Kẻ Phóng Đãng Thần Thánh

Chương 3




Thủy nguyên tố sư của Hải Thần 2 đương nhiên đang trong tình trạng điên cuồng dùng toàn lực để dập lửa, tất cả đều dùng thao tác điều khiển nguyên tố dâng sóng lên bốn phía thân tàu để dập tắt hỏa diễm. Nhưng hiệu quả của biện pháp này thật sự quá nhỏ. Lửa đã lan tràn khắp nơi, không phải cứ áp dụng nguyên lý nước lửa tương khắc là được. Loại dầu Súng Cơ đổ xuống không đơn giản là xăng dầu mà là phát minh cao cấp của tài liệu sư khu Hoàng Kim – Hỏa Diễm Địa Ngục. Loại dầu này khi cháy trên biển, nhiệt độ xung quanh tăng lên 1000 độ, phải có carbondioxide (CO2) mới dập được. Bên Đức cũng không phải không trang bị bình cứu hỏa đó, nhưng tàu cao như vậy, ai dám ôm bình nhảy xuống để biểu diễn một màn anh hùng cứu thế chứ? Nếu nhảy xuống thật thì quả đúng là anh hùng heo quay a.

Nhóm thủy nguyên tố sư chẳng những không dập được lửa, ngược lại còn mang lên rất nhiều nước có lẫn cả lửa lẫn dầu chưa cháy khiến thân tàu nóng càng thêm nóng như thép đang rèn trong công xưởng. Mà hộ thuẫn của bọn chúng chỉ cần tùy tiện hứng phải một giọt nước – lửa là đã mất đi một lượng lớn mana. Mà bên U Linh lại như cắn thuốc, điên cuồng liên tục đổ dầu xuống không ngừng, từng tốp từng tốp người xếp hàng không ngơi tay. Hải Thần 2 tiến thoái lưỡng nan, cứ như vậy đứng im chịu trận.

Súng Cơ cười ha ha, điều chỉnh volumn : “Này các bạn hữu quân chính nghĩa người Đức, cho ta dự tiệc BBQ với nào! Cảm giác được quay nướng thế nào? Có phải là rất sảng khoái hay không? Có cần ít bia không?”

Octopus Peter Pan tức đến không nói nên lời. Hải Thần 1 bây giờ cũng không thể xuyên không vọt lên đâm người ta được. Lửa bùng cháy lên cao ít nhất cũng 15 mét, thật sự quá dọa người.

Giằng co với lửa hơn 15 phút, Hải Thần 2 không chống chịu được nữa. Không phải là tàu không chịu được, mà là bị lửa thiêu quá lâu, nhiệt độ khắp thân và boong tàu tăng lên quá cao, luồng sóng nhiệt đập vào mặt quá mức khủng bố, người cũng không chịu nổi nữa. Phong nguyên tố sư bên U Linh vẫn bình yên vô sự, ngược lại đám nguyên tố sư bên Hải Thần 2 lại vẫn đang chịu giày vò trong biển lửa.

Cuộc chiến diễn ra như vậy đã thể hiện rõ sức mạnh của sự đoàn kết phối hợp!

Thương thủ trước boong tàu bắt đầu lui lại. Nhiệt độ không khí xung quanh quá cao, súng cũng bị hun nóng, tay bưng súng tất bị ảnh hưởng. Mỗi giây HP tụt mất 2 điểm, sau khi bắn một hồi, tốc độ tụt HP lại nhanh hơn, 5 HP/s, một hồi lâu sau nữa, tốc độ mất máu càng khủng hơn, 10 HP/s…

Thương thủ đã như thế, nguyên tố sư vốn yếu ớt lại càng khốn khổ hơn, căn bản là không chịu nổi. Hải Thần 2 hoàn toàn vô lực khả kháng.

Súng Cơ quay đầu nói: “Các huynh đệ, bây giờ đến lượt mọi người biểu diễn rồi!”

