Huyết Sử Võ Lâm

Chương 4




Tề Nhạc nói:

- Đây là đồng bạn của chúng tôi, anh còn chưa gặp qua, anh có thể gọi là Trát Cách Lỗ. Bởi vì anh ta là người dân tộc thiểu số, cho nên tên hơi kỳ lạ.

Nhạc Nguyên gật gật đầu, chủ động đi đến trước mặt Trát Cách Lỗ, nói:

- Ngài khỏe chứ, tôi là Nhạc Nguyên người của giáo đình.

Vừa nói, hắn lai duỗi tay phải đưa tới trước mặt Trát Cách Lỗ.

Trát Cách Lỗ mỉm cười, cũng bắt tay hắn, nói:

- Xin chào, tôi là Trát Cách Lỗ.

Vì không muốn mọi người nhận ra thân phận, trang phục của Trát Cách Lỗ hôm nay có chút quái dị, mặc bộ quần áo của Từ Đông, trên đầu còn mang mũ lưỡi trai, che đầu trọc của mình lại.

Ánh mắt Nhạc Nguyên hơi lập lòe, nói:

- Không biết vì cái gì, tuy hôm nay chúng ta mới gặp lần đầu tiên, tôi lại sinh ra cảm giác phi thường thân thiết với Trát tiên sinh, loại cảm giác này, tôi chỉ gặp được trên người của giáo hoàng đại nhân.

Nghe được câu nói của Nhạc Nguyên gọi Trát tiên sinh, cho dù là Yến Tiểu Ất đang uống sữa đậu nành thiếu chút nữa phun ra một ngụm, nhưng dù cố nén lại cũng ho khan, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác bên cạnh cũng cố nén cười, gương mặt hơi quái dị.

Nhạc Nguyên có chút sững sờ, nói:

- Tôi nói sai chỗ nào sao? Tôi đã cẩn thận tìm hiểu lễ nghi của Viêm Hoàng rồi, hình như không có điểm nào thất lễ ah!

Tề Nhạc cố nén cười, nói:

- Không, anh không nói sai gì cả, anh đã làm rất tốt. Vị Trát -- tiên sinh này chính là nhân vật tuổi trẻ tài cao của thủ hộ giả phương đông. Về sau các vị nên thân cận một chút.

Nhạc Nguyên gật gật đầu, mỉm cười nói:

- Đó là nhất định. Các vị, chúng ta đi đăng ký thôi, sau đó lại vào bên trong tiếp tục trò chuyện.

Mọi người lại xếp hàng đăng ký, lúc này, thời điểm bọn họ lên phi cơ, Cơ Đức cũng ngồi lên một chiếc may bay khác rời khỏi Kinh Thành, bọn họ đi tới Đại Lý trước.

Ngày hôm qua Tề Nhạc trước khi tu luyện đã điện thoại cho Cơ Đức một lần, sau khi thương nghị, Cơ Đức quyết định tới Vân Nam bố trí trước, cũng làm quen với cấp dưới của mình. Vừa có thể xuất lực giúp đỡ Tề Nhạc.

Ngồi phi cơ đối với Tề Nhạc mà nói đây là chuyện phi thường thống khổ, nhưng tình huống lúc này tốt hơn rất nhiều, bên trái Như Nguyệt, bên phải Minh Minh ngồi cùng hắn, có hai đại mỹ nữ làm bạn, chung quanh là đồng bạn của hắn, hắn lại có năng lực phi hành, phản ứng sợ độ cao không rõ ràng như trước.

Nhạc Nguyên ngồi ở trước Tề Nhạc, ngồi cùng chỗ với Trát Cách Lỗ đại sư, hiển nhiên hắn phi thường có hứng thú với Trát Cách Lỗ, từ trên người Trát Cách Lỗ, hắn không cảm nhận được năng lượng chấn động mạnh mẽ, nhưng Trát Cách Lỗ mang cho hắn cảm giác quá đặc thù, giống như lời hắn nói, Trát Cách Lỗ mang cho hắn loại cảm giác này, chỉ có xuất hiện trên người của giáo hoàng.

Còn các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác càng quán triệt lời nói của Tề Nhạc chính là nâng cao thực lực, bọn họ đều mang kính mắt tiến vào tu luyện, Như Nguyệt cũng như thế, đương nhiên, nàng cũng không có chính thức tu luyện, thời khắc lưu ý tới phản ứng sợ độ cao của Tề Nhạc. Bởi vì đang ở trước mặt Minh Minh, mới không có biểu hiện gì mà thôi.

Hiển nhiên Minh Minh không có cố kỵ giống như Như Nguyệt. Lần đầu tiên Tề Nhạc ngồi máy bay là ngồi cùng với nàng, lần này lại có cơ hội, Tề Nhạc tự nhiên nắm chặt tay Minh Minh, thân thể đều dựa vào người Minh Minh, thoải mái nói không nên lời.

