Huyết Tinh Phong Tình

Chương 212: Không tiếc trả giá




Tô Mạt cười nói: "Hiện giờ tỷ tỷ cùng nhị ca cũng đang làm chuyện lớn còn gì, chuyện của muội và Cẩn ca ca chỉ là chuyện nhỏ, cũng là bất đắc dĩ thôi. Nếu có thể, bọn muội còn muốn dừng lại, ổn đinh là công việc buôn bán, kiếm ít tiền, ngày ngày được ở nhà."

Đã ở lại nhiều ngày bọn họ cũng không muốn đi, nhưng nàng biết, nàng phải đi, bởi vì còn thù lớn chưa trả.

Tần Nguyên Quân vì có thê tử ngồi cùng nên không uống nhiều rượu, ngược lại rất quan tâm gắp đồ ăn, lấy nước cho thê tử, rồi lại bóc cam cho nàng ấy ăn.

Hiện giờ đang khuyên Tô Nhu Nhi không nên ăn dưa hấu, nên ăn mấy quả anh đào.

Kim Kết ngồi bên cạnh nhìn hai người họ cười không ngừng.

Nhìn mọi người ở chung hòa thuận như vậy, Tô Mạt cũng thấy yên tâm rồi.

Khi mọi người cũng đã ngà ngà say, tất cả mọi người tản ra mỗi người một hướng, Kim Kết và Hỉ Thước chỉ đạo mấy nha hoàn thu dọn bà ăn.

Hoàng Phủ Cẩn sớm đã dẫn theo Lưu Vân, Lưu Hỏa đi chuẩn bị đồ đạc, Tô Mạt cũng muốn giúp đỡ, nhưng Trương ma ma lại truyền lời rằng lão phu nhân cho gọi nàng.

Tô Mạt đàng chỉnh lại mặt mũi trang phục, khi đi qua tiểu hoa viên nàng nghe thấy có tiếng người cãi nhau.

Đó thật sự là Bình An?

Nàng cực kỳ kinh ngạc, đó là công chúa luôn trầm tĩnh sao?

Nàng nghe thấy Bình An lạnh lùng nói: "Ta cảnh cáo ngươi, ngươi không sợ mất mặt mà đi ra sao. Nếu ngươi không sống hòa hợp được với mọi người thì cứ ở trong phòng của ngươi mà uống rượu, ôm ấp mỹ nhân của ngươi đi."

Một người khác là Tô Trì, hình như đã uống say, lầu bầu chửi người.

Không biết đã nói gì, đột nhiên vang lên tiếng bạt tai.

Tô Mạt giật mình, sợ Bình An chịu thiệt liền muốn đi đến, lại nghe thấy tiếng Tô Trì tức giận: "Người đàn bà chanh chua này, ngươi dám đánh ta?"

Bình An cười lanh, "Đánh ngươi thì sao, ngươi không muốn tốt cho mọi người, mọi người cũng coi như ngươi đã chết rồi. Nếu như ngươi còn tới quấy rối, khiến mọi người không vui, ta liền đánh ngươi. Ngươi ngoan ngoãn ở trong viện của mình đi, nếu còn muốn đến thỉnh an lão phu nhân, thì ngươi cứ đi, nếu dám làm ra chuyện gì không tốt, ngươi cẩn thận ta cho người đánh gãy chân ngươi để ngươi bò cũng không được."

Tô Mạt mím môi cười nhẹ, Tô Trì cuối cùng cũng bức một con dê con yếu đuối biến thành sói lớn, lúc đầu vì để cho Bình An có thể độc lập hơn, để Tô Trì nếm mùi khổ sở, nàng cố ý để mấy nha hoàn có chút võ công đi theo bảo vệ nàng ấy.

Nếu Tô Trì dám động thủ, các nàng liền ra tay nặng hơn hắn, nhưng lại lại lấy kim châm tẩm thuốc tê, châm cho hắn vài cái, để hắn chịu loại hành hạ không đau đớn này thời gian dài.

Xem ra cũng đã có hiệu quả.

Nàng cực kỳ cao hứng, nữ nhân cần phải biết yêu thương chính mình, như vậy sẽ không phải chịu đau khổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.