Khách Qua Đường Vội Vã

Chương 30: Mấy trò đùa giỡn kia, anh một vừa hai phải thôi




Chỉ có bản thân Nhậm Kiệt biết rõ, dựa vào lực tiên hồn, cảm giác cực mạnh, ngay khi lông chim của Kim Sí Đại Bằng bay ra, Nhậm Kiệt đã có cảm giác.

Đó là một loại cảm giác kỳ diệu, khó mà nói thành lời, tựa như cảm giác của người bị súng nhắm ngắm trúng trên chiến trường, ở nơi Trái Đất ban đầu, nháy mắt cả người liền căng thẳng.

Bùm... Lúc này Hỏa Long ở gần nhất, khẽ động đã ngưng kết thân thể thực chất ngăn cản lông chim kia. Nhưng thân thể Hỏa Long bùm một cái đã bị xuyên thủng, nhưng không ảnh hưởng lớn tới lông chim, mọi chuyện như xảy ra cùng một lúc.

Đây là tốc độ, tốc độ của lông chim kia vượt quá Tiên khí thượng phẩm bình thường, là tốc độ cực nhanh vô hạn dưới nắm giữ lĩnh vực quy tắc.

- Diệt Tiên Ấn. Hiện tại, cảm thấy làm gì cũng không kịp, tựa như người thường gặp phải viên đạn bắn vào đầu, cũng không có khả năng tránh né. Ngay cả Nhậm Kiệt, dưới tốc độ thế này cũng cảm thấy mình làm gì cũng phí công. Nhưng mà Nhậm Kiệt không bỏ cuộc, bởi vì hắn biết, tốc độ như vậy là bởi hiện tại bọn họ đang trong lĩnh vực quy tắc của Kim Sí Đại Bằng.

Bây giờ mình không đạt tới cùng cảnh giới, không thể dựa vào lực lượng ngang cấp để chống lại, cho nên hắn tùy tiện bắn ra một cái lông chim liền trở nên bất lực như vậy.

Nhưng lực tiên hồn của Nhậm Kiệt từng đạt trình độ Đại La Kim Tiên, từng cảm nhận trạng thái nắm giữ quy tắc, cho nên nháy mắt lực tiên hồn nhanh chóng khống chế lực lượng, pháp lực xung quanh.

Diệt Tiên Ấn vẫn luôn được nghiên cứu, không ngừng ngưng tụ, nháy mắt hình thành trước ngực Nhậm Kiệt, dù chỉ ngưng tụ không tới 5 phần, nhưng đã rất là kinh người.

Trước ngực Nhậm Kiệt hình thành Diệt Tiên Trận phiên bản thu nhỏ, không, nó càng phức tạp, huyền diệu hơn cả Diệt Tiên Trận.

Oành.... Ầm ầm, lông chim màu vàng đụng vào Diệt Tiên Ấn.

- Phụt... Nhậm Kiệt cảm giác ngực bị đụng thật mạnh, người muốn vỡ vụn, bắn ra đằng sau, tốc độ nhanh đến cực hạn, mang tới tổn thương khó tưởng. Nhậm Kiệt phun máu điên cuồng, kèm theo cả bã vụn nội tạng, ngực lõm vào, cả người không ngừng vỡ vụn.

Nhưng mà, Diệt Tiên Ấn chưa hoàn toàn bùng nổ cũng thế, ngay cả lông chim của Kim Sí Đại Bằng bắn ra cũng dần vỡ vụn biến mất trước Diệt Tiên Ấn.

- Sao lại thế được, đó là lông chim bản thể của ta, còn phóng ra trong lĩnh vực quy tắc của mình, uy lực không kém hơn bản thân ta ra tay toàn lực, dù nói trận pháp của ngươi rất mạnh, còn có Tiên khí thượng phẩm cản trở, nhưng không thể như vậy... Kim Sí Đại Bằng cũng chấn động không thể tin nổi, đang bị Ngưu Lão Nhị tung vó đạp bay, sừng đụng, văng ra ngoài mấy trăm dặm.

Nhìn như chỉ là một cái lông chim, nhưng hắn là tồn tại thế nào, đối phương liên tiếp làm ra chuyện khiến hắn không ngờ tới. Hắn biết chuyện không đúng, bởi vì sợi lông chim đó là thuộc bản thể của hắn. Ở chỗ phân thân này chỉ có tổng cộng 3 cái, uy lực vượt qua một chiêu toàn lực của Đại La Kim Tiên sơ kỳ, làm sao cũng không ngờ, dưới tình huống như thế mà đối phương vẫn không chết.

