Đánh giá: 8/10 từ 29 lượt
(Nàng vốn phúc hắc đáng yêu: Yêu phi đột kích)
Convert: Rich92
Editor: Tịch Ngữ (Tiểu Ngữ)
Hắc manh thần côn trạch nữ (*) xuyên qua thành loli bảy tuổi, liên tục giả đáng yêu, giả ngoan hiền, giả heo ăn thịt hổ, lừa dối đem người khác làm bia đỡ đạn bán cho kẻ địch, thuận tiện thu đàn em xây dựng tổ chức, nhận thức cha nuôi ôm bắp đùi giành giật bảo bối, nuông chiều mĩ nhân phu quân, đồng thời cũng được chồng yêu chiều vui sướng.
(*) Hắc = phúc hắc, bụng dạ đen tối; manh = đáng yêu, láo cá; thần côn = tinh ranh, thông minh; trạch nữ = những cô gái không thích ra khỏi nhà.
Ngoài ra, mặc kệ ngươi có tin hay không, trái lại ta tin.
✤ Giới thiệu:
Vừa mới xuyên qua, nàng đã bị cha ruột nhét vào trong rương lễ vật bán vào nhà hắn, trở thành hình tượng vượng phu dược cho ma ốm.
Vốn định hồ đồ sống qua ngày, chờ đến khi trưởng thành thì du ngoạn tha phương, ai ngờ đại thiếu gia quá đẹp trai, làm cho người ta muốn che chở… Được rồi, nàng quyết định, chữa hết bệnh cho hắn, bồi dưỡng thân thể hắn thật tốt.
Gì? Ngươi dám bắt nạt hắn?
Làm một cái bù nhìn nguyền rủa ngươi, ai kêu ngươi tinh lực biến thái.
Hả? Ngươi dám sỉ nhục hắn?
Vẽ một cái kí hiệu hoa đào lên người ngươi, khiến cho ngươi vẫy gọi nhiều đóa hoa thối rữa.
Hắc? Ngươi dám đụng đến hắn?
Ta dời phong thủy nhà ngươi, cho ngươi phá sản, cả đời luôn gặp chuyện không may! ^^
Đồn rằng, hắn bị tà ma nhập thân, cho nên những người gần hắn sẽ gặp huyết quang tai ương.
Đồn rằng, dung mạo hắn xấu xí như quỷ, cho nên cả ngày đều mang mặt nạ gặp người khác.
Đồn rằng, hắn là thiên sát cô tinh, cho nên được định trước cả đời này đều sống cô độc, mạng sống không dài…
Thì ra hắn không thèm để tâm mấy chuyện đó, hắn chỉ nguyện làm một người sống ẩn dật không bị người khác chú ý, là ma ốm trong con mắt người đời, cho đến khi gặp được nàng…
Vì nàng, hắn muốn phá bỏ hết thảy, nói cho người đời đều biết mọi thứ chỉ là giả, vì nàng tạo nên một mảnh trời riêng!
Sau đó, trời sụp đổ, lời đồn thay đổi —–
Hắn trong mắt mọi người, phong hoa tuyệt đại, y thuật cao siêu, hoàn hảo không tỳ vết, thay đổi như chong chóng phúc thủ vì vũ (*), đối với mọi người không hề nể mặt, chỉ độc cưng chiều nàng vô hạn, không tiếc làm nghiêng trời lệch đất.
(*) Phiên thủ vi vân, phúc thủ vi vũ (Ngửa tay làm mây, lật tay làm mưa)
✤ Quy tắc của thiếu gia: Tiểu Nha Đầu ăn cơm, chính mình đút. Ổ chăn của Tiểu Nha Đầu phải do chính mình ủ ấm. Tiểu Nha Đầu đi đường phải do chính mình ôm. Tiểu Nha Đầu thích cái gì, chính mình sẽ cho nàng…
✤ Trích lời của thiếu gia:
“Cưu Nhi chính là độc nhất vô nhị. Ở trong lòng ta, không có ai có thể so sánh được.”
“Các ngươi không có ai hiểu rõ nàng, nhưng ta lại hiểu, lại biết. Chỉ có một mình ta, duy nhất một mình ta, các ngươi dựa vào cái gì mà dám tranh giành với ta?”
“Có một loại người giống như độc dược, một khi dính vào, đừng hòng giải được. Mà nàng chính là độc dược ngọt ngào nhất trên thế gian này, biết rõ là vạn kiếp bất phục, ta vẫn tình nguyện trầm luân vào đó, như con thiêu thân lao đầu vào lửa, không hề hối tiếc.”
“Từ khi nàng đưa tay về phía ta, nói với ta ‘ngươi đáng giá nhất’, cùng lúc ấy, trong lòng ta có một hạt giống được chôn xuống không thể xóa nhòa, rất nhiều lần đầu tiên bị nàng phá vỡ, mà ta lại nguyện ý vì nàng phá vỡ, cho dù muốn ta dâng lên tính mạng này, ta cũng không ngần ngại.”
[Một chọi một, đáng yêu cưng chiều khôi hài, ấm áp. Cả hai đều mạnh, cả hai đều sạch.]
Bình luận truyện