Khấp Huyết Trọng Sinh: Đại Giá Hạ Đường Khí Phi

Chương 6




Lời nói của Tam hoàng tử Lý Lân mạnh mẽ âm vang khiến cả văn võ trong triều cực kỳ ngoài ý muốn, lần này Hoàng đế bệ hạ chọn bốn vị Hoàng tử trước tiên đi tới chiến trường Tứ phương, nhìn như đột nhiên, kỳ thực lúc trước cũng đã có tin tức tiết lộ, bằng không Hộ bộ thượng thư và Binh Bộ Thượng Thư cũng không hành động thẳng thắn như vậy .

Thế lực khắp nơi trong Đế đô sau khi biết được chuyện này, cũng dồn dập tiến hành mưu tính. Tựa như Bát hoàng tử trước đối với Lý Lân nói, đối với chiến trường phía Bắc các thế lực khắp nơi cũng không coi trọng, phía Đông thứ nhì, hai phe Tây Nam đều được cho rằng là nơi lý tưởng tới nhất. Mà Nhị hoàng tử cùng Lục hoàng tử tuy rằng cướp được hai công việc béo bở này, nhưng cũng đem dã tâm của mình bạo lộ ra ngoài ánh sáng. Đồng thời, người ủng hộ phía sau bọn họ cũng sẽ mượn chuyện này mà bắt đầu chiến đội, phe phái văn võ đại thần trong triều đình Đại Đường cũng vì chuyện này mà biến thành rõ ràng trong ánh sáng.

- Lão tam, ngươi đã nghĩ kĩ chưa? Trẫm hi vọng quyết định này của ngươi đã trải qua đắn đo suy nghĩ.

Đường Hoàng trầm giọng hỏi.

- Nhi thần đã nghĩ kĩ càng. Nhi thần là Hoàng tử Đại Đường, có trách nhiệm thay thế phụ hoàng hướng tướng sĩ chiến đấu hăng hái nơi tiền phương đẫm máu tuyên dương hoàng uy Đại Đường ta. Huống chi phía Bắc tuy rằng hung hiểm, nhưng một khi thành công, công lao cũng là lớn nhất, nhi thần tại Đế đô không quyền không thế, ngốc ở trong cung tính mệnh cũng không an toàn. Nếu như trước sau đều là hung hiểm, nhi thần nguyện ý đi trước tới chiến trường phía Bắc hung hiểm nhất liều mạng một phen, dù là chết trận trên chiến trường, cũng không cô phụ một thân nam nhi huyết dâng trào.

Lý Lân dõng dạc nói.

- Tốt! Không hổ là con trai trẫm, không hổ là Hoàng tử Đại Đường ta. Lão tam, ngươi rất tốt!

Hoàng đế bệ hạ vẻ mặt khen ngợi nói. Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử, Tứ hoàng tử, Lục hoàng tử sắc mặt đồng thời âm trầm. Ánh mắt bí mật nhìn về phía Lý Lân cũng tràn đầy vẻ kinh dị.

- Tạ Phụ hoàng!

Lý Lân khom mình hành lễ. Đồng thời ánh mắt quét về phía các Hoàng tử khác, chỉ trong nháy mắt đã đoán được tâm tư những người này, trong lòng đồng dạng cười nhạt, nếu là địch nhân, vậy thì minh đao minh thương làm đi. Kiếp trước dạng người hung hãn tàn bạo gì chưa thấy qua. Cùng so sánh với những người đó, mấy Hoàng tử tranh đoạt ngôi vị thái tử vẫn là có chút quá non.

- Lão tam, lần đi tới phía Bắc, đường xá hung hiểm, Trẫm sẽ phái một gã Thiếp Giáp vệ bảo hộ an toàn bên người ngươi, hi vọng ngươi lần này đi tới phía Bắc, có thể giống như lời ngươi nói, tuyên dương hoàng uy Đại Đường ta.

