Huyết Y Kỳ Thư

Chương 7




"Không đúng..." Đột nhiên, hoàng đế Lý Hải Nguyên dường như nghĩ đến điều gì, trong nháy mắt tiên hồn lực vọt đi trở về phía thân thể, đồng thời dùng tiên hồn lực cùng lúc trao đổi với Lý Hằng và Kim Sí Đại Bằng: - Tình huống có gì đó không đúng! Thái tổ ngài vừa rồi vì sao đột nhiên thi triển chiêu đó? Ngài vốn cũng không biết chiêu đó! Kim Bằng ngươi vừa mới nói là chiêu thức của Nhậm Kiệt ư? Ngươi có cảm nhận có vài lực lượng cấp bậc Tiên Vương tiềm nhập trong đó hay không? Đều dừng lại đi... Lập tức dừng lại!

- Muốn dừng lại à! Chậm rồi! Cắt đứt thông đạo, chúng ta đi! "Ầm..." Thấy vẻ mặt biến hóa của hoàng đế Lý Hải Nguyên, cũng cảm nhận được mấy cổ khí tức bọn họ bị khí tức của Lý Hải Nguyên khóa lấy... lập tức Nhậm Kiệt biết rốt cục bị lộ rồi, tuy nhiên lần này vậy là đủ rồi!

Hiện tại trong lúc vô tình, đại trận này đã bị bọn họ dẫn động, lôi kéo, đồng thời làm cho uy thế đại trận va chạm về phía 9 cây Thần Thụ tạo thành cây cột cắm rễ ẩn sâu dưới mặt đất, làm gãy hoàn toàn cây cột kia, lấy trộm lực lượng của đại thế giới Táng Tiên từ vô số trận pháp phía dưới, thuận thế bạo phát ra một kích kinh khủng nhất đánh về phía Kim Sí Đại Bằng... rồi tiếp theo đó trong nháy mắt Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ của Nhậm Kiệt hóa thành một luồng sáng, mấy người khác cũng rối rít vọt tới, cùng với hắn phóng vọt đi...

"Ầm... Ầm... Ầm..." Trong tiếng nổ ầm ầm, Thần Thụ bên trong Đông Hoang Thần Giáo đã trở nên to lớn gấp trăm lần, toàn bộ rung chuyển, rễ cây phía dưới vỡ nát, hỗ tương làm cho vô số trận pháp vỡ tan, thông đạo luôn nối thông với Tiên giới kia cũng trở thành không ổn định, tùy thời sẽ bị phá hủy.

Mà ở đại thế giới Táng Tiên bên này, trận pháp phía dưới đã bị phá hỏng, cả cột sáng đang từ từ sụp đổ.

- A... Kim Bằng bị đánh bay đi, trong lúc đang bay về phía sau hắn không ngừng cố sức hóa giải xua tan quang cầu của Nhậm Kiệt bọn họ lợi dụng tất cả lực lượng của đại quân Hoàng triều thượng cổ ngưng tụ kia, đồng thời hắn phát ra một tiếng rống phẫn hận rung trời.

- Đáng ghét! Ai cũng đừng nghĩ đi! Nhậm Kiệt, Nhậm Thiên Hành, còn có mấy người các ngươi... Lúc này, hoàng đế cũng hoàn toàn bùng phát phẫn nộ.

Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, lại có người biết ẩn mình vào tới đây, mà còn lợi dụng hắn tranh đấu cùng thái tổ Lý Hằng biến thành cục diện như vậy. Vốn là hắn muốn lợi dụng cả đại thế giới Táng Tiên, trước ngưng tụ một căn cứ địa cường đại nhất ở Tiên giới, sau đó lãnh đạo đại quân đánh lên trên.

Bây giờ lại bị phá hỏng, mà còn tạo thành tranh đấu nội bộ, tử thương thảm trọng như thế! Nhìn thấy Kim Bằng kia còn bị đánh bay đi, bị thương nặng... hắn đã hoàn toàn bùng phát phẫn nộ.

Mấu chốt là, hắn thế nào đều không nghĩ tới lại là đám người Nhậm Kiệt cùng Nhậm Thiên Hành bọn họ. Nhậm Thiên Hành, một cái phân thân của hắn đã từng rất coi trọng, nhưng hắn đã hoàn toàn hội tụ lại rất nhiều phân thân, sau khi ngưng tụ hoàn toàn, hắn cũng đã cảm nhận được chuyện này. Về phần Nhậm Kiệt, càng không hề đi vào pháp nhãn của hắn, vậy mà không nghĩ tới hôm nay lại bị bọn họ phá hỏng đại sự.