Hơn 10 hỏa nguyên tố sư sớm đã không nhịn được, vừa nghe lập tức động tay. Một loạt pháp trượng vung lên. Lửa trên biển bị kích động, vùng lên giống như sóng lửa thần cuốn về phía boong tàu Hải Thần 2. Nhóm nguyên tố sư vừa phát lực, hỏa diễm hoàn toàn trở thành một màn che bao phủ lấy phía trước khoang tàu. Tên lái tàu trong phòng điều khiển coi như cũng là kẻ có nghị lực hơn người, mặc dù tầm nhìn bị cản trở nặng nề nhưng hắn cũng thông minh, biết bây giờ tuyến đường đã thẳng tắp nên vẫn duy trì trạng thái bất động, ý đồ để hỏa tàu đụng vào U Linh.

Nhưng hắn cũng không duy trì được bao lâu. Đạn xuyên giáp của Diệp Sảng phá gió phi ra một đoàn. Tuy rằng Diệp Sảng cũng không nhìn thấy rõ phòng điều khiển, nhưng Súng Cơ lại nói một câu rất hay: “Sợ nhất chính là lạc đạn ngộ trúng!”

Diệp Sảng bắn xong ba băng đạn, rốt cục cũng có một viên phi trúng cửa thủy tinh của phòng điều khiển. Lớp kính cường lực nhanh chóng vỡ vụn. Sóng lửa bên ngoài nháy mắt tràn vào trong. Cả tên quan sát viên cùng tên lái tàu đều bị lửa cắn nuốt. Cả hai cùng nhau phát ra tiếng kêu thê lương, thảm thiết, râu ria, lông mày hoàn toàn bị đốt cháy xoăn. Viên lái tàu chết, bánh lái sẽ bị mất khống chế, quay tự do. Hải Thần 2 cũng chệch hướng, đâm lao về phía đá ngầm.

“Ầm ầm. Ầm ầm.”

Hải Thần 2 cũng bị đóng đinh trong bãi đá ngầm. Vô số người lập tức nhảy tàu chạy trốn, nhưng đa số đều bị lửa thiêu đến chết. Trên mặt biển có vô số thi thể, váng mỡ [O_O mỡ người ư???], thuốc nước, trang bị… Bãi đá ngầm tại U Linh Hải hoàn toàn biến thành bãi đổ rác, lò sát sinh.

Hai chiếc chiến tàu đã bị nhóm Diệp Sảng đánh chìm một cách ngưu quỷ xà thần mà không mất một người nào. Đây chính là chiến thuật phản công trước nay chưa từng có.

“Tao không làm thịt được mày, thề không làm người!” – Peter Pan triệt để mất lý trí.

Trên thực tế, sau khi U Linh bị Hải Thần tiếp cận thực sự đã lâm vào tình cảnh nguy hiểm. Nguyên nhân bởi thủy đạo bây giờ là một đoạn đường thẳng.

Súng Cơ nói: “Còn bao lâu nữa thì vào loan đạo?”

Giáo Chủ Du Ma vội la lên: “Ít nhất 10 phút nữa. Hiện tại sức gió đã nhỏ hơn rồi!”

Súng Cơ hơi ngẩn người. Dù sao hắn cũng không phải thần thánh, chiến thuật dù có nhiều, suy nghĩ dù rất linh hoạt nhưng hắn cũng không có khả năng trở thành chúa tể thiên nhiên. Chúa tể thực sự chính là hệ thống đầu não cơ!

“Chịu chết đi!” – Octopus Peter Pan gầm thét. Hải Thần 1 tăng tốc đuổi theo.

Cầm Nữ Vương bỗng nhiên nói: “Cơ ca, Sư tỷ, 500 mét phía trước có quái, có thể là boss quái kình. Số lượng không dưới 30 con!”

Súng Cơ đang ngây người bỗng nhiên cuồng loạn kêu to: “Dừng! Dừng! Tất cả chạy xuống khoang đáy đi! Nhanh lên! Không muốn chết thì nhanh lên!”

Lần này ngay cả Diệp Sảng cùng Giáo Chủ Du Ma đều ngây ra. Thế này không phải là đi vào tuyệt lộ sao? Trước có boss, sau có truy binh, còn có cách thoát chết? Nhưng phán đoán cùng mệnh lệnh của tàu trưởng chắc chắn là có căn cứ. Hơn nữa, mọi người đều tin tưởng hắn, ai cũng chạy vào trong. Tình cảnh vô cùng rối rắm.

