I'm A Girl, Not Hotboy

Chương 1-2




Trong cao ốc, đề tài được mọi người bàn tán nhiều nhất lúc này chính là {Vũ Toa} tạp. Bọn họ ban đầu nói đến {Vũ Toa} tạp, về sau lại bàn tới biệt đội Vũ Toa. Trong trận chiến cuối cùng, hỏa lực cực mạnh của biệt đội Vũ Toa khiến cho mọi người vô cùng ấn tượng.

Biệt đội do hai trăm tạp tu sử dụng {Vũ Toa} tạp tạo thành được bọn họ gọi là “Biệt đội Vũ Toa”, thoi màu xanh thẫm giống như mãn thiên hoa vũ, tiếng rít không dứt bên tai, tất cả trở ngại đều bị lực lượng của chúng đánh thành tổ ong. Uy lực của {Vũ Toa} tạp mà bọn họ sử dụng so với A Thập còn mạnh hơn, đám tạp tu này thậm chí còn tận mắt thấy lồng năng lượng cấp ba bị thoi năng lượng màu xanh biếc phá thành từng mảnh nhỏ.

Đúng là do có “Biệt đội Vũ Toa” một mạch công thành bạt trại, trận chiến này mới có thể nhanh chóng chấm dứt.

“Biệt đội Vũ Toa” đều là đệ tử Trữ gia, tự nhiên không phải bọn họ có thể tưởng tượng. Nhưng thấy uy lực mạnh mẽ của {Vũ Toa} tạp, bọn họ cảm thấy hứng thú với loại tạp phiến ngang trời xuất thế này. Có tạp tu nào không hy vọng vũ khí của mình mạnh hơn một chút?

Tấm {Vũ Toa} của A Thập đã bị Trữ Bằng mua với giá cao, ở trong trận chiến này, A Thập cũng trở thành đối tượng được mọi người hâm mộ. Hắn là tạp tu thu hoạch nhiều nhất trong căn cứ.

Tin tức nho nhỏ về {Vũ Toa} tạp đã xôn xao truyền khắp cao ốc.

Gần đây tâm tình của Agu Lidici cực kỳ không tốt, hiện tại người đến tìm hắn mỗi ngày nối dài không dứt. Theo lý thuyết, đây là tình huống hắn thích nhất, thương nhân đều hiểu được “tiếng tăm” có ý nghĩa gì. Nhưng nếu như người khác đều đến hỏi mặt hàng mà hắn không có, hơn nữa cũng không biết mua ở đâu, vậy hắn tự nhiên cảm thấy khó chịu.

Hắn rất muốn đóng cửa, ai cũng không để ý tới nhưng lại không được. Lúc này là thời cơ tốt nhất để làm ăn. Một lượng lớn vật phẩm bán tống bán tháo sẽ làm cho giá cả giảm xuống, bây giờ mua vào tất nhiên sẽ lời lớn. Mà tạp tu tới nhà hỏi về {Vũ Toa} tạp hắn lại không dám đắc tội, bọn họ đều là bạn hàng tiềm năng của hắn.

Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể nặn ra bộ mặt tươi cười bồi tiếp, cẩn thận hướng người khác giải thích chuyện này

Rất nhanh, có người đưa ra ủy thác, mua {Vũ Toa} tạp. Rất nhanh, số lượng ủy thác cùng loại không ngừng tăng lên, giá cả của {Vũ Toa} tạp cũng bay lên như hỏa tiễn. Giá của một tấm {Vũ Toa} tạp đạt tới 1500 điểm cống hiến.

Đám tạp tu này người nào không có một đống điểm cống hiến trên tay? Một tấm tạp phiến tốt là tính mạng thứ hai của tạp tu, cũng khó trách bọn họ lại điên cuồng như thế. Nhưng hết lần này đến lần khác không ai biết {Vũ Toa} tạp này đến cuối cùng do ai làm ra.