Tiếng động cơ nổ ù ù, công ty hàng không Nam Thành cho máy bay cất cánh rời khỏi Kinh Thành, hướng Vân Nam mà đi.

Tề Nhạc chỉ khẩn trương trong chốc lát, phát hiện mình ngồi máy bay không còn sợ hãi như trước, trong lòng đại định, đương nhiên, động tác của hắn không có cải biến, dựa vào cơ thể tràn ngập co dãn của Minh Minh, ngửi được hương thơm xử nữ từ trên người của nàng, tuyệt đối là chuyện hưởng thụ mỹ diệu.

Rất nhanh, máy bay tiến vào trạng thái vững vàng, xuyên thấu qua cửa sổ nhìn qua bầu trời bên ngoài, dưới tình huống thời tiết tốt, bay ước chừng bốn tiếng mới tới Vân Nam.

Trong lúc vô tình, Tề Nhạc cũng dần dần tiến vào trạng thái tu luyện, bởi vì Nhạc Nguyên ở phía trước, hắn không có cảm giác khí tức Kỳ Lân biểu hiện quá rõ ràng, chỉ cầm chặt tay Minh Minh, đem năng lượng Kỳ Lân tiến hành câu thông với Minh Minh. Trợ giúp Minh Minh ổn định vân lực năm vân của nàng. Đồng thời hai người cũng trợ giúp nhau tăng vân lực lên.

Vân lực bốn vân tinh thuần hơn cảnh giới ba vân rất nhiều, hơn nữa ngưng kết càng thêm chặt chẽ, nếu như nói vân lực một vân là phân tử nước, như vậy hai vân trong người biểu hiện chính là mây, mà ba vân chính là hơi nước, hiện tại bốn vân chính là nước.

Đây chỉ là ví von mà thôi, dùng để hình dung trình độ tinh thuần của vân lực, kỳ thật, vân lực của Tề Nhạc hiện giờ, lúc hắn vận chuyển đã như nước rồi, tốc độ vận hành chậm hơn trước, đương nhiên, vân lực cũng không phải thực biến thành nước, vân lực vĩnh viễn không thay đổi thành chất lỏng, vân lực chính là vân lực, chúng vĩnh viễn tồn tại như trước.

Chỉ khi năng lượng vân lực kết hợp chặt chẽ phát sinh biến hóa, thoạt nhìn như biến thành chất lỏng, Tề Nhạc tiến vào bốn vân gấp đôi ba vân, nhưng vân lực lôi thuộc tính và vân lực thủy thuộc tính tiến tới trình độ năm vân, chỉ có phong thuộc tính cùng hỏa vân lực cũng tiến hành tu luyện, cho nên nói vân lực lôi thuộc tính và thủy thuộc tính, hắn có thể tương xứng với Hải Như Nguyệt, mà bốn vân đồng thời vận dụng, uy lực càng bất phàm.

Chậm rãi thúc dục vân lực của bản thân, tuy thời gian vận hành một vân chu lâu hơn trước, nhưng sau chín tiểu vân chu, Tề Nhạc cảm giác thân thể của mình thoải mái như đã vận hành một đại vân chu, trong thân thể tím, lam, hồng, thanh bốn màu vận chuyển trong bát mạch, đến mỗi một huyệt vị, vân lực lại hội tu nhiều hơn trước.

Nhưng tốc đột tăng trưởng của hỏa vân lực và phong vân lực, bởi vì, hai chủng vân lực đã bão hòa, thời điểm Tề Nhạc tăng lên năm vân, huyệt vị của hắn hiện tại không thể hấp thu năng lượng bên ngoài, Tề Nhạc lần này cũng không có dùng Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp tiến hành tu luyện, hắn vẫn dựa vào Kỳ Lân Quyết mà tu luyện, với hắn mà nói, hiện tại mấu chốt nhất chính là khôi phục tiềm lực của bản thân.

Mặc dù Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp không hoàn toàn buông bỏ hấp thu vân lực, cũng biến thành tiêu hao tiềm lực thật nhanh, mà Kỳ Lân Quyết thì không giống, tuy nó tăng lên chậm một chút, nhưng đối với việc khôi phục tiềm lực có mức độ nhất định, hơn nữa, Tề Nhạc cũng thử qua, Kỳ Lân Quyết cùng Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp không có xung đột, Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp vốn dựa vào Kỳ Lân Quyết mà suy diễn ra, dùng Kỳ Lân Quyết cùng Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp tu luyện, so với bất cứ phương pháp nào cũng nhanh hơn.

Tề Nhạc thời điểm dùng Kỳ Lân Quyết tu luyện, tinh thần lực của hắn không có tách ra, không phải nói dùng Kỳ Lân Quyết không thể đem tinh thần lực tách ra ngoài, mà là hắn cho rằng không cần thiết làm vậy, mọi người đang ngồi cùng trên máy bay, hắn không cần lo lắng nguy hiểm gì, hơn nữa Kỳ Lân Quyết cũng không cần khống chế đặc biệt như Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.