lần lượt đi đến chỗ các cung quý nhân, nhưng dù sao không giống như A Uyển thị tẩm vậy, đối với người nào liên tục được lật bài tử, lật bài tử của phi tần nào đều là do hoàng hậu sửa lại con dấu mới làm sổ, do đó ai được thị tẩm mấy lần tất nhiên là biết. Nhưng mà Hoàng thượng còn chưa đến chỗ của nàng, nàng liền thừa dịp lúc rảnh rỗi tới tìm Uyển quý nhân hỏi chút kinh nghiệm, cũng thuận tiện bới lông tìm vết.

A Uyển thật sự cảm thấy đường về của não Châu tần khác xa người thường. Nếu như nàng nói ra những thủ đoạn này, Châu tần sẽ không sợ là nàng lừa gạt mà thật sự bạo dạn dám dùng? Đúng là có người cho chỗ dựa liền không còn cố kỵ gì nữa.

Rõ là hơn nửa câu không hợp, A Uyển vẫn rất nghiêm túc đáp: ”Hồi lời Châu tần tỷ tỷ, tỳ thiếp nào có thủ đoạn gì, chẳng qua là có chút vận may thôi, so ra sao vượt qua được Châu tần tỷ tỷ.” A Uyển đáp lại lời này cũng không có sai, cho dù có dùng thủ đoạn gì, có thể câu dẫn tâm Hoàng thượng thương nhớ không phải là dựa vào vận may sao?

A Uyển tự nhận trong lúc trả lời bất kể là giọng điệu hay là thái độ đều tốt, đều khiêm tốn lễ độ. Chỉ là Châu tần không biết sao lại lý giải thành A Uyển đang khoe khoang sủng ái với nàng ta, sắc mặt lập tức thay đổi.

Chỉ vào A Uyển liền nói: ”Uyển quý nhân không chịu nói lời thật cũng không sao, ở trước mặt bản tần khoe mẽ sủng ái của Hoàng thượng là ý muốn thế nào? Là cảm thấy bản tần không bằng ngươi nên ở đây chế giễu bản tần sao?”

Liên tiếp câu hỏi được thốt ra khiến A Uyển bị Châu tần dọa sợ ngây người. Mạch não ngài quả thật không giống người thường a! Châm chọc chân chính mời tham khảo chương 14 thái độ nàng thế nào giọng điệu ra sao nói chuyện cùng với đám người Lâm quý tần nha? Đó mới thật sự là chế giễu a! Ngài đã gặp qua giọng điệu khiêm nhường mỉa mai như vậy sao?

A Uyển thật không hiểu được, Thừa Ân hầu phủ này điên rồi mới đưa Châu tần này vào cung tranh thủ tình cảm đi? Nghe lời người ta nói như vậy chẳng qua là não lớn, nếu không phải hoàng hậu nương nương che chở nàng ta không biết đã chết mấy lần. Cũng không muốn đợi A Uyển nói gì nữa, Châu tần chính là muốn phải bắt được một sai lầm của A Uyển, ánh mắt giống như là quét ra-đa, liếc mắt một cái liền nhìn thấy thị nữ sau lưng A Uyển trong tay vác giỏ đầy hoa hồng tươi mới.

Phát hiện ra điều này ánh mắt Châu tần lập tức phát sáng, chỉ vào giỏ kia chất vấn A Uyển: ”Thị nữ của Uyển quý nhân thật không hiểu chuyện, từng bông hoa trong vườn này há lại có thể tùy ý hái?”

Hoa trong cung này, tuy nói vốn không phải có thể tùy ý ngắt, nhưng các nhóm cung phi ai mà chẳng có lúc cần sai nô tỳ đi hái vài bông chứ? Mặc dù không có văn bản quy định rõ ràng nhưng đây đã là chuyện ước định mà thành, A Uyển cảm thấy Châu tần đúng là nhỏ nói thành to.

”Châu tần tỷ tỷ hiểu lầm, hoa này là tỳ thiếp để cho nàng hái, vả lại tỳ thiếp cũng không hái bông đẹp nhất, có lẽ không làm chậm trễ các tỷ muội hái hoa mà.” A Uyển biết Châu tần đang thêu dệt chuyện, nhưng đề tài câu chuyện trước mặt nàng lại nhắm vào thị nữ thiếp thân của mình. Ở trước mặt nàng làm khó dễ người của nàng, A Uyển cũng không thể nhẫn nhịn.

Châu tần nhướng lông mày, tầm mắt chuyển hướng về A Uyển, một tiếng ”A” âm cuối dâng cao: ”Uyển quý nhân cũng thật là, từng ngọn cây cọng cỏ trong cung này há lại có thể tùy ý di chuyển? Chắc khi vào cung chỉ để ý làm thế nào để mị hoặc Hoàng thượng chứ gì? Mà ngay cả cung quy cũng chưa từng tỉ mỉ học thấu?”

Lần này nói ra lời châm chọc, A Uyển không khỏi cười lạnh, tuy rằng nàng không thích lôi chuyện cũ ra, nhưng nếu luận cung quy, Châu tần chắc là học càng không được giỏi đi? Dù A Uyển nàng cung quy học không giỏi đi chăng nữa, cũng chưa từng khi thân là tú nữ lại muốn đi ngự hoa viên cùng Hoàng thượng tài tử giai nhân ngẫu nhiên gặp mặt không phải sao?

Đã nói như thế A Uyển cảm thấy không cần nhẫn nhịn tiếp nữa, dẫu cho hoàng hậu phạt nàng thì thế nào, đã ức hiếp đến tận mức này nếu còn nhịn tiếp A Uyển sợ mình sẽ bị nội thương mất.

Ngay sau đó khóe miệng cong lên trào phúng một cái, nhẹ nhàng hướng Châu tần hành lễ: ”Châu tần tỷ tỷ nói như vậy, tỳ thiếp thực sự quá sợ hãi, việc học tập cung quy, tỳ thiếp cho dù giơ roi giục ngựa cũng không đuổi kịp Châu tần tỷ tỷ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.