Huyết Thiếp Vong Hồn Ký

Chương 7




- Đừng khen tôi như vậy, tôi không quen lắm. Chúng ta đây quyết định vậy nha, cô làm như thế nào tôi không can thiệp, sau này tôi chỉ phụ trách xuất tiền, cô phải xuất lực. Chỉ là sự nghiệp từ thiện cũng không phải chuyện tình một ngày hay hai ngày, sau này chỉ sợ phải tiêu hao rất nhiều tinh lực. Quỹ ngân sách của chúng ta gọi là quỹ ngân sách Kỳ Lân đi, giống với tên của công ty tôi. Cô tới quản lý, tất cả tiền lương của công nhân cùng với hết thảy chi tiêu đều do cô tính toán, tôi tuyệt không nhúng tay vào làm cô cảm thấy phiền toái.

Thủy Nguyệt lắc đầu, nói:

- Không, tôi không được.

Lúc này đến phiên Tề Nhạc kinh ngạc:

- Cô không phải rất muốn vì sự nghiệp từ thiện xuất lực sao? Vì sao không được? Cô yên tâm, về vấn đề đãi ngộ của cô, tôi không có ý kiến.

- Không, không phải đãi ngộ, tôi không có yêu cầu mức sống cao, chỉ cần duy trì sinh hoạt cơ bản nhất là được rồi. Tôi thậm chí có thể không muốn tiền lương. Chỉ là tôi còn quá trẻ, hơn nữa năng lực của mình còn chưa đủ. Nếu như anh quả thực muốn làm quỹ ngân sách thì tôi đề cử cho anh một người.

Tề Nhạc rất thông minh, hắn lập tức hiểu ý của Thủy Nguyệt:

- Cô nói là cha cô sao?

Khuôn mặt của Thủy Nguyệt đỏ lên, nàng gật nhẹ đầu nói:

- Đúng vậy, quyền uy của cha tôi trong giới chuyên gia rất tốt, các phương diện quan hệ cũng đều rất tốt. Để ông ra mặt chủ trì ngân sách này, hẳn là lựa chọn tốt nhất.

Khi nàng nói hai chữ chúng ta, khuôn mặt không khỏi đỏ hơn vài phần.

- Tốt, không có vấn đề. Vậy cô bắt tay vào làm đi, giao cho bác trai tôi lại càng yên tâm. Thủy Nguyệt, tôi có việc phải làm, đại khái là mười ngày nữa mới về nước. Sau này chuyện gì, cô cứ trực tiếp tới biệt thự Long Vực tìm tôi là được hoặc là tìm Như Nguyệt. Chuyện trong nhà đều do nàng phụ trách.

Thủy Nguyệt hỏi dò:

- Hải tổng là bạn gái của anh sao?

Tề Nhạc mỉm cười gật đầu:

- Đúng vậy a! Nàng là quản gia của tôi.

Không biết vì sao, trong lòng của Thủy Nguyệt xuất hiện vài tia thất vọng, nhưng trên mặt nàng không lộ ra điều gì mà chỉ nhàn nhạt cười nói:

- Vậy thật muốn chúc phúc hai người, lúc nào cử hành hôn lễ nhớ cho tôi biết.

Tề Nhạc chở Thủy Nguyệt về nơi nàng ở rồi mới rời đi, gặp dược Thủy Nguyệt với hắn mà nói là một chuyện vui mừng. Cảm xúc của Thủy Nguyệt tác động rất mạnh với hắn, mình có thể xài bao nhiêu tiền? Có nhiều tiền hơn nữa chẳng qua cũng chỉ là những con số mà thôi. Chỉ cần duy trì đủ sinh hoạt cơ bản của mình thì sự nghiệp từ thiện không phải là sự lựa chọn tốt sao? ? Đúng, chính là như vậy. Sau này, kiếm nhiều ngoại tệ một chút, sau đó lại mang đi làm từ thiện mới là tốt nhất.

Nghĩ tới đây tâm tình của Tề Nhạc thật tốt, hắn tìm một địa phương không có ai phóng xuất ra Kỳ Lân Ẩn. Dưới trạng thái ẩn thân nhẹ nhàng bay lên, đơn giản phân biệt rõ phương hướng rồi bay đi Đức.

Hào khí bên trong Hắc Ám Quốc Hội phi thường ngưng trọng, nguyên nhân ngưng trọng chỉ có một, bởi vì công chúa lãnh diễm Địa Ngục Tát Lãnh.

Oanh --

Chủ Tịch Hắc Ám Quốc Hội cùng Hoàng Đế Hắc Võ Sĩ liếc nhau, thì thào nói:

- Đây đã là lần thứ bảy của hôm nay rồi, nếu cứ tiếp tục như thế thì ngươi nói xem công chúa điện hạ có thể hủy toàn bộ chỗ này hay không?

Hoàng Đế Hắc Võ Sĩ có chút bất đắc dĩ nói:

- Không có biện pháp, công chúa gần đây tâm tình thật không tốt. Chúng ta làm thuộc hạ biết làm sao được? Chỉ đành tùy ý nàng thôi, ngay cả đại nhân Lucifer đều không có làm được, chúng ta có thể sao?