Đường Hoàng là nhân kiệt làm sao không đoán được tâm tư mấy nhi tử. Đồng thời đau lòng nhưng cũng có chút chờ đợi mơ hồ. Đại Đường đang ở vào thời điểm biến cách kích liệt nhất, đủ loại hung hiểm sẽ ùn ùn xuất hiện. Lý Chấn Viễn tuy rằng thủ đoạn bất phàm, nhưng trên người hắn có một nhược điểm trí mạng. Đó chính là trọng tình. Người thường trọng tình nghĩa sẽ là nam nhân trung nghĩa tốt, thế nhưng là Đế vương, trọng tình chính là khuyết điểm trí mạng. Đến thế hệ bọn người Lý Lân này, hoàng thất Đại Đường vì bồi dưỡng người thừa kế càng ưu tú, rèn đúc lang tính cho các Hoàng tử, trực tiếp đem các Hoàng tử đấu tranh từ thâm cung chuyển dời đến trên triều đình. Lý Chấn Viễn tuy rằng đau lòng các con tự giết lẫn nhau, nhưng cũng khó có thể vi phạm ý chí toàn bộ hoàng thất .

- Tạ Phụ hoàng!

Lý Lân sắc mặt trầm xuống, trong lòng cũng không có kích động, ngược lại, còn thoáng có chút bất an. Dù sao Thiết Giáp vệ là Tiên Thiên Vương Tọa, nếu như hắn bất cứ lúc nào cũng mang theo bên người, Lý Lân không nắm chắc có thể giấu diếm được con mắt cao thủ Tiên Thiên . Nhưng bây giờ lại đang trên triều, Lý Lân không có khả năng cự tuyệt quan tâm của Hoàng đế bệ hạ , bằng không nhất định sẽ khiến cho phiền toái càng lớn hơn nữa.

Kế tiếp lâm triều khôi phục bình thường, Hoàng đế bệ hạ phát đi từng đạo mệnh lệnh, bắt đầu ở phạm vi trong toàn quốc điều binh lực tiếp viện cho chiến trường Tứ phương. Trong đó trợ giúp phía Bắc, quân tiên phong hai mươi vạn người đã đang hướng về phía Bắc Hắc Thủy tỉnh Hắc Thủy thủ phủ tập kết. Tiếp sau đó sẽ có gần trăm vạn đại quân liên tục không ngừng tiếp viện . Đại Đường thành lập năm trăm năm, cũng cùng Lang quốc phía Bắc đấu tranh mấy trăm năm, song phương trong lúc đó có thể nói là hiểu rõ, cũng tích tụ lượng lớn cừu hận. Trước đây Đại Đường bởi vì có Đại Diễn Tông ở đằng sau tọa trấn, Hoàng triều Thần Lang liền chưa từng tham dự vào, chỉ dám cổ động mấy nước trung cấp phụ thuộc Hoàng triều hành động. Muốn từng bước xâm chiếm quốc thổ Đại Đường, nhưng mỗi lần âm mưu đều bị Đại Đường đánh nát. Thế nhưng lần này bất đồng. Đại Đường từ Đại Diễn Tông độc lập đi ra, muốn tiến giai cao cấp Hoàng triều. Tứ phương Đại Đường tam đại cao cấp Hoàng triều cũng sẽ không ngồi yên không để ý đến. Dù sao Đông Bắc địa vực tài nguyên hữu hạn, nhiều thế lực lớn xuất hiện có nghĩa lợi ích mọi người được phân chia phải giảm thiểu. Dù cho Đại Đường đã vượt qua trước đây, thế nhưng năm trăm năm truyền thừa cùng hơn một nghìn năm thậm chí mấy nghìn năm phát triển so sánh với cao cấp Hoàng triều vẫn có chênh lệch rất lớn .

Lần lâm triều này, Hoàng tử giám quân chỉ là chuyện nhỏ, chân chính đại sự là Hoàng đế bệ hạ tuyên bố lệnh động viên toàn quốc. Toàn quốc mười hai tỉnh, từng tỉnh quy mô trú quân đều sẽ mở rộng gấp hai đến gấp ba. Một khi Đại Đường lệnh động viên kết thúc, Đại Đường sẽ nắm giữ được hơn ngàn vạn chiến sĩ mang giáp.

Nhìn Hoàng đế bệ hạ bố trí mệnh lệnh đâu vào đấy, toàn bộ cỗ máy chiến tranh Đại Đường bởi vì mệnh lệnh của hắn mà tự động vận chuyển lại, Lý Lân cũng không tự chủ bị thần thái tự tin của hắn hấp dẫn.

Cho mình xin 5zen rồi đọc tiếp :D

Nam nhi làm như vậy, việc thiên hạ một lời liền có thể quyết định!

Kết thúc tảo triều, Lý Lân đang chuẩn bị hồi cung.