“Mau nhìn, bọn họ dừng rồi! Hơn nữa tất cả đều chạy xuống đáy!” – Viên quan sát của Hải Thần 1 kinh ngạc. Đụng tới Súng Cơ, hắn chỉ có thể kinh ngạc mà thôi.

Octopus Peter Pan cũng không dám tin vào mắt mình. Con mẹ nó chuyện gì đang diễn ra? Cuộc chiến đêm nay đã khiến đầu óc hắn choáng váng hết cả lên rồi, rất nhiều thứ đã không thể dùng hai từ bình thường, hợp lý để phán đoán nữa. Nhưng hắn tin chắc rằng Súng Cơ lại đang giở ám chiêu bởi qua ống nhòm, hắn thấy chỉ còn mình Súng Cơ đứng trơ trọi trên boong tàu U Linh, đã vậy lại đang ngậm một điếu xì gà.

Trong thủy đạo, Hải Thần 1 cũng nhanh chóng dừng lại. Trên mặt Súng Cơ lộ ra một tia mỉm cười quỷ dị.

Trong khoang tàu, tất cả cửa sổ đã đóng, mọi người im lặng. Hải Dương Cầm Sư duy trì trật tự: “Mọi người bình tĩnh! Bình tĩnh! Không được nói chuyện! Không được lên tiếng!”

Tàu U Linh thật sự biến thành tàu u linh, tĩnh lặng như con tàu chết.

“Ô ô ô, cô cô cô!”

Một loại âm thanh cổ quái truyền vào trong từ trong nước.

“Tiếng gì thế?” – Diệp Sảng nhỏ giọng hỏi.

Hải Dương Cầm Sư nói: “Là boss. Lần trước bọn ta đã đụng phải loại quái kình này rồi!”

Cầm Nữ Vương nhỏ giọng nói: “Nghe tiếng này, chắc chắn là có vài chục con!”

Tinh Tinh cực kỳ kinh ngạc. Vị cung thủ đại tỷ có dung mạo không thực đặc biệt ấn tượng này không ngờ lại là một nhân vật tam giai, có thể cảm giác được động tĩnh cách 300-500 mét. Chẳng lẽ lại là Quang Minh Tiễn Hiệp hoặc Hắc Ám Tiễn Hiệp trong truyền thuyết?

Diệp Sảng nói: “Tàu trưởng còn ở phía trên!”

“Suỵt!” – Cầm Nữ Vương vươn ngón tay đặt lên môi ra hiệu giữ im lặng.

Diệp Sảng bừng tỉnh đại ngộ. Chiêu này thực con mẹ nó tuyệt vời a!

Quả nhiên, nhóm triệu hoán sư của Hải Thần 1 cũng rất nhanh phát giác ra điểm bất thường. Quan sát viên bỗng nhiên cười: “Có ít nhất 30 con boss quái kình bơi đến từ đằng trước. Lần này Súng Cơ chắc chắn xong đời rồi! Theo như lão đại nói thì đây chính là con đường đi qua vùng boss. Chúng ta không đánh cũng thắng!”

“Ha ha ha!” – Octopus cũng cười ha hả - “Đến ông trời cũng không giúp chúng. Đi chết đi! Thông báo với các huynh đệ, chúng ta chuẩn bị nhặt chiến lợi phẩm!”

“Vâng!” – Viên quan sát xoay người rời đi.

Nhưng hắn vừa chạy chưa được mấy bước, trước boong tàu đã dậy lên một trận ầm ĩ. Octopus Peter Pan buồn bực: “Chuyện gì thế?”

Viên quan sát lại chạy ngược trở về, vẻ mặt hoảng sợ: “Tàu trưởng, đàn boss này không tập kích U Linh mà lại tiến về phía chúng ta rồi!”