Chủ Tịch Hắc Ám Quốc Hội thở dài một tiếng nói:

- Xem ra, công chúa điện hạ đối với cả nhân loại kia thật là động chân tình. Bất quá, cũng khó trách. Mỹ nữ yêu anh hùng a. Người kia quá mạnh mẽ, không ngờ lại có thể dùng lực lượng thân thể chống lại tiểu hành tinh, từ trên người hắn, ta mới hiểu được nhân lực đến tột cùng có thể đạt tới loại trình độ gì.

Hoàng Đế Hắc Võ Sĩ hạ giọng, nói:

- Kỳ thật, người kia đã chết đối với thế giới Địa Ngục chúng ta mà nói, tuyệt đối là chuyện tốt. Dùng thực lực của hắn, nếu như tương lai Địa Ngục chúng ta hàng lâm nhân gian tất nhiên sẽ trở thành lực cản cực đại. Hiện tại hắn chết rồi. Chỉ bằng vào những người như Giáo hoàng làm sao có thể tạo nên uy hiếp gì?

Trong mắt Chủ Tịch Hắc Ám Quốc Hội tản mát ra một tầng quang mang tà ác:

- Cái thế giới này rất nhanh chính là thuộc về chúng ta. Đến lúc đó, ma vương bệ hạ chính là chúa tể của cái thế giới này, hắc ám bao phủ nhân gian, tử thiên phủ lên đại địa. Đây là chuyện tốt đẹp tới cỡ nào a.

Lãnh nhi ngồi ở trên mặt ghế màu đen thở hào hển từng ngụm từng ngụm, bàn hội nghị trước mặt đã biến thành bột mịn. Hào quang năng lượng màu hồng phấn chung quanh thân thể nàng luật động không đều đặn.

Lucifer đứng ở một bên khoanh tay, sắc mặt của hắn rất bình tĩnh, phảng phất trước mắt chỉ là chuyện bình thường. So với Lãnh nhi nổi giận thì tâm tình của hắn rất tốt. Vấn đề Tiểu hành tinh va chạm Địa Cầu đã giải quyết, nhân loại từng làm nhục mình cũng chết, tên gia hỏa sinh ra uy hiếp đối với Địa Ngục hỏa hoàn toàn biến mất, còn có cái gì tươi đẹp hơn nữa? Nếu như không phải bởi vì cảm xúc của Lãnh nhi hiện tại, hắn thật muốn cười to vài tiếng phóng thích khoái ý trong lòng.

- Lucifer thúc thúc.

Lãnh nhi đột nhiên mở miệng nói.

- Hả?

Lucifer từ của mình trong toan tính của mình tỉnh táo lại:

- Tiểu thư.

- Ngài nói đi, hắn thật đã chết rồi sao?

Trong mắt Lãnh nhi tản mát ra một tầng lệ quang, hai tay bởi vì nắm chặt quá độ mà xuất hiện một tia huyết sắc.

Lucifer thở dài một tiếng, nói:

- Tiểu thư, ngươi nhìn rộng ra một chút đi. Ở vào tình huống đó, nhân loại đó không thể nào còn sống. Ngươi cũng thấy đấy, lúc ấy hắn hấp thu năng lượng quá nhiều, chỉ sợ là bệ hạ cũng không cách nào thừa nhận ah! Hơn nữa hắn lại bằng vào hấp thu cường hành năng lượng chống lại tiểu hành tinh. Ngay cả thần khí trên tay hắn đều bị hủy diệt, đừng nói là hắn. Một nhân loại cho dù có mạnh tới đâu, hắn dù sao cũng vẫn là một nhân loại. Tiểu thư, ngươi nén bi thương a.

- Hỗn đản. Tề Nhạc ngươi là tên hỗn đản.

Lãnh nhi tức giận mắng một tiếng:

- Ngươi, làm sao ngươi có thể chết như vậy, chuyện ngươi đã đáp ứng ta còn chưa làm, vì sao ngươi lại chết???

Nước mắt theo gương mặt tuyệt mỹ của nàng chảy ra, thân thể mềm mại run rẩy không ngừng. Nàng ngửa đầu nhìn trần nhà, bi thương trong lòng Lãnh nhi đã đạt đến cực điểm.

Lucifer thông minh không có nói cái gì nữa, ở thời điểm này, cho dù là hắn cũng không dám tưới dầu vào lửa.

- Không cần ác như vậy độc a. Cho dù tôi là hỗn đản, nhưng mà tôi vẫn biết giữ lời hứa mà.

Toàn thân Lucifer hắc quang đại phóng, ánh mắt sắc bén nhìn một phương hướng trầm giọng quát:

- Là ai?

Một đạo thân ảnh màu đen được áo choàng màu đỏ sậm bọc vào chậm rãi xuất hiện trước mặt hai người. Trên mặt Tề Nhạc lộ ra vẻ cười cười lười biếng, ánh mắt nhu hòa nhìn Lãnh nhi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.