- Lão tam, được a! Không nghĩ tới ngươi ẩn dấu sâu như vậy , chúng ta đều xem nhẹ ngươi!

Thanh âm Đại hoàng tử âm trầm ở phía sau Lý Lân vang lên.

- Chuyện ngươi xem nhẹ còn nhiều. Lẽ nào Bổn hoàng tử còn có nghĩa vụ từng việc hướng ngươi giải thích!

Lý Lân cước bộ không dừng, vẻ mặt khinh thường nói.

- Ngươi đứng lại đó cho ta, ngươi như thế nào cùng anh cả nói chuyện như vậy?

Đại hoàng tử sắc mặt đỏ lên, có chút thẹn quá thành giận nói.

Lý Lân ngừng cước bộ, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị xoay người lại nhìn hắn.

- Không nên cùng ta nói cái gì anh cả, ngươi xứng sao? Còn có, chuyện lúc trước ta sẽ không giảng hoà, ngươi tốt nhất cầu khẩn không nên cho ta cơ hội.

Lý Lân nghĩ đến thân thể tiền nhậm uất ức mà chết, trong ánh mắt hiện lên một vệt sát khí.

- Ngươi... Ngươi... Làm càn. Đừng tưởng rằng có Thiết Giáp hộ vệ bên người là có thể làm càn. Bổn hoàng tử không sợ nói cho ngươi biết, Thiết Giáp vệ mặc dù là Tiên Thiên cao thủ, nhưng cũng không phải hoàn toàn đúng, bởi vì bọn họ chỉ là khôi lỗi của Hoàng thất, Tiên Thiên Vương tọa cấp bậc khôi lỗi. Như vậy, Thiếp Giáp vệ nuốn bảo vệ ngươi chu toàn sợ rằng vẫn rất khó khăn. Dù sao ở đây cách Hắc Thủy phủ cả ngàn dặm.

Đại hoàng tử âm trầm nói.

Thần sắc Lý Lân khẽ động, lần trước hắn cảm thấy Thiết Giáp vệ này có chút không bình thường, hiện tại rốt cục nghĩ thông suốt, nguyên lai khí tức trên người những Thiết Giáp vệ này có chút mơ hồ không tự nhiên, cùng so sánh với khí tức êm dịu Tiên Thiên cao thủ thế lực khác có chút khác biệt rất nhỏ . Nhưng bởi vì lúc đó thế cục khẩn trương, lại thêm vấn đề thực lực của hắn, căn bản nhìn không ra Thiếp Giáp vệ này đều là khôi lỗi. Hiện tại Đại hoàng tử vừa nói, hắn mới hiểu được vì sao Hoàng thất có thể đem Tiên Thiên cao thủ kiêu căng khó thuần huấn luyện thành vệ đội.

- Đại hoàng huynh, Tam hoàng đệ đã muốn đi trước giám quân chiến trường phía Bắc, huynh làm huynh trưởng, không nói vài câu cố gắng thì thôi, lại nói ra loại lời này, thực sự làm mất mặt Hoàng tử chúng ta.

Nhị hoàng tử yếu ớt mở miệng. Lời tuy khó nghe, thế nhưng ngữ khí hết sức chăm chú.

- Lão nhị, ngươi đừng ở đây giả làm người tốt. Chuyện ngươi cùng lão Lục mơ ước vị trí thái tử Bổn hoàng tử vẫn chưa cùng các ngươi tính sổ đâu. Hừ! Bổn hoàng tử mới là người thừa kế dòng chính, các ngươi dù có hợp tác với nhau, cũng không làm nên trò trống gì đâu.

Đại hoàng tử nổi trận lôi đình.

- Đại Đường ta lấy lập hiền không lập trưởng. Đại hoàng huynh, thứ cho đệ nói thẳng, ở trên người huynh, đệ thật sự không thấy chỗ nào tài đức sáng suốt. Tưởng muốn giáo huấn đệ, huynh vẫn nên học tập thêm một ít nữa đi!

Nhị hoàng tử sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn nói.

- Hừ! Miệng lưỡi lợi hại, địa vị Bổn hoàng tử há có thể bị các ngươi lay động. Lão nhị, lão Lục, là hoàng huynh ta nhắc nhở các ngươi một câu, phía Tây cùng phía Nam thực sự là chỗ tốt sao? Cao cấp Hoàng triều cái nào đơn giản, chỉ cần bọn họ tham dự vào trong đó, tuy chiến trường nhỏ nhưng cũng cực kỳ hung hiểm. Ha ha, hoàng huynh ta chờ mong biểu hiện của các ngươi.

