Huyết Thiếp Vong Hồn Ký

Chương 16




Bốn thanh âm nổ vang kèm theo một mảnh kinh hô, bốn gã bốn cánh Địa Ngục Chiến Sĩ đã bị đánh bay, thân thể trên không trung co rút một hồi rơi xuống bên dưới. Toàn thân tê liệt không cách nào khống chế được thân thể của mình tiếp tục tiến hành phi hành.

Đồng dạng tung bay ở giữa không trung, đồng bọn của họ lập tức có bốn người tiếp đón. Ở ngục của bốn người này đã bị cháy đen, chung quanh thân thể thậm chí có năng lượng lôi điện không ngừng chấn động.

Phải biết rằng, lôi thuộc tính năng lượng gây tổn thương lớn nhất đối với sinh vật Địa Ngục. Bởi vì lôi chính là chính khí Thiên Địa, cho dù âm lôi ở Địa Ngục cũng bảo lưu đặc tính này ở trình độ nhất định, huống chi là Kỳ Lân thần lôi của Tề Nhạc. Tác dụng của nó không chỉ có là bạo tạc nổ tung đồng thời còn dựa vào Hạo Nhiên Chính Khí khổng lồ xua tán khí tức tà ác trên người sinh vật Địa Ngục. Dưới tình huống như thế cho dù bốn tên này không chết thì thân thể cũng sẽ phải chịu thương tổn cực lớn, ít nhất trong thời gian ngắn không thể khôi phục tu vi.

Hai sinh vật sáu cánh cầm đầu liếc nhìn nhau, trong mắt của bọn họ xuất hiện thần sắc kinh ngạc. Lực lượng của bọn họ so với những sinh vật trong địa ngục thì mạnh hơn không biết bao nhiêu, nhưng không biết vì cái gì lúc này lại không dám phát động công kích về phía Tề Nhạc.

Ánh mắt của Tề Nhạc quét qua bọn họ rồi nhìn qua sơn cốc, đột nhiên hắn phát hiện chung quanh biên giới của sơn cốc này sinh trưởng rất nhiều thực vật kỳ quái, đúng vậy, những thực vật này truyền ra năng lượng tự nhiên. Bộ dáng của những thực vật này có sừng hươu nhưng lại có màu tím, thô như cánh tay và sinh trưởng trên mặt nham thạch.

Có thực vật thì chuyện gì cũng dễ xử lý. Phải biết rằng thực vật càng nhiều đối với Tề Nhạc mà nói có ý nghĩa là lực lượng cường đại, đồng thời cũng có ý nghĩa là khả năng trao đổi.

Phân tâm nhị dụng, Tề Nhạc vừa dùng tâm thần quan sát những sinh vật địa ngục này đồng thời dùng tinh thần lực tiến vào trong những thực vật này, Tự Nhiên Chi Nguyên nhanh chóng phát huy tác dụn xứng đáng của nó, càng làm Tề Nhạc vui mừng là cho dù nơi này là địa ngục nhưng cũng không cách nào thoát khỏi phạm trù bao phủ của Tự Nhiên Chi Nguyên. Dưới ảnh hưởng của năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên thì tin tức ngôn ngữ của những thực vật này không ngừng truyền vào trong óc Tề Nhạc, tinh thần lực của hắn nhanh chóng học được ngôn ngữ mới, đây là ngôn ngữ của địa ngục.

- Ngươi nói cái gì? Lập lại lần nữa nghe nào.

Tề Nhạc dựa vào tinh thần lạc ấn trong trí nhớ cho nên lời nói không được lưu loát, đây là lần đầu tiên hắn nói ngôn ngữ địa ngục nên phải như vậy rồi.

Những sinh vật sáu cánh này sững sờ rồi tức giận quát:

- Ngươi, nếu ngươi là tộc nhân của chúng ta thì ở lại nơi này. Vì cái gì cả gan công kích chúng ta? Chẳng lẽ ngươi muốn lập tức trở về trong lồng ngực của đại thần địa ngục sao?

Tề Nhạc sững sờ, cái gì? Mình là tộc nhân của bọn chúng? Chuyện này có phải quá buồn cười không? Chẳng lẽ bởi vì trên người của hắn mặc Kỳ Lân giáp hay sao? Mặc dù khải giáp nhìn có chút tương tự nhưng mà lân giáp của bọn chúng có hình vảy cá nha, mà áo giáp trên người của mình là hình thoi. Tuy khác nhau rất nhỏ nhưng lại không giống nhau. Chẳng lẽ ánh mắt những sinh vật này quá kém hay sao?

Nhưng mà Tề Nhạc nhanh chóng hiểu ra bởi vì hắn phát hiện lân giáp trên người của những sinh vật địa ngục này cũng khác nhau. Trong đó hai gã sinh vật địa ngục sáu cánh có lân giáp phi thường giống nhau đều là hình dáng vẩy cá, nhưng mà quy tắc lân giáp của chúng lại không giống nhau. Đại bộ phận cùng loại với vẩy cá nhưng có một ít là khác nhau.

