Kẻ Bắt Cóc

Chương 22: Diễn kịch




"Hạ Lạc Khắc đại nhân, thời gian đến rồi."

"Cái gì? Những nhà mạo hiểm thế giới bề mặt sắp đến rồi ư? Đại sảnh khu bảo tàng của ta còn chưa xây xong…."

Những ngón tay của Hạ Lạc Khắc lướt nhẹ trên bàn phím, sử dụng chuột thao tác rất nhanh chóng, khẩn trương.

"Không, Hạ Lạc Khắc đại nhân, tôi không nói về trò chơi, mà là thời gian đấu giá của các người chơi sắp đến rồi."

"Bố Lỗ" nói xong, Hạ Lạc Khắc tỏ ra kinh ngạc:

"Gì cơ? Đã hết một ngày rồi sao?"

Hạ Lạc Khắc nhìn thời gian, quả thực là thời gian trưng bày chiến lợi phẩm 1 ngày đã trôi qua, mà cũng đã đến 12 giờ trưa rồi, đến lúc nên tiến hành bán đấu giá rồi.

Hạ Lạc Khắc không nghĩ là thời gian lại trôi qua nhanh như vậy.

Những người chơi bên ngoài đã bắt đầu tập trung ngoài đại sảnh cõi hạch tâm, chờ tiến hành bán đấu giá.

Hoạt động bán đấu giá không phải là chỗ để các người chơi hét giá, mà thông qua cõi hạch tâm "Bố Lỗ" làm hệ thống chủ, thu thập báo giá của các người chơi trong thời gian 10 phút, đồng thời tiến hành bán đấu giá 6 món đồ chiến lợi phẩm, người trả giá cao sẽ nhận được chiến lợi phẩm, còn về những người chơi tập trung bên ngoài đại sảnh cõi hạch tâm, đương nhiên là vì hi vọng xem được ai là người có thể có được 6 món chiến lợi phẩm công thức được đặt ngoài đại sảnh cõi hạch tâm này.

Thuộc tính của mỗi món vật phẩm này đều khác xa với những vật phẩm thượng hạng có thuộc tính như các trang bị hiện nay, còn về những thuộc tính truyền kỳ, tạo hình đặc thù, nếu như có thể khai thác hết thì quá tốt, hơn nữa những trang bị này còn có thể liên kết linh hồn! Còn có thể thêm bảo hiểm tránh rơi mất cho trang bị!

Điều quan trọng nhất đó là những trang bị này có thể là duy nhất, trong cả thế giới ngầm thủ lĩnh người đầu chó Khắc La Mạc đó cũng chỉ có một.

Không cần suy nghĩ nhiều cũng đủ biết rằng lần bán đấu giá này, chắc chắn số tiền mà những người chơi thử nghiệm đầu tiên phải làm việc cật lực gần 1 tháng dùng nguyên liệu trao đổi mới có được hầu hết đều tiêu tốn hết vào đây, sau khi thu thuế 30% sẽ phân chia theo công đóng góp của các người chơi tham gia đánh BOSS.

Còn về việc căn cứ theo đóng góp của từng người phân chia như thế nào, đương nhiên Bố Lỗ sẽ dựa vào tình hình thực tế để quyết định, người chơi tự mình đến cõi hạch tâm để nhận đồng xu, trái lại việc này cũng không cần Hạ Lạc Khắc tự mình quản lý.

Vậy nhiều người chơi tập trung ở đây, cứ liên tục nói chuyện bàn luận ầm ĩ, phía bên ngoài đại sảnh cõi hạch tâm ngục tối ầm ĩ tới mức sắp sập nhà rồi.

Thợ mộc từ phương xa tới Mộc Pháp Sa mặc dù đã đến được 2 ngày rồi, nhưng đối với ngục tối điên rồ và kinh ngạc này thì Mộc Pháp Sa vẫn chưa có cách nào thích nghi được, nhất là với lũ yêu tinh điên cuồng, khó tin kia.

"Anh họ, bọn họ không chịu làm việc lại tập trung bên ngoài đại sảnh cõi hạch tâm làm gì vậy? Hạ Lạc Khắc đại nhân không khai trừ họ sao?"

