Huyết Thiếp Vong Hồn Ký

Chương 11




Độ cao của tòa lâu đài vượt qua ngàn thước, trong thế giới nhân loại, đây là chuyện không thể, cũng tuyệt đối là chuyện không có khả năng sinh ra. Nhưng mà trong thế giới khủng bố này, nó hết lần này tới lần khác lại xuất hiện.

Mặt trời màu tím kia trên không trung ở ngay phía trên tòa thành. Ở cái thế giới này không có tự quay như Địa Cầu, không quay quanh thì Mặt trời màu tím sẽ là trung tâm bao phủ, đây là địa phương tràn ngập năng lượng hắc ám nhất trong thế giới Địa Ngục.

Đứng ở trước tòa thành, Lãnh nhi ôm vai khóc nức nở, mà lúc này một đội cự nhân màu đen đã xuất hiện chung quanh người nàng. Những cự nhân này thân cao mười mét, cho dù là người Tộc Cửu Lê cũng phải là cấp bậc Na Thôn mới có thể so với họ, tuy rằng số lượng không phải rất nhiều, lúc này xuất hiện chỉ có một tiểu đội mười người, nhưng mà khí tức trên người bọn họ phát ra phi thường cường hãn đấy. Cẩn thận quan sát, có thể thấy rõ ràng, thân thể của bọn hắn không ngờ là do nham thạch tạo thành, chỉ có những khe hở dính liền nham thạch tản mát ra một tầng hỏa diễm u lục sắc giống ánh mắt của bọn hắn tỏa ra từng đoàn hào quang.

Đúng vậy, lúc này xuất hiện bên cạnh Lãnh nhi là sức chiến đấu chủ yếu của quân đoàn Địa Ngục cũng là binh chủng Nhiên Thiêu Cự Nhân có lực phòng ngự cường đại nhất trong thế giới Địa Ngục. Thân thể của bọn hắn có được năng lực kháng đòn rất mạnh, hơn nữa thân thể chính là vũ khí đáng sợ nhất của chính là bọn họ. Cũng chỉ có lâu đài của Ma Vương mới có tư cách sử dụng những chiến sĩ này làm hộ vệ.

Những Nhiên Thiêu Cự Nhân này hiển nhiên là nhận ra Lãnh nhi, họ im lặng đứng ở nơi đó, đám người chỉ có được trí tuệ cấp thấp, mỗi một tiểu đội Nhiên Thiêu Cự Nhân đều do một tên Địa Ngục Nhiên Thiêu đến điều khiển.

Ngọn lửa màu xanh dâng lên, mang theo một mảnh năng lượng màu đen lặng yên rơi vào bên cạnh Lãnh nhi, thanh âm cung kính vang lên:

- Công chúa điện hạ, ngài trở lại rồi. Bệ hạ cảm giác được khí tức của ngài nên để chúng ta ra đón ngài đi gặp bệ hạ.

Lau khô nước mắt trong mắt, bộ mặt dịu dàng lúc đối mặt với Tề Nhạc của Lãnh nhi hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, nàng lạnh lùng nói:

- Ta đã biết!

Lục Dực phiêu nhiên mở ra, chỉ có ở bên trong thế giới Địa Ngục thuộc về mình, lực lượng của nàng mới là cường đại nhất. Lục Dực màu đen mang theo thân thể mềm mại uyển chuyển của nàng hoạch xuất một đạo vòng cung duyên dáng hướng tầng cao nhất của lâu đài Ma Vương bay đi.

Lâu đài Ma Vương có lệnh cấm. Bất luận chủng tộc nào đều bị lâu đài Ma Vương trong vòng ngàn dặm cấm phi hành vượt qua 10m. Nếu không, kết quả chỉ có một, đó chính là hủy diệt. Mà lệnh cấm này có trừ ma vương ra còn có hai ngoại lệ, thứ nhất là Đọa Lạc Thiên Sứ Lucifer thủ hạ đắc lực nhất của ma vương, người còn lại là nữ nhi duy nhất của ma vương là Tát Lãnh Nhi.

Lực lượng Địa Ngục thủ hộ không người nào dám ngăn cản cũng không có ai sẽ ngăn cản vị công chúa Địa Ngục này. Thân thể mềm mại của Lãnh nhi rất nhanh biến mất trước cửa sổ cực lớn cao ngàn thước của lâu đài Ma Vương.

Nhiên Thiêu Cự Nhân tiếp tục tuần tra, quang mang tử nhật trên không trung tựa hồ trở nên càng thêm chói mắt rồi.

Phiêu nhiên nhi lạc, Lục Dực tự hành thu hồi, Lãnh nhi im lặng đi ở bên trong đường hành lang của lâu đài Ma Vương. Khi hắn đi vào cánh cổng chính thì ngừng cước bộ.

