Kết Hôn - Ly Hôn

Chương 1: Cẩm Giang tứ huynh đệ




Trong lúc suy tư, đột nhiên Tề Nhạc cảm giác tay mình mát lạnh, tay hắn cầm chặt long trảo của Hải Như Nguyệt đã biến đổi rồi, lần đầu tiên hắn phát hiện, ngón tay của Hải Như Nguyệt lại thon dài như thế, bàn tay mềm mại nhưng tràn ngập lực lượng, cầm trong tay thoải mái không nói nên lời.

Hải Như Nguyệt như không có xảy ra chuyện gì, ánh mắt nhìn qua chiến trường, nhưng nàng cầm chặt tay Tề Nhạc làm cho Tề Nhạc có cảm giác khác thường.

Bên hông đau xót, thiếu chút nữa Tề Nhạc hét thành tiếng, không biết Minh Minh từ lúc nào tới gần hắn, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, bờ môi khẽ nhúc nhích, âm thanh như có như không truyền vào tai.

- Tôi rời đi trong thơi gian ngắn anh đều làm những chuyện này sao? Anh cùng chị Như Nguyệt...

Trong nội tâm Tề Nhạc hô to oan uổng, nhưng hắn chưa bao giờ luyện qua môn truyền âm nhập mật này, mà Hải Như Nguyệt lại ở bên người, còn không biết nên trả lời với Minh Minh ra sao. Đành phải đưa ra ánh mắt đáng thương nhìn nàng. Thì ra được mỹ nữ chú ý không phải hạnh phúc. Mình bây giờ đứng ngồi không yên rồi.

Bất luận là cùng Hải Như Nguyệt hay là Minh Minh, đều cảm giác có vài phần ái muội, nhưng không có chân thật, từ góc độ nội tâm mà nhìn, đương nhiên Tề Nhạc có thiên hướng với Minh Minh không tệ với mình nhất, nhưng không biết vì cái gì, những ngày gần đây hắn có cảm giác trái tim Hải Như Nguyệt ngoài lạnh trong nóng, phi thường cô đơn. Thời điểm cầm chặt tay của nàng, cảm giác cô tịch bất lực kia càng rõ ràng hơn. Cho dù là nữ nhân cường đại hơn nữa cũng có một mặt này.

Vừa nghĩ, Tề Nhạc trở tay cầm tay Minh Minh, cho thân thể của nàng đứng bên cạnh mình, vân lực Kỳ Lân không ngừng truyền vào người của Hải Như Nguyệt.

Chiến đấu đã bắt đầu, Từ Thành Viễn tính tình nóng vội, hắn công kích cũng hỏa bạo như tính cách của hắn. Không có rực rỡ hoa lệ mánh khóe, hai tay chấn động, mười ngón tay bắn ra mười đạo hỏa diễm bao trùm Từ Đông.

Động tác của Từ Đông cũng không nhanh, sau khi dùng dị hóa, trên người của hắn có một tầng lông trắng dày đặc, trong đó thỉnh thoảng có một ít lông đen, hình thành đường vân màu đen, cánh hổ sau lưng mở ra, cơ bắp trên người cực kỳ ưu mỹ, tuy cũng không có áo giáp ngoài, nhưng bộ lông trắng đen này không đơn giản như thế. Mười đạo hỏa diễm lập tức công kích vào thân thể của hắn, đùi phải Từ Đông có chút thu ra sau, trong miệng phát ra tiếng hổ gầm, hai tay bành trướng gấp ba lần lúc trước, nhanh như thiểm điện đánh về phía trước hai luồng bạch quang như cối xoay nhanh chóng đánh về phía trước, hóa giải toàn bộ mười đạo hỏa diễm này.

Từ Thành Viễn quát to, trong mắt như muốn phun lửa, sau khi phát ra mười đạo hỏa diễm này, lập tức nắm lại thành đấm, hồng sắc quang mang chung quanh thân thể bốc cháy như hỏa diễm, đứng trên đỉnh Quỷ Kiến Sầu như một mặt trời nhỏ, hào quang chói mắt.

Hải Như Nguyệt có chút giật mình nói:

- Chẳng lẽ hắn muốn tốc chiến tốc thắng? Năng lượng thật mạnh.

Tề Nhạc cũng giật mình, trong bốn loại vân lực của hắn có hỏa vân lực, mà vị gia chủ Từ gia này là sử dụng năng lực hỏa tinh khiết làm hỏa diễm, năng lượng cường đại như thế, tuyệt đối không chênh lệch với Chu Thiên Lộc chút nào, cũng khó trách hắn hung hăng càn quấy tới mức phóng thích năng lượng của mình ra ngoài.