- Bọn chúng... Lý Hằng không nhận ra Nhậm Kiệt cùng Nhậm Thiên Hành, còn không có hiểu rõ đám người kia từ đâu xuất hiện?

Phía dưới đại trận dầy đặc, hơn nữa Kim Bằng cũng ở đây, phía sau hoàng đế truy kích.

Cả cột sáng ở phía dưới đã vỡ vụn, mà Kỳ Lân Tiên Vương nhìn thấy hết thảy, trên gương mặt già nua lộ ra nụ cười: như vậy là đủ rồi, ít nhất đại thế giới Táng Tiên không đến mức bị đám người kia hút khô, không đến mức sẽ hoàn toàn diệt vong nhanh chóng!

- Đừng do dự! Đừng quay lại! Trước cùng ta đi vào đại thế giới, sau đó hãy nghĩ biện pháp!

Nhậm Kiệt cảm nhận được, Kỳ Lân Tiên Vương, Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương đều có tâm tình không đành lòng, nhưng dưới tình huống hiện tại tập kích bất ngờ thành công, dù bị phát hiện bại lộ như vậy, nhưng thừa dịp Kim Bằng cùng đại quân đang liều mạng lưỡng bại câu thương, một đường vọt trở về đại thế giới... Đây là cơ hội duy nhất, một khi bỏ lỡ, cho dù là Tiên Vương mà muốn xông phá trở về cũng chỉ có một đường chết.

- Để xem các ngươi chạy đi đâu, Chí Tôn Vô Thượng, phá nát! Tiên hồn lực của hoàng đế Lý Hải Nguyên vừa trở về lại bản thể, trước tiên liền truy kích, nhưng mắt thấy Nhậm Kiệt bọn họ đang định xung phá cái chắn đại thế giới, đột nhiên hắn vung hai tay đánh lên một cái.

Trong nháy mắt, một quả ngọc tỉ to lớn bay ra truy kích, ngọc tỉ này từ trên cao đi xuống, mấu chốt là ngọc tỉ này từ trên cao đánh xuống có uy thế đập nát núi sông tiêu diệt thế giới; đồng thời, ngay sau đó bên trên bọn họ xuất hiện một cái đỉnh.

Đỉnh tròn ba chân, trên dưới giáp công, hai kiện pháp bảo này đều tản ra uy thế vô cùng tận, hai kiện đều là Tiên khí tuyệt phẩm.

Đây là hai kiện trong rất nhiều pháp bảo của hoàng đế Hoàng triều thượng cổ năm đó dùng trong trận chiến phạt thiên, là thời điểm đại chiến ở đại thế giới Táng Tiên giữa Hoàng triều thượng cổ và Tiên giới... thời khắc này hoàng đế thi triển ra, uy thế kinh thiên động địa.

- Đoạn phim, thúc giục! "Ầm..." Mặc dù hiện giờ không có Hỗn Nguyên linh khí, nhưng Nhậm Kiệt cũng từ các Tiên Vương nơi đó chiếm được đủ linh khí để thúc giục đoạn phim. Thời điểm này Nhậm Kiệt điên cuồng thúc giục đoạn phim, trong nháy mắt đạt đến cực hạn, tiếp theo sau Nhậm Kiệt vận dụng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.

- Đừng để ý phía sau, dựa theo bổn gia chủ nói, mỗi người giữ một phương, trợ giúp ta cùng nhau thúc giục trận pháp... Xông tới! Ở thời điểm này không có lựa chọn nào khác, không thể phân tán. Từ lúc mới bắt đầu Nhậm Kiệt đã nghĩ tới: phân ra mà chiến là mười phần chết chắc!

Hiện tại nhất định phải một tiếng trống làm tinh thần hăng hái xông tới! Cho nên hắn đã sớm dự liệu đâu vào đó, lợi dụng lực lượng của cha mình cùng ba vị Tiên Vương, trợ giúp mình cùng chung thúc giục Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, phát huy trận pháp đạt tới uy lực mạnh nhất, trong nháy mắt phá vỡ tấm chắn không gian xông ra.

Ở vào thời điểm này, bọn họ cũng không hề do dự, toàn bộ đều dựa theo phân phó của Nhậm Kiệt, phân biệt sáp nhập vào trong trận pháp, toàn lực thúc giục.

Trận pháp đạt đến cực hạn, tăng tốc, không ngừng tăng tốc, xông tới nghênh đón cái đỉnh ba chân ở bên trên.