Trần Mộ thấy được ủy thác này.

Hắn đang cân nhắc xem rốt cuộc mình có làm hay không. 1500 điểm cống hiến, Trần Mộ thấy quả thực hơi cao. Hắn cũng không rõ, {Vũ Toa} tạp cho dù tốt cũng chỉ là huyễn tạp cấp ba, theo lý thuyết căn bản là không đáng giá nhiều như vậy. Nhưng lại nhìn xem số lượng ủy thác cùng loại, hắn hiểu được nhu cầu của thị trường đối với {Vũ Toa} tạp lớn đến mức nào.

Điều duy nhất khiến hắn ngần ngại chính là thái độ của Trữ gia đối với chuyện này.

Nghĩ lại, Trữ Bằng cùng Trữ Diễm cũng không cấm mình chế tạo {Vũ Toa} tạp cho người khác. Hắn vốn muốn hỏi một chút nhưng Trữ Bằng cùng Trữ Diễm đều bị điều đến thành Đông Thương Vệ. Nhân thủ bên kia không đủ. Về phần những người khác trong cao ốc, hắn căn bản không nhận ra, chỉ đành thôi.

Làm hay không làm? Trần Mộ thoáng có chút đau đầu

Cơ hội trôi qua rất nhanh. Nếu không thừa dịp này, như vậy rất đáng tiếc. Sống cùng Lôi Tử một thời gian, Trần Mộ cũng hiểu được một ít quy luật của thị trường.

Cuối cùng, Trần Mộ cắn răng một cái! Làm! Tuy nhiên hắn hiện tại cũng không cần điểm cống hiến, điểm của hắn cũng đã đủ nhiều.

Đột nhiên hắn nghĩ tới khối [Bạch cúc hắc thạch] kia. Một chủ ý hiện ra trong đầu hắn.

***

Trụ sở mấy ngày này đúng là hỗn loạn, đám tạp tu sau khi chiến đấu còn sống thỏa sức vui vẻ, mấy tay thương nhân luống cuống tiến hành các loại thu mua. Thật là một cảnh tượng bận rộn. Làm chi nhánh của Trữ gia bọn họ tự nhiên cũng thu hoạch rất nhiều.

Agu Lidici tính toán, thời gian gửi bản kê khai huyễn tạp của hôm nay cũng gần đến rồi. Mấy ngày này hắn bận rộn công việc đến sứt đầu mẻ trán, mà phần lớn đều do tấm {Vũ Toa} tạp kia ban tặng. Tuy thế điều duy nhất khiến hắn cảm thấy an ủi hơn là vì số lượng người gia tăng, tình hình buôn bán của hắn so với tưởng tượng còn tốt hơn nhiều lắm.

Tiếng đập cửa vang lên, Agu Ludici bước tới một bước dài, nhanh nhẹn mở cửa ra.

Vị công tác nhân viên này hiển nhiên là rất quen thuộc đối với thái độ tích cực của Agu Ludici. Mỉm cười, hắn đưa ra một tấm huyễn tạp cấp một màu vàng nhạt, nói cực kỳ lễ phép: “Tiên sinh, đây là kê khai huyễn tạp của hôm nay”.

Agu Ludici vội vàng tiếp nhận, trong miệng nói: “Cám ơn”.

Hắn rất nhanh đem kê khai huyễn tạp cắm vào độ nghi của mình. Đối với thương nhân mà nói, thời gian là một khái niệm cực kỳ quan trọng. Hắn cũng không muốn bởi vì một bước chậm trễ mà bỏ lỡ dịp may kinh doanh một mặt hàng có lợi nhuận cao nào đó.

Hắn vẻ mặt tham lam nhìn chằm chằm vào màn hình, bộ dáng tựa như sói đói nhìn đồ ăn.