Cửa đá trầm trọng có màu đen cao hơn mười mét, với thân hình thon dài của Lãnh nhi trước cửa đá khổng lồ này cũng vô cùng nhỏ bé. Lãnh nhi ngẩng đầu nhìn thoáng qua đường vân phức tạp trên cửa đá, thở sâu, tận lực để cho thanh âm của mình trở nên bình thản một ít.

- Cha, con về rồi.

Cửa đá im lặng mở ra, không có phát ra một chút tiếng động, Ma Vương Điện địa phương của Đại Ma Vương, nơi này là chỗ phát ra chỉ lệnh cao nhất của thế giới Địa Ngục, cũng là biểu tượng quyền lực đỉnh phong của là cả thế giới Địa Ngục.

Ma Vương Điện rất rộng lớn, nếu như dựa theo tính toán của Địa Cầu mà nói thì cung điện cự đại mặc dù ở vị trí đỉnh nhọn của lâu đài cổ, nhưng diện tích không nhỏ hơn thần miếu Pathenon của Athena. Chỉ có điều so sánh với thần miếu Pathenon, tại đây hoàn toàn là một loại cảm giác khác. Trang trí nơi này tất cả đều là nham thạch màu đen, ngọn lửa màu xanh chỉnh tề mang đến chút hào quang cho Thánh điện hắc ám này.

Ở bên trong Ma Vương Điện chỉ có một cái ghế, ở chỗ này, cũng chỉ cần một cái ghế. Bởi vì ngoại trừ chúa tể cao nhất Địa Ngục ra thì còn ai có thể ngồi nữa?

Cái ghế rất cao, ước chừng phải hơn bảy mét, vật liệu bằng đá dày đặc, tựa hồ là dùng một loại đá đặc thù nào đó điêu khắc thành. Tuy rằng đồng dạng là màu đen đấy, nhưng mà bên trên cái ghế đó lại tản mát ra năng lượng hắc ám tử nhật đồng thuộc tính.

Lúc này ở đằng kia trên mặt ghế cực lớn có một cự nhân đang ngồi. Thân thể của hắn cao lại tiếp cận mười lăm mét, dù cho ngồi ở chỗ kia, nhìn bề ngoài cũng nguy nga còn giống một tòa núi nhỏ. Toàn bộ Ma Vương Điện hướng vào bên trong thì càng hắc ám. Thân hình cực lớn hoàn toàn bao phủ bởi bóng đêm không thể nhìn ra hình thể cũng như tướng mạo của hắn.

- Lãnh nhi, vì sao con trở lại? Chuyện gì làm con bi thương như thế?

Thanh âm uy nghiêm nghe không hề giống Ma Vương, giống như là một vị quân chủ uy nghiêm. Đương nhiên Đại Ma Vương chính là quân chủ duy nhất ở bên trong thế giới Địa Ngục này.

- Cha!

Vành mắt của Lãnh nhi đỏ lên, đôi chân khẽ điểm một cái, phiêu nhiên đi tới cái ghế rồi quỳ một gối xuống mặt đất. Vành mắt của Lãnh nhi lại một lần nữa đỏ lên, phụ thân là thân nhân duy nhất của nàng, Đại Ma Vương là trong mắt người khác, còn trong mắt nàng chỉ là thân nhân thôi.

Năng lượng màu đen từ trong tay ma vương gieo rắc, đem thân thể Lãnh nhi từ trên mặt đất nâng lên tới trước người hắn rồi đặt lên đùi hắn. Thanh âm uy nghiêm trở nên hiền hoà rất nhiều:

- Con gái của ta, lần đầu tiên ta nhìn thấy con khổ sở như thế, chẳng lẽ thế giới loài người mới có tình yêu thật sự đã lây nhiễm Lãnh nhi mà ta yêu nhất sao?

Lãnh nhi chậm rãi cúi đầu, tựa ở trong lồng ngực khoan hậu của cha mình:

- Cha, con không biết, con thật sự không biết.

Ma vương lạnh nhạt nói:

- Ta đã nghe Lucifer đã nói chuyện của các con. Thật không nghĩ tới, nữ nhi của ta lại có thể yêu một nhân loại, mà tên nhân loại này dám cự tuyệt tình cảm của nữ nhi ra. Tốt, thật sự là quá tốt. Chờ ngày đó tiến đến, ta phải thử xem nhân loại trong thế giới kia có năng lực gì khiến con gái ta phải thương tâm.

Tát Lãnh nhi ngẩng đầu, nhìn cha mình một cái:

- Cha, ngày đó cũng sắp đến rồi sao?

Ma vương gật nhẹ đầu, nói:

- Hắc ám sắp hàng lâm nhân gian, ta đã cùng cường giả vị diện khác thỏa đàm, khi tới thời điểm đó thì chính là thời khắc chúng ta mang cho thế giới loài người hắc ám, thống trị Địa Cầu. Tới lúc đó, không ai có thể ngăn cản bước chân tiến lên của chúng ta. Cho dù những lão gia hỏa ở thiên giới cũng không thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.