Huynh Hữu Đệ Cung

Chương 11: Cậu lớp phó




- Yên lặng, tên Anh. Tao không muốn phải cắt họng mày đâu.

Lưỡi dao kề ngay tại cổ họng người đàn ông là lời cảnh báo duy nhất cần phải có. Nó đã làm anh ta dừng lại ngay khi đang bò xuyên qua những bụi cây ngay tức khắc.

- Anh muốn – muốn gì?

- Tao muốn biết mày đang làm cái gì khi lẩn lút trong khu rừng này?

- Tôi không phải đang lẩn lút – đó là - ừm, tôi chỉ đang cố tìm xem làm được gì không – người đàn ông cố gắng giải thích, cho dù những từ ngữ có vẻ không dễ dàng gì khi thốt ra với một con dao kề ngay bên.

- Làm cái gì?

- Tôi đang đi theo chiếc xe ngựa, ông thấy đấy, nhưng tôi đã mất dấu nó. Một chiếc xe bò chắn ngang đường tôi, làm tôi bị trễ. Nhưng nó đang đi theo đường này, và với ngôi nhà đằng kia là ngôi nhà duy nhất trong khu vực này, tôi đang tìm kiếm xem liệu tôi có thể phát hiện được chiếc xe ngựa ở đó không. Tôi đã không chắc là có nên gõ cửa và hỏi thăm không, vì toàn bộ chuyện này có gì đó không ổn.

Con dao, cái vốn đã nhích ra một chút khỏi cổ người đàn ông, nay lại dịch vào gần hơn nữa.

- Mày có khoảng năm giây để giải thích những gì mày vừa nói, tên Anh.

- Đợi đã! Đó là cô chủ của tôi, ông biết đấy, Cô Langton. Tôi là người đánh xe của cô ấy. Tôi đưa cô ấy tới thợ may váy, nhưng khi cô ấy đi ra, quý ông này đi tới bên cô và mang cô tới xe ngựa của ông ta rồi đi mất. Nhưng cô ấy biết là tôi đang chờ cô ấy ở đó. Cô ấy đã thấy tôi mà. Cho nên đáng ra cô ấy nên nói với tôi có chuyện gì trước khi đi cùng người đàn ông đó – trừ khi là cô ấy đã không muốn đi cùng ông ta. Và đó là lý do tôi đi theo họ. Tôi nghĩ cô ấy đang gặp rắc rối.

Con dao được lấy đi và người đánh xe được giúp đứng lên:

- Tôi nghĩ chúng ta ở đây vì cùng một mục đích, anh bạn – Henry nói, dành cho người đàn ông một nụ cười xin lỗi.

- Thực sao?

- Tiểu thư Langton của anh, đúng thế, cô ấy đã bị đưa vào căn nhà kia. Và không, tôi không chắc cô ấy có muốn vào đó không. Chiếc xe mang cô ấy tới đây đã khởi hành về lại thành phố, nhưng tôi vẫn chưa thể chắc được phải đối phó với bao nhiêu người hầu trong ngôi nhà trước khi giải cứu cho chủ nhân của anh. Bạn tôi đã đi tìm trợ giúp, nhưng không may, anh ta sẽ dẫn viện quân tới sai địa chỉ.

- Giải cứu ư? Làm sao tôi biết được anh không bào ngôi nhà đó vì chính mình chứ? – người đánh xe hỏi đầy nghi ngờ.

- Nếu đúng là tôi làm thế, tôi có chút nghi ngờ rằng anh sẽ đang nằm thẳng cẳng ở đây với cái cổ họng bị cứa.

- Cô ấy gặp nguy hiểm kiểu đó thực sao?

- Có phải tôi chưa nói tới điều đó?

Derek đến nhà chú anh ngay khi James đang chuẩn bị đi. Derek đã lo lắng, sau cái tin nhắn khó hiểu chẳng thực sự nói với anh điều gì. Và biểu hiện của James chỉ càng làm tăng thêm nỗi lo của anh.