Mộc Pháp Sau đang cầm chiếc thìa, thợ rèn Tân Ba đứng bên cạnh đang cho đất vào trong nồi canh, loại thực vật này sau khi đun cạn nước sẽ bán được giá cao cho người chơi làm bữa ăn.

"Hạ Lạc Khắc đại nhân sẽ không khai trừ họ đâu, tụ tập nhóm đông nói chuyện chẳng qua cũng chỉ là một trong số các sở thích của họ thôi, trước đây anh cũng từng nói với em rồi, bất luận đám yêu tinh này có làm hành động gì cũng không phải quá kinh ngạc đâu, em nhớ kỹ điều này là được."

Thợ rèn Tân Ba không bận tâm đến những lời này của Mộc Pháp Sa.

Những ngày tháng để Mộc Pháp Sa thích ứng dần với ngục tối vương quốc vĩnh cửu vẫn cần thêm chút thời gian, mà hoạt động bán đấu giá của các người chơi kia đã bắt đầu vào thời điểm cao trào.

Thời gian còn lại 1 phút cuối cùng, giá của 6 món chiến lợi phẩm tất cả từ 200 đến 400 đồng xu mà thôi, những người ra giá đều là những người thuộc nhóm thử nghiệm đầu tiên nhưng Hạ Lạc Khắc chưa từng nghe tên.

Không phải các người chơi không bỏ tiền ra được, mà là vì những người thực sự muốn mua trang bị sẽ ra giá vào khoảng thời gian sau cùng của phiên đấu giá.

Sau khi thời gian được đếm ngược, giá của 6 món chiến lợi phẩm đồng loạt được làm mới, ban đầu giá của chúng là vài trăm đồng xu,, bây giờ đã bắt đầu tăng vọt, nhanh chóng phá vỡ con số 10000, chỉ sau 30 giây, giá của mỗi món trang bị đột nhiên vượt qua con số là 50000 đồng xu, không những thế nó còn bắt đầu tăng mạnh lên con số hàng nghìn hàng nghìn đồng xu.

Lúc còn 10 giây cuối cùng, giá của mỗi món trang bị được giữ ở mức gần 30000 đồng xu, sau đó còn 3 giây cuối cùng giá của chúng lại bắt đầu tang lên với tốc độ chóng mặt.

Trong suốt cả quá trình, người chơi luôn giữ được giọng của mình ở âm vực cao

"Ngọa Tào——!Âm thanh xé tan cả bầu trời ——!"

"Thứ này là gì? Trang bị của một trò chơi trực tuyến lại được giá đến cả mười mấy vạn nhân dân tệ sao?!"

"Những người chơi địa phương đã mua toàn bộ tiền tệ trong trò chơi rồi?

"Một trăm người đặc biệt này có thể rất đắt cho thử nghiệm đầu tiên, sau phiên bản beta công khai?"

"Mở rồi mở rồi, tôi nhất định phải thử nghiệm studio chơi trò chơi tiền tệ, sau này còn tham gia được lớp gì nữa!"

Sau những âm thanh tíu tít nói chuyện của những người chơi, giá của 6 món trang bị được bán ra lần lượt đều trên dưới 40000 đồng xu.

Người chơi cường hào đã nhận được trang bị, kỳ thực ngay từ khi bắt đầu đã quyết định rồi. Trong số 100 người chơi, những người có thực lực để tranh giành trang bị đã có 5 người được chọn ngay từ khi đi khai hoang hang ổ nhện chính là[Á Sát] [Mai Xuyên Khốc Tử] [Nhiên Thiêu Đích Hung Mao] [Hi Nhĩ Ngõa Na Tư] và[ Anh Cung Miêu Yêu], 5 người này là những người cường hào nhất trong số các người chơi thử nghiệm đầu tiên, 5 người chơi lần lượt giành được 5 món trang bị, còn một món trang bị cuối cùng là áo giáp ngực cũng đã thuộc về tay [Á Sát], Á Sát tổng cộng đã tiêu tốn gần 10000 đồng xu.

