Khi Ác Thiếu Xuyên Qua Thành Hoa Khôi

Chương 43




Loáng một cái, trong hai tuần Đào Chi Yêu đã làm cưỡng chế trị liệu cho Cung Nhã Thương đến lần thứ ba.

Cung Nhã Thương cũng ngày càng nghi ngờ, tuy hắn chẳng nhớ gì cả, nhưng trong đầu là những đoạn ngắn kỳ quái, còn có thân thể đau nhức làm hắn không thể không ngờ vực.

Nghĩ đến đủ loại biểu hiện kỳ quái của Đào Chi Yêu, Cung Nhõ Thương cuôl cùng cũng bấm số điện thoại quen thuộc, sau đó thản nhiên dặn dò: “Dạ Lang, thay tôi điều tra tư liệu về thư ký bên cạnh tôi. Trong vòng một tiếng phải cho tôi đáp án.”

Bên kia truyền đến giọng nói cung kính của Dạ Lang: “Đã biết, Hắc Đế. còn có gì dặn dò không?"

Cung Nhã Thương dừng một chút, xoa xoa cái trán ngày càng đau nhức của mình, cuối cùng nói: “Liên hệ vớì Dạ Phong cho tôi. Bảo hắn sắp xếp một Cân kiểm tra thân thể cho tôi. ”

Bên kia lập tức truyền đến tiếng lo lắng của Dạ Lang, “Hắc Đế, ngài làm sao vậy? Đã xảy ro chuyện gì?” Nghe Cung Nhã Thương nói muốn thu xếp bác sĩ đến kiểm tra, với hắn mà nói, đây chính là chuyện động trời.

Từ khi hắn đi theo Hắc Đế đến hôm nay, hắn chứa từng thấy Hắc Đế chủ động vời bác sĩ đến. Dù có bị thương nặng cũng gắng gượng, hoặc sau khỉ ngất xỉu mới được bon ho đưa đến bệnh viện.

Cho nên, nghe hắn nói như vậy, Dạ Lang trở nên rất kích động. Chẳng lẽ bọn họ đõ có sơ hở gì, khiến Hắc Đế bị kẻ thù

gây thương tích.

Cung Nhã Thương nhắm mắt lại, trongkhoảng thời gian này tinh thần hắn rất xấu,giống như đõ trải qua trâm trận huyết chiến,đầu nhức không thôi, giọng nói lãnh đạm nói: “Những thứ rác rưởi kia sao có thế đụng đến tôi, bỏ đi. Cho nên anh phải đi liên hệ ngay, tôi không muốn nghe nóì nhảm lần thứ hai nữa. ”

Dạ Lang sỢ hãi nói: “Đã biết Hắc Đế. Là lỗicủa thuộc hạ.” J Cung Nhã Thương khẽ hừnhẹ một tiếng, bình tĩnh dập điện thoại.

Trong đầu lại chợt lóe lên hình ảnh kỳ quái mà ghê tởm, đầu càng đau.

Sau khi tan làm, Cung Nhã Thương mƯỢn cớ có tiệc xã giao, để Đào Chi Yêu về trước. Mà hắn đi ngôi trên chiếc xe dài xa hoa từ tập đoàn Cung thị đến bệnh viện của một trong tứ đại hộ sĩ, Dạ Phong.

Cung Nhã Thương ngôi ghế sau, nhắm mẳt dưỡng thần.

Sau khi đến bệnh viện, Cung Nhã Thương đươc hưởng sự phục vụ tốt nhất, nằm trong phòng bệnh xo hoa nhất, một bác sĩ mặc áo trắng, trên mặt là đôi kính mắt, ánh mắt ấm áp, người đàn ông nhìn qua điềm đam mà lịch lãm xuất hiên trước cửa phòng bệnh.

Ánh mắt âm u của hắn nhìn Cung Nhã Thương, có chút suy ngẫm nói: “Tôi nghĩ của dời cũng không thể gặp được Hắc Đê điện hạ của chúng tôi ở bệnh viện. ”

Cung Nhã Thương lạnh lùng nói: “Anh nghĩ tôi muốn đến sao, mùi thuốc ở đây làm người ta ghê tởm buôn nôn.” Gần đây thân thể của hắn gỉống như không phải của hắn, chẳng những đau đớn mệt mỏi, mà còn thường xuyên muốn ói, đặc biệt là khi nhìn thấy đàn ông, trong đầu lại thoáng hiện lên hình ảnh, tất cả đều là chán ghét. Nếu còn cứ tiếp tục nhu vậy, có một ngày hắn sẽ tâm thần mất. Thiên sứ thần y Dạ Phong không muốn so đo với người buồn chán, rất nhanh liền nhập vai bác sĩ.

Mặc áo khoác màu trắng, trên cố là ống nghe bệnh, đi đến bên người Cung Nhã Thương đang nằm trên ghế sô pha mềm.

Dạ Phong nhìn sắc mặt của hắn, quả thật không giống khỏe mạnh như hẳn ngày thường, lúc này hắn xanh xao vàng vọt, hai gò má nối lên, hốc mắt lõm xuống, ngay cả râu cũng dài hơn.

Quả nhiên là bị tra tấn đến không còn hình người, chật vật không thôi.

Dạ Phong châm chọc nói: “Ngài như dạng quỷ thế này, là nghiện chơi với Dạ Hoàng, bu ối tối miệt mài quá độ, vui đến quên cả trời đất à?” Trong tứ đại hộ pháp cũng chỉ có Dạ Phong dám nói vậy với Cung Nhã Thương, vì Dạ Phong không giống như ba ngườikia, hắn được Cung Nhã Thương nuôi dưỡng và huấn luyện từ nhỏ, cũng là bạn của Cưng Nhã Thương. Lúc còn là bạn học với Cung Nhã Thương ở trường, hai người cùng chung chì hướng trong trường đại học, khó tránh được trở thành bạn tốt. Là vì bạn tốt mới trở thành một trong tú đại hộ pháp. Nhưng, Dạ Phong sau khi tốt nghiệp đại học y thì đi theobản nâng thiên phú của mình làm công việc bác sĩ yêu thích, mà Cung Nhã Thương lạighét nhất là bệnh viện và bác sĩ, cho nên, sau đó hoi người rất ít khi gặp mặt, nhưng tình cảm nhiều năm, sẽ không thay đôi. Cung Nhã Thương nghe hắn nói, hừ nhẹ một tiếng, cũng không đáp lại.

Dạ Phong tuy ngoài miệng đả kích hắn, nhưng tay bắt đầu kiểm tra ngũ quan của hắn, còn có nhịp tim, khí sắc.

Cung Nhõ Thương mệt mỏi từ từ nhắm hai mắt, thản nhiên nói: “Ta bị làm sao?” Hai hàng lông mày của Dạ Phong nhíu lại, tình trạng của hẳn rất giống người bị... Nhưng mà, hắn là Hắc Đế, người thường không ai dám đụng đến...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.