Huyết Sắc Tam Đại Vương Phi

Chương 7: Cô muốn như thế nào




Nhìn quang ảnh phía trước Vũ Thiên Quân vung quyền, hắn không sử dụng cái gì chiêu thức, chỉ sử dụng đơn thuần ý cảnh mà thôi!

“Ầm!“. Một quyền giao thủ hắn lập tức lui lại kiểm tra thắng thể.

“Đây là Thái sơ sinh linh thể chất sao?“. Vũ Thiên Quân có chút kinh ngạc nhìn nắm đấm của mình, hắn nhục thể lúc này so với trước kia càng thêm dẻo dai, sức bật cũng rất kinh người. Nếu so nhục thể hắn đã đạt đến Thần tôn cực hạn rồi! Không trách vì sao ở Thái cổ, cho dù chư tộc có liên thủ vẫn không đánh bại hoàn toàn Thái sơ sinh linh, bọn hắn không những hình thể to lớn, thần thông cường đại mà độ cứng rắn càng thêm kinh khủng, có lẽ có thể đả thương chúng nó cũng không có mấy người. Mặt khác theo Dung trí nhớ, hồng hoang cự thú thân thể cũng không chút nào kém Thái sơ sinh linh, chỉ là bọn nó năm đó cũng không tham chiến, chỉ có thỉnh thoảng có một cái lộ diện mà thôi, cũng rất bí ẩn!

“Huh! So với Thái cổ Ma tộc thân thể càng thêm bá đạo, không biết đi ra ngoại giới sẽ cỏ cảm ngộ thế nào!“. Nguyên hồn cũng nói. Nó nói ngoại giới dĩ nhiên là bên ngoài cái nay Thể nội thế giới.

“Càng thêm thân cận thiên địa! Huh! Ta cũng muốn thử xem cảm giác của Thái sơ sinh linh, hắc hắc! Không biết bọn nó phục sinh có thể hay không vẫn còn là Thái sơ thể chất!“. Vũ Thiên Quân con ngươi đen láy cười nói.

“Nếu quả thật như Dung truyền thừa trí nhớ là bọn nó tự đi vào Luân hồi dĩ nhiên để lại không ít thủ đoạn chờ ngày chúng nó phục sinh ah“. Nguyên hồn nói.

“Huh! Sau đó lại tìm hiểu! Ta muốn xem tầng mười Thí luyện tháp này cất dấu cái gì“. Vũ Thiên Quân cũng Nguyên hồn trao đổi chốc lát lại vung lên quyền đầu, vẫn chỉ là Nhục thể sức mạnh cùng ý cảnh mà thôi, hắn quyền ý đã chạm đến đệ nhị đoạn biên giới rồi!

“Ầm!“. Lại một lần va chạm Vũ Thiên Quân lùi lại, lần này hắn và quang ảnh kia hoà nhau. Cỗ thân thể này hắn còn chưa hoàn toàn nắm giữ ah.

“Huh?!? Có gì đó không đúng ah! Cái này thân thể làm sao lại...cộng hưởng với ý cảnh?!?“. Vũ Thiên Quân lại kinh ngạc đánh giá thân thể.

“Không phải tự nhiên mà Thái sơ sinh linh chỉ cần lớn lên liền đạt đến Hỗn độn cảnh! Thì ra là như vậy...“. Nguyên hồn thở dài nói.

“Ngươi là nói là do Thái sơ thân thể!“. Vũ Thiên Quân mắt loé lên một cái. Không sai Thái sơ sinh linh chỉ cần lớn lên hoàn chỉnh liền có Hỗn độn cảnh tu vi, đồng ý với việc nó nắm giữ ít nhất một loại Chung cực lực lượng cùng diễn sinh ra Hỗn động khí, đây là do Thái sơ thể chất!

“Nếu như vậy tại sao bọn nó không lĩnh ngộ cả tâm loại chung cực lực lượng ah?“. Vũ Thiên Quân cau mày, không phải nói như thế thì Thái sơ sinh linh lĩnh ngộ Chung cực lực lượng càng thêm dễ dàng ah, vậy mà chỉ cóc vài cái nắm giữ hai loại Chung cực lực lượng mà thôi!

“Chắc có loại nào hạn chế! Chẳng hạn như tiếp xúc loại nào đầu tiên... Ah!“. Nguyên hồn đang nói thì bọn hắn đồng thời ồ lên, đúng vậy ah! Hắn Thái sơ Thân thể tiếp xúc đầu tiên là Quyền ý hay cũng là từ Huỷ diệt chi lực diễn sinh mà ra, do đó hắn Thái sơ thể chất sau này chỉ cần lớn lên hắn sẽ nắm giữ Huỷ diệt chi lực, đây là cỡ nào niềm vui ngoài ta muốn ah!

“Ha ha! Oa ha ha..“. Vũ Thiên Quân đột nhiên cười to, hắn lần này ra ngoài chưa đến một năm đã thu được rất nhiều thứ ngoài ta muốn ah! Ban đầu hắn chỉ muốn thu lấy Thế giới thạch mà thôi thế nhưng hắn thu được so với Thế giới thạch đáng giá hơn vô số lần!

“Giải quyết cái này quanh ảnh ah!“. Vũ Thiên Quân ngừng cười nhìn quang ảnh nói. “Hủy diệt ma quyền!“. Hắn gầm nhẹ, nên dùng thực lực rồi!

“Uỳnh!“. Quang ảnh bên trái bị đánh cho thành quang điểm, lập tức cả người nổ tung biến mất. Sau đó hai cái quang ảnh lại xuất hiện, khí tức so với cái ban nay không kém chút nào!

“Đáng tiếc không có thời gian chơi với các ngươi!“. Vũ Thiên Quân thở dài nói. Nếu hắn khí huyết bình thường có lẽ còn có thời gian đi giao thủ với mấy cái quang ảnh thế nhưng hắn lúc này quả thật là không tiện! Hắn quanh thân Luân hồi chi lực xuất hiện, ngay lập tức tràn ngập quanh thân hơn ba mươi trượng, hai cái kia quảng ảnh bên trong phạm vị đó ngay lập tức xuy xuy tan ra thành các điểm sáng không xuýt nào huyền niệm.

“Ầy! Sao ta cao cảm giác mình ăn gian thế nhỉ?“. Vũ Thiên Quân lẩm bẩm, kỳ thực là hắn không biết mà thôi, ở không gian khác tầng chín ba người đang không ngừng ném ra các loại phù trú ngọc giản nhằm công kích cái kia quang ảnh, thế nhưng nơi này công kích không phải của bọn hắn bị áp chế gắt gao, cũng không gây ra thực chất tính huỷ diệt cái kia quang ảnh!

“Nhanh giải quyết đi! Bên kia Ma anh cũng sắp luyện hoá hết hai cây Thánh dược rồi, hi vọng được nhiều chút khí huyết!“. Nguyên hồn nhàn nhạt nói, cái kia Thế giới thụ vừa đáng yêu vừa đáng hận ah! Tuy rằng nó giúp Vũ Thiên Quân tân sinh máy huyết là Thái sơ máu huyết, thế nhưng điều đó cũng làm cho hắn vào cảnh khốn cùng thiếu Huyết khí trầm trọng, hai cây Thánh dược thông qua chiết lọc không biết được bao nhiêu.

“Huh! Sau đó lại kiếm, hai cây không được ọc ta kiếm mười cây, ta không tin mười cây Thánh dược còn không đủ! Cùng lắm ta đi cướp hết một vòng là được!“. Hắn nhạt nhẽo nói, vì bản thân đành xin lỗi bọn người kia ah!

Rất nhanh bốn cái quang ảnh xuất hiện bên trong phạm vị Luân hồi chi lực, bọn hắn xuất hiện chưa lâu lập tức lại muốn xuy xuy tan ra trở thành các điểm sáng tiêu thấy ở trong không khí! Hắn lập tức muốn bước qua tầng chín rồi.

Bên ngoài Thí luyện tháp.

“Ah! Tầng chín có điểm sáng biến mất! Có người rời khỏi sao? Không biết là vị nào!“. Một người nói.

“Không phải rất nhanh sẽ biết sao...“. Một người khác cũng nói.

“Chậc! Tầng thứ chín thi được truyền thừa có bao nhiêu ấn đạo ah! Bọn hắn và chúng ta khoảng cách càng thêm lớn...“. Một người thở dài nói.

“Ha ha! Tu giả ngược dòng mà đi, chỉ biết đi coi trọng người khác, ngươi làm sao có thể đến được tầng thứ cao hơn?“. Có người lạnh giọng trào phúng nói.

“Ah!...“. Người kia giật mình xoa mồ hôi lạnh trên trán. “Đa tạ đạo hữu cảnh tỉnh! Ơn này ta sẽ không quên!“. Tên kia chắp ta đối với người nói.

“Không cần cảm ơn! Không thể không thừa nhận bọn người kia rất cường đại, thế nhưng mỗi người đều có cơ duyên khác nhau, ai biết ngày sau sẽ như thế nào, chúng ta phải kiên trì con đường mình đã chọn ah!“. Ngươi kia lại tiếp tục nói.

“Ah! Đa tạ đạo hữu chỉ giáo!“. Có nhiều người nhìn hắn ánh mắt thay đổi chắp tay cung kính nói. Đây là tâm tính một cái tu giả nên có!

“Ầm!“. “Uỳnh!“....

Đột nhiên có tiếng rung mạnh, cả toà đại điện cùng Thí luyện tháp bên trong run mạnh, ba tầng bảy, tám, chín các điểm sáng biến mất, bên ngoài thí luyện tháp xuất hiện một đám người ánh mắt có chút mờ mịt nhìn xung quanh, bọn hắn chính là những cái kia thiên kiêu còn đang ở bên trong Thí luyện tháp tham gia thí luyện ah!

“Chuyện gì xảy ra? Ta còn đang phá trận ở tầng bảy mà...“. Một cái thanh niên Thần chủ mờ mịt hỏi.

“Thí luyện tháp đột nhiên bài xích chúng ta! Ồ?!? Ta nhận được truyền thừa ở tầng tám!“. Một cái Thần chủ đang thí luyện ở tầng tám thì bị đẩy ra lạnh lùng nói sau đó lại giật mình kinh ngạc nói.

Trong đám người vừa bị truyền tống ra ngoài có ba cái đang nhíu mày nhìn Thí luyện tháp. Một là Thái Thương Thiên Đế, một là Ma Ha Hiên, còn một là một cái nhìn vô cùng bình thường Thanh niên, hắn là một trong hai người mà Vũ Thiên Quân từng chỉ cho Ma Ha Hiên và Tiểu Long Vương!

Bọn hắn ba người rất nhanh đã nhìn thấy nhau. Lập tức không khí như muốn đọng lại, bọn hắn nhận định đối phương cũng giống mình đều đã đến tầng thứ chín! Chân chính cự địch!

“Hừ hừ! Bản thiếu gia thật đủ đen đủi! Gặp phải trận pháp, đánh bể đầu mới phá được ba trận ải cuối vậy mà bị truyền ra ngoài...“. Tiểu Long Vương giọng nói đột ngột vang lên, cái kia không khí âm trầm lập tức như băng gặp nắng mà tan rã. Hắn Tiểu Long Vương tuyệt đối không kém ba tên kia, chỉ là hắn không may mắn mà thôi.

Thấy cảnh này bên kia Hắc Phượng Hoàng cùng Thanh Lam công chúa có chút nhíu mày, về phương diện nào đó, hai nàng đã kém bốn tên kia! Còn một cái cuối cùng mà Vũ Thiên Quân từng chỉ cho hai người Ma Ha Hiên lúc này như cười không phải cười nhìn hoàn cảnh này liếm liếm môi không biết có ý định gì.

“Ah! Tên...tên kia còn không bị truyền ra“. Bất ngờ một giọng nói kinh hãi phá tan bầu không khí vang lên từ phía bọn người bên ngoài Chủ điện truyền thừa.

“Đúng vậy! Là hắn! Quả nhiên không có hắn ở đây..“.

“Không lẽ là hắn làm cho cái này Thí luyện tháp đóng lại..“.

Bọn người bên ngoài lập tức nhốn nháo nói chuyện. Người ở đây có tên nào không phải là một phương thiên tài? Vũ Thiên Quân đi vào Thí luyện tháp một đường nhẹ nhàng đến tầng bốn, dừng lại gần nửa canh giờ đột nhiên biến mất, tầng chín lại có thêm một người, lúc này đã không có ai hoài nghi tầng chín một người chính là Vũ Thiên Quân chứ không phải ai khác. Tất cả mọi người bị truyền tống ra ngoài riêng hắn không ra, chuyện này nói không liên quan đến hắn chỉ có quỷ mới tin!

“Ngươi nói ai?!?“. Một cái Thanh niên lạnh lùng nói, hắn đang thí luyện là tầng tám ah! Là một cái siêu cấp yêu nghiệt!

“Là người kia Thái cổ ma tộc..“. Có người đáp lời hắn, chỗ này Thiên tài các tộc không ít, cũng không cần kiêng kị nhau quá nhiều.

“Cái gì?!?“. Bọn người vừa bị truyền tống từ bên trong thí luyện tháp ra lập tức kinh dị hỏi. Tên kia dính vào Thời không chi lực như thế nào lại còn sống? Không những thế còn chạy tới chỗ này tham gia thì luyện. Thế thì cũng thôi đi, hắn đi vào bọn người bên trong lại bị truyền tống ra ngoài, chuyện này cũng không phải quá trùng hợp ah!

“Hơn một canh giờ trước hắn đến đây! Không biết đung thủ đoạn gì thế nhưng hắn dường như không có chút nào không khoẻ, không những thế hắn vượt Thí luyện tháp nhanh vô cùng, có lẽ không sai biệt lắm hắn một bước từ tầng thứ tư lên tầng thứ chín!“. Một người giải thích.

“Hơn một canh giờ..“. Có người hít vào ngụm khí lạnh nói. Hắn đi đến tầng thứ bảy nên biết có bao nhiêu khó khăn ah.

“Một bước từ tầng bốn lên tầng chín...“. Đám người con ngươi co rụt lại cắn răng nói. Tên kia như thế nào lại làm được?!?

“Nói rõ ràng từ khi hắn quay lại đi!“. Ma Ha Hiên đối với Ma tộc trận doanh nói.

“Là như thế này...“. Một cái Ma tộc Thanh niên kể lại, hắn chính là cái kia Ma Lục Tinh.

Vũ Thiên Quân bị cuốn lấy đem đi đến nơi khác, hắn dự đoán không sai biệt lắm thì là đưa hắn đến tầng mười nên cũng không có làm ra chống cự. Hơi hoa mắt một chút hắn đứng là trong một cái đại điện, giữa đại sảnh có một cái bình đài không cao lắm, trên đó lúc này đang nằm một quả trứng! Huh! Là một quả trứng! Chỉ là nó to cỡ đầu người mà thôi.

“Trứng?!?“. Vũ Thiên Quân khó hiểu nói. Nơi này lại có một quả trứng?!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.