Những người chơi bàn tán về sự vung tay rộng rãi của những người chơi cường hào, họ xì xào ầm ĩ nói không biết thứ gì đã làm che mắt của họ.

5 người chơi lần lượt nhận được trang bị của họ trong ánh mắt ngưỡng mộ của các người chơi khác, sau đó Mai Xuyên Khốc Tử lại chuyển nhượng lại món trang bị của mình khiến bầu không khí ồn ào trở lại như cũ.

"Ai cần áo giáo ngực nào! Hãy dùng nhân dân tệ để giao dịch!"

Anh ta giao bán ồn ào như vậy, bên cạnh cũng có khoảng gần 10 đã bắt đầu trả giá.

Cả hiện trường lại diễn ra một phiên bán đấu giá mới.

Hạ Lạc Khắc không có thời gian xem chiêu trò mua đi bán lại tính toán tỉ mỉ để kiếm thêm chút tiền của Mai Xuyên Khốc Tử, cũng không quản nổi có bao nhiêu cường hào số những người chơi dị giới kia, hắn đang suy nghĩ một vấn đề rất thiết thực.

Tổng cộng có đến 60000 đồng xu, hầu hết là đồng 100 xu, cũng có nghĩa là 1 miếng tương đương với mệnh giá 100 đồng xu, còn có cả loại tiền tệ khác được dùng để thanh toán như đồng bạc.

Nhưng chứng cứ chất đống giống như những ngọn núi nhỏ trước mắt Hạ Lạc Khắc không khỏi khiến hắn nhức đầu, đây mới là 100 người thôi, trong thời gian chưa đầy 1 tháng, nhưng số tiền tệ đã chất thành đống nhiều như vậy, sau này nếu tiến hành thử nghiệm lần 2 lần 3 nữa, theo cách mà Bố Lỗ nói thì vẫn còn 800 triệu người chơi đang chờ.

Đương nhiên không đến mức cả 800 triệu người chơi đều vào được, máy phục vụ việc xây dựng ngục tối cũng không có dung lượng lớn đến thế, ngục tối được tăng cấp rồi mới có thể tiến hành tiếp tục gia tăng số người, nghĩ đến việc sau này tăng thêm số lượng người, việc tiêu thụ tiền kim loại trong tương lai lại tăng lên một lần nữa.

Trái lại không phải là Hạ Lạc Khắc không mua nổi tiền tệ kim loại, mà là vì Hạ Lạc Khắc cảm thấy thật phiền phức, số tiền kim loại này Hạ Lạc Khắc dự định dùng để mê hoặc những nhà thám hiểm thế giới bề mặt, sau đó lợi dụng họ chế tạo đá ma thuật, tất cả đều để cho đám người chơi kia giữ khư khư như vậy thì còn dự tính được gì nữa.

Hạ Lạc Khắc nhìn tấm thẻ đá ma thuật của mình suy nghĩ rồi hỏi:

"Bố Lỗ, ngươi có thể làm một hệ thống ngân hàng không?"

"Cái gì?" Bố Lỗ có đôi chút kinh ngạc "Cũng giống như thẻ đá ma thuật vậy, khi giao dịch có thể trực tiếp dùng thẻ chuyển đá ma thuật trả cho đối phương, một hệ thống mà khi cần chúng ta có thể rút đá ma thuật ra." Hạ Lạc Khắc tiếp tục nói: "Những người chơi này cứ ôm khư khư đống tiền kim loại trong người, nếu chẳng may họ chết thì sẽ bị tổn thất rất nhiều, sau này người càng nhiều thêm, cả trăm cả vạn người cùng vào đây, thì ta phải chuẩn bị bao nhiêu tiền cho họ mới đủ được?"

"Đúng là như vậy, nếu như không quyết định vấn đề này, chỉ riêng số tiền tệ này đã cần kho tích trữ diện tích lớn để cất giữ, 100 người chơi mỗi tháng cũng tích lũy được nhiều của cải như vậy, nếu như số lượng người chơi sau này tăng nhiều lên, chỗ cho tất cả của cải là không đủ." Bố Lỗ nói: " Hạ Lạc Khắc đại nhân, mặc dù khối lượng công việc cũng khá lớn, nhưng tôi sẽ tăng ca để hoàn thành hệ thống ngân hàng cho ngài, lúc này cần thêm nhiều sự duy trì ma thuật của ngài.