Đại hoàng tử kiêu ngạo rời đi. Nhị hoàng tử cùng Lục hoàng tử sắc mặt đều biến đổi. Lấy tính cách Đại hoàng tử có thể nói ra những lời này, nói rõ hắn có khả năng nắm giữ đồ vật gì đó bọn họ không biết. Điều này khiến cho bọn họ trầm tư.

- Hắc hắc, các ngươi cũng phải cẩn thận, Bổn hoàng tử sẽ ở trong hoàng cung đợi tin tức thất lợi của các người.

Tứ hoàng tử nhìn có chút hả hê. Đặc biệt là ánh mắt nhìn về phía Lý Lân tràn đầy một vệt oán độc không che dấu được.

Lý Lân lười theo chân bọn họ tính toán. Ở chỗ này đấu võ mồm còn không bằng trở về dành thời gian luyện võ! Hiện tại Thuần Dương chân khí của hắn đã rót đầy đan điền, bước tiếp theo chính là đột phá đan điền, bắt đầu mở khiếu huyệt cơ thể . Đây là một bước trọng yếu nhất của Luyện Tinh Hóa Khí, cho dù Lý Lân có đan dược sung túc chống đỡ, bây giờ cũng không dám liều lĩnh đi trùng kích. Dù sao những thứ này đều không có kinh nghiệm, làm sao để trùng kích khuyết huyệt đều cần chính hắn đi tìm tòi.

Tại cửa Cảnh Thái cung, Bát hoàng tử nhanh chóng đuổi theo hắn.

- Tam ca, huynh có tính toán gì không?

Bát hoàng tử hỏi.

- Còn có thể có tính toán gì, nhanh chóng chuyển động thân thể lên đường thôi! Hiện tại toàn quốc tổng động viên, Phụ hoàng sẽ không cho chúng ta nhiều thời gian chuẩn bị.

Lý Lân cười nói.

- Tam ca thực sự không lo lắng sao? Đây chính là chiến trường phía Bắc hung hiểm nhất, hơn nữa có tin tức nói, Hoàng triều Thần Lang rất có khả năng đã tham dự vào trong đó. Hoàng triều Thần Lang thế nhưng đã thành lập vượt quá nghìn năm cao cấp Hoàng triều. Chúng ta thật sự là đối thủ sao?

Bát hoàng tử lo lắng nói.

- Không cần lo lắng, là phúc thì không phải là họa, là họa thì không tránh khỏi. Hơn nữa, trực giác nói cho ta biết, lần hành trình tới phía Bắc này còn không cần mạng của ta. Bất quá bây giờ ta ngược lại có một chuyện muốn phiền đệ.

Lý Lân ngẫm lại nói.

- Tam ca mời nói, nếu có thể giúp đỡ, tiểu đệ nghĩa bất dung từ.

Bát hoàng tử tinh thần chấn động nói.

- Hành trình tới phía Bắc lần này của ta chỉ sợ không phải trong thời gian ngắn có thể quay về được. An toàn của Cảnh Thái cung liền phiền đệ chiếu cố. Nhất là thị nữ Dao Cơ của ta, đừng để nàng chịu chút thương tổn nào .

Lý Lân trầm giọng nói.

- Là việc này?

Bát hoàng tử vẻ mặt kinh ngạc nói.

- Đương nhiên, ta trong hoàng cung đắc tội không ít người, sợ rằng những người này sẽ không thoả mãn đối phó với một mình ta. Mọi người trong Cảnh Thái cung đều vô tội, ta không muốn bọn họ bị liên lụy.

- Không nghĩ tới Tam ca lại trọng tình trọng nghĩa đến như vậy, yên tâm đi, tiểu đệ đáp ứng huynh, tại trước lúc huynh quay về, chắc chắn bảo đảm Cảnh Thái cung an toàn. Đây là hứa hẹn của nam nhân .

Bát hoàng tử nghiêm trang nói.

Lý Lân nhịn không được cười lên, xem ra tiểu chính thái vẫn đối với chuyện mình lần trước nói hắn không phải nam nhân còn canh cánh trong lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.