"Ầm... Ầm... Ầm..." Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ tạo thành thế công, trong nháy mắt đánh tới trên đỉnh ba chân này. Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ của Nhậm Kiệt tuy rằng không phải Tiên khí tuyệt phẩm, nhưng dùng trận pháp tăng cường uy thế, Nhậm Kiệt mượn Thánh nhân luận đạo phát huy uy thế không kém chút nào so với Tiên khí tuyệt phẩm, cộng thêm bên trong có rất nhiều lực lượng, có bốn nhân vật cấp Tiên Vương phụ trợ... không ngờ trong va chạm này tạo thành kết quả chưa từng có từ trước đến nay: chấn nghiêng cái đỉnh tròn ba chân, rồi tiếp tục bay về phía trước.

Chỉ có điều tuy rằng va chạm đạt được thắng lợi, nhưng đồng dạng cũng bị chậm trễ một chút thời gian, ngọc tỉ ở phía sau đã phủ chụp tới.

Trong ngọc tỉ kia dường như có núi sông, có tiếng long ngâm, tới gần có một lực hút cực mạnh, không ngờ pháp bảo này lại có lĩnh vực quy tắc độc đáo của nó.

- Nhớ kỹ khi tới Tiên giới hãy cướp sạch bọn chúng, còn có đám người kia, đừng bỏ qua cho chúng. Đây là thiên địa của ta, không được gây họa hại thiên địa của ta như thế... Đúng lúc này, không đợi Nhậm Kiệt nghĩ biện pháp xuất thủ hoặc chống đỡ, Tặc đạo nhân từ sau khi đại thế giới Táng Tiên lại lần nữa xảy ra chuyện liền trở nên trầm mặc, đột nhiên lúc này hành động, trực tiếp xông tới.

- Chết tiệt... Tặc đạo nhân! Ngươi... cút trở lại cho ta...

Thời khắc này, Nhậm Kiệt cũng không phải không nghĩ ra biện pháp, hiện tại hắn đã vận dụng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đến cực hạn, đồng thời, cũng phòng bị tập kích phía sau. Chỉ là không biết có mấy phần nắm chắc vừa ngăn chặn một kích này, vừa còn có thể công phá tấm chắn không bị cản lại ở đây, cũng rất khó nói.

Nhưng ở vào thời điểm này, Tặc đạo nhân lại hành động, Nhậm Kiệt muốn quát bảo hắn trở về đã không còn kịp rồi. Tặc đạo nhân này không biết sử dụng thứ gì, trong nháy mắt tốc độ trở nên cực kỳ kinh khủng, trực tiếp thoát khỏi trong phạm vi trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ của Nhậm Kiệt tạo thành.

"Bùng!" Ngay lúc Tặc đạo nhân bay ra, chỉ thấy "bùng" một tiếng, thân thể Tặc đạo nhân nổ nát, sau đó không ngờ tấm áo choàng rách rưới của hắn lại trực tiếp bao bọc lấy ngọc tỉ kia.

Tiên khí tuyệt phẩm Ngọc tỉ uy thế vô biên, có lĩnh vực quy tắc như thế, vậy mà ở dưới áo đạo bào bao phủ, trong nháy mắt lại trở nên ảm đạm không ánh sáng.

Mà thân thể Tặc đạo nhân bất chợt nổ tung, thì lập tức bay ra chung quanh, các mảnh vỡ kia lại sáp nhập vào trong đại thế giới Táng Tiên một cách thần kỳ, mà sau khi thân thể hắn sáp nhập vào, phía dưới Thần Thụ không chỉ là bộ rễ chủ yếu cùng trận pháp Nhậm Kiệt bọn họ phá hủy không còn hút thu được lực lượng của đại thế giới Táng Tiên, thậm chí cả đại thế giới Táng Tiên này ngay lập tức lại giống như trở thành một thể, chậm rãi thu lại hết thảy liên lạc với ngoại giới, có cảm giác như muốn phong bế chính mình, trở về với hỗn độn.

- A... Hắn...

Lúc này, Hắc Long Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương, Kỳ Lân Tiên Vương ai nấy đều hoảng sợ ngây người.

Tặc đạo nhân tầm thường này, trước nay bọn họ đều không có chú ý lắm. Tuy rằng Tặc đạo nhân ở trong mắt người bình thường nơi đó vô cùng nổi danh, nhưng bọn họ cũng không quan tâm lắm, nhất là xảy ra chuyện lớn như vậy, bọn họ cũng không có tâm tình đi để ý tới những thứ khác.

Nhưng thế nào cũng không nghĩ tới, tên đạo nhân lôi thôi lếch thếch một mực yên lặng đi theo bên cạnh Nhậm Kiệt, không có lên tiếng này, ở vào thời khắc cuối cùng đột nhiên làm ra hành động như thế.