Chuyển dần qua từng bảng kê khai, hắn thỉnh thoảng lại đánh dấu những món hàng tốt, những thứ này chút nữa hắn sẽ đi mua. Tốc độ của hắn rất nhanh, làm cái nghề này trong thời gian dài, ánh mắt của hắn cực chuẩn, cơ bản chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể nhận ra mòn hàng nào là đồ tốt.

Bao nhiêu rồi.

Hôm nay có vài món hàng đáng giá khiến hắn chú ý, có thể cân nhắc nhập về.

Ánh mắt của hắn lập tức rơi vào trên ủy thác, lúc này người phát ra ủy thác rất ít, ngoại trừ ủy thác muốn mua cái {Vũ Toa} tạp đáng chết kia, bình thường đều là ủy thác của thương nhân giống như hắn.

Không tạp tu nào sau một hồi đại chiến còn muốn ra ngoài chấp hành ủy thác. Tinh thần uể oải của bọn họ cần nghỉ ngơi

Đột nhiên vẻ mặt của Agu Ludici ngẩn ngơ. Hắn nhìn sững sờ chằm chằm một cái ủy thác.

Vài giây sau, hắn dụi dụi hai mắt, xác định xem mình có hoa mắt không.

Mình không nhìn nhầm!

{Vũ Toa} tạp, Agu Ludici đang có chút chần chừ đột nhiên nhớ tới đám tạp tu tán dóc. Bọn họ nói, “Biệt đội Vũ Toa” sử dụng vũ toa tạp uy lực so với A Thập càng mạnh, thoi phóng ra cũng có màu lục đậm hơn.

Chẳng lẽ đây là dạng cải tiến của {Vũ Toa} tạp? Cũng chính là {Vũ Toa} tạp mà “Biệt đội Vũ Toa” sử dụng?

Chắc chắn là vậy! Hắn cũng chẳng để ý đến nắm tay mình bị nắm chặt đến trắng bệch.

Agu Ludici lập tức nhận ra được cơ hội buôn bán thật lớn trong đó. Hắn cũng không lập tức chạy tới quầy gửi bán mà trầm tĩnh lại, cẩn thận quan sát nội dung ủy thác.

Người phát ra phần ủy thác này hẳn là người chế tạo ra {Vũ Toa} tạp, một gã chế tạp sư. Hắn yêu cầu rất đơn giản, năm năm tấm tạp phiến cấp ba có tác dụng đặc biệt có thể đổi lại {Vũ Toa} tạp. Hoặc là tài liệu hiếm có, tài liệu không biết tên, cũng có thể đổi.

Đây là một ủy thác rất mơ hồ, từ đây cũng có thể thấy người phát ra ủy thác không chuyên nghiệp đến cỡ nào. Công năng đặc biệt, cái gì mới được xem là công năng đặc biệt đây? Ở đây cũng không có đặt ra tiêu chuẩn gì. Mà nguyên liệu hiếm thấy lại càng phổ biến, cái gì gọi là hiếm thấy? Số lượng của nó tính như thế nào, người phát ra không đặt ra một giá trị tính toán cụ thể nào.

Agu Ludici trong lòng khinh bỉ vị chế tạp sư thần bí này vô số lần. Bất quá, tuy là khinh thường nhưng động tác của hắn lại rất nhanh, hắn tin tưởng, phần ủy thác này sẽ lập tứ khiến cho sức nóng của thị trường tăng lên nhanh chóng.

Mặc dù phần ủy thác này có chút mơ hồ, nhưng Agu Ludici vẫn đang suy nghĩ xem đại khái là vị chế tạp sư này muốn gì.

Tạp phiến cấp ba có công năng đặc biệt trên tay hắn có không ít. Đống tạp phiến đó tương đối đặc thù, sử dụng cũng có hạn, cho nên giá cả thường không cao. Nhưng Agu Ludici vẫn cho rằng những tạp phiến này đều là một mắt xích rất quan trọng để thêm sự phong phú cho chiến thuật. Cho nên hắn thu mua tạp phiến loại này với số lượng lớn, vốn là chuẩn bị qua một thời gian bán lại cho đám tạp tu.

