Khai Giảng Ngày Ấy Tôi Chẳng Biết Xấu Hổ Phát Tín Hiệu Tìm Bạn Trăm Năm Với Lính Gác

Chương 5: Nhóc con báo ân




Đàm gia, gia tộc nổi danh ở Lạc Dương, không phải bởi vì giàu có nhất nhì nước, mà là bởi vì Đàm gia có ba mỹ nhân.

Đàm lão gia Đàm Phan An, anh tuấn phong độ, đẹp hơn Phan An, cưới một vợ và hai thiếp, đáng tiếc thê thiếp đều mất sớm, chỉ sinh hạ ba vị thiên kim, không thể sinh con trai cho ông.

Ba vị nữ nhi đã lớn, sắc đẹp chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, tuy rằng tính tình có điểm bất đồng nhau, nhưng đối với cha, các nàng đều rất hiếu thuận, không trách dù có bao nhiêu danh môn quý công tử đưa người tới cửa cầu thân, Đàm lão gia đều nhẹ lời khéo léo từ chối, chỉ nói nữ nhi còn nhỏ, luyến tiếc để cho các nàng lấy chồng sớm như vậy.

Đại đa số mọi người đều quân tử, thực thức thời, vô phương thôi! Nếu nói tuổi còn nhỏ quá, vậy thì chờ tam mỹ nhân lớn hơn một chút, trở lại cầu thân là được, vẫn còn cơ hội!

Nhưng là, không phải ai cũng đều quân tử như vậy!

Nghe nói, tể tướng đương triều Chu Lệ rất háo sắc, trong tướng phủ mặc dù đã có vô số mỹ nhân, vẫn vơ vét mỹ nhân chung quanh vào phủ. Tri phủ mới nhậm chức một năm ở Lạc Dương là Trần Định Bang, chính là học trò của Tể tướng Chu Lệ, là một tên “thượng đội hạ đạp” (nịnh người ở trên, hà khắc với người ở dưới), một lần ngẫu nhiên, nhìn thấy thứ nữ Đàm gia Đàm Ngu Cơ, lập tức giật nảy mình, sau đó cũng nghe đồn biết tam đại mỹ nhân Đàm gia.

Vì nịnh bợ Chu Lệ, Trần Tri phủ sai người vẽ bức họa mỹ nhân, cho người đưa tới kinh thành dâng cho Chu Lệ, cũng ở trong thư cố tình nhắc đến ba vị nữ nhi Đàm gia như tiên nữ giáng trần, trên trời dưới đất vẻn vẹn chỉ có ba mỹ nhân này, ý tứ muốn đưa tới Tướng phủ.

Đồng thời Trần Tri phủ đến Đàm gia, bỏ ra ba trăm lượng bạc làm sính lễ, chỉ đơn giản báo cho biết tướng gia muốn "Cưới" ba vị tiểu thư làm thiếp, liền muốn đem người mang đi. Vốn tưởng rằng dễ dàng, ai ngờ, lọt vào chuyện của ái nữ, Đàm lão gia nhất quyết cự tuyệt.

Đàm lão gia dùng lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt làm cho Trần Tri phủ không có mặt mũi, cản trở tiền đồ của hắn, vì thế hắn liền động chân động tay, làm xuất hiện tội danh cấu kết với đạo tặc, đem tất cả tài sản Đàm gia sung công, cũng bắt giữ Đàm lão gia để tra xét.

Đàm lão gia vì bảo vệ bàn thờ tổ tiên, nợ nần chồng chất, rơi vào cảnh nhà chỉ còn bốn bức tường, cuối cùng, còn vướng vào tù tội, cho nên giận dữ đến sinh bệnh, ốm đau trong lao ngục.

Gia cảnh đang êm đẹp bỗng biến động, ba tỷ muội Đàm gia trước kia sống an nhàn sung sướng, vì nghĩ cách cứu cha ra, vì khôi phục Đàm gia, chia ra ba đường.

Đại tỷ Đàm Tây Thi, ở lại Trần Tri phủ, nghĩ biện pháp kiếm tiền nuôi sống một đại gia đình; nhị tỷ Đàm Ngu Cơ giả xấu bán mình tới phủ tướng quân, mục đích thuyết phục Hỏa tướng quân gật đầu đồng ý cùng chống lại Tể tướng, giúp phụ thân các nàng rửa sạch oan khuất; tiểu muội Đàm Chiêu Quân có chút công phu quyền cước thì đến gặp chủ nợ là Bích Liễu sơn trang tìm cách thương lượng, tranh thủ càng nhiều thời gian càng tốt.

Chỉ hy vọng tất cả mọi chuyện còn chưa quá muộn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.