Mấu chốt là hành động cuối cùng của hắn, không giống như là tự sát, mà lại giống như trực tiếp điều khiển ngăn cách toàn bộ đại thế giới Táng Tiên. Chẳng những như thế, bộ đạo bào của hắn cũng vô cùng thần kỳ, không ngờ có thể làm cho Tiên khí tuyệt phẩm Ngọc tỉ trở nên ảm đạm không ánh sáng... Đây... đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Giờ khắc này, không chỉ là bọn họ, ngay cả Nhậm Thiên Hành người cha này, đều rất muốn lập tức hỏi Nhậm Kiệt cho ra lẽ.

Bởi vì Ngưu Lão Nhị trước đây cũng đủ để kinh khủng, thần kỳ rồi; nhưng hiện tại tên Tặc đạo nhân này còn thần bí hơn, còn đặc biệt hơn so với hắn.

Nhất là Kỳ Lân Tiên Vương bọn họ, ngay khoảnh khắc đó, dường như cảm nhận được tồn tại của cơ thể mẹ Hỗn Độn, loại cảm giác này trong lúc nhất thời làm cho bọn họ đều thất thần!

Nhưng bọn họ không kịp suy nghĩ gì nhiều, quan sát gì nhiều, bởi vì Tặc đạo nhân này chỉ kéo dài một thoáng, ngay khoảnh khắc đó, Nhậm Kiệt bọn họ đã trực tiếp phá mở tấm chắn, biến mất...

- Khốn kiếp! Trẫm... muốn tiêu diệt... Hả? Lúc này, Lý Hải Nguyên đang phẫn nộ cũng định thuận thế truy kích đi lên, hoàn toàn tiêu diệt đám người này, nhưng ngay sau đó hắn cũng chú ý tới điều khác lạ của đại thế giới Táng Tiên: bọn họ hoặc là sẽ hoàn toàn lưu lại ở đại thế giới Táng Tiên, hoặc là thừa dịp này cũng nhất thiết phải có hành động...

- A... Lúc này, Kim Bằng cũng trở về đến đây, trong nháy mắt đi tới bên cạnh Lý Hải Nguyên: - Người đâu, sao để cho bọn chúng chạy thoát, diệt bọn chúng, không chừa một mống...

Kim Bằng nói xong, liền chuẩn bị xông lên.

- Không được! Hiện tại không thể đi qua! Đã không còn nhận được lực lượng của đại thế giới Táng Tiên, thông đạo lập tức sẽ sụp đổ, nếu chúng ta không hành động trận chiến phạt thiên, chỉ sợ phải hoàn toàn bị hủy diệt! Hoàng đế Lý Hải Nguyên lập tức ngăn cản Kim Bằng.

- Cái gì? Kim Bằng vừa nghe nói, không ngờ chuyện lại như thế, cả người đều tức giận như sắp điên lên.

Nhưng trận chiến phạt thiên có ý nghĩa trọng đại đối với Hoàng triều thượng cổ, cũng có ý nghĩa trọng đại đối với hắn... hiện tại dù có phẫn nộ thế nào đi nữa, cũng không phẫn nộ bằng năm đó bị Duy Nhất Chân Thánh trấn áp mấy vạn năm, tích lũy hết thảy oán hận mấy vạn năm, nhất định phải phát tiết ra.

Hắn muốn tiêu diệt Tiên giới, hắn muốn tiêu diệt Duy Nhất Chân Thánh.

Thời khắc này, rốt cuộc Lý Hằng cũng hiểu rõ chuyện gì xảy ra, mặc dù chỉ là thân thể tiên hồn, nhưng trên gương mặt già nua cũng tỏ vẻ vô cùng khó chịu, cứ như vậy bị người ta lợi dụng, còn thiếu chút nữa tạo thành hỗn chiến nội bộ.

Chỉ là cục diện cho tới giờ, lão cũng không có biện pháp, chỉ có thể nhìn Lý Hải Nguyên chờ đợi quyết định của hắn.

- Chuyện khác sau này hãy tính, trận chiến phạt thiên là cấp bách! Hiện tại trẫm ra lệnh: Phạt Thiên! Tuy rằng thời khắc này tức giận công tâm, nhưng hoàng đế vẫn biết rõ nặng nhẹ, sau khi khuyên can Kim Bằng, hoàng đế cũng cố kiềm chế tâm tình của mình, sau đó vung tay lên lập tức khống chế chín cây Thần Thụ, khống chế toàn bộ thông đạo...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.