Đây thật sự là một cơ hội trời cho a! Hắn rơi nước mắt đầy mặt, tượng tượng ra cảnh mình bị một đống điểm cống hiến nặng nề đập ngất đi.

Cả tòa cao ốc sôi trào!

Còn gì có thể hấp dẫn đám tạp tu này hơn {Vũ Toa} tạp? Đám tạp tu đã thấy qua uy lực của {Vũ Toa} tạp lúc này chỉ hận đem chính mình bán đi để mua một tấm {Vũ Toa} tạp. Nhưng người ta đã nói rõ, chỉ đổi không bán. Trong khoảng thời gian ngắn, quầy kí bán đông nghẹt người đến xem. Mà cùng lúc đó, vô số ủy thác nhận mua cái gọi là ”Tạp phiến cấp ba có năng lực đặc biệt”. Tốc độ của loại ủy thác này điên cuồng tăng lên.

***

Trần Mộ từ quầy bán ký gửi mua về một cái thiết bị chia sẻ đầu cuối, cũng chính là bàn thiết bị mà Ly Ly sử dụng hôm trước. Bất quá, giá của nó thật là làm người ta không nói nên lời, hai vạn điểm cống hiến! Cũng may bây giờ hắn cũng được xem như là người có tiền.

Thông qua thiết bị chia sẻ đầu cuối này hắn có thể trực tiếp xem xét ủy thác, xem xét hàng hóa. Tin tức trên này cùng với quầy bán ký gửi hoàn toàn giống nhau.

Cho đến bây giờ hắn cũng là người đầu tiên mua thiết bị chia sẻ đầu cuối này, ngay cả Agu Lidici là người gần như có thể tính là thương nhân cũng không bỏ tiền ra mua được. Giá của nó thật sự quá cao.

Cứ như vậy, hắn có thể trực tiếp ngồi trong phòng kiểm tra ủy thác của mình.

Hắn vẫn còn đánh giá thấp sự cuồng nhiệt của mọi người đối với {Vũ Toa} tạp. Các câu trả lời dày đặc ở dưới ủy thác của hắn, liếc mắt một cái liền không thấy đuôi, vô cùng hoành tráng.

Trần Mộ chỉ chọn câu trả lời được ghi một cách tỉ mỉ. Ví dụ như có một người tên là Agu Ludici, trả lời của hắn được làm hết sức tỉ mỉ, không chỉ có hình ảnh của từng tấm tạp phiến, còn kèm theo chi tiết về nó.

Cho tới bây giờ hắn cũng là người có số lượng giao dịch cùng Trần Mộ nhiều nhất, tổng cộng hắn đổi tới bảy tấm {Vũ Toa} tạp.

Tương đối phiền toái vẫn là nguyên liệu, đủ loại vô cùng kỳ lạ, có loại Trần Mộ gặp qua, có loại lại chưa từng thấy bao giờ. Mà đám tạp tu này cũng rất khôn khéo, bọn họ mặc dù không biết tài liệu của mình là gì nhưng vẫn đem đi kiểm tra một chút, sau đó đem số liệu đưa lên.

Những người này cũng tương đối dễ dàng đổi được {Vũ Toa} tạp. Hết ngày thứ nhất đổi được {Vũ Toa} tạp ước chừng hơn hai mươi người.

Nhưng cho tới bây giờ cả quầy gửi bán không có tới một tấm {Vũ Toa} tạp được bán ra. Cũng không nghe nói có ai đổi được {Vũ Toa} tạp. Người cầm nó cùng những người khác đổi lại. Mỗi một người đổi được {Vũ Toa} tạp đều như sợ mọi người biết trên tay mình có một tấm {Vũ Toa} tạp.

Loại hiện tượng kỳ quái này cũng thúc dục nhiệt tình của mọi người đối với {Vũ Toa} tạp thêm một bước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.