- Người của chú nói chuyện này là khẩn cấp – Derek gọi lớn khi anh ra khỏi xe ngựa. James ra hiệu cho anh vào lại trong xe.

- Ta sẽ đi cùng cháu và giải thích trên đường đi. Đã không nghĩ cháu sẽ tới trước khi ta đi.

Derek đã mang chiếc xe của anh tới vì anh chỉ vừa về nhà bằng nó khi người hầu của James tìm thấy anh. James đã có con ngựa của anh được mang ra, và hướng dẫn cột nó vào sau chiếc xe ngựa của Derek.

Artie vẫn đang ngồi trên con ngựa thuê khi anh ta cùng Henry đi theo Ashford đủ xa để xác định rằng hắn ta đang hướng về ngôi nhà trong thành phố của hắn. Anh ta đã để Henry lại và quay về quảng trường Berkeley để cho James biết điều gì đã xảy ra, và James ngay lập tức gửi tin cho Derek, cũng như cho Anthony.

James ra lệnh cho đánh xe của Derek đi theo con ngựa thuê trước khi trèo vào trong xe với Derek. Ông nói:

- Có vẻ như Tony sẽ không kịp giờ đi cùng chúng ta rồi.

- Kịp gì cơ? Chuyện gì đã xảy ra vậy?

- Chuyện chúng ta vốn khá chắc chắn đã không xảy ra. Ashford đã bắt được Kelsey – ít nhất là, cô gái hắn ép buộc vào trong xe của hắn trùng với mô tả về cô ấy. Artie thực sự chưa nhìn thấy cô ấy trước đó, cho nên anh ta không chắc. Gã đàn ông ngu ngốc đã bắt cóc cô ấy ngay trên phố Bond sáng nay.

Derek tái nhợt đi:

- Hôm nay cô ấy tới chỗ thợ may trên phố Bond.

- Có thể vẫn không phải là cô ấy đâu, Derek. Ta sẽ qua chỗ ở của cô ấy để chắc chắn, nhưng ta thực sự không nghĩ chúng ta có thời gian như vậy để tiêu phí-

- Ôi, Chúa ơi – Derek cắt ngang – Cháu sẽ phải giết chết hắn.

- Ta có những kế hoạch khác thích hợp hơn nhiều giành cho h-

- Nếu hắn dám để lại thậm chí một dấu gì trên cô ấy, hắn sẽ phải chết – Derek cắt ngang lần nữa trong giọng nói thấp đầy giận dữ.

James thở dài:

- Như cháu muốn vậy.

Không mất thời gian lâu để tới chỗ ở của Ashford, không khi mà Derek cứ liên tục la hét người đánh xe của mình tăng tốc lên. Nhưng tìm kiếm nó thì khá lâu. Người hầu của Ashford thề thốt rằng hắn không có ở đó, nhưng James không chắc là tin tưởng được lời nói của bất kỳ ai trong bọn họ.

Nhưng rồi Anthony xuất hiện, đã tìm ra khi nơi họ đến từ Georgina. Và Anthony nhanh chóng chỉ ra rằng khi có trong tay nhiều người hầu như vậy, và Ashford thì khá có máu mặt, hắn sẽ không dám mang một người phụ nữ hắn dự định lạm dụng về nhà mình, đặc biệt là cô ấy dường như sẽ la hét và giãy đạp và nhìn chung là thét lên nhờ giúp đỡ, trừ phi hắn đã kiềm chế được cô ấy, nhưng điều đó thậm chí còn thu hút nhiều sự chú ý hơn từ người làm của hắn.

Thực tế, chuyện thậm chí người hầu của Ashford cũng không biết được những thói quen đê tiện của hắn cũng là một phán đoán tốt, hay họ dường như sẽ không làm việc cho hắn – trừ khi họ cũng tham gia vào những thói quen tương tự. Hắn có thể có vài người hắn tin dùng, nhưng khó mà là tất cả bọn họ.

Lúc đó Derek gần như phát điên lên. Mỗi phút họ bị trì hoãn, Ashford có thể làm hại Kelsey. Và họ đã phí mất ba mươi phút lục soát ngôi nhà của hắn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.