Huyết Tâm Lệnh

Chương 4




Vũ Mâu khoanh chân ngồi ở trước tượng thần, thở sâu, nói:

- Các người có lẽ cũng đã thấy được. Trải qua nghĩ sâu tính kỹ, tôi mới quyết định làm. Vừa rồi hành vi của các người cũng nằm trong cảm giác của tôi. Il Elias, Tác Tác. Hai người mau xin lỗi Tề tiên sinh đi.

Il Elias nhướng mày, trong mắt hiện lên một đạo lạnh quang mang như băng, ngược lại Tác Tác tự nhiên hào phóng mà đi đến trước mặt Tề Nhạc cười vũ mị, dáng vẻ tràn ngập hoặc nhìn Tề Nhạc xoay người nói:

- Tề tiên sinh, vừa rồi thật sự là thực xin lỗi, tôi cũng quá nóng vội vì an toàn của tiểu thư, xin anh tha thứ cho.

Nàng vừa cúi đầu, Tề Nhạc đã thấy được một vài thứ không nên thấy, nội y nho nhỏ tối đa chỉ che được nửa cũng không tới. Cái cúi đầu của nàng lập tức để cho hai mắt Tề Nhạc ăn đậu hũ.

Ho khan một tiếng, Tề Nhạc nói:

- Được rồi, chuyện đã qua không cần nhắc lại. Không có lần sau là được.

- Thực xin lỗi!

Thanh âm của Il Elias không hề có cảm xúc vang lên.

Tề Nhạc quay đầu lại nhìn hắn một cái, lại không nói gì thêm.

Vũ Mâu nói:

- Cảm tạ mọi người quan tâm tới tôi, hiện tại đã không có việc gì rồi, các người cũng có thể đi trở về. Từ hôm nay trở đi, chưa được tôi triệu hoán, mặc kệ người phương nào cũng không được tới thần miếu Pathenon, tôi cần tịnh tâm tu luyện, nhận thức huyền bí của thần khí Athena.

- Nhưng mà tiểu thư, như vậy là rất nguy hiểm.

MiG Rees nhịn không được nói.

Mephisto gật nhẹ đầu, nói:

- Đúng vậy, tiểu thư, cô bây giờ đã đã mất đi năng lượng của bản thân. Với tư cách là Thủ Hộ Giả của ngài, xin ngài cho phép chúng tôi ở chỗ này thủ hộ an toàn của ngài, được chứ? Đây là chức trách nặng nhất của Tinh Tọa Thủ Hộ Giả chúng tôi.

Vũ Mâu áy náy nói:

- Thực xin lỗi, Mephisto, trước đó không có cùng các người thương lượng. Tôi mới quyết định tạm thời. Các người yên tâm đi, nơi này là Athen, chung quanh lại có bảo vệ chính phủ an bài, không có nguy hiểm gì đâu.

Mephisto nhìn thoáng qua Tề Nhạc, nói:

- Quân đội chỉ có thể phòng ngự một ít người bình thường, đối với cường giả chân chính thì không có bất kỳ biện pháp nào, tiểu thư, tôi thấy ngài hãy để cho chúng tôi lưu lại a. Như vậy cũng có thể thủ hộ sự an toàn của ngài.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Tại đây không phải còn có tôi sao? Có tôi thủ hộ Vũ Mâu là đủ rồi.

- Cũng bởi vì có anh, chúng tôi mới càng muốn lưu lại.

Il Elias lạnh lùng nói.

Tề Nhạc không khỏi bị những lời hắn nói làm cho không vui:

- Il Elias tiên sinh, chúng tôi Viêm Hoàng là lễ nghi chi bang, chẳng lẽ anh cho là tôi sẽ lợi dụng lúc người tôi gặp khó khăn sao? Nếu là như vậy, Vũ Mâu tiểu thư như thế nào lại tín nhiệm tôi, để cho tôi ở nơi này?

Không đợi Il Elias tái mở miệng, Vũ Mâu đã nói:

- Il Elias, anh đi xử lý thương thế của mình đi. Tề Nhạc nói đúng, hắn đáng để tôi tín nhiệm. Huống chi, hắn bây giờ là vị hôn phu của tôi. Có hắn ở chỗ này thủ hộ, tôi tin tưởng. Không ai có thể xúc phạm tới tôi.

Những thớ mỡ trên mặt Mephisto giật giật, hắn nhìn Vũ Mâu nói:

- Tiểu thư, tôi có thể nói chuyện một mình với ngài được không?

Vũ Mâu nhìn Mephisto, tử nhãn toát ra một tia mệt mỏi, lắc đầu, nói:

- Không cần, tôi biết rõ anh muốn hỏi điều gì. Tôi đã nói rất rõ ràng. Tề Nhạc là vị hôn phu của tôi. Đây là quyết định của tôi, chắc chắn không thay đổi. Được rồi, các người có thể đi. Nếu như các người không muốn thì có thể thủ hộ bên ngoài thần miếu Pathenon.