Miễn là vấn đề có thể được giải quyết bằng ma thuật, Hạ Lạc Khắc sẽ nhắc "Bố Lỗ" không để lãng phí thời gian gấp rút tiến hành công việc, trong thời gian này cũng không phải can thiệp các việc khác, chỉ cần làm xong hệ thống ngân hàng, tải lên sớm nhất có thể, nâng cao chất lượng vật phẩm trò chơi của các người chơi, hoàn thiện cơ chế của trò chơi, quan trọng nhất là, tiết kiệm được tiền cho hắn!

Tiền của 100 người chơi đã tiêu tốn mất 10 viên đá ma thuật rồi, vậy hàng trăm hàng vạn người cùng vào thì phải tiêu tốn bao nhiêu đây?

Những người chơi bên ngoài vô cùng chăm chú quan sát cường hào, nhân tiện chia sẻ cho nhau tiền trò chơi mà họ bán đấu giá được, còn Hạ Lạc Khắc thì dồn hết phần lớn ma thuật của mình bổ sung năng lượng cho Bố Lỗ, để xây dựng hệ thống ngân hàng.

Xung quanh không xảy ra chuyện gì, Hạ Lạc Khắc mở máy tính ra và tự nói:

"Ta lại được chơi nửa giờ rồi…."

Thời gian diễn ra đại hội chia sẻ kinh nghiệm giữa các thành chủ ngục tối sắp tới rồi, mặc dù chỉ còn thời gian 3 ngày ngắn ngủi, nhưng Hạ Lạc Khắc rất nhiều lần bị đám người chơi gọi ra ngoài giúp chúng hồi sinh, phục hồi thể xác, và còn cả việc mua lãnh địa riêng, mua giường đệm….

Những người chơi đó sau khi kết thúc phiên bán đấu giá, họ cũng không có được thư giãn chút nào, vì để có thể được chọn làm nhiệm vụ bí mật, mà họ điên cuồng làm nhiệm vụ, giết nhện, đổi nguyên liệu và danh vọng, những việc này không tránh khỏi thương vong.

Trước đây thì chẳng có vấn đề gì, nhưng bây giờ hắn đã làm gián đoạn họ nghiên cứu trò chơi Ngục tối này, thật là buồn.

Hạ Lạc Khắc đã từng thề một lần phải tìm được thầy phù thủy có thể phục hồi thể xác, nhưng sau đó lại nghĩ có lẽ phải xóa bỏ cái ý nghĩ ấy, chưa nói đến việc phục hồi thể xác phải giao cho người hoàn toàn có thể tin cậy được, chỉ riêng tiền lương hàng tháng của thầy phù thủy cũng là một con số phải hoa mắt, món tiền này làm sao có thể vì những người chơi mà lãng phí như vậy được?

Hạ Lạc Khắc là một chúa quỷ có lý tưởng, làm sao có thể vì người chơi mà xao nhãng lý tưởng của mình chứ? Trò chơi đã là gì? Ta không thích chúng dù chỉ một chút.

"Hạ Lạc Khắc đại nhân, có vẻ như ngài đã thông quan ngục tối rồi, đã thông quan lần 2 chưa?"

Bố Lỗ nói với giọng điệu chúc mừng,

"Ồ, chỉ là trò chơi thôi mà, đừng nói chuyện này nữa. Đã tìm được tùy tùng cùng ta đến dự đại hội chia sẻ kinh nghiệm giữa các thành chủ ngục tối chưa?" Hạ Lạc Khắc tao nhã uống một ngụm trà rồi hỏi.

"Tôi đã chọn được rồi, Hạ Lạc Khắc đại nhân." Bố Lỗ trả lời, bên ngoài ngục tối đã có 3 tên yêu tinh hết sức hửng khởi đang đợi sẵn.

"Bây giờ có thể xuất phát rồi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.