Kẻ Phá Án Đại Tài

Chương 2: Gặp lại (thượng)




Đi trên đường khu phố Cát Tường, Tần Nguyệt dựa vào địa chỉ chủ nhà cho sau tới nơi mà mướn được một căn nhà ba tầng, khu phố này cách trung tâm thành phố không gần cũng không xa, là chỗ một nơi tương đối thưa người, ngược lại là một nơi rất thích hợp cho việc cư trú ngắn hạn.

Cô chọn ở nơi này cũng là do một số nguyên nhân quan trọng, kiếp trước sau khi cô rời khỏi thành phố A gặp được một cô gái, cô ấy là một người lao động tri thức khá khôn khéo và lão luyện, tuy rằng cô ấy có thể chạy tới căn cứ phía nam, nhưng vì bà cô ấy ở thành phố A nên cô ấy quyết định ở lại, Tần Nguyệt còn nhớ rõ cô không phải cảm động vì lòng hiếu thuận của cô gái kia mà vì cô ấy đã từng cứu cô khỏi vòng vây của tang thi, tuy rằng sau khi trải qua vô số tuyệt vọng của cuộc bôn ba cô đã quên hình dáng và tên tuổi của cô gái kia, cũng không biết cô ấy sau này thế nào, hay là không tìm được cô của mình mà biến mất ở thế giới tang thi tràn đầy thịt vụn, nhưng Tần Nguyệt vẫn nhớ rằng cô của cô ấy ở tiểu khu A này.

Lần này, đổi lại cô sẽ trả ơn cứu mạng ở kiếp trước của cô gái kia, tuy rằng cô không biết bà nội của cô ấy là ai, nhưng Tần Nguyệt quyết định sẽ bảo vệ bà lão sống một mình này.

Lúc Tần Nguyệt đến nơi thì bà chủ đã sớm chờ sẵn ở cửa khu phố, bà ấy không phải rất trẻ tuổi nhưng cả người tỏa ra hơi thở ấm áp.

"Ngại quá, tôi đến trễ rồi."

"Không có sao đâu, bây giờ tôi sẽ dẫn cô đi nhà đi." Chủ nhà tươi cười rất nhiệt tình, Tần Nguyệt cười cười gật đầu:"Đi thôi."

Diện tích căn phòng không lớn lắm, nhưng là một căn nhà khá an toàn, ở trên ban công có thể nhìn thấy toàn bộ chuyện xảy ra bên dưới, Tần Nguyệt đem những thứ bên ngoài ban công mà con người có thể leo vào toàn bộ dỡ bỏ, hết sức cam đoan với nhân viên gây rối rằng bất luận trèo từ trên xuống hay trèo từ dưới lên cũng sẽ không dễ dàng đâu.

"Tôi rất hài lòng, nếu như không có bất cứ vấn đề gì tôi sẽ chuyển vào ngay chiều nay." Tần Nguyệt nói với người phụ nữ trung niên bên cạnh, đây là một người phụ nữ nhìn khá cần lao, nghe nói vì con bà ấy muốn ra nước ngoài công tác nên tính chuyển đi, bởi vậy mới có cơ hội cho Tần Nguyệt thuê: "Đúng rồi, tôi muốn đổi chìa khóa, dì không có ý kiến gì chứ? Tôi muốn nâng cao tính an toàn?"

"Không thành vấn đề, tôi đã thu dọn xong, cô lúc này cũng có thể chuyển đến." Nữ chủ nhà giao chìa khóa cho Tần Nguyệt, trên thực tế bà ấy là một người rất bảo thủ nhưng lại có hảo cảm với cô gái này, lễ phép lại rất hiểu chuyện, ai sẽ từ chối một cô gái độc thân muốn tự bảo vệ mình chứ.

Lúc Tần Nguyệt rời khỏi thì Mạch Mạch ở văn phòng bất động sản gọi điện tới, nói rằng có người muốn mua phòng nhưng mà giá thấp một chút, nhưng tốc độ nhanh, nếu Tần Nguyệt không có ý kiến gì thì có thể lập tức chuyển tiền vào tài khoản.

Tần Nguyệt không có ý kiến gì với căn phòng này, tỏ vẻ đồng ý cho văn phòng bất động sản toàn quyền xử lý, làm chủ phòng cô chỉ cần nhanh chóng thấy tiền trong tài khoản là được rồi, cúp điện thoại Tần Nguyệt có chút bất đắc dĩ nhìn con mèo đen đang cuộn mình ngủ trên ghế lái phụ.

Hôm nay cô mới thuê xe về, tùy ý thu dọn đồ đạc còn thừa lại, cô mới dừng lại mở cửa xe, con mèo này không kêu một tiếng từ bên cạnh nhảy vào ghế lái, ngạo mạn meo một tiếng, ưu nhã đạp lên tấm nệm mềm ở bên cạnh ngồi xuống.

Còn mèo này sao vậy? Tần Nguyệt nghĩ mãi vẫn không hiểu, cô sờ đầu con mèo đen: "Nè, tao bây giờ muốn chuyển nhà, mày muốn tới nhà mới thì phải ngoan nha." Có lẽ là ghét việc dông dài của Tần Nguyệt, mèo đen vặn đầu mình, meo một tiếng tỏ vẻ kháng nghị, sau đó lại cúi đầu ngủ tiếp.

Con mèo kì lạ, hình dạng bất thường, nếu là trước kia Tần Nguyệt chắc chắn là trốn càng xa càng tốt, nhưng sau khi trải qua những chuyện sau này Tần Nguyệt ngược lại không thèm để ý, con mèo này da lông đều đen, nhưng khi tận thế đen nhất vẫn là lòng người, tận thế rất nhanh sẽ bắt đầu, ai thèm để ý cái này có được hay không, nhanh chóng chăm chỉ giống như một con Hamster thu dọn tất cả mọi thứ.

Sau khi chuyển phát nhanh gửi tất cả đồ tới, Tần Nguyệt đều đem chúng cất vào không gian, dọc đường còn mua rất nhiều thức ăn, phần đông thức ăn thì cô đặc biệt thiên vị thức ăn khô như cơm nóng, nhưng khi mua đồ ở siêu thị không có bán, thật ra cô muốn tới chợ nông mậu bán sỉ mua mọi thứ, nhưng vì không muốn làm cho người khác chú ý nên cô đành phải mua từng thứ.

Bây giờ không gian đã biến dị làm cho cô có chút chú ý, không chừng không gian cũng có thể làm ra lương thực không chừng, mua túi lớn túi nhỏ Tần Nguyệt dừng xe ở cửa, ông chủ vô cùng nhiệt tình làm bảo nhân viên chuyển đồ lên xe giúp cô.

Mệt mỏi cả ngày Tần Nguyệt duỗi người ra, gần đây một ngày 24 giờ cô cũng hận không thể tách thành 48 giờ để dùng, mới vừa tắm rửa xong nằm lỳ trên giường, lúc này Tần Nguyệt mới nhớ tới con mèo cùng cô về nhà không biết đã đi đâu.

Lặp lại một ngày cũng giống hôm trước, Tần Nguyệt có tâm trạng nặng nề chờ tới ngày hai mươi lăm tháng năm, cô đóng cửa sổ lại, khóa chặt cửa, chậm rãi đợi thời gian trôi qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.