Huyết Vương Phi

Chương 17




Hoắc Phi Đoạt vẫn duy trì bộ dạng thờ ơ như cũ, “Nha đầu, em thật không có lương tâm nha”

Ngũ Y Y lập tức nâng khuôn mặt nhỏ nhắn

“Nha đầu, lương tâm , lương tâm a. Nếu hôm qua không có tôi hạ thân mình giúp đỡ em, thì bây giờ em đã đi uống trà với thượng đế rồi, hơn nữa còn là bồ dạng vô cùng thê thảm nha. Nếu tôi không tiếc thương thân thể mình sợ bị thân hư, bao nhiêu tinh hoa đều dâng cho em hết, hơn nữa còn liên tục sáu giờ nha, như vậy em bây giờ còn có thể đứng ở chỗ này sao? Làm người, trước tiên phải nói tới lương tâm!Chẳng lẽ suốt đêm hôm qua đều chỉ có mình tôi hưởng thụ thôi sao? Em sai lầm rồi! Hoàn toàn khác biệt a, tối hôm qua người hưởng thụ nhiều nhất là em đó! Có muốn tôi nói cho em biết hôm qua em lên đỉnh bao nhiêu lần không?Còn mấy lời của em khi đang điên cuồng nữa, muốn nghe không?”

Ngũ Y Y càng nghe, môi càng run rẩy lợi hại

Khí thế vừa rồi còn dâng cao bị những lời nói của Hoắc Phi Đoạt đánh tan không còn một mảnh, cô chán chường ngồi xuống sô pha, hai tay bưng kín mặt

Hoắc Phi Đoạt không thèm để ý cô ngữ điệu thản nhiên nói, “Đừng nói tôi cùng em sáu giờ hoan ái, sáu mươi giờ cũng chẳng là gì! Để cho em ăn tôi, rõ ràng người lợi là em nha, nếu em không muốn, thì trả lại vốn cho tôi, sáu trăm giờ, thế nào?”

Sáu trăm giờ?|

Sáu trăm giờ, vận, vận động trên giường?

Mẹ ơi, còn muốn tới tháng năm nào a?|

Không bằng đổi thành tiền mặt đi, thiếu hắn bao nhiêu cũng có thể trả, dù sao cụng nợ quá nhiều rồi, có thiếu nhiều hơn một chút, hẳn là không sao đi?|

Nghĩ tới đây, Ngũ Y Y đề nghị, “ Vậy anh nói một cái giá đi? Anh cả đêm cống hiến, tương đương bao nhiêu tiền. Tôi sẽ trả lại cho anh”

Hoắc Phi Đoạt nghe vậy liền vặn chân mày, hừ lạnh, “ Tôi làm tình với em, em cho tôi là ai, có thể tính băng tiền sao?”

Ngũ Y Y vừa nghe giọng tức giận của Hoắc Phi Đoạt, sợ hãi rụt cổ lại, Mặt nhăn như mướp đắng, “Làm đàn bà của anh, cũng phải có thời hạn chứ?”

Cũng không thể cả đời dâng mình cho hắn a?

Cô còn có thể lập gia đình không? Còn có tự do không? Còn cuộc sống muôn màu bên ngoài nữa?

Hoắc Phi Đoạt có chút thất vọng

Thì ra , đối với chuyện xảy ra quan hệ ngoài ý muốn của bọn họ,cô lại phiền não như vậy?

Một chút xíu mừng rỡ cũng không có

Mặc dù phiền não, thì cũng nên có chút vui vẻ chứ

Cô lại ghét thân cận với hắn như vậy

Hoắc Phi Đoạt đứng lên, cả người tản ra hơi thở sát phạt, “ Tốt lắm. Em muốn tính rõ ràng, cũng được, trả lại sáu trăm giờ, tôi với em không còn quan hệ nữa”

Nói xong, Hoắc Phi Đoạt nhanh chóng đi ra ngoài

A? Thật phải trả sáu trăm giờ sao?

Không phải vậy chứ, cô có khi già như bà lão , cũng không thể trả hết

“Này! Có thể giảm bớt thời gian không?!”

Ngũ Y Y nhìn bóng lưng Hoắc Phi Đoạt không cam lòng kêu lên

Sống lưng Hoắc Phi Đoạt cứng đờ, hai tay nắm chặt lại, vài phút sau mới sâu kín nói, “ Hoặc là ngày nào đó tôi vứt bỏ em”

Ngũ Y Y mở to mắt, sửng sốt một hồi

Vứt bỏ mình?

“Ý là. Ngày nào đó hắn chơi chán mình rồi, mình mới có thể tự do?”

Ngũ Y Y tự nhiên ngộ ra một điều, “Ah! Nói như vậy, hiện tại hắn đang có hứng thú với mình sao?”

Không thể nào!

Đường đường là lão đại của công ty Hắc đế, đàn bà nào chưa từng gặp qua, sao có thể đề ý tới một người không chu toàn như mình, Hoắc lão đại mới không thiếu hụt đàn bà a

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.