Huyết Mỹ Nhân

Chương 20




Thân thể của Tề Nhạc bắt đầu xuất hiện biến hóa rõ rệt. Đầu tiên đường cong cơ bắp góc cạnh bắt đầu trở nên nhu hòa, màu trắng của tóc không còn xám tro mà hoàn toàn biến thành màu bạc. Một hắc sắc quang ảnh cái cự đại từ sau lưng của hắn bốc lên, quang mang nhàn nhạt lập loè, trực tiếp đem thân thể của hắn hoàn toàn bao vây ở bên trong. Hắc Kỳ Lân chân đạp tường vân bốn màu thể hiệ n hình thái rõ ràng trước nay chưa từng có giống như thật thể. Năng lượng ba động cường đại tại thời khắc này hoàn toàn phóng thích. Thanh, lam, hồng, ám lam bốn màu xuất hiện luân chuyển trên người Tề Nhạc, mỗi khi xuất hiện một lần, năng lượng ba động trên người hắn sinh ra tăng cường thêm vài phần.

Biến chất, Kỳ Lân đang biến đổi về chất. Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đồng thời nghĩ tới vấn đề này. Đám người đều rất rõ ràng điều này đại biểu cái gì, thực lực của Tề Nhạc đang biến hóa, sau khi đón đỡ đạo thiểm điện kia chẳng những không có bị thương tổn, ngược lại còn tiến hóa.

Kỳ thật, ngay cả Tề Nhạc mình cũng cảm giác được có chút không hiểu thấu. Sau khi nhận lấy đạo thiểm điện kia, hắn đã chuẩn bị tốt khi bị nó cắn trả, Tuy rằng điện quang ám lam sắc trải qua khoảng cách dài giảm bớt năng lượng rất nhiều nhưng mà vẫn có thể khẳng định, loại điện năng này bên trên tiểu hành tinh phóng xuất ra mình nhất định sẽ có thương tổn không nhỏ với thân thể mình, thân thể có mạnh tới đâu cũng không cách nào chống lại lực lượng của vũ trụ.

Nhưng mà rất nhanh Tề Nhạc đã biết mình sai rồi. Hắn giật mình phát hiện, thân thể của mình tuy rằng bị tê liệt, nhưng đồng thời lại giống như bọt biển hấp thu điện năng khổng lồ này, chỉ trong một cái nháy mắt, năng lượng làm cho thân thể của mình cực kỳ không khỏe đã biến mất. Mà sau một khắc hắn đã cảm giác không thấy Vân Lực của mình, tinh thần năng lượng cũng bị hoàn toàn trói buộc, mà ngay cả năng lượng tự nhiên chi nguyên gần đây bình thản phảng phất cũng đã tiêu biến.

Chẳng lẽ mình cứ như vậy là chết sao? Đầu óc của Tề Nhạc trống rỗng , hắn hiện tại là hy vọng quỹ đạo của tiểu hành tinh đã bị đạn hạt nhân cải biến, nếu nói như vậy, ít nhất chính mình còn không có bị hi sinh vô ích.

Bất quá, rất nhanh hắn cũng cảm giác được có điều không đúng, một cỗ dòng điện mãnh liệt từ mỗi một tế bào trong cơ thể hắn lướt qua. Ngay sau đó năng lượng vô cùng mênh mông lập tức tràn ngập trong khắp ngõ ngách của thân thể. Từng đạo quang ảnh không ngừng xẹt qua trong đầu Tề Nhạc, mỗi loại kỹ năng suýt xảy ra tai nạn xẹt qua trong trí nhớ của hắn. Dòng điện khổng lồ dần dần yếu đi, nhưng mà thân thể tràn ngập lực lượng chẳng những không có biến mất, ngược lại còn tăng cường trên phạm vi lớn. Sau một khắc, dòng điện trở nên nóng rực, nhiệt năng khổng lồ khiến cho hắn thoải mái suýt nữa rên rỉ thành tiếng. Khi năng lượng nóng rực tràn tới, thủy năng lượng ba động nhẹ nhàng khoan khoái mà nhu hòa thay thế, về sau là gió tự do phiêu đãng. Bốn loại năng lượng của chính mình hiển hiện ra đặc thù của từng cái. Mà ở mỗi một lần hiện ra tất cả năng lượng trong cơ thể đều chỉ biến thành một thuộc tính. Năng lượng ba động khổng lồ kia tựa hồ khiến cho thân thể của mình xuất hiện một loại biến hóa kỳ dị, mặc dù nói không rõ đây là một loại biến hóa như thế nào, nhưng mà Tề Nhạc đã tỉnh táo lại.