Lúc Từ Đông hỏa giải công kích đầu tiên của Từ Thành Viễn, Từ Thành Viễn đã làm một động tác khiến người nghẹn họng trân trối, thân thể của hắn bởi hai tay dang rộng ra hai bên, sau đó vẫy tay như chim đập cánh, dưới năng lượng hỏa diễm phụ trợ cực lớn, thân thể của hắn lại bay lên không trung, vào lúc này lại bay lên không trung, mà thời điểm cao thủ đối chiến, hắn bay lên không trung một cách chậm rãi, trước không cân nhắc hắn bằng vào thân thể bay lên không trung khó khăn bao nhiêu, nhưng mục tiêu khi bao là quá dễ công kích. Ở đây đều là cao thủ, huống chi hắn đối mặt với chiến sĩ cầm tinh hổ, nhưng không có làm ra động tác đề phòng nào, thật là khiến người ta khó hiểu.

Tề Nhạc lặng lẽ buông tay của Hải Như Nguyệt cùng Minh Minh r, không biết vì cái gì, trong lòng của hắn có một loại dự cảm, công kích mà Từ Thành Viễn sắp phát động thì Từ Đông không đỡ được.

Thời điểm Tề Nhạc lặng lẽ ngưng tụ vân lực Kỳ Lân của mình, chuẩn bị tùy thời tiếp ứng Từ Đông, đột nhiên Từ Đông dừng tất cả động tác, cất cao giọng nói:

- Thỉnh Từ gia chủ chờ một chút.

Thân thể Từ Thành Viễn ở giữa không trung không có chút dừng lại, ngược lại trở nên mạnh mẽ hơn trước.

- Chờ cái gì?

Âm thanh Từ Đông rất bình tĩnh, nói:

- Không nghĩ tới Từ gia chủ đã tu luyện thành tuyệt kỹ bất truyền của Từ gia là Đại Diệt Nhật Thần Thuật, cuộc tỷ thí này không cần tổn thương hòa khí, tôi nhận thua.

Vừa nói, thân thể của hắn bay về sau, bạch quang lóe lên, đã trở lại bên người Tề Nhạc.

Đột nhiên Từ Đông nhận thua không chỉ gia chủ bốn gia tộc kinh ngạc, mà ngay cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng rối loạn, Yến Tiểu Ất giật mình nói:

- Tôi nói Đông ca, sao anh lại nhận thua dễ như vậy? Anh chưa làm gì mà.

Âm thanh Từ Đông đè thấp rất nhiều, với tư cách chiến sĩ cầm tinh hổ, âm thanh là một trong những năng lực của hắn, dùng thực lực của hắn bây giờ, hoàn toàn có thể đem âm thanh khống chế trong một khu vực cực nhỏ.

- Đại Diệt Nhật Thần Thuật là tuyệt kỹ áp dưới rương của Từ gia, tôi không nghĩ tới vừa bắt đầu gia gia đã dùng tới tuyệt kỹ này rồi. Đại Diệt Nhật Thần Thuật không cách nào tu luyện thành công, mỗi một lần thi triển, cần tiêu hao tính mạng của mình mới dùng được, nói cách khác, một lần thi triển Đại Diệt Nhật Thần Thuật, thọ nguyên sẽ giảm xuống.

- Nhưng không thể phủ nhận là, Đại Diệt Nhật Thần Thuật đúng là một trong những loại tuyệt kỹ hỏa hệ mạnh nhất, nhưng cũng trả giá cực lớn, mà uy lực của nó cực kỳ khủng khiếp. Tôi là đích tôn của Từ gia, là trưởng tôn, mới có cơ hội học được loại thần thuật này, nếu như muốn chống lại Đại Diệt Nhật Thần Thuật của gia gia tôi, tôi cũng cần thi triển Đại Diệt Nhật Thần Thuật mới được.

- Hoặc là chờ tôi đạt tới sáu vân, có Bản Chúc Tương Dị Hóa giai đoạn hai mới có thể ngăn cản. Đã nhất định là thua, tôi cần gì hao phí thọ nguyên của gia gia chứ? Ai, một chữ danh, hại người rất nặng ah! Gia gia vì muốn lấy được điểm cao cho gia tộc, lại dùng năng lực bá đạo như thế này.

Hỏa diễm chung quanh thân thể Từ Thành Viễn đã biến mất, hắn phiêu nhiên hạ xuống đất, sắc mặt đã không còn hồng nhuận như lúc trước, ở cách trăm mét, hắn nhìn Từ Đông, trầm giọng nói:

- Chiến sĩ hổ, xin hỏi vì sao anh biết được bí mật của Từ gia. Đại Diệt Nhật Thần Thuật hình như không phải ai cũng biết a.

Từ Đông mỉm cười, vẫn dùng âm thanh trước đó nói:

- Trên thế giới này không có bí mật tuyệt đối. Đại Diệt Nhật Thần Thuật Từ gia trước kia cũng không phải chưa từng sử dụng qua. Tôi kế thừa năng lực của chiến sĩ hổ, đồng dạng cũng kế thừa một phần trí nhớ, đương nhiên cũng đoán được năng lực gia chủ sử dụng là gì. Tốt rồi, hiện tại chúng ta một thắng một thua, thế cục ngang tay, không biết quý phương phái vị gia chủ nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.