Mà hắn chỉ nhận được một ít ký ức dùng chung cho các phân thân từ bản thể, có điều nó rất nhỏ, mà trong trí nhớ đó thì Nhậm Kiệt chỉ là một tên gia chủ nhỏ bé chưa đến Pháp Thần Cảnh. Dù tạo sóng tạo gió ở Minh Ngọc Hoàng Triều, nhưng Minh Ngọc Hoàng Triều tính là gì chứ, ngay cả đại giáo vô thượng ở đại thế giới, đừng nói bản thể của Kim Sí Đại Bằng, ngay cả phân thân của hắn lúc này cũng không thèm nhìn.

Nhưng mà hôm nay Nhậm Kiệt lại có thể ngăn cản một đòn của hắn, thật là khó tin.

Bùm... Bùm... Oành... Tuy rằng Nhậm Kiệt cản được, nhưng thân thể bị đánh bay ra, đụng mạnh vào trận pháp.

Vừa nãy Diệt Tiên Trận đã bị Nhậm Kiệt bắt đầu phá giải, rung chuyển, hắn bị đánh vào, Diệt Tiên Trận liền có xu thế sụp đổ.

Thẳng đến lúc này, bên trong Diệt Tiên Trận cũng xuất hiện biến động lớn.

- Đó là? Nhậm Thiên Hành vẫn lẳng lặng bên trong cũng đứng lên, không thể tin nổi nhìn lực lượng đại trận trên bầu trời bắt đầu hỗn loạn, trận pháp dao động.

Các lực lượng không ngừng công kích đám người Hắc Long Tiên Vương cũng dần tan vỡ, các loại quy tắc trói buộc, áp chế cũng dần tan biến.

- Ha ha.... Đại trận xảy ra vấn đề, trời cao giúp ta... Nha... Hắc Long Tiên Vương cũng nhận ra Diệt Tiên Trận có vấn đè, dù đang bị thương nặng, nhưng người đạt đến cảnh giới này thì đã hùng mạnh khó tưởng, trừ khi có lực lượng mạnh mẽ hơn, bằng không thật là quá khó hủy diệt. Lúc này thân thể to lớn của Hắc Long Tiên Vương vùng lên, không ngừng đụng vào, xé nát Diệt Tiên Trận.

Phượng Hoàng Tiên Vương vốn còn muốn khuyên Hắc Long Tiên Vương chờ đã, nhưng tiếp theo nhìn thấy Hắc Long Tiên Vương không bị công kích, trận pháp xung quanh vỡ nát, cũng liền lập tức tế ra pháp bảo, đụng mạnh lên trên.

Oành ầm ầm.... Tựa như lâu đài sụp đổ, Diệt Tiên Trận giam cầm bọn họ mấy chục năm liền dần dần tan vỡ.

- Khụ... Nhậm Kiệt ho mạnh, phun một ngụm máu. Còn may là hắn, đổi lại người khác, ngay cả Đại La Kim Tiên thì vừa rồi cũng đã bỏ mạng. Nhưng hắn cản được, cũng coi như thấy được lực lượng hùng mạnh của Tiên Vương. Nếu như không phải bản thể bị Ngưu Lão Nhị cuốn lấy, hậu quả sẽ càng đáng sợ.

Chuyện gấp rút nhất là hoàn toàn phá vỡ Diệt Tiên Trận, Tặc đạo nhân đã nói, những Tiên Vương khác bị nhốt trong đó, phải thả bọn họ ra trước....

Oành... Nghĩ tới đây, Nhậm Kiệt khống chế lực tiên hồn, thúc đẩy trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đến cực hạn, tạo thành công kích trầm trọng nhất lên Diệt Tiên Trận. Nhậm Kiệt cầm chủ kỳ, phá bỏ phong tỏa cuối cùng, hoàn toàn hủy diệt Diệt Tiên Trận.

Diệt Tiên Trận ầm ầm hủy diệt, Nhậm Kiệt đứng trên không, lập tức nhìn thấy một con rồng đen khổng lồ, còn có một con Phượng Hoàng, đồng thời còn một con Kỳ Lân sắp chết miễn cưỡng mở mắt, chỉ là muốn nhìn ra thế giới bên ngoài đại trận, nhìn tới đại thế giới Táng Tiên, càng vô cùng đau thương. Đến cảnh giới này, vừa nhìn đại thế giới Táng Tiên liền biết đã xảy ra chuyện gì, biết rõ thế giới này cũng như nó, đã đi đến diệt vong.

- A... ngươi... ngươi là... Mà lúc này, giật mình nhất không ngoài Nhậm Thiên Hành, chầm chậm đứng lên, hai tay run run, không thể tin nổi nhìn người trẻ tuổi phá vỡ Diệt Tiên Trận. Hình dạng thay đổi một chút, nhưng vẫn có thể nhìn rõ ràng lai lịch, nhất là nhẫn trữ vật trong tay Nhậm Kiệt, càng là dấu hiệu của gia chủ Nhậm gia.

- Kiệt... Nhậm Kiệt... con ta... đây... đây là thật sao? Nhậm Thiên Hành tung hoành trong thiên địa, cũng là người xuyên qua hai giới, không phải hạng chưa từng trải, nhưng lúc này hoàn toàn không khống chế được, không thể tin nổi vào mắt mình, không nhịn được xoa xoa mắt.