Mephisto nhìn thật sâu Vũ Mâu, Vũ Mâu cũng nhìn hắn, ánh mắt hai người đụng vào nhau, phảng phất trao đổi mấy thứ gì đó, gật nhẹ đầu, hắn nói:

- Vậy được rồi, chúng tôi ở bên ngoài thủ hộ cho tiểu thư.

Vừa nói, hắn đi đến đồ án 12 cung hoàng đạo tượng trưng cho chòm sao thiên bình (cân tiểu ly), khí lưu màu vàng tràn ngập. Trong sự kinh ngạc của Tề Nhạc, kim sắc quang mang bỗng nhiên bay lên, ngay sau đó, một cái rương hình vuông phiêu nhiên bay ra.

Đúng là những cái rương mà Tề Nhạc đã từng thấy qua, đó là tinh tọa của Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, là căn bản bên trong thần miếu Pathenon.

- Tiểu thư, nếu như chúng tôi ở bên ngoài thủ hộ thì hắn có phải cũng ở bên ngoài không?

Tác Tác hỏi dò.

Tề Nhạc hỏi ngược lại:

- Vì cái gì tôi phải ra ngoài? Chẳng lẽ cô không nghe thấy Vũ Mâu nói sao. Tôi là vị hôn phu của nàng.

Tác Tác nhìn Tề Nhạc nói:

- Nhưng mà tiểu thư còn không có chính thức gả cho anh, không phải sao?

Vũ Mâu nhìn những Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, nàng gật nhẹ đầu nói:

- Tề Nhạc, đã làm phiền anh, anh cũng đi ra ngoài đi. Thật sự là không có ý tứ, anh vừa tới Athen đã bắt anh vất vả. Đợi ngày mai thân thể của em khôi phục một ít sẽ dẫn anh đi tham quan Athen được chứ?

Nhìn ánh mắt có chút cầu khẩn của Vũ Mâu, Tề Nhạc bất đắc dĩ gật nhẹ đầu nói:

- Được rồi.

Hắn cũng không kiên trì là bởi vì hắn có thể hiểu được sự khó xử của Vũ Mâu. Dù sao nàng cũng là xử nữ thần, nếu quả thật để mình ở tại chỗ này, đối với danh vọng của nàng trong các Tinh Tọa Thủ Hộ Giả tuyệt đối là giảm lớn. Bên ngoài thì bên ngoài, không phải còn có một tràng quyết đấu chờ đợi mình sao?

Các Tinh Tọa Thủ Hộ Giả khác cũng giống Mephisto, đi lấy rương thuộc về mình vác ở sau lưng rồi nối đuôi nhau đi ra ngoài.

Tề Nhạc là người cuối cùng ra khỏi thần miếu Pathenon, trước khi rời đi hắn truyền âm nói cho Vũ Mâu biết, mình đã dùng tinh thần lực khóa chặt cả tòa thần miếu Pathenon, có bất kỳ động tĩnh gì, đều có thể phản ứng rất nhanh.

Đi ra khỏi thần miếu Pathenon, lúc này đã là đêm khuya. Chất lượng không khí của Athen cũng quá bình thường, không khá hơn Kinh Thành nước cộng hòa Viêm Hoàng bao nhiêu. Lúc này mười một người người, hai mươi hai ánh mắt hoàn toàn tập trung ở trên người Tề Nhạc.

- Tôi muốn cầu xin anh giải trừ hôn sự cùng tiểu thư.

Il Elias nhìn Tề Nhạc, đầu sư tử này rống lên bên tai Tề Nhạc.

Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:

- Anh nói đi giải trừ thì giải trừ sao? Chẳng lẽ một kích vừa rồi chưa đủ để anh tỉnh ra.

Il Elias phẫn nộ nói:

- Tôi muốn quyết đấu cùng anh.

Tề Nhạc khinh thường nói:

- Vớ vẩn, tôi không muốn quyết đấu với người như anh. Il Elias, anh không phải là có ý gì đối với Vũ Mâu chứ? Nếu không, Vũ Mâu phải lập gia đình, anh kích động như vậy làm gì?

- Anh...

Bàn về đấu võ mồm, Il Elias làm sao là đối thủ của Tề Nhạc - kẻ xuất thân từ côn đồ, lưu manh. Hắn vừa muốn xông lên trước, lại bị Mephisto bắt được:

- Il Elias, bất luận nói như thế nào Tề tiên sinh đều là khách của tiểu thư, không được vô lễ.

Il Elias mặc dù có thái độ phi thường không tốt đối với Tác Tác, nhưng mà vừa nghe thanh âm của Mephisto, hắn lại đàng hoàng rất nhiều, cưỡng chế lấy nộ khí chậm rãi lui về phía sau mấy bước.

Mephisto nói:

- Anh đã bị thương, Salem, anh dẫn hắn đi bệnh viện kiểm tra một chút, sau đó lại trở về, nơi này đã có chúng tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.