- Đây là địa phương nào?

Tề Nhạc hỏi ra nghi hoặc trong lòng của mình.

Sinh vật sáu cánh trước mặt nói:

- Ngay cả Vạn Ma Sơn Cốc cũng không biết? Ta thật sự thấy thẹn cho bộ tộc hắc ám đấy. Nhưng mà ngươi đã ở đây thì không có khả năng ra ngoài được. Phía dưới còn có những tộc nhân khác đấy. Xem mặt mũi ngươi là tộc nhân của chúng ta nên ngươi đi theo chúng ta xuống. Không nên thử chống cự, nếu không ngươi sẽ tiếp nhận công kích mãnh liệt nhất.

Những sinh vật địa ngục này cảm nhận được thực lực của Tề Nhạc vừa rồi thì càng sợ hãi và nghi hoặc, tuy hắn nói vậy nhưng càng ngưng tụ năng lượng trên người mạnh hơn nữa, có thể thấy hắn không hoàn toàn buông lỏng.

Tề Nhạc làm ra tư thế không kiên nhẫn, nói:

- Tốt. Tôi và các người đi xuống.

Cái gọi là nhập gia tùy tục, thật vất vả học được ngôn ngữ của địa ngục thì chuyện đầu tiên hắn cần làm chính là hiểu về địa ngục. Mà những gia hỏa này đã xem hắn như tộc nhân thì hiển nhiên là đối tượng tìm hiểu tin tức tốt nhất. Cho nên Tề Nhạc cũng không cần phải làm thêm cái gì.

Nghe Tề Nhạc thỏa hiệp thì những sinh vật vây quanh buông lỏng hơn rất nhiều. Hắn lúc này hạ xuống sơn cốc bên dưới.

Đưa mắt nhìn vào trong sơn cốc này thì Tề Nhạc chỉ có một loại cảm giác đó chính là hoa mắt. Những thứ vừa rồi công kích hắn hiển nhiên là một tộc loại trong địa ngục này. Số lượng mười mấy sinh vật hiển nhiên không phải rất nhiều nhưng khi chính thức hạ xuống thì hắn mới phát hiện hơn mười sinh vật kia ở chỗ này là tộc đàn rất đặc biệt. Bởi vì số lượng sinh vật trong địa ngục có tới ba ngàn, Nhưng mà chủng tộc ít nhất cũng hơn một ngàn. Đại khái đề có hình người nhưng tạo hình phi thường lại thiên kỳ bách quái. Hắn càng nhìn càng cảm thấy kỳ quái.

Trừ mười mấy sinh vật vừa rồi nhìn qua Tề Nhạc thì cơ hồ toàn bộ sinh vật phía dưới đều căm thù hắn, nhưng mà những sinh vật này không còn phát động công kích về phía Tề Nhạc nữa. Trong ánh mắt của chúng lộ ra nét do dự, Tề Nhạc cảm thấy những sinh vật địa ngục này xem hắn là thức ăn của mình a.

- Ta tên là Tát Lộ, ngươi tên là gì?

Sinh vật sáu cánh vừa rồi nhìn qua Tề Nhạc hỏi. Âm thanh của hắn lúc này ổn định hơn nhiều.

Tề Nhạc không có trực tiếp trả lời vấn đề của hắn mà giả vờ sợ hãi.

- Những người khác có tổn thương tôi không?

Tát Lộ khinh thường hừ một tiếng, ngạo nghễ nói:

- Ở chỗ này Hắc Tương nhất tộc chúng ta là vương giả tuyệt đối, nếu như anh là tộc khác thì nói không chừng hiện tại đã bị xé xác thành mảnh nhỏ ăn rồi. Ngay cả xương cốt cặn bã cũng không còn lại. Nhưng nếu anh đã là thành viên Hắc Tương nhất tộc thì tôi sẽ bảo vệ anh. Nhưng mà anh phải nói chuyện của anh trước đã sau đó tôi mới suy nghĩ có giết hay tha anh. Nói, tên của anh là gì? Còn nữa, vừa rồi xảy ra chuyện gì?

Tề Nhạc nói:

- Lôi điện là năng lực đặc thù của tôi, tôi tên là Tề Nhạc.

- Tề Nhạc? Tên nghe thật kỳ quái.

Tát Lộ nhíu mày, nhưng mà vừa nghe nói Tề Nhạc có năng lực lôi điện thì hào quang trong mắt của hắn nhiều hơn vài phần sợ hãi.

- Khó trách, khó trách lân giáp trên người của anh lại kỳ quái như vậy, vừa rồi anh dùng trạng thái không cánh đánh bại tộc nhân bốn cánh của tôi, thì ra anh là tiên tri trong bổn tộc. Nhưng mà cho dù là Hắc Tương tiên tri thì ở trong bổn tộc có địa vị cũng không dưới Khủng Bố Ma Vương sáu cánh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.