Vừa xoa, nước mắt cũng rớt ra. Ai nói anh hùng không đổ lệ, ai nói đàn ông không được khóc.

Cử động khác thường của Nhậm Thiên Hành, lập tức làm Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương chú ý, người ngoài thần bí này rất mạnh, nhận được lực lượng của Hình Vẫn Tiên Vương, không kém bọn họ bao nhiêu, trước giờ vẫn luôn bình tĩnh, sao lại như thế?

Hơn nữa, hình như hắn biết người này, là ai? Nghe Nhậm Thiên Hành gọi Nhậm Kiệt là con ta, bọn họ càng bị dọa. Con trai, người phá vỡ Diệt Tiên Trận cứu ra bọn họ, lại là con của hắn.

- Chết đi! Ngay lúc này, Kim Sí Đại Bằng Tiên Vương lại ra tay, đối với người trẻ tuổi ngăn cản được mình công kích, còn phá vỡ Diệt Tiên Trận, hắn đã nổi đầy sát ý.

Ầm ầm chấn văng Ngưu Lão Nhị, không muốn dây dưa nữa, trực tiếp tiêu diệt kẻ kia. Tiêu diệt hắn, diệt sạch những kẻ khác đã suy yếu, nếu không phải sợ những người kia phản công cuối cùng làm tổn thương đến phân thân trọng yếu này, hắn đã sớm muốn ra tay. Hiện tại Diệt Tiên Trận đã bị hủy, vậy nhất định phải xuống tay.

Kim Sí Đại Bằng Tiên Vương vừa đánh tới, nháy mắt trời đất đổi sắc, mọi thứ như ngừng lại.

- Kẻ nào dám đụng tới con ta. Oành... Nhậm Thiên Hành lập tức vận chuyển lực lượng, vung tay đánh một đoàn tiên khí vào cơ thể Hình Vẫn Tiên Vương, tiếp tục duy trì Hình Vẫn Tiên Vương sống sót, còn hắn cũng xông lên.

- Kim Sí Đại Bằng, thằng khốn nạn kia, biết ngay là ngươi giở trò. A! Hắc Long Tiên Vương gầm lên, vung vuốt xông tới. Lúc này bọn họ cũng nhìn ra, là Nhậm Kiệt phá trận cứu bọn họ, mặc kệ là vì chuyện này, hay là Kim Sí Đại Bằng tính kế, hắn cũng sẽ không đứng ngoài nhìn, lập tức bùng nổ đánh ra.

Không chỉ hắn, Phượng Hoàng Tiên Vương còn động đậy được cũng lập tức ra tay.

Bởi vì Kim Sí Đại Bằng là kẻ địch chung, mặc kệ từ mục đích nào, đều phải lập tức tấn công.

Đáng tiếc, bất kể là Nhậm Thiên Hành muốn cứu Nhậm Kiệt, hay là Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương giận dữ muốn báo thù, bọn họ đều bị nhốt mấy chục năm, mỗi người đều mang theo thương tích, còn không phải bị thương bình thường. Tốc độ của Kim Sí Đại Bằng lại vượt xa bọn họ, cho nên dù là cùng cấp bậc, cùng là năm đại Tiên Vương, nhưng rõ ràng không theo kịp.

Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương còn đỡ, dù sao đã thoát ra, lúc này toàn lực ra tay, dù không được cũng không có gì. Nhưng mà Nhậm Thiên Hành thì khác, đột nhiên phát hiện Diệt Tiên Trận bị phá, người phá trận lại là kẻ mà hắn gõ vỡ đầu cùng không ngờ tới, con trai của mình, Nhậm Kiệt.

Mà bây giờ nhìn Kim Sí Đại Bằng muốn đánh giết Nhậm Kiệt, hắn toàn lực ngăn cản, nhưng đã không kịp, lúc này cả người hắn muốn thiêu đốt, thiêu đốt hoàn toàn.

Dù bị nhốt lâu như thế, luôn chờ chết, thậm chí đã từ bỏ hy vọng, trước giờ hắn cũng không giận dữ, vội vã như thế.

- Tránh ra, Nhậm Kiệt, mau tránh ra. Kim Sí Đại Bằng, ngươi dám, ngươi dám... Nháy mắt lực tiên hồn bùng nổ, âm thanh truyền vào đầu mọi người.

Kim Sí Đại Bằng không hề để ý, giết, bởi vì Ngưu Lão Nhị xuất hiện, lúc này hắn đã một bụng lửa giận, tức giận vì đối mặt với Ngưu Lão Nhị không thể hả giận được. Chuyện này vẫn luôn đè trong lòng hắn, nhưng người khác không biết, hôm nay bị Ngưu Lão Nhị mắng, hắn muốn giết, giết, giết...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.