Octopus Peter Pan lại lần nữa tưởng tai mình có vấn đề. Nhưng hắn không thể tự lừa bản thân, vội vàng lấy ống nhòm ra. Đám boss trào lên từ trong nước, giống như những bao tải da màu đen khổng lồ. Không thể tin là hơn ba mươi cái bao tải da lại bỏ qua U Linh, bơi về phía Hải Thần 1. Tốc độ của chúng không nhanh, nhưng đụng phải Hải Thần 1 chỉ là câu chuyện 1 phút.

Lần này Octopus Peter Pan như bị chập mạch. Hắn cũng chẳng dám tự bội phục sự bình tĩnh của mình. Vô luận là ai bị nhiều boss vây khốn như vậy, có muốn thoát thân là chuyện không tưởng, trừ phi có thể gọi ra chiến hạm phi không. Bây giờ có giết chết hắn, hắn cũng không thể nào giải thích nổi vì sao boss lại không công kích U Linh! Vì sao?

“U u u u …” – Một con quái kình há cái miệng khổng lồ, đỏ lòm như chậu máu bắn lên thật cao từ trong nước, đầu húc vào thân tàu.

Hải Thần 1 bắt đầu chao đảo, biên độ cũng không lớn. Nhưng từng con từng con nối gót nhau phi lên húc Hải Thần liên tiếp liền khiến cho con tàu bắt đầu trở nên chao đảo kịch liệt. Octopus không hề nghi ngờ rằng đám boss này có thể húc lật tàu của mình, vì thế hắn đứng lên rống to: “Một lần nữa khởi động động cơ! Mau! Nhanh lên!”

Thực ra lúc này làm vậy cũng đã quá muộn. Toàn bộ chiếc tàu nghiêng ngả rất dữ. Sau khi khởi động động cơ, viên lái tàu không có cách nào không chế phương hướng, chỉ cần chuyển đà một cái thì toàn con tàu sẽ chấn động. Đến hắn còn đứng không vững, nói gì tới khoang lái?

Trí tuệ nhân tạo của loại boss này cũng không thấp. Chúng nó không hề ngu ngốc như đám boss trên vùng biển quốc tế, chỉ biết lao vào tàu như con thiêu thân. Ngược lại, tất cả tập trung húc mạnh vào mạn trái thân tàu khiến Hải Thân lệch hướng đi. Tóm lại là, có khởi động động cơ hay không thì cũng thế.

Súng Cơ cười: “Tiểu tử ngốc, ông nội người lúc đầu chính là đã táng thân nơi này. Còn non và xanh lắm! Ráng mà tiếp thu bài học của gia đi!”

Bởi vì tàu bị công kích từ một bên nên càng dần càng chệch về một phía. Perter Pan lập tức hiểu ra. Những con boss này muốn đẩy hắn đâm vào đá ngầm. Nhưng đám kỹ thuật sư phía dưới cũng bất lực, gần như gào khóc vô vọng: “Hệ thống động lực tổn hại nghiêm trọng. Nước đã tràn vào! 15 giây sau sẽ va phải đá ngầm!”

Octopus Peter Pan nhìn sang bên cạnh. Hắn hoảng sợ. Đá ngầm ở phía bên cạnh đều là loại phần lớn ngâm dưới nước, trông qua tựa như hàm răng nhọn ngâm nước.

“Ầm ầm ầm…” – Một trận tiếng tấm thép bị phá nát vang lên. Hải Thần 1 nghiêng đi.

Đám boss vừa nhìn thấy con tàu của con người đâm vào đá, không tiếp tục húc nữa mà lại xuôi dòng lẩn đi. Người của Hải Thần 1 cũng bắt đầu nhảy tàu. Khoang đáy Hải Thần hoàn toàn ngập trong nước biển.

Hải Dương Cầm Sư tỉ mỉ lắng nghe âm thanh xung quanh, sau đó cũng lộ ra một cái cười mỉm quỷ dị. Cô biết đã đại công cáo thành: “Các huynh đệ, tỷ muội, tất cả đi lên! Đến lúc thu hoạch rồi! Giết cho ta! Cướp cho ta! Đồ sát, cướp bóc tốt sẽ có thưởng!”

Vì thế hơn trăm người lập tức lao lên boong tàu như ong vỡ tổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.