Tám vân, đúng vậy, chính là tám vân. Liên tưởng đến trạng thái Vân Lực của mình, Tề Nhạc vui mừng quá đỗi, hắn hiểu được rồi. Điện năng trong vũ trụ kích thích bình cảnh lôi Vân Lực tám vân cuối cùng lập tức bị phá tan, tất cả năng lượng đồng thời bộc phát, đem cảnh giới tám vân của chính mình đẩy lên. Hắn chẳng thể nghĩ tới, chính mình cố gắng nhiều ngày đều không có kết quả lại thực hiện được trong thời khắc này. Năng lượng ba động khổng lồ khiến cho hắn có một loại cảm giác duy ngã độc tôn. Gấp đôi, năng lượng ít nhất tăng phúc chỉnh thể gấp đôi trở lên ah! Nhất là bốn loại Vân Lực càng thêm phân biệt rõ ràng, chỉ cần đầu óc của mình nghĩ đến một loại Vân Lực, toàn bộ năng lượng trong cơ thể đều sẽ biến thành thuộc tính đồng nhất, cái loại năng lượng ba động cường hoành cùng cấp bậc tám vân này sau khi xuất hiện các loại kỹ năng đều không ngừng hiển hiện trong óc của Tề Nhạc.

Cảm giác hiểu ra truyền khắp toàn thân, đại sư Trát Cách Lỗ nói không sai, mặc dù mình hiện tại đột phá cảnh giới tám vân, nhưng mà thực lực chính thức có được của mình bây giờ cũng không phải là tám vân mà tương đương với Hắc Kỳ Lân cấp bậc chín vân bình thường. Nếu không thì năng lực sử dụng của cấp bậc chín vân như thế nào lại xuất hiện bên trong trí nhớ của mình, hơn nữa năng lượng của mình giống như đã từng sử dụng qua chúng.

Sự vui mừng tràn ngập toàn thân, năng lượng trong cơ thể dưới sự khống chế của tinh thần lực dần dần ổn định lại. Đồ án Hắc Kỳ Lân một lần nữa trở lại trong cơ thể của hắn, chỉ có điều lúc này đây đồ án Kỳ Lân trên người hắn không cần năng lượng thúc dục để hiện ra, mà là vĩnh viễn duy trì trên da hắn. Đồ án tràn ngập khí phách bám vào trên người khiến khí lực của Tề Nhạc dâng trào, cảm giác vô cùng mạnh mẽ, mà hai từ mạnh mẽ cũng chưa đủ để hình dung tình trạng này. Đó là một loại trạng thái cực phẩm nhân gian. Tề Nhạc biết rõ, mình bây giờ đã vượt qua cấp độ của Vũ Mâu cùng Giáo Hoàng, đạt đến năng lực đỉnh phong mà nhân loại có thể nắm giữ.

Quang mang nhàn nhạt lập loè, con mắt của Tề Nhạc sáng lên, hai con ngươi màu bạc một lần nữa thu liễm hào quang trở về màu đen nguyên bản. Một tầng lân giáp màu đen huyễn lặng yên xuất hiện trên người hắn. Đó là Kỳ Lân giáp, căn bản không hề cần bất luận phụ trợ của thiên địa lực lượng Tề Nhạc trực tiếp tiến nhập giai đoạn thứ hai Bản Chúc Tương Dị Hóa. Bất quá, làm cho Tề Nhạc có chút thất vọng là tuy rằng thực lực của mình đã đạt đến cấp bậc tương đương với Hắc Kỳ Lân chín vân bình thường. Nhưng mà lại không thể sử dụng tầng thứ ba một cái giai đoạn cuối cùng của năng lực Bản Chúc Tương Dị Hóa.

Quang mang nhàn nhạt lập loè, con mắt của Tề Nhạc trở nên càng thêm sáng ngời. Kỳ Lân giáp bao trùm lên, hắn không muốn để những nữ nhân nơi này xấu hổ. Giờ khắc này, hắn chẳng quan tâm thực lực tăng lên mà mừng rỡ, ngược lại quẳng ánh mắt về phía trên tiểu hành tinh. Dù sao, nếu như vấn đề tiểu hành tinh không giải quyết, như vậy thực lực của hắn có gia tăng như thế nào cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào.

Ánh mắt của mọi người cũng theo sau Tề Nhạc nhìn về phía tiểu hành tinh, lúc này lực hút của Tiểu hành tinh đã giảm bớt so với trước không ít. Bởi vì nó vẫn lao về phía trước nên bắt đầu rời xa mọi người.

Trung tướng Reed rất may mắn, hắn không có bị ám lam sắc ám lam sắc vừa rồi hủy diệt, lúc này thần trí vừa tỉnh vội vàng bay đến bên cạnh Tề Nhạc nhìn Sinh Tiếu Vương toàn thân bao trùm áo giáp Kỳ Lân vô cùng uy vũ. Hắn rốt cục biết được vì sao người này có thể trở thành vương giả của thủ